Đánh giá: 6.2/10 từ 3 lượt
Số phận của nữ nhi nơi cổ đại thường không làm chủ được hạnh phúc của cuộc đời mình huống gì là nữ nhi chốn hoàng cung.
Những nàng công chúa thường lại là vật phẩm đi cầu thân nối kết quan hệ giữa hai quốc gia để giữ vững hòa bình cho đất nước.
Chính vì vậy lại đẩy cuộc đời nàng đến tấm bi kịch khi người nàng lấy lại là ca ca của người mình thương.
Sai, có lẽ đã sai ngay từ giây phút hai ánh mắt chạm nhau. Sai, là khi mang danh phận mẫu nghi thiên hạ nhưng lại nặng tình với vị vương gia đó.
- Chiêu Hy, nếu nàng muốn cả giang sơn này của trẫm, trẫm cũng không tiếc dâng tặng cho nàng, chỉ cần nàng cho trẫm một ánh nhìn thôi được không?
- Hy Hy! Là ta phụ nàng, quên ta đi.
- Vương gia ta mới là phu nhân của chàng, người bái đường thành thân cùng chàng là ta. Hơn nữa, hơn nữa nàng ta là nữ nhân của đệ đệ chàng sao chàng lại cố chấp như vậy? Doãn Khải ta hận chàng, hận chàng… nhưng ta cũng rất yêu chàng!
- Bệ hạ ngài luôn nói rằng yêu ta thương ta, vậy người có từng nghĩ cho ta không. Người trách ta độc ác trong khi người đem ta ra tính toán… vậy lần này hãy để ta tính toán với người.
… Doãn Khải, kiếp này chàng nợ ta quá nhiều rồi, nhưng ta rất mệt không còn sức để tìm chàng để đòi nữa… Nếu có kiếp sau, nếu có kiếp sau chúng ta chỉ là một đôi phu phụ bình thường, chàng đi săn ta ở nhà dệt vải có được không… có được không…
Bình luận truyện