Ngọn Sóng Tình Yêu

Chương 488: Chương 488




Sau khi đọc toàn bộ bản tin.

Cô được biết Bạch San San có liên quan đến vụ giết người, và một số người mẫu trẻ đã bị kết án tử hình, một số tù chung thân, hoặc thậm chí hơn mười năm tù.

Không ai trong số những người phụ nữ đó kết thúc tốt đẹp.

Bạch Nhược Hi nhớ lại lần đầu tiên cô ở trên tàu, cô không thể thông cảm cho Bạch San San và những người phụ nữ gian dâm, buôn bán ma túy và lạm dụng ma túy, sớm muộn gì cũng có kết cục này xảy ra.

Bạch Nhược Hi cầm điều khiển từ tắt TV.

Sau khi đặt điều khiển xuống, cô hít một hơi thật sâu rồi từ từ nhắm mắt lại, bất giác đưa tay chạm vào chiếc bụng to lớn của mình.

Khi thai nhi cử động, những lo lắng, phiền muộn trong lòng cô cũng dần tan biến, càng gần đến ngày sinh, cô càng lo lắng.

Bầu trời đêm tựa như một tấm rèm che màu xanh đen, tô điểm những vì sao lấp lánh, khiến lòng người say đắm.

Trăng tròn đi qua mây, ánh trăng mờ ảo soi sáng khu khuôn viên của biệt thự tướng quân, trên bày bàn ăn biện đầy những món ăn thịnh soạn có thêm hoa, nến và rượu.

Bạch Nhược Hi đang ngồi trên chiếc ghế bông êm ái, hiện tại mặt cô hơi sưng và béo lên vì mang thai, khuôn mặt có nét đáng yêu của một đứa trẻ và nước da của cô rất hồng hào khoẻ mạnh.

Nhìn thấy mọi thứ trước mắt, cô lại nhìn sang Kiều Huyền Thạc.

Không thể không mỉm cười.

Bữa tối dưới ánh nến và ánh trăng cho hai người vô cùng lãng mạn?

Kiều Huyền Thạc, một người ít khi thể hiện chuyện tình cảm, đột nhiên kéo cô ra khỏi nhà và chuẩn bị tất cả cẩn thận như vậy thật không quen.

“Anh ba, hôm nay anh có chuyện gì vậy?”

Kiều Huyền Thạc ngồi xuống đối diện với cô, rót một cốc sữa nóng cho Nhược Hi, nhẹ giọng nói: “Hiện tại em không uống được rượu nên anh phải cùng em uống rượu thay sữa.

“Không sao, em uống sữa, anh có thể uống rượu.” Bạch Nhược Hi nhìn đồ ăn trên bàn, bụng đói cồn cào Kiều Huyền Thạc sau khi rót sữa xong liền đặt bình sữa xuống, nhìn Bạch Nhược Hi rất nghiêm túc.

Bạch Nhược Hi nhìn anh, hiếm khi thấy anh mặc vét chỉnh tề, để kiểu tóc đẹp và đi giày da, khiến cô có cảm giác anh như một chú rể.

Bạch Nhược Hi nhìn lại mình là một bộ váy bà bầu bình thường giản dị.

“Anh ba, hôm nay có phải là ngày đặc biệt không? Không phải sinh nhật của anh hay của em. Kỷ niệm ngày cưới của chúng ta còn chưa tới. Sao anh lại ăn mặc trang trọng như vậy?”

“Hôm nay là một ngày rất quan trọng.” Kiều Huyền Thạc cầm bình sữa lên nhìn cô trìu mến: “Đươc rồi, chúng ta hãy nâng ly trước nào.” Bạch Nhược Hi không đoán được anh đang làm gì, cô cầm ly sữa lên với một nụ cười rồi cụng ly với anh.

Với một tiếng “ting” va chạm của hai ly sữa trong suốt vang lên thanh âm đặc biệt dễ chịu.

Hai người uống một ngụm sữa thơm, mùi vị của sữa hợp với không gian lãng mạn, trong lòng cảm thấy cơ chút mâu thuẫn lạ thường.

Đặt ly xuống, Kiều Huyền Thạc bước ra khỏi chỗ ngồi và đến bên Bạch Nhược Hi.

Bạch Nhược Hi lo lắng nhìn, anh quỳ một chân xuống, đưa tay sờ lên bụng Bạch Nhược Hi, áp tai vào bụng cô.

Bạch Nhược Hi không ngạc nhiên, bởi vì Kiều Huyền Thạc luôn lặp đi lặp lại hành động này vài lần trong ngày, và anh sẽ không yên tâm nếu không lắng nghe được cử động của những đứa con trong bụng.

Kiều Huyền Thạc nghe vậy thì thào nói nhỏ: “Thế giới của chúng ta chỉ còn hai tháng nữa thôi. Ba đứa nhỏ không ngờ này lại làm cho anh bây giờ vô cùng hồi hộp. Anh không biết phải làm thế nào để trở thành một người bố tốt.”

“Đừng lo lắng quá nhiều, anh ba, anh sẽ là một người bố tốt …… “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.