Ngũ Đại Tài Phiệt

Chương 56: Chương 56: Hẹn Hò (2)




Chương 56: Hẹn hò (2)- “Vũ? Có chuyện gì?” - Cao Quý Thần nhấc điện thoại lên nghe.

- “Cao tổng, phu nhân đến ạ!”

- “Cậu bảo ai đến cơ? Mẹ tôi sao?” - Cao Quý Thần còn tưởng mình nghe lầm thì hỏi lại 1 lần nữa.

- “Đúng vậy! Là Cao phu nhân đến, bà ấy muốn gặp anh!”

- “Được rồi! Cậu đưa mẹ tôi lên đây!” - Nghe Vũ khẳng định lại 1 lần nữa thì trong lòng Cao Quý Thần hiện lên 1 dự cảm chẳng lành.

- “Cao Quý Thần, con nói cho mẹ biết cô gái vừa rồi là ai, vừa khóc vừa chạy ra ngoài. Con lại vừa làm hại con gái nhà người ta có phải không?” - Cao phu nhân vừa mở cửa vào đã bắt đầu chấp vấn con trai.

Cao Quý Thần đến toát mồ hôi với mẹ của mình. Anh liếc nhìn Vũ đứng đằng sau thì thấy anh ta nhún vai tỏ vẻ vô tội. Anh âm thầm thở dài trong lòng rồi thay đổi bộ dạng cà lơ phất phơ như thường ngày:

- “Mẹ! Mẹ làm như con trai mẹ là yêu râu xanh không bằng. Cái gì mà làm hại con gái nhà người ta chứ? Là cô ta gài bẫy con có được không?”

- “Tôi còn không hiểu anh sao? Không có lửa làm sao có khói. Anh không đùa giỡn với cô ta thì làm sao cô ta có cái để gài bẫy anh?” - Cao phu nhân lườm con trai nói.

- “Đúng là không ai hiểu con bằng mẹ!” - Cao Quý Thần tặc lưỡi.

- “Cái thằng nhóc này! Cũng đã có người yêu rồi mà còn đi chơi bời lêu lổng, sao anh không biết nghĩ tới cảm nhận của người yêu chứ?”

Nghe thấy 2 chữ “thằng nhóc” khiến trên trán của anh chạy ba sọc đen. Lại thêm tên Vũ đứng gần cửa đang vì nín cười mà vai run lên Cao Quý Thần lại càng nóng mặt.

- “Mẹ! Con đã 28 rồi! Mẹ đừng có suốt ngày thằng nhóc này, thằng nhóc kia có được không?” - Nói đến đây anh mới ngộ ra trọng tâm của câu nói kia - “Mà khoan đã, con có người yêu từ khi nào vậy?”

- “Cái thằng! Cứ cắm đầu cắm cổ vào đống giấy tờ nên đầu óc lẩm cẩm có phải không? Tất nhiên là mẹ đang nói con gái Ngô Thiên rồi!” - Cao phu nhân lắc đầu chê trách anh.

- “Hả? Ngô Thiên nào? Không phải ý mẹ là Ahim đó chứ?” - Cao Quý Thần nghĩ mãi mới nhận ra là mẹ anh đang nhắc đến Ahim.

- “Mẹ không biết tên nước ngoài của con bé là gì! Chỉ biết cô bé tên là Ngô Thiên Doanh thôi!”

- “Vậy thì đúng rồi! Con với cô ấy đã có gì đâu mà trở thành người yêu chứ? Mới chỉ đi xem mắt có 1 lần, còn chưa hẹn hò buổi nào mà đã lên chức người yêu rồi sao?” - Cao Quý Thần nhíu mày.

- “Chính vì thế mẹ và mẹ của con bé đã lên sẵn lịch hẹn hò cho 2 đứa rồi. Thật là, 2 đứa các con chỉ biết lo đến công việc. Sao không biết nghĩ tới mấy ông bà già này đang mong ẵm cháu hả?” - Cao phu nhân đập mạnh vào vai Cao Quý Thần trách móc.

- “Lên lịch sẵn? Mẹ còn không hỏi xem con có rảnh hay không mà đã sắp đặt rồi sao?” - Cao Quý Thần trợn tròn mắt hỏi.

- “Mẹ không cần biết! Tối nay bắt buộc con phải đi cùng với Tiểu Doanh. Không bận cũng phải đi mà bận cũng phải đi. Chuyện của Tập đoàn cứ giao cho Vũ là được rồi!” - Cao phu nhân nghiêm túc ra lệnh cho anh, rồi bà nhìn qua Vũ đứng cạnh cửa hỏi - “Con làm được không, Vũ?”

- “Hả? Dạ! Tất nhiên là được ạ!” - Vũ thật sự đã bị cuộc nói chuyện của họ làm cho đầu loạn cả lên. Nghe Cao phu nhân hỏi anh mới có phản ứng.

- “Tốt! Vậy cho nên, tôi nay con cứ ngoan ngoãn làm 1 người đàn ông ga lăng đi! Con dám không nghe lời thử coi, xem mẹ của con xử lí con thế nào!”

- “Tuân mệnh, mẫu thân đại nhân!” - Cao Quý Thần đến toát mồ hôi với lời cảnh cáo của mẹ mình.

- “Ngoan! Mẹ về đây, cấm thất hẹn nghe chưa? Lịch trình mẹ sẽ gửi cho con sau!” - Cao phu nhân gật đầu rồi đứng lên ra về. Trước khi về còn không quên cảnh cáo thêm lần nữa.

- “Con biết rồi mà!” - Cao Quý Thần dở khóc dở cười gật đầu.

Đợi Cao phu nhân rời đi, Cao Quý Thần ngồi phịch xuống sofa thở dài:

- “Muốn cười thì cứ cười đi!”

- “Ha Ha...! Cao tổng, có phải tôi sắp có “đại tẩu” rồi phải không?” - Vũ nhịn cười nãy giờ, cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà cười phì ra. Hơn nữa anh còn nhấn mạnh 2 chữ “đại tẩu” làm cho Cao Quý Thần lại càng phiền não.

- “Cấm cậu nói linh tinh. Không đời nào tôi lấy con heo đó làm vợ!”

- “Con heo gì chứ? Tôi thấy cô Ahim cũng rất xinh đẹp mà dáng cũng chuẩn sở thích của anh mà!” - Vũ không hiểu rõ ý nghĩa câu nói của Cao Quý Thần.

- “Cậu không nhìn thấy đâu. Cô ta ăn cứ phải gọi là giống như heo vậy. Nhưng mà nghe cậu nói thì cũng lạ thật, cô ta ăn nhiều như thế mà sao người không bị phát phì nhỉ?”

- “Phì! Chẳng phải anh nói là không cưới cô ấy sao? Vậy mà còn quan tâm người ta có phát phì hay không nữa!”

Cao Quý Thần bị chọc thì lườm Vũ.

- “Chuyện vừa rồi! Cậu gửi cho cô ta 1 khoản tiền, giải quyết hết mọi chuyện đi!”

- “Tôi hiểu rồi!”

- “Haiz! Vậy tôi cũng nên đi làm nhiệm vụ mẫu thân giao đây!”

---------- Như Song ----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.