Chương 9: Dị ứng rượu Cocktail
Editor: Song Thy
Betaer: Quỳnh
Gia Ý bị quăng ngã ở trên giường lớn trong phòng ngủ, thật vất vả bò dậy, tức giận nói: “Anh vô duyên vô cớ đem tôi kéo trở về làm gì?”
Vô duyên vô cớ? Lời hắn vừa mới nói với cô đều là vô ích, cô gái nhỏ này căn bản là không nghe vào tai?
Hoắc Chấn Dương sắc mặt âm, nâng cằm nhỏ non mềm của cô lên: “Tuy rằng hiện tại mục đích chủ yếu của cô là ứng phó Tưởng Mỹ Nghi, nhưng đừng quên, ở trước mặt người khác là bạn gái của Hoắc Chấn Dương tôi, nhất cử nhất động, đều sẽ bị người khác để trong mắt.”
Gia Ý hít sâu một hơi, hiểu hắn có ý tứ gì, mình lau quần áo cho người đàn ông trẻ tuổi kia làm, hắn mất mặt!
Cô nghiêng đầu, muốn thoát khỏi bàn tay của hắn: “………Vị tiên sinh kia vì tôi chắn rượu, quần áo đều đã ướt, tôi mới phải làm như thế……..Chẳng lẽ lại để người khác nói bạn gái của Hoắc Đại Tổng Tài một chút lễ nghi cũng không hiểu sao?”
Mồm mép thật lợi hại, đúng là già mồm!
Hoắc Chấn Dương cười, xiết chặt cằm cô, không cho cô nhúc nhích, nhìn cô chăm chú từ trên xuống: “Vậy cũng không cần tự mình làm, trong tiệc tối nhiều người giúp việc như vậy, đều là ăn cơm trắng sao? Hoặc là nói, nhà của cô dạy cô ở trước mặt mọi người lau mình cho một người đàn ông xa lạ?”
Chọc đến uy hiếp của Gia Ý, mấy ngày nay không rõ thân thế mê mang cùng sợ hãi ào ào xông lên, Gia Ý mặt đỏ lên, hơi nước tràn ngập hốc mắt: “Tôi ngay cả chính mình là ai cũng không biết, thì làm sao có cái gì gia giáo? Nói không chừng tôi chính là một người ăn xin ven đường đi? Anh chê tôi gia giáo không tốt, tôi đi thôi! Dù sao từ nay về sau, Tưởng Mỹ Nghi cũng không có mặt mũi tìm anh, nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn thành!”
Hoắc Chấn Dương nhìn con mắt hồng hồng thập phần kích động của cô, hai tròng mắt nhíu lại. Hắn đem cô giam cầm ở cánh tay, âm thanh khàn khàn: “Cô thật lợi hại, nói một câu, trả lời mười câu!”
Quả thực chính là khẩu khí giáo huấn con gái!
Gia Ý cắn răng một cái, dùng tay đẩy, lại không đẩy được một người đàn ông cao vượt qua 185cm, ngược lại đem hắn túm xuống dưới mấy tấc, cùng hắn kéo khoảng cách.
Cô ngây người, nhất thời không có phản ứng, đôi con ngươi ngập nước, suýt nữa muốn trào nước mắt.
Hắn kêu lên một tiếng: “Là chính cô kéo tôi xuống dưới”
Mười phần dương khí đang nóng cháy đánh úp lại, thấy hắn áp sát lại gần, nhìn rõ khuôn mặt hắn mặt cô lại đỏ bừng lên, nhưng không rãnh lo khóc: “Anh mau đứng lên, chúng ta không phải đang nói rất tốt sao, tứ chi không thể tiếp xúc quá thân mật, anh đã trái với……….”
Lời còn chưa dứt, Hoắc Chấn Dương lại nhíu mi, không đứng dậy, chỉ nâng cánh tay lên, bắt đầu không kiên nhẫn mà gãi cánh tay của chính mình.
“Anh làm gì! Mau đứng lên!” Ngửi được mùi rượu trên người hắn ở trên, Gia Ý có chút luống cuống.
Tuy rằng cô biết, người đàn ông này đối với cô không có hứng thú, nhưng là uống rượu vào không chừng rượu vào loạn tính thì sao?
Cô sử dụng tay chân, bắt lấy vạt áo hắn, đang muốn đẩy ra, thì Hoắc Chấn Dương đứng lên, tức khắc, “Bực bực bực….” vài tiếng, áo sơmi bị kéo ra.
Gia Ý phát hiện trên người Hoắc Chấn Dương có nhiều đỏ hồng, hơn nữa còn tảng lớn tảng lớn, còn có xu hướng lan tràn, sửng sốt một chút, lúc này mới chú ý tới biểu tình không khỏe của hắn: “Anh làm sao vậy?”
“Dị ứng.” Hoắc Chấn Dương lạnh lùng nói, cởi áo sơmi bị xé rách ra bên ngoài, đi đến một cái tủ gỗ đỏ được làm thủ công, kéo ngăn kéo ra, leng keng leng keng bắt đầu tìm thuốc.
Gia Ý phản ứng lại, a, đúng rồi! Tưởng Mỹ Nghi nói hắn dị ứng rượu Cocktail!
Dị ứng thì thấy chỉ là việc nhỏ, nhưng khi phát tác nghiêm trọng, cũng có thể giết chết người!
Xem da của hắn vừa rồi hồng thành dạng kia…. Không xong, nếu hắn chết ở đây, nhất định sẽ rất phiền phức!
Gia Ý tạm thời bỏ qua chuyện vừa rồi, vội nhảy xuống giường, đi qua, hỏi: “Anh không sao chứ? Có muốn tôi đi kêu La Quản Gia không?”
Hoắc Chấn Dương quen tay lấy thuốc ra, nghiêm mặt, âm thanh vẫn lạnh đến khiếp người: “Đi lấy cho tôi ly nước.”
Oa, nửa bên mặt cũng đỏ!
Gia Ý nhìn đến hoảng sợ, lại không dám chậm trễ, vội đi đến góc uống nước trong phòng, cầm ly pha lê trên bàn trà, đổ vào một ít nước sôi để nguội, chạy nhanh đến đưa cho hắn.
Hoắc Chấn Dương lấy nước sôi để nguội, nuốt thuốc dị ứng vào, rồi lấy ra một hộp thuốc bôi đưa cho cô, ngữ khí đương nhiên: “Tới giúp tôi.”Nói xong liền đi đến bên giường lớn nằm xuống.
“Cái gì? Tôi giúp anh? Tôi đi gọi người tới, không bằng kêu La Quản Gia giúp anh bôi, tôi làm sao biết, tôi lại không phải bác sĩ…..”Gia Ý cả kinh, lại thấy hắn một tư thế thật hưởng thụ mà nằm xuống.
“Bôi thuốc mỡ mà thôi, không cần một hai phải là bác sĩ. Cô là bạn gái tôi còn không giúp tôi bôi, kêu người ngoài tới, người khác sẽ biết, lại cho rằng vừa rồi chúng ta đều là diễn trò. Còn có, đừng quên, rượu Cocktail này là cô đưa cho tôi,”hắn nằm sấp trên giường, âm thanh băng băng lãnh lãnh: “Bôi vào vị trí màu đỏ là được.”
Gia Ý nghiến răng, tính, xem như do cô hại hắn bị dị ứng, nên cầm thuốc mỡ đi qua, cởi giày, bò lên giường.
Trên lưng, cổ, cánh tay, đều có dấu vết màu đỏ của dị ứng.
Cô ngồi bên người hắn, đem thuốc mỡ đổ vào nơi bị đỏ, cắn răng xoa tay.
“Mạnh một chút, mấy ngày nay cô chưa ăn cơm sao.”Âm thanh của Hoắc Chấn Dương thỉnh thoảng truyền đến.
Gia Ý bỉu môi, cô là đang bôi thuốc cho hắn, lại không phải là nhân viên mát xa chuyên nghiệp.
Người này, thế nhưng đem cô trở thành người mát xa sao, bực mình, nặng tay một cái!
“Nhẹ lại, cô đây là bôi thuốc hay là xoa mặt?” Một trận hít hà của người đàn ông truyền đến.
Gia Ý lại phải nhẹ tay một ít.
Lau được một lát, bởi vì đau mình, còn sử dụng sức, eo cô có điểm bị đau, ai, cái này sai sự thật cũng không tốt lắm, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh nhàn nhạt truyền đến.
“Ngồi lên trên.”
Có ý tứ gì? Gia Ý ngây người một chút.
“Ngồi trên lưng tôi bôi thuốc, dễ dàng hơn.”Jắn lặp lại một lần.
Gia Ý thoải mái, nhìn hắn gầy nhưng rắn chắc, đường cong quyến rũ, nuốt nước miếng: “Không cần đâu. Tôi ngồi bên cạnh bôi cũng khá tốt.”
“Đi lên.”Ngũ khí của hắn có chút không kiên nhẫn.
Thanh âm tựa hồ có một cổ áp lực vô hình, Gia Ý không có biện pháp, bò lên trên người hắn, ngồi xuống.
Không thể không nói, ngồi trên lưng hắn bôi thuốc, đỡ mỏi hơn nhiều.
Chỉ là, tư thế này, có phải hay không quá ái muội.
Gia Ý nhịn không được lại nuốt nuốt nước miếng.
Được bôi qua thuốc, Hoắc Chấn Dương cảm thấy trên sống lưng mát lạnh hơn nhiều, vết dị ứng cũng thoải mái một ít, từ từ nhắm mắt lại.
Má ơi, ngúời này nhưng lại thoải mái? Còn cô lại mệt đến chết khiếp, nhân lúc hắn đưa lưng về phía mình, nhìn không thấy, dùng sức mà trừng hắn!
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến vài tiếng bước chân, tiếng gõ cửa cùng tiếng La Quản Gia truyền tới: “Thiếu gia, Gia Ý tiểu thư? Bọn Tiết thiếu gia không thấy ngài qua, nên đã tới tìm ngài.”