Edit: Nhan Nguyệt Yên
Beta: Sên
“Tử Hằng.” Cận Sầm nghe được tiếng động phía đối diện, sau đó nói, giọng nói vẫn giống như bình thường.
Ở đầu dây bên kia điện thoại, Thiệu Tử Hằng nghe thấy giọng của Cận Sầm, biểu cảm không thay đổi, nói: “Có chuyện gì?”
“Muốn thay nghệ sĩ Tô An Ninh của công ty tôi nhờ cậu giúp đỡ.” Cận Sầm nói, rồi cố ý liếc Tô An Ninh một cái, nói tiếp: “Bây giờ ở nhà tôi đang bị phóng viên bao vây, không có thời gian đi đón em trai cô ấy, vậy nên lúc cậu đi đón Thư Dương nhà cậu sẵn tiện đón luôn nó về nhà cậu luôn đi! Hai ngày nữa, chúng tôi tới đón nó, cậu cảm thấy sao?”
“Đưa điện thoại cho cô ấy.” Nghe xong, Thiệu Tử Hằng nói thẳng.
Nghe vậy, Cận Sầm khựng lại, sau đó nghe lời đưa di động cho Tô An Ninh: “Cậu ta tìm cô.”
Tô An Ninh nhìn Cận Sầm một cái, nhận lấy điện thoại, nói chuyện với đầu dây bên kia: “Tôi là Tô An Ninh!”
“Cô đang ở nhà Cận Sầm?” Thiệu Tử Hằng hỏi.
“Ừ.”
“Tôi sẽ cho người đến đón cô, cô đợi đi.” Thiệu Tử Hằng nói không nhanh không chậm, giọng nói trầm thấp quyến rũ làm cho người ta có cảm giác như bị anh nắm giữ trong lòng bàn tay, cũng cho người ta có một loại cảm giác yên tâm.
“Được.” Tô An Ninh khẽ cau mày, mặc dù giọng nói vô tư, nhưng lại có một chút khác thường.
Sau khi tắt điện thoại, Tô An Ninh đặt điện thoại lên bàn, ngước mắt nhìn Cận Sầm: “Thiệu Tử Hằng nói anh ấy sẽ cho người đến đón tôi.”
“Đến đón cô?” Cận Sầm khẽ trợn mắt, tên Thiệu Tử Hằng này, đang đào tường nhà hắn sao?
“Không được sao?” Tô An Ninh hỏi.
“Nếu hắn có thể đảm bảo không để phóng viên phát hiện, tất nhiên là được, tôi cũng không muốn xuất hiện tin tức scandal của tôi và cô.” Cận Sầm tỏ vẻ cười như không cười, điều làm hắn thật sự để ý là vậy mà Thiệu Tử Hằng chủ động phái người đến đón Tô An Ninh, đối với việc làm này của người như Thiệu Tử Hằng mà nói ngược lại làm cho người khác phải ngạc nhiên.
“Ừ.” Tô An Ninh thờ ơ đáp một tiếng.
Lúc này, Tả Lập ở bên cạnh đã hoàn toàn bị lời nói của hai người làm cho giật mình.
Thiệu Tử Hằng? Đó không phải là ông chủ ở phía sau Kinh Khải mà lần trước Cận tổng nói sao? Từ lúc nào mà anh ta có quan hệ với An Ninh vậy?
Tả Lập lén liếc nhìn Tô An Ninh một cái, nhịn không được cầm li nước chanh lên uống cho đỡ sốc, chỉ là lúc uống không cẩn thận bị sặc một chút.
Trong phòng khách yên tĩnh lại xuất hiện tiếng ho khan nặng nề của Tả Lập, vì vậy đã thu hút sự chú ý của Tô An Ninh và Cận Sầm.
“Ha ha, tôi sặc một chút thôi.” Tả Lập cười ngượng.
Tô An Ninh và Cận Sầm đều là người khôn khéo, vừa nghĩ đến chuyện xảy ra lúc nãy thì hiểu ngay vì sao Tả Lập lại có phản ứng như vậy.
Cận Sầm mở miệng nói trước: “Lần trước An Ninh giúp Thiệu Tử Hằng một việc lớn, cho nên Thiệu Tử Hằng mới ghi nhớ ân tình của An Ninh nhà cậu....”
Tả Lập nghe vậy, nhịn không được nhìn Tô An Ninh một cái, khi nào thì Tô An Ninh giúp đỡ Thiệu Tử Hằng, hắn thực sự không biết gì cả, hắn làm người quản lí có phải là có chút thất bại rồi hay không.
“Lần đó anh xin nghỉ phép giúp em!” Để ngăn Tả Lập suy đoán lung tung, Tô An Ninh trực tiếp trả lời thẳng thắn với anh.
Nghe đến đây, Tả Lập gật đầu: “Thì ra là như vậy.”
Sau khi trả lời, hắn lại cảm thấy có chút không đúng, An Ninh thực sự có thể đoán được hắn nghĩ gì sao?
Tả Lập: Có nghệ sĩ có thể đoán được suy nghĩ của quản lí sao?
Tiếp theo, ba người dần dần yên tĩnh lại.
Vào lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng xe “tích...tích”, mấy người nhìn nhau, có chút ngạc nhiên, chắc không nhanh như vậy đâu ha?
Cận Sầm ngồi dậy chuẩn bị đi coi sao, ngay sau tiếng “tích”, cửa thang máy mở ra, bóng dáng của Tần Vũ trực tiếp xuất hiện trước mặt ba người.
Mấy người nhìn nhau, lập tức yên lặng.
Tần Vũ nhướng con mắt hẹp dài, nó: “Thì ra, Cận Sầm kim ốc tàng kiều là cô?”
Nói xong, Tần Vũ bật cười ha ha, sau đó nói tiếp: “Phóng viên ở bên ngoài lúc nãy còn hỏi tôi có biết ngôi sao nữ bí mật là ai không? Mấy người cảm thấy, nếu tôi nói là An Ninh, trên báo ngày mai liệu sẽ xuất hiện tin tức gì a?”
Tần Vũ nói xong, ba người ở đối diện lại liếc mắt nhìn hắn, rồi thu hồi ánh mắt.
Tần Vũ bỗng nhiên cảm thấy mất hứng, bước tới, ngồi bên cạnh Cận Sầm, lúc này mới nghiêm mặt nói: “Hai người làm sao mà ở cùng nhau lại bị chụp được vậy?”
“Cùng đi Tinh Quang Châu Bảo kí hợp đồng, lúc về thì đụng phải phóng viên.” Cận Sầm với Tô An Ninh đều không định lên tiếng, Tả Lập chỉ có thể chủ động giải thích.
“Tinh Quang Châu Bảo?” Nghe đến đại ngôn của nhà này, Tần Vũ ngạc nhiên nhìn chằm chằm Cận Sầm với Tô An Ninh: “Hai người che giấu thật kín, nếu vào lúc then chốt hai người bị người ta chụp được rồi truyền ra ngoài, hai người có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.”
Ở trong vòng giải trí, đôi khi người ta không cần biết sự thật vô vị, trong mắt mọi người chỉ nhìn “bằng chứng”!
“Bây giờ định làm sao?” Tần Vũ hỏi, sau đó sờ cằm của mình: “Có muốn tôi lái xe đưa hai người họ đi chỗ khác không?”
“Quan hệ giữa tôi với cậu luôn thân thiết như vậy, bọn phóng viên sẽ không nghĩ tới sao? E là giây trước xe cậu mới chạy qua thì một giây sau phóng viên đã đuổi theo xe cậu không tha rồi.” Cận Sầm uể oải lướt nhìn Tần Vũ một cái, nếu thật sự đơn giản như vậy, hắn còn đi tìm Thiệu Tử Hằng giúp đỡ nữa sao?
“Vậy các người có cách gì rồi?” Tần Vũ tiếp tục hỏi.
Vừa nói hết lời, bên ngoài lại truyền tới tiếng còi xe, Tần Vũ thấy bất ngờ, lập tức đứng dậy đi ra ban công nhìn, lại nhìn thấy một chiếc xe đặc biệt.
Quay trở lại phòng, mắt Tần Vũ đầy ý cười, nói: “Thì ra là tìm một nhân vật lớn giúp đỡ.”
“Xe đến rồi, đi thôi!” Nói xong, Cận Sầm đã đứng lên.
Chốc lát, bốn người đều đứng lên.
“Cô Tô, là cậu Hằng kêu chúng tôi đến đón cô.” Tài xế xuống xe, nói với cô gái duy nhất có mặt ở đây.
Tô An Ninh gật đầu, theo sắp xếp của tài xế ngồi vào xe, Tả Lập cũng mơ hồ lên xe, anh nhìn thấy rồi, cái biển số xe đặc biệt kia...
Thiệu Tử Hằng kia rốt cục là có thân phận thế nào?
“Cám ơn anh đã tiếp đãi.” Sau khi Tô An Ninh nói với Cận Sầm câu này, thì trực tiếp ấn đóng cửa sổ xe lại.
Lát sau, tài xe quay xe, xe chậm rãi chạy khỏi biệt thự của Cận Sầm.
“Thiệu Tử Hằng với tư cách là người thừa kế tiếp theo, có thể điều động tài nguyên như vậy thật sự là giỏi.” Tần Vũ nhìn cái biển số xe kia, dường như là cảm thán nói.
“Nếu cậu ta có thể lựa chọn, đại khái cũng không thích làm cái người thừa kế này.” Cận Sầm nói thẳng, bọn họ là con trai thứ hai của gia tộc, chỉ cần dựa vào sản nghiệp gia tộc mình tạo ra sống qua ngày thì tốt rồi.
Xuất phát từ một cuộc cá cược, Cận Sầm với Thiệu Tử Hằng mới mỗi người mở một công ty giải trí, nhưng cá cược còn chưa xong, con trưởng của nhà họ Thiệu xảy ra chuyện, người con trai thứ hai Thiệu Tử Hằng này của ông Thiệu chỉ có thể lên thay thế, lúc đầu từ người không kiêng kị gì cho đến hôm nay trở thành trầm ổn lạnh lùng, chỉ có như vậy, mới có thể đại diện cho hình tượng của người chủ trong tương lai.
Hắn cổ động Phong Thần và Kinh Hải đấu đá, một là xuất phát từ cá cược, hai là muốn để Thiệu Tử Hằng có một cơ hội có thể hành động không kiêng kị. Vì vậy, có mấy lần Thiệu Tử Hằng rõ ràng là có thể tấn công nghệ sĩ của công ty Phong Thần hắn, nhưng lại chỉ để nghệ sĩ hai bên đánh tay đôi, không phải là bày tỏ lòng biết ơn của hắn sao.
Mặc dù lòng biết ơn của hắn cũng thật quá khó hiểu rồi.
“Vẫn là chúng ta khá may mắn!” Tần Vũ tiếp lời, hắn ở trong nhà là con út, tất nhiên là được cưng chiều vô cùng, cũng không cần nghĩ quá nhiều, cũng vì hắn thích cái cảm giác thu hút được sự chú ý dưới ánh đèn, nên mới gia nhập vào công ty giải trí của Cận Sầm.
Để một người thích tự do như hắn đi gánh trách nhiệm nặng nề của gia tộc, hắn sẽ bị điên đó.
“Ừ.” Cận Sầm nhỏ tiếng đáp lại, trách nhiệm của gia tộc, suy cho cùng không dễ làm như vậy.
Ở bên này, hai người Tô An Ninh với Tả Lập vẫn ép mình trốn ở ghế sau xe.
Xe lắc lư, vào lúc đi qua cửa chính của tiểu khu, hai người có thể cảm nhận được sự nhộn nhịp rõ ràng, các phóng viên đang xì xầm gì đó với nhau ở lối vào tiểu khu.
Lúc xe chạy qua, Tô An Ninh nghe thấy một bóng người dường như muốn tiến lại bên này, mà bên cạnh có người chặn hắn lại, cô nín thở, tâm tình ổn định lắng nghe.
“Anh chặn tôi làm cái gì?” Giọng một người đàn ông cọc cằn nói: “Chiếc xe mới vừa vào, lại chạy ra nhanh như vậy, rõ ràng là đi đón người, không phải là rất đáng nghi sao?”
“Dù cho đáng nghi, anh cũng không thể kiểm tra. Không nhìn thấy biển số xe sao?”
Một người khác ở ngoài nhỏ tiếng nhắc nhở.
“Biển số xe thì làm sao?”
“Chẳng lẽ tòa soạn báo của anh không nói với anh, ở Bắc Kinh, có một vài biển số xe không thể kiểm tra sao?” Một kí giả khác hỏi.
“Tôi mới tới đây làm việc được mấy ngày.”
“Vậy cậu đi về trốn trước đi, tránh tạo rắc rối sau này.” Phóng viên khác tiếp tục nhắc nhở: “Dù cho ngồi trong đó thật sự là bạn gái bí mật của Cận Sầm, cậu cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta rời khỏi thôi.”
“Tôi hiểu rồi, người anh em, cám ơn...”
Âm thanh từ từ nhỏ dần, mãi cho đến khi không còn nghe thấy nữa, Tô An Ninh hiểu đã rời khỏi tiểu khu kia, chậm rãi ngồi thẳng lên.
Cùng lúc, người ngồi ở ghế phụ lái mở miệng nói với Tô An Ninh: “Cô Tô, cô muốn xuống ở đâu?”
“Công ty Phong Thần đi!” Tô An Ninh nói thẳng.
Người đó gật đầu, không nói nữa.
Trên đường đi, trong xe hoàn toàn yên lặng.
Không lâu sau, xe dừng lại ở một con đường kín đáo bên ngoài công ty Phong Thần, Tô An Ninh và Tả Lập nói cảm ơn sau đó xuống xe.
Đợi hai người bình yên đi vào công ty, Tả Lập mới thả lỏng trái tim đang hồi hộp xuống.
“Hôm nay nguy hiểm quá.” Tả Lập thở phào một hơi, sau đó tuyên thệ nói: “Trước khi em ổn định, anh sẽ không để em dễ dàng lên xe của người khác nữa.”
“Ừ.” Nhìn Tả Lập, Tô An Ninh cũng gật đầu.
Chuyện xảy ra hôm nay, cô hiểu được danh tiếng của một nghệ sĩ có bao nhiêu quan trọng, thì cũng có bấy nhiêu mong manh!
“Em với Thiệu tổng kia?” Tả Lập tiếp tục nghi ngờ hỏi, nếu giữa hai người có quan hệ gì đó, hắn cũng chuẩn bị tốt ở trong lòng.
“Em cứu mạng ông anh ta.” Tô An Ninh trả lời đơn giản.
Nghe vậy, Tả Lập lại một lần nữa sửng sốt, hắn cảm thấy, sau khi ở bên cạnh Tô An Ninh, số lần hắn giật mình vượt xa trước kia.
Có năng lực, bạn có thể thay đổi thế giới.
Lại nghĩ tới công ty Kinh Khải có “vai nữ số 2 trong Cảnh Giới”, rồi lại tới địa ốc Hạo Hâm..., Tả Lập cảm giác, tất cả tài nguyên của Tô An Ninh đoạt được cho tới nay, đại đa số đều là tự cô ấy dùng năng lực đoạt lấy.
Có nghệ sĩ ít phải lo như vậy hắn nên vui mới phải, nhưng bây giờ hắn lại hi vọng mình có thể vì Tô An Ninh mà làm một vài việc gì đó.
Ánh mắt thay đổi càng lúc càng kiên định, hắn làm cái chức người quản lí này lại không làm gì, thì quá lãng phí cái danh người quản lí vàng của mình rồi!
Một trận nhầm lẫn hôm nay, làm suy nghĩ của hai người Tô An Ninh và Tả Lập thay đổi, mà không lâu nữa trong tương lai, hai người này, sẽ tạo ra phép màu trong cuộc sống của họ!
*
Cách một ngày, scandal về Cận Sầm chiếm tiêu đề của cả một trang báo, về bạn gái bí mật kia phỏng đoán là tung hoành ở giới giải trí, không chỉ có mấy fan hâm mộ kia, mà ngay cả trong vòng giải trí, đều chú ý đến rốt cục là ai có thể hái được người đàn ông độc thân kim cương Cận Sầm này.
Chỉ tiếc là, che dấu quá kín, đa số người nhìn thân hình không nhìn ra được dáng người kia cơ bản là đoán không ra.
Vào lúc tất cả các bên không có cửa tìm kiếm, tin tức từ từ lắng xuống, rất nhanh chóng bị scandal giải trí khác đè xuống.
Trực tiếp nhất chính là Kinh Khải đang quay drama thần tượng bắt chước theo kiểu của Hàn Quốc quay cuốn chiếu (quay tập nào chiếu tập đó), mang mấy tập phim đã được cục truyền hình và phát thanh kiểm duyệt trước chiếu hai tập trên kênh Đông Nam vào giờ vàng ngày chủ nhật.
Tập một được công chiếu, hoa khôi diễn xuất Thiệu Thi Nhã giống như một đóa hoa sen tươi mát thoát tục đi vào ánh mắt của khán giả.
Khuôn mặt thoát tục mà tinh xảo, đồng phục học sinh tươi mới mà thuần khiết, khí chất tự nhiên thoải mái... làm Thiệu Thi Nhã một bước trở thành mối tình đầu trong mộng của nhiều otaku. (ám chỉ những người quá yêu thích anime, manga, cosplay....)
Vì thế ngoại trừ danh hiệu hoa khôi quốc dân ra, Thiệu Thi Nhã còn có thêm một tên gọi nữa là tình đầu quốc dân, trong một thời gian ngắn, danh tiếng của Thiệu Thi Nhã càng tăng hơn, có xu hướng che đi hào quang của mấy người mới cùng thời kì.
Giống giai đoạn trước của Tô An Ninh, tên tuổi của Thiệu Thi Nhã không ngừng được đưa lên tiêu đề tin tức và top tìm kiếm của Weibo.
Trong công ty Kinh Khải, xem các bản tin có mình trên tivi, lại nghĩ tin tức của mình đè scandal của Tô An Ninh xuống không biên giới, trong lòng Thiệu Thi Nhã cảm thấy một trận vui vẻ, bữa đó sau khi bị Tô An Ninh châm biếm, cộng thêm vai diễn được nội bộ quyết định lúc đầu của mình bị Tô An Ninh cướp đi, Thiệu Thi Nhã thực sự hận Tô An Ninh.
Bây giờ, cô ta mới có một loại cảm giác hãnh diện.
Lúc này, cửa phòng làm việc bị mở ra, bóng dáng của Chu Vũ với Trịnh Liên từ ngoài cửa đi vào, trên khuôn mặt tươi sáng của Chu Vũ tràn ngập khó chịu.
“Sư tỷ.” Thiệu Thi Nhã đứng lên chào hỏi.
“Ừ.” Nhìn thấy Thiệu Thi Nhã, biểu hiện của Chu Vũ dịu đi ít nhiều, nhưng chung quy vẫn không vui vẻ lên.
Thiệu Thi Nhã nhìn Trịnh Liên một cái, cũng nhìn ra sự nghiêm trọng trên mặt của Trịnh Liên lúc này, càng biết chắc là có chuyện gì xảy ra rồi, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh không nói chuyện.
Lúc sau, Chu Vũ giống như yên lặng đủ rồi lúc này mới lên tiếng hỏi Trịnh Liên: “Tinh Quang Châu Bảo rõ ràng mấy ngày trước còn liên lạc với em, thậm chí thiếu chút nữa là kí hợp đồng, cuối cùng bọn họ lại nói kí hợp đồng với người khác, đúng là ăn hiếp người quá đáng mà!”
Trịnh Liên nhìn thấy bộ dạng nổi giận của Chu Vũ, thở nhẹ một hơi sau đó nói: “Trong giới giải trí em nên biết, hợp đồng chưa kí luôn xuất hiện rất nhiều thay đổi, lần này, chỉ có thể nói vận may chúng ta không tốt.”
“Chị Trịnh chị biết đại ngôn đó bị ai kí không?” Chu Vũ tiếp tục hỏi.
“Chị chỉ có thể tra ra là người của Phong Thần, nhưng không biết là người nào, nghe nói là do tổng giám thiết kế của bọn họ tự mình chỉ định.” Trịnh Liên nói: “Vị tổng giám thiết kế đó còn là bà chủ của Tinh Quang Châu Bảo.”
“Lại là Phong Thần!” Chu Vũ cắn răng nghiến lợi, nếu nói cô ta hận nhất là cái gì, thì trừ Phong Thần ra còn có thể là ai, nghĩ tới lúc đầu, Phong Thần xém chút nữa đẩy cô vào vũng bùn, nếu không phải cuối cùng là người nọ làm phản, cô bây giờ làm sao có thể đi tới được địa vị như hôm nay.
“Tình trạng của Phong Thần với Kinh Khải em cũng biết đó.” Trịnh Liên bất đắc dĩ lắc đầu, chuyện này đã không còn cơ hội đảo ngược rồi.
“Hứ, cơ hội lần này mất thì mất rồi, nhưng nếu để em biết cái kẻ cướp đại ngôn đó là ai, em sẽ không dễ dàng tha cho nó!” Chu Vũ oán hận nói, cô ta mang thù mới hận cũ trút hết lên người kẻ “cướp” đại ngôn của cô ta.
Đối với lời nói của Chu Vũ, Trịnh Liên không nói thêm gì, quảng cáo đại ngôn hời như vậy bị cướp mất, cô cũng rất tức giận.
Mặc dù tổng bộ của Tinh Quang Châu Bảo ở trong nước, nhưng ai mà không biết Tinh Quang Châu Bảo đã hoàn toàn ra khỏi nước, ở nước ngoài cũng có chi nhánh khác, ở nước Mỹ, rất nhiều trang sức của sao nữ Hollywood đều thích đặt làm ở Tinh Quang Châu Bảo.
May mắn là, Tinh Quang Châu Bảo luôn thích dùng ngôi sao ở trong nước làm đại ngôn, và không cho phép người đại ngôn nói thứ khác, ở nước ngoài luôn có thể dành thêm được một chút nổi tiếng, bây giờ, minh tinh nổi tiếng trong nước làm gì không có ai không muốn nổi tiếng ra nước ngoài chứ, nâng cao địa vị của mình trong giới giải trí.
Đối với Chu Vũ mà nói, đây thực sự là một cơ hội cực kì tốt, lại bị cướp mất, có thể vui sao?
Thiệu Thi Nhã ở bên cạnh nghe đối thoại giữa hai người, cũng âm thầm mang thù hận đối với Phong Thần ghim ở trong lòng.
Chu Vũ đối với người của Phong Thần có nhiều thù hận như vậy, cô ta không biết có thể kéo thêm rắc rối, để Tô An Ninh trở thành cái đinh trong mắt của Chu Vũ hay không, đến lúc đó không cần cô ta ra tay, một ngôi sao có sức ảnh hưởng như Chu Vũ cũng đủ để Tô An Ninh ăn hành rồi, hơn nữa, sau “Cảnh Giới”, Tô An Ninh còn phải vào đoàn phim toàn là nghệ sĩ của Kinh Khải đóng phim điện ảnh, đến lúc đó cô nữ chính Chu Vũ này muốn làm cái gì đó, cũng dễ dàng.
Thiệu Thi Nhã ở trong lòng đang nghĩ lát nữa mở miệng như thế nào đây.
Vào lúc này, trong tivi lại đưa tin một tin tức mới, chốc lát hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người ở đây.
“Hôm nay lễ công bố người đại ngôn của Tinh Quang Châu Bảo, ở hiện trường buổi họp báo, chúng tôi mới biết hai nghệ sĩ lần đầu tiên đại ngôn cho Tinh Quang Châu Bảo, một trong số đó là ông chủ của Phong Thần, đồng thời cũng là ảnh đế Cận Sầm, và có một bất ngờ khác, hơn cả dự đoán của chúng ta, chính là người mới nổi bật gần đây của Phong Thần Tô An Ninh, hai người này làm sao mà tranh được quảng cáo đại ngôn của Tinh Quang Châu Bảo đây? Mời tiếp tục theo dõi lát nữa chúng tôi sẽ phát trực tiếp buổi họp báo...”
Đó là..... lễ công bố người kí hợp đồng đại ngôn với Tinh Quang Châu Bảo, người ở trên đó là.... Tô An Ninh với Cận Sầm?
Trong lòng Thiệu Thi Nhã hoảng hốt, cô ta không cần khơi mào, Tô An Ninh cũng coi như hoàn toàn đắc tội với Chu Vũ rồi, chỉ là, Tô An Ninh dựa vào cái gì mà có thể làm đại ngôn của Tinh Quang Châu Bảo?
Ánh mắt của Thiệu Thi Nhã nhìn về phía Chu Vũ, quả nhiên, thấy Chu Vũ nhìn chằm chằm Tô An Ninh ánh mắt ẩn chứa khinh thường với ghét bỏ.