“Đúng vậy, phải kiểm tra kỹ càng.”
“Chuyện này không đơn giản.”
“Vâng, vâng, hiện tại anh ta đi phát biểu ở khắp mọi nơi, và những bài phát biểu trong chiến dịch tranh cử chẳng thuyết phục chút nào.”
“Tôi thấy…”
“…”
Mọi người đang sôi nổi bàn luận.
Bộ Dực Thành nhìn về phía Kiều Huyền Thạc hỏi: “Kiều Tướng Quân, cậu nghĩ như thế nào?”
Kiều Huyền Thạc trầm ngâm phản ứng lại, ngước mắt lên nhìn Bộ Dực Thành, mím môi, trầm giọng nói: “Theo tôi biết về Kiều Đông Lăng, anh ta không quan tâm đến chính trị và quốc sự, anh chỉ quan tâm đến việc kiếm tiền.”
“Vậy thì lần này anh ta đánh mạnh như vậy là có chuyện gì đang xảy ra?”
Kiều Huyền Thạc lắc đầu, không hiểu.
“Những thế lực nào đứng sau hỗ trợ anh ta? Có thể cạnh tranh với Tổng thống của chúng ta ước chừng rằng là thế lực của cả một quốc gia mới địch lại.” Một giọng nói vang lên Hội trường đột nhiên im lặng.
Câu nói nnh thức người trong mộng chỉ bằng một chữ, Kiều Huyền Thạc sửng sốt, ánh mắt chìm xuống ngay lập tức, đứng dậy như đang suy nghĩ điều gì.
“Làm sao vậy?” Dực Thành nghi ngờ hỏi.
Kiều Huyền Thạc căng thẳng nhìn Dực Thành, “Tổng thống, tôi phải giải quyết một số việc quan trọng.”
“Việc quan trọng gì?”
“Tôi sẽ báo cáo sau, tôi nghĩ tôi có thể tìm ra thế lực đằng sau của Kiều Đông Lăng.”
Dực Thành cũng lo lắng đứng lên nói: “Vậy cậu đi mau đi.”
Kiều Huyền Thạc đội mũ quân trang lên, nghiêm trang chào mọi người rồi cất bước đi thật xa.
Mọi người kính cẩn nhìn anh rời khỏi hội trường.
Bước ra khỏi hội trường, có rất nhiều chiến sĩ oai phong trong quân phục, giày da nghiêm trang chờ đợi.
Tinh Thần và A Lương nhìn thấy Kiều Huyền Thạc bước ra, lập tức đi theo.
Ba người rời hội trường Tịch Quốc, lên xe quân sự. . Xin ủng hộ chúng tôi tại * T r u m T r u y e n . O R G *
A Lương lái xe cung kính hỏi: “Cậu ba, đi đâu?”
“Bệnh viện tâm thần.”
“Bệnh viện tâm thần?” A Lương và Tinh Thần đồng loạt kinh ngạc.
Hai người nhìn nhau, liền phản ứng kịp, liền biết đây là bệnh viện tâm thần nào.
Đó là bệnh viện tâm thần nơi Kiều Nhất Hoắc bị giam giữ, một năm trước, Kiều Huyền Thạc không xử tử ông ta theo luật mà đưa ông ta vào bệnh viện tâm thần để kiểm soát tự do cá nhân.
Không hỏi quá nhiều, A Lương điều khiển xe đến bệnh viện tâm thần.
Bệnh viện Tâm thần Quân khu 1 A Lương và Tinh Thần đi cùng Kiều Huyền Thạc, do trưởng khoa dẫn đầu, vào phòng giám sát.
Nhìn người đàn ông trong camera giám sát, cả ba người đều bàng hoàng.
Giờ phút này, Kiều Nhất Hoắc đã hoàn toàn thay đổi không nhận ra được, khuôn mặt bị thiêu hủy không ra hình dạng, thần sắc uể oải, tuổi già sức yếu.
Ông ta đang ngồi xếp bằng trên giường, chậm rãi ăn cam.