Nghe Lệ Ngọc Vy nói vậy, Chu Thiên Nhu cũng không chột dạ chút nào ngược lại còn mắng Lệ Ngọc Vy tục tằng hơn nữa.
“Con mẹ nó! Rùa đen rút đầu cuối cùng cũng ra khỏi vỏ. Ta còn tưởng quản lý mới thì có gì đó hay lắm chứ. Cũng chỉ đến vậy thôi.....”
Chu Thiên Nhu vừa lắc đầu vừa đánh giá Lệ Ngọc Vy từ trên xuống dưới từ dưới lên trên một lượt
“Không biết tỷ tỷ tới đây tìm tiểu muội có việc gì?”
Lệ Ngọc Vy giả ngốc nói
“Ta muốn ngươi lập tức từ chức quản lý!”
Lời nói của Chu Thiên Nhu lọt vào tai Lệ Ngọc Vy, thoáng chốc, sắc mặt của cô xanh mét rồi lại trở lại bình thường...
“”Tại sao tiểu muội lại phải từ chức? “
“Vì ngươi không đủ tư cách!”
“Sao tỷ có thể chắc rằng muội không đủ tư cách?””
“”Vì ngươi tuổi đời còn quá nhỏ!”
“Tuổi đời còn nhỏ thì sao?”
“Thì rất dễ bị người lừa gạt!”
“Vậy cho hỏi tỷ tỷ năm nay bao nhiêu tuổi?”
“13”
“Ha ha ha......”
Nói tới đây, Lệ Ngọc Vy không nhịn được mà bật cười.Chu Thiên Nhu này cũng thật là ngốc, bị người đời gạt gẫm mà cũng không biết.
“Chu tỷ tỷ a! Tỷ có chắc là tỷ tư cách, tuổi tác và trí thông minh?”
“Ta chắc chắn!”
“Vậy thì xin lỗi tỷ, muội không muốn và cũng không cần thiết phải từ chức làm gì cả. Tỷ chỉ lớn hơn muội 9 tuổi và vẫn chưa đủ kinh nghiệm để làm quản lý. Tỷ không biết rằng chỉ có người làm việc ở nhà hàng này trên một năm thì mới được thăng chức làm quản lý hay sao? Hay là có người cố tình không nói cho tỷ biết? Hay là tỷ đang cố giả vờ rằng tỷ là kẻ bị hại, không liên quan gì tới tỷ nên khi muội báo lại với Bà Triệu thì tỷ cũng sẽ chẳng liên quan?”