Huy đuổi theo, không kịp...
Heo nhỏ, em đừng làm sao nhé!
Chờ anh, heo nhỏ, nhất định phải chờ anh!
....
Hiền lờ mờ tỉnh dậy ở một nhà kho.
Tay chân bị trói chặt bằng xích rồi.
Khốn nạn, đứa nào!
Chợt,
Một ả nâng cằm cô lên
“Chattt”
- Mày...
Hiền nhìn đứa trước mặt bằng ánh mắt nảy lửa khiến ả giật mình.
Chà, thì ra là ả thanh mai Hà Mai Áng của bạn Minh Huy, admin của page “Yêu anh Minh Huy và Anti con Phạm Minh Hiền” đây!
Xinh đấy, nhưng mà son phấn kinh thế!
Ả cười.
- Chắc mày biết tao là người tình thân mật nhất của anh Huy thời chưa có mày, phải không cưng?
- ...
Hiền im lặng. Cái cô để ý hơn là lũ con gái đứng sau đang lăm lăm mấy cái thanh gỗ.
- Ầy, tao muốn “yêu” với anh ấy lần nữa và đàn em tao cũng thế. Nhưng mà lần đầu tiên thì con Nguyên Linh kia nó xen vào, rồi thì... mày biết đấy.
- ...
- Bọn tao đang đi chơi thì gặp hai người họ. Bọn tao chen vào đẩy con Linh ra. Áhahaha! Đấy mày thấy kết quả khi chen vào giữa bọn tao và anh Huy chưa? Giờ hãy tránh xa anh Huy của bọn tao, nghe chưa?
- ...
- Ê sao không nói gì?
- Sorry. tôi không understand tiếng chó nhanh lắm. À mà trên người Hoàng Minh Huy có gì để chứng minh anh ấy là người của các cậu? Bộ phận nào của anh ấy ghi tên các cậu?
Hiền nói mà lòng dấy lên một nỗi lo nhẹ. Khi đang làm quen với cô, anh hay ra ngoài lắm, bảo gặp đối tác nhưng mà cô thấy...
- Hà... Cô em yên tâm, để tụi chuỵ cho cô em xem bằng chứng nhé! Mấy em!
Một lũ con gái bước ra. Nhìn mặt đứa nào cũng non choẹt, đã xấu cứ thích trát cả tấn phấn lên mặt. Hiền phát ớn.
Bọn chúng tiến lên cùng mấy đứa cầm gỗ. Nhìn bộ mặt gian xảo của bọn chúng hiền chợt thấy lo.
Áng lên tiếng:
- Nào cô em, nhìn xem chồng cô em đã làm gì với chúng ta nhé.
Chiếc hộp trong tay đứa con gái đầu tiên được mở ra.
Tấm ảnh đầu tiên_cú sốc đầu tiên của cô
Ả Áng đang nằm trên giường, không mặc gì, bên cạnh là... Minh Huy, anh ôm ả thắm thiết, đầu, đầu gục lên vai ả, môi còn đặt lên vai ả....
Đôi mắt sắc sảo của Hiền nhìn chăm chú vào bức ảnh, cố gắng tìm ra một dấu vết của photoshop. Không, hoàn toàn không.
Hiền gục đầu.
- Chưa hết!
Ả Áng tiếp tục
Con bé đứng trước mặt cô lấy ra thêm một tấm ảnh nữa.
Lại là anh và ả, đây là cảnh ân ái giữa hai người. Cái này, không thể chối, cổ Minh Huy, đeo chiếc vòng bạc mà chính Hiền đặt, tặng Huy mấy ngày trước khi cưới.
Cô khóc, răng cắn chặt môi đến rỉ máu.
Minh Huy, anh giỏi lắm. Làm Linh đau chưa đủ, anh còn thừa hơi đụng đến tôi à?
Tôi biết rồi, tôi chỉ là đồ chơi, à, là một trong những đồ chơi của anh mà thôi, chỉ là tôi có sức lợi dụng cao hơn nên anh mới cưới chứ gì?
Tôi thật sai lầm khi tin tưởng anh mà!
Hiền khóc, nước mắt cứ lã chã rơi. Ả Áng và những con nhỏ khác cười vang. Ả ra lệnh cho đám đó rời đi. Mấy con cầm hộp ảnh còn liếc cô khinh bỉ rồi ném vào cô những chiếc hộp đó, ảnh rơi lả tả xuống đất.
Qua làn nước mắt, Hiền nhìn thấy những cảnh thân mật của Huy và mấy ả kia. Cái vòng, bằng chứng ấy, anh không thể chối cãi.
Cô hận, hận anh
Bố mẹ rời xa cô về nơi suối vàng chưa đủ hay sao?
Anh còn muốn rời xa cô về với những đứa con gái đó?
Hiền thở dài trút nặng nề. Hít một hơi lấy sức, cô phải thoát khỏi đây.
Nhìn xung quanh có gì có thể giúp mình.
Không có gì.
Cô phải sử dụng tuyệt chiêu thôi.
Hiền căng xích ra
Cắn chặt môi, Hiền dùng hết sức bình sinh, dùng hai chân đạp mạnh vào xích.
Crắc...
Tốt, may là xích cũ nên sắp đứt.
Hít hà....
Hiền đạp phát cuối vào xích và...
Nó đứt.
Mắt xích chỗ tay Hiền cũng đã sắp đứt, tay cũng chảy máu rồi. Cô đập mạnh tay vào tường.
Ai....