Ngôi Sao Sáng Nhất

Chương 19: Chương 19: Mua một cặp kiếng cũ




“ À đúng rồi, Hinamori san, em có thẻ căn cước của bản thân chưa, mười sáu tuổi thì em có quyển làm nó rồi đúng không?”

Đang tính ký hợp đồng làm việc nhưng mà bọn họ cần thẻ căn cước để làm, còn nếu như không có thì cần lấy một người bảo hộ.

“ Em chưa có thẻ căn cước của bản thân, không biết dùng của mẹ có được không?”

Lắc lắc đầu, trời ơi, cô mới có 15 tuổi mà thôi, còn chưa đủ tuổi làm cái thẻ căn cước đâu, lúc nãy vì hoang mang quá nên cô mới khai lụi vậy thôi.

Giờ thì hi vọng sao cho bên đối phương không làm quá gắt, nếu không thì mộng làm idol của cô sẽ bị sụp đỗ ngay bây giờ mất.

“ Không có vấn đề gì, chỉ cần phô một bản căn cước có công chứng của mẹ em với chữ ký của bà là được, chúng tôi sẽ lo phần còn lại”

“ Trước hết thì, Hime chan sẽ đi với chị một lát chứ?”

“ Vâng”

Chuyện ký kết hợp đồng coi như đã xong, chỉ cần dụ mẹ cô một tý nữa là có thể hoàn thành phần việc bên này, tiếp theo không biết Hikari san sẽ dẫn mình đi đâu đây?

Đi theo phía sau vị Designer trưởng thành này, cô bước vào một căn phòng phục trang khác, kéo Amu vào trong khu thay đồ, ném vào lần lượt các bộ độ của hãng vào, bộ nào trong cũng rất đẹp và trưởng thành, nhưng mà ….

“ Hikari san, đây là làm chuyện gì vậy???”

Hoang mang đến tột độ, đột nhiên ném cho cô một đóng quần áo là sao, hơn nữa còn là trong khu thay đồ, ý là bảo cô phải ăn mặc những loại trang phục này sao?

“ Chuẩn bị cho việc thiết kế một chút, dáng ngươi em khá ổn nên mặc cái gì cũng được, nhưng chị cần phải biết loại trang phục nào mới là thích hợp nhất với em”

“ Nào nào nào, thay đồ đi”

Hết lần này tới lần khác, không biết bản thân đã phải mặc bao nhiêu bộ đồ, dường như Hikari san hoàn toàn không biết mệt mỏi trong việc cho idol mặc trang phục thì phải, hơn nữa, Amu giống như có một loại mị lực nào đó, các loại trang phục của hãng Sexy Romance mặc vào người cô đều rất hợp.

Thử từ các dáng làm kiểu, ăn mặc thời trang đông tây nam bắc, dù là ăn mặc dễ thương hay năng động, ăn mặc kín đáo hay có chút quyến rũ, tất cả đều tôn lên sự trưởng thành và quý phái.

“ Quá tuyệt vời, Hime chan, em quả nhiên là sinh ra dành cho Brand bọn chị mà, sau này nếu có cơ hội, em có thể trở thành Muse của Sexy Romance Brand đó!”

Hai mắt Hikari tỏa sáng, cô cho Amu thay không biết bao nhiêu loại bộ đồ, sau đó lấy bút giấy ra vẽ lại một chút kiểu dáng mà cô cho là ưng ý, buổi biểu diễn debut của Hime chan cô đã có trang phục lựa chọn rồi.

“ Tốt, em có thể nghỉ ngơi rồi đấy, trong phòng còn rất nhiều trang phục, em có thể lựa chọn những gì mình thích”

Ngồi xuống một chỗ, tiến vào trong trạng thái tập trung cao độ, vị Designer lập tức đá Amu sang một bên khi cô không còn tác dụng, tinh thần tất cả đều dành cho việc thành lập ý tưởng và sáng tạo.

Để mặc cho cô đi với Vivian, hiện tại là thư ký mới của bản thân, đi dạo khắp nơi, cô có lựa chọn ra một vài bộ đồ khá hợp với mình, nhưng nói cho cùng thì đây vẫn là trang phục của Brand, chỉ nhìn thôi, không bưng đi được đâu.

“ Vivia chan, em gọi chị vậy được không?”

“ À không có vấn đề gì, vậy chị cũng gọi em là Hime chan đi, có chuyện gì sao?”

Lễ phép hỏi chuyện thư ký của bản thân, trong cô ấy khá trẻ, không biết năng lực nghiệp vụ ra sao nhưng chỉ riêng cách nói chuyện và ứng xử, chắc chắn là chị ấy học tập và rèn luyện rất nghiêm túc.

“ Ở trong này có khu vực mắt kính không ạ?”

Tò mò hỏi, dù sao thì cũng rãnh rổi, ở bên ngoài kiếm một cặp kính khủng bố như của bản thân hoàn toàn không có, thôi thì cô đánh liều kiếm ở trong đây xem xem thế nào, mặc dù khả năng một brand trưởng thành như họ sẽ không có đâu.

“ Mắt kính? chị nhớ không nhầm thì bên này có đấy!”

Hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của idol mới này, Vivia suy nghĩ một tý sau đó dẫn Amu đi tới một dãy đồ khác, nơi này có một hàng kính xếp dài, đủ loại kiểu dáng, phù hợp cho mọi lứa tuổi thôi.

“ Em cảm ơn!”

Gật đầu cảm tạ đối phương sau đó đi men theo hàng kính này, cô bốc lên một vài cái đeo vào, trong khá là có cảm quan đấy chứ.

Mò thêm một tý nữa, nhìn vào hàng kính phía sau cùng, khoan đã,… cái kia không phải là cặp kính giống như cặp cũ của cô sao?

“ Vivia chan, cặp kính kia, nhãn hiệu của chúng ta có loại kính này sao?”

Ngạc nhiên chỉ vào bộ kính gồ ghề này, cô hoàn toàn không ngờ rằng kiếm mỏi mắt không ra, đi bậy vài cái lại tìm tới

“ À, không phải là sản phẩm của Designer đâu, đó là một loại kính được dùng cho một bộ kịch gần đây, bên kia vừa mới thu dọn xong nên bên mình tạm thời cất chứa, chắc là có ai đó để nhầm lẫn thôi!”

Vivia vẫy vẫy tay ý bảo các nhà thiết kế bên họ không có thiếu thẩm mỹ đến vậy, bọn cô cũng tính đem những hàng second cũ rích này đi bỏ rồi.

“ Vậy sao? bộ kính này khá thú vị đấy, là kính mát à, trong khá giống kính cận, em có thể mang bộ kính này được không?”

“ Tất nhiên là được, bộ này được dùng cho một nhân vật diễn vai mọt sách thì phải, bọn chị cũng tính vứt đi rồi, em có thể mang về đấy!”

“ Thật sao, em cảm ơn ạ, thế nào trong em có giống mọt sách không?”

Đeo kính lên mừng rỡ làm một dáng ôm sách cúi người như cô hay làm ở trên trường, hỏi xem thư ký của mình nhìn bản thân có giống mọt sách hay không

“ Ghê thật, trong em hoàn toàn khác luôn, sau này ra đường em có thể ăn mặc thế này để cải trang đấy!”

Vivia bất ngờ, không ngờ mang có cặp kính thôi mà thay đổi nhiều như vây đấy, cô ấy hoàn toàn không biết ngờ ngoài đời thực Amu chính xác là con mọt sách thứ thiệt.

Mang cặp kính mới của mình quay trở lại, kẹp nó vào bên trong túi của mình, cô mới hỏi

“ Hikari san, em về nhà được chưa ạ?”

“ À được rồi, đợi chị một tý!”

Nghe được lời của cô, Hikary san lập tức đứng dậy mang bốn cái túi sách đưa về cho Amu, chắc là lúc cô đi dạo thì chị ấy đã chuẩn bị sẵn, nhưng mà đây là …

“ Trang phục của Sexy Romance, là idol của Brand chúng ta, em cần phải ăn mặc sao cho hợp thời trang chứ! Cũng đâu thể mặc dress này ra ngoài được?”

“ Vâng.. mà chuyện này không sao chứ …?”

“ Không sao không sao, chị gọi taxi rồi, em muốn đi đâu về thì Vivia sẽ dẫn em đi!”

“ Dạ”

Hơi ngượng ngùng cầm lấy đống trang phục mà Hikari đưa cho, cũng không biết là nên nhận hay không, cô gật gật đầu cầm lấy, sau đó xoay người ý bảo với thư ký của mình mang mình về.

Rốt cuộc một ngày mua sắm được kết thúc bởi buổi tuyển chọn và hàng loạt các bộ đồ brand do cô mới đại diện? Hơn nữa còn kiếm được cặp kính mát có hình dạng giống lúc trước, coi như là hoàn thành nhiệm vụ đi

Xe taxi dừng trước phố của nhà cô, Amu lập tức bảo tài xế dừng lại, đoạn đường còn lại cô sẽ tự đi, Vivia còn muốn theo cô một chút để tìm hiểu tình huống nhưng cô từ chối khéo léo, hai người chia tay tại ngã tư.

Rời xuống xe, kiếm một nhà vệ sinh công cộng, mặc lại bộ trang phục lôi thôi của mình, búi lại mái tóc sau đó mang lên cặp kính mới nhận được, cô quay về nhà trong mùi thơm của cơm tối nức mũi.

“ Con đã về!”

“ Về rồi sao, Amu, hôm nay mua sắm được nhiều không, nhiều túi vậy à? có mua cái gì ra hồn không vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.