Chương 69: Gặp anh chính là họa (5)
Tại một căn biệt thự ở khu cao cấp của mình, Bùi Vân Hiên vừa bước qua cửa thì thái dương liền giựt liên hồi. Nguyên do chính là Liên Ngọc Tư đang ở trong la hét ầm ĩ với người làm. Bùi Vân Hiên nhíu mày:
- Cô ầm ĩ đủ chưa?
- Hiên! Anh về rồi à, em đợi anh nãy giờ! - Liên Ngọc Tư nghe thấy tiếng nói trầm thấp của Bùi Vân Hiên thì liền chạy về phía anh khoát lấy tay anh, rồi ép bộ ngực to của mình vào người anh rồi nũng nịu.
Bùi Vân Hiên thấy vậy thì rút tay ra rồi bước về phía bộ ghế trong phòng khách ngồi xuống. Anh dùng tay day day huyệt thái dương đau nhức rồi mở miệng nhưng không phải nói với Liên Ngọc Tư mà là nói với trợ lý Kiêu của mình:
- Đưa đây.
Kiêu rất hiểu ý nhanh chóng lấy ra một tờ chi phiếu và một cây bút đưa cho Bùi Vân Hiên:
- Bùi tổng.
Anh cầm bút bút kí lên tờ chi phiếu đẩy ra đầu bàn nơi Liên Ngọc Tư đang đứng.
Liên Ngọc Tư cầm tờ chi phiếu lên nhìn rồi thản thốt:
- 10 triệu? Hiên, anh có ý gì vậy?
- Ít quá ư? - Bùi Vân Hiên mất kiên nhẫn nhíu mày.
- Không phải... không phải... - Liên Ngọc Tư có dự cảm không lành - Nhưng ý của anh là?
- Tôi sẽ cho người giải quyết vụ scandal này và tặng cho cô một căn nhà ở Triều Dương, không phải biệt thự nhưng cũng đủ lớn để cô sinh sống.
- Anh... đang đuổi em sao?
- Cô nên biết tôi là dạng người gì.
Không sai, Bùi Vân Hiên anh nổi tiếng là người thay đổi phụ nữ còn nhanh hơn thay áo. Liên Ngọc Tư chẳng qua cũng chỉ là một người giúp anh giải quyết nhu cầu sinh lý trong vô số người mà thôi. Nhưng cô ta lại không biết điều, còn tự ý thuê paparazzi về tạo nên scandal này. Không khó để nhìn ra mục đích của cô ta chính là muốn bước chân vô Bùi gia. Nhưng Bùi Vân Hiên anh mặc dù bên ngoài chơi bời nhưng cũng chưa hồ đồ đến mức không phân biệt được người nào xứng đáng làm vợ của mình. Hơn nữa, Liên Ngọc Tư nghề nghiệp có chút nhạy cảm, lại khá kiêu căng, khó chịu nên Bùi Vân Hiên cũng cảm thấy rất phiền phức.
- Không... Hiên, anh biết em yêu anh thế nào mà! - Liên Ngọc Tư nghe vậy liền chảy nước mắt nhào về phía anh ôm ghì lấy anh.
- Tôi đương nhiên biết... - Bùi Vân Hiên nhìn thấy ánh mắt mừng rỡ của cô ta thì cười lạnh, môi mỏng từ từ phun ra từng chữ - ... cô yêu tiền của tôi
Nói rồi không nhanh không chậm đẩy cô ta ra đứng lên cầm lấy áo khoát rời đi. Trước khi ra khỏi cửa còn ra lệnh:
- Kiêu, chuyện còn lại tùy ý cậu xử lý
- Vâng! - Kiêu cúi đầu nhận lệnh rồi giơ một tay về phía cửa nói - Liên tiểu thư, mời!.
- Kiêu, tôi cầu xin anh giúp tôi mở lời phía Hiên đi! - Liên Ngọc Tư sụt sịt ôm lấy cánh tay của Kiêu, lại còn lớn mật chà xát ngực mình vào tay anh. Nhưng dường như cô đã quên rằng, Kiêu là người như thế nào rồi, anh ta được huấn luyện đặc biệt từ nhỏ, từ lâu đối với phụ nữ đã miễn dịch rồi. Kiêu lạnh mặt đẩy cô ta ra rồi bật ngón tay, từ phía ngoài cửa liền có hai người vệ sĩ đi vào đứng nghiêm túc chờ lệnh.
- Tiễn Liên tiểu thư ra về.
- Vâng - Nói xong, hai người vệ sĩ đó nhanh chóng mỗi người giữ lấy một tay Liên Ngọc Tư mời cô ta ra khỏi cửa.
---------- ----------
Tại nhà của 5 cô gái.
Eri vừa về đến nhà thì tức giận quẳng mấy túi đồ lên ghế rồi lại vô phòng bếp mở tủ lạnh lấy ra một chai nước tu một hơi. Toàn bộ quá trình đó của cô hoàn hảo đem hai con người nào đó coi thành không khí.
- Cậu ăn phải thuốc nổ à? - Một giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ nhưng lại khiến cho con người đang bốc hỏa kia một phen kinh hãi.
Eri nuốt xuống ngụm nước trong miệng mà cô khi nãy phải khó khăn kiềm chế để không bị phun ra ngoài, cô quay người lại nhìn người kia lên oán:
- Đừng có đi đâu cùng hù dọa người khác như vậy có được không? - Nói rồi Eri bỏ chai nước lên bàn rồi đi về phía người đang đứng ở cửa bếp kia ôm chầm lấy - Cuối cùng cũng về rồi! Nhớ chết đi được!.
- Đừng buồn nôn như vậy có được không? - Mone cười cười đẩy Eri ra rồi cốc nhẹ lên đầu cô ấy.
- Cậu về khi nào vậy? Sao không nói trước để mình ra đón? Shizuka đâu?
- Mới khi nãy gọi cho cậu bao nhiêu cuộc cũng có thèm nghe đâu mà đòi đón chứ. Shizuka ở ngoài phòng khách - Mone bĩu môi lườm lườm Eri.
- Hì hì! Có gọi sao? Sao mình không nghe thấy? - Eri gãi đầu rồi lục điện thoại trong túi ra coi. Quả nhiên là có đến mấy cuộc gọi nhỡ, mà điều đáng chết hơn nữa lại là thời điểm đó chính là lúc cô đang ở cùng một chỗ với tên họ Bùi kia. Cô thở dài một hơi rồi khôi phục vẻ hoạt bát bình thường nói:
- Đi, đi ra chỗ shizuka nào!
Hai người Mone và Eri vừa đặt mông lên ghế thì Shizuka lên tiếng:
- Chỉ mới đi công tác vài ngày mà lúc về lại có một đại sự đón chào chúng ta!
Mone nghi hoặc nhận lấy tờ báo mà Shizuka đưa tới. Vì Mone ngồi cạnh Shizuka còn Eri ngồi đối diện nên không biết trong tờ báo viết gì mà chỉ nghi hoặc nhìn nét biến hóa trên mặt Mone. Trong ánh mắt Mone là sự ngạc nhiên, cô ấy cứ nhìn tờ báo rồi lại nhìn về phía Eri.
- Trong đó viết gì mà cậu ngạc nhiên vậy? - Eri thấy Mone cứ nhìn mình thì cảm thấy có dự cảm không tốt.
- Bảo sao cậu không nhận điện thoại. Hóa ra là đang tình tứ với đàn ông - Shizuka rất bình tĩnh trả lời.
Nghe được câu này Eri mém tí nữa thổ huyết, cô giựt lấy tờ báo nhìn. Một dòng chữ to chói mắt hiện lên Tổng tài Bùi thị chưa kết thúc scandal với nữ minh tinh Liên đã gặp gỡ với cô gái khác và một bức ảnh chụp một cô gái đang vén màn phòng thử đồ bước ra, đằng sau cô gái lộ ra mặt của Bùi Vân Hiên.
Eri thiếu chút nữa là muốn ngấu nghiến cái tờ báo này. Cô lại càng khâm phục cái tay paparazzi nào lại có thể chớp được thời cơ một cách chính xác đến không thể chính xác hơn như vậy. Chụp một bức ảnh vừa rõ mặt nam nữ chính lại còn thể hiện rõ sự mờ ám của bức ảnh này.
---------- Như Song ----------