Chương 6 thiên thần dưới trăng Sau khi sử xong Ryan bế nó về phòng y như kiểu hoàng tử bế công chúa. Jun và Ren cùng hùa vô chêu
-ghen tị à nha-mắt chớp chớp (Reo: anh ơi mua mi giả ở đâu z cho em bít vs jun:mơ đi cưng)
-tình tứ à nha- và cả 2 đã nhận lại 2 cú cốc cuả anh nó
-im coi k nhìn bảo bối của tao đang ngủ hả-thế là 2 thằng sán lại chỗ hắn ăn vạ
-huhu ck ơi Ryan bắt nạt vk kìa- hắn nhìn 2 thằng bạn như muốn ăn tươi nuốt sống
-có muốn 3TK đến hốt k-từng chữ lọt qua kẽ răng là cho hai tên run lẩy bẩy thế là cả 2 chuồn mất luôn cho đến ngày hôm sau. Tối hôm đó chính là lễ hội hóa trang của trường Paccwin Devil. Nó hí hửng ra khỏi phòng đứa con trai nào cũng phải nhìn nó vì nó rất ư là dễ thương, mái tóc để thả tự nhiên ánh lên màu tím quý phái, đôi mắt xanh ẩn dưới chiếc mặt nạ trắng gắn đá bộ váy bằng satanh màu trắng ôm sát người có sẻ 1 chút càng làm tăng độ mềm mại uyển chuyển + đôi giầy cao gót đính đá trắng , 1 chiếc quạt lông trắng nhìn nó như thể 1 cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích z. Vừa bước vào phòng tiệc nó đã thu hút đc rất nhiều ánh nhìn. Hắn cũng k khác j nó đẹp trai đến độ Candy và Reo muốn đập trai vô mặt hắn quá thể. Chiếc áo sơ mi đen khuy sích vàng đc sơ vin gọn trong chiếc quần bò đen, giầy đen, khoác ngoài là 1 chiếc áo khoác dài tới đầu gối,đeo chiếc mặt nạ đính đá đen. Anh nó, Ren, Jun giống y như hắn Nó đi lại chỗ hắn nở nụ cười
-đẹp trai khoai to k lo chết đói nhỉ-hắn á khẩu, hắn đã quên mất rằng dù ở trong hoàn cảnh nào thì nó vẫn là nó
-con heo nhỏ giờ đã lột xác r sao-Ren cứu nguy cho hắn
-haha nhìn xa cứ tưởng là người lại gần mới bít đười uơi xổng chuồng
-cái........bọn anh đẹp trai, phong......-Ren tiếp nhưng chưa nói xong thì nó nhảy lun vô họng
-3 người đều là cái đồ đã xấu còn kiêu đã điêu còn điệu, k có quyền phát biểu, chỉ có anh trai tôi đẹp troai thui -nó ôm lấy cánh tay anh nó, lũ con gái nhìn nó tóe lửa, còn 3 chàng volt thì nhìn nó tóe đạn
-cô thiên vị nó vừa vừa thôi chứ-k đúng à
-k
Sau khi chén lo lê nó lên sân thượng hóng gió qủa thật nó k sao quên đc mẹ, nó lôi chiếc amoniac mẹ tặng ra thổi lên 1 bản nhạc, gió làm tóc nó bay bay ánh trăng bạc khiến dáng người nhỏ bé của nó thêm huyền ảo. Giai điệu bài nó đang chơi rất mới lạ nhưng cũng rất buồn. Hắn cũng lên đây, cũng như nó nhớ về cái kí ức đáng ra con tim hắn phải chôn vùi nhưng k thể làm đc, nhìn nó, mái tóc màu tím ánh lên dưới trăng có 1 phần nào đó trong trái tim băng giá của hắn đã sụp đổ. Bước đi rất nhẹ nhàng, đứng sau nó, cả cơ thể nó đang run lên
-đừng khóc tôi sẽ lun ở bên em-hắn thì thầm làm nó giật mk quay lại, k có ai cả z tiếng nó đó là của ai. Tiếng nói ầm áp đó....là của hắn z hắn đâu. Về phần hắn tự biến mk thành làn gió hắn sợ khi nó rơi nước mắt , câu nói đó chính hắn còn k pít tại sao lại nói như z. Nhưng hắn tin rằng đó chính là tiếng nói sâu thẳm từ trái tim, những lời thật lòng nhất. Hắn muốn bảo vệ cho nó nhưng k hiểu tại sao mỗi lần gặp nó là lại muốn chêu chọc nó.
Hết chapter 6
Liệu nó có biét đc đó chính là hắn hãy đón đọc tiếp chương sau
Rất vui vì mn đã ủng hộ