Lệ Ngọc Vy im lặng chờ Triệu bà bà nói tiếp....
“1 bình tệ = 100.000 hạt tệ. 1 hạt tệ = 100.000 lam tệ. 1 lam tệ = 100.000 kim tệ. 1 kim tệ = 10.000 tử tệ.1 tử tệ = 10.000 hồng tệ. 1 hồng tệ = 10.000 lục tệ....sau này khi ra ngoài thế giới, có thể cháu sẽ biết nhiều hơn. Đây chỉ là kiến thức cơ bản về tiền tệ thôi...”
Bà Triệu chậm rì rì nói
“Cháu nhớ hết rồi, vậy cháu đi làm đây...”
Lệ Ngọc Vy nói rồi chạy ra khỏi phục vụ phòng, cô cầm theo 1 quyển menu đơn giản dành cho hạ phẩm khách nhân rồi đi xung quanh. Bỗng 1 tiếng gọi vang lên....
“Này cô bé! Lại đây tính tiền giúp chú!”
Một người đàn ông trẻ tuổi gọi cô lại bàn số 19 để tính tiền. Lệ Ngọc Vy tới bàn 19 rồi lật từng cái đĩa lên, ghi giá rồi tính toán, chỉ một lát sau, cô đã tính xong hết thảy
“Chú à! Chú đã gọi 8 món ăn, tổng giá cả là 100 lục tệ...”
Thấy Lệ Ngọc Vy nói vậy, người đàn ông không nhanh không chậm rút ra 100
lục tệ rồi chuẩn bị rời đi....
“Khoan đã!”
Tiếng hét to mà non nớt làm không ít người chú ý đến. Lệ Ngọc Vy chỉ vào người đàn ông vừa nãy nói
“Người này dùng tiền giả!”
Lời nói làm cho mọi người sửng sốt một chút rồi lại cười ha ha. Tên trộm này xem như xui xẻo, lại gặp phải một cái tiểu cô nương như vậy
“Cháu bé...cháu làm sao có thể nói ta dùng tiền giả?”
“Ông chú....cháu khuyên chú một câu..lần sau làm tiền giả thì nhớ in dòng chữ quốc hiệu vào nhé”
Người đàn ông sửng sốt, không nghĩ mình cũng có ngày bị một cô bé như vậy nhận ra, thật là.....Mọi người bao vây người đó lại, đem ông ta nhốt vào kho chờ cảnh sát đến xử lí