Ngũ Hành Online

Chương 5: Chương 5




Ngũ Hành ONLINE

Tác giả: Luyến Trần

Dịch: QT + Google

Edit: Ellie & HaYu

Chương 5

~oOo~

“Sao lại thế này?Vì cái gì lại không có phản ứng?” Hai người cảm thấy rất kỳ quái,rõ ràng cả hai cũng làm như vậy a,đột nhiên Lăng Vân nhớ tới cái gì đó,hỏi “Mạc Nhật ngươi biết thổi tiêu không?”

“Đương nhiên là không a.Không phải đây chính là trò chơi sao?Kỹ năng kia không phải ta chỉ cần lắc lư dáng người cho tốt hay sao?”

……

“Phỏng chừng là không được” Lăng Vân đầu hắc tuyến, “Ngươi thử thổi một chút xem đi”

“Nga,tốt.” Mạc Nhật chắc chắn nói

Ồn ào,đó là phản ứng đầu tiên khi Lăng Vân nghe Mạc Nhật thổi tiêu,mà Mạc Nhật thấy ý của bản thân cũng không tốt.Vì thế đề nghị mình luyện tập một chút rồi nói sau.Trên cơ bản,Mạc Nhật đối với chính mình rất tin tưởng,cho rằng bản thân là thông minh tài trí,tự học thổi tiêu còn không phải là qúa đơn giản hay sao,nhưng mà sự thật chứng minh,thiên tài cũng có lúc phải chịu thua.Mạc Nhật vốn cõi lòng đầy tự tin,gây tiếng ồn sau hai giờ,rốt cục lại không đành lòng tra tấn lỗ tai của Lăng Vân,nhụt chí buông xuống,còn tính muốn chết.

“Ân,cái kia,ngươi không phải là quá khó khăn.” Duy nhất người bị hại một bên trong lòng cảm thấy may mắn vì được giải thoát,một bên an ủi Mạc Nhật “Loại đồ vật này không có ai chỉ đạo,rất khó để mà hợp nhau.” Vắt hết óc mới vắt ra được một câu để thốt ra,kỳ thật cũng không thể nói Lăng Vân là kỳ quái,tuy rằng hắn bình thường ý nghĩ linh hoạt,cũng thuộc loại thiên tài,chính là mặc cho ai kia tra tấn lỗ tai,đầu óc hỗn loạn,hắn bây giờ còn rất là ù tai.

“Giết heo a?!Cái tên kia không sợ,đến bên này sao ta ngủ a?” Đột nhiên có âm thanh vang lên,chung quanh một mảng sương mù dày đặc,Mạc Nhật cùng Lăng Vân nhìn xung quanh nửa ngày cũng không phát hiện bóng người,hai mặt không khỏi nhìn nhau,sẽ không phải là gặp quỷ chứ?

“Ta ngay tại bên cạnh các ngươi,nhìn cái gì vậy a!” Không có a,lại nhìn quanh bốn phía,như trước không biết được gì.

“Nhìn xuống xem.” Thanh âm có chút không kiên nhẫn.

Phía dưới?Theo lời nhìn xuống xem,chỉ thấy trên mặt đất có một đoàn đen,Lăng Vân cúi cuống thân mình nhìn hắc đoàn,vừa thấy lại gần.

Sau đó……

“Ô oa,con báo……” Chỉ hét lên một tiếng thảm thiết,trong tay có gì cũng bị quăng đi,may mắn hắc đoàn kia,nga,không,con báo đen linh mẫn phản ứng đủ,xoay vòng bay lên một cái,rơi xuống đẹp đẽ,điểm số.

“Thiết,con người thật nhát gan,luôn ngạc nhiên.” Con báo kinh thường nói,sau đó chậm rãi đi đến trước mặt hai người.

Mạc Nhật đem Lăng Vân ra sau,nhìn thấy con báo từ trước đã phòng bị. “Ngươi là ai?” Tuy rằng ngoại hình là hình báo,nhưng con báo thật cũng sẽ không biết nói chuyện.

“Ta mới là muốn hỏi các ngươi là ai.Không việc gì lại chạy đến đây ồn ào,làm hại ta không thể hảo hảo mà ngủ.” Con báo bất mãn nói.

Gặp đối phương không có ý tứ công kích mình,Lăng Vân lòi đầu ra dò xét: “Thực xin lỗi nga,báo.Ta gọi là Phong Khởi Lăng Vân,đây là Mạc Nhật,chúng ta tới để hoàn thành nhiệm vụ.”

Nghe thấy hắc báo một…mà…Tái,tái,dám nói mình thổi tiêu thành tiếng ồn,cho dù biết rõ sự thật,Mạc Nhật vẫn xúc động muốn đem con báo không ra báo này để mà ăn thịt.Thấy Mạc Nhật trên trán nổi gân xanh,Lăng Vân vội vàng lôi kéo hắn,ý bảo hắn đừng quá xúc động,không biết con này có phải báo không hay là quái,dù sao nếu nó có thể nói,Al khẳng định không thấp,có thể là con BOSS.Lấy cấp bậc hiện tại của bọn họ mà nói đúng là không có khả năng.(trò chơi vừa mới mở,cho nên đối với người chơi,cấp bậc Mạc Nhật là không thấp,nhưng đấu với BOSS cao cấp là không có khả năng.)

Quay lại tay Lăng Vân,Mạc Nhật hít sâu một hơi,tận lực tâm bình khí hòa,nói: “Thực xin lỗi,bởi vì nhiệm vụ của chúng ta là ở trước mộ cầm tiêu hợp tấu,ta không biết thổi tiêu,cho nên mới luyện tập chút,phiền đến ngươi,thật sự là ý,tứ,không,hảo.” Tốn hơi thừa lời,thanh âm vẫn là rất nặng,làm cho Lăng Vân một đầu hắc tuyến,chỉ sợ bị chọc giận,con báo sẽ xông lên tặng cho họ một điểm miễn phí quay về sống lại.Bất quá may mắn hắc báo cũng không so đo,lại hỏi: “Vì cái gì phải ở trước mộ nơi này,các người cùng chủ nhân của mộ có quan hệ à?”

“Diệc Chiếu là sư phụ của ta,ngươi nhận thức hắn sao?” Nếu sư phụ là Tiên nhân,có thể nói con báo nhận thức là không có gì đi,Lăng Vân nghĩ thầm.

“Tên kia là người nào?Nhìn hắn cầm tiêu trên tay,đồ đệ của Phong sao?Bất quá,nếu là đồ đệ của Phong như thế nào lại không biết thổi tiêu?”

“Ta cũng không lạy sư phụ,thứ này là trong lúc vô ý bắt được.”

“Phải không,vậy ngươi còn ngốc thế nào lại đến nơi này tạo tiếng ồn?Biết thế chính mình trước tiên nên đi tìm sư phụ để học rồi thổi!” Hắc báo tựa hồ không thích Mạc Nhật,mở miệng ngậm miệng là không rời tiếng ồn.

“Ngươi……” hít sâu,không nên cùng một chương trình so đo.Mạc Nhật một bên trong lòng trấn an chính mình,một bên hung hăng trừng mắt đối phương.

“Cám ơn ngươi,chúng ta không nghĩ tới,nghĩ đến là chỉ cần trực tiếp dùng kỹ năng là tốt.Thật có lỗi khi quấy rầy ngươi,chúng ta hiện tại phải đi tìm người có thể thổi.” Sợ bên này phát sinh án mạng,Lăng Vân vội tìm cớ rời đi.

“Từ từ.” Vừa muốn chuẩn bị chuồn,bị hắc báo gọi lại. “Nhìn ngươi cũng không tệ lắm,ta hảo tâm nói cho ngươi một chút,các ngươi trừ bỏ nhạc khí ra,còn phải tìm được bản nhạc phổ ‘chức thiên tình’.Nga,đúng rồi,nhớ rõ luyện tập nhiều hơn ở ngoài,nếu như thủ khúc của hai người không phải là tâm ý tương thông thì rất khó phối hợp tốt.” Nói xong hắc báo còn riêng hướng Mạc Nhật nhìn nhìn,ý nói,ngươi nếu mà không luyện tập lại chạy đến đây làm phiền ta ngủ,còn có nhĩ hảo đến xem.Sau đó liền xoay người chậm rãi đi.

“Phải làm sao mới có thể tìm được bản nhạc phổ a?” Lăng Vân vội vàng truy vấn.

“Cái này cần nhờ đến bản thân các ngươi,nếu hữu duyên là có thể tìm được.” Rất xa truyền đến một câu như vậy,Lăng Vân muốn hỏi lại,đã không nhìn thấy bóng dáng.

“Không nghĩ đến manh mối lại bị chặt đứt.” Hắn hơi có chút ủ rũ,trò chơi lớn như vậy,muốn tìm tới khi nào a.

“Không cần uể oải như vật,Tra Tra đã đi vòng quanh xem xét tư liệu,thật sự không được thì được lắm trực tiếp ép hỏi ca ca hắn.Ca ca hắn chính là người phụ trách trò chơi này.”

“Nga,đúng rồi,lúc trước hắn có nhắc tới qua.Các ngươi cho ta biết chuyện này,không sợ ta……”

“Chúng ta đối với bản thân có thể tin tưởng ánh mắt nhìn người của mình.” Mạc Nhật cố ý giả bộ bộ dáng rất khéo,làm cho Lăng Vân tức cười. “Tốt lắm,sắc trời đã không còn sớm,chúng ta trước nên về khách sạn nghỉ ngơi,chờ Tra Tra lên đây rồi quyết định bước tiếp theo nên làm gì.” Nói xong,Mạc Nhật nắm tay Lăng Vân.

“Ân.” Dẫn đến một trận thẹn thùng,Lăng Vân vội vàng sử dụng kỹ năng dời đi lực chú ý.Hai người rất nhanh trở lại khách ***.Trong phòng,Tra Tra Tạc đã đến rồi.

“Các ngươi thật là chậm nga.” Người nào đó đợi bọn họ đã muốn không thể đứng vững mà kiên nhẫn được nữa,thanh như óan giận. “Nhiệm vụ hoàn thành?” Tuy rằng dùng câu nghi vấn,nhưng thực rõ ràng,Tra Tra Tạc biết bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ,vẻ mặt vui sướng khi thấy bộ dáng người gặp họa.

“Biết cái gì cũng sắp nói ra.” Mạc Nhật tâm tình có chút không tốt lắm.

“Được rồi,đừng hung dữ như vậy.” Bĩu môi,Tra Tra Tạc nói hắn ở trên mạng cũng tìm được một ít thông tin: “Ta tra xét một chút, ‘tiên ma nhạc’ là nhiệm vụ trò chơi thuộc loại trung,gây ra điều kiện là ‘hai vị người chơi cùng thời gian đăng kí trò chơi,lựa chọn hai chủng tộc Tiên Ma.Hơn nữa vị ma tộc kia trước tiên phải có ‘thúy ngọc minh địch’,mà Tiên tộc kia phải chờ thời gian 24 giờ,gây ra nội dung vở kịch mới có ‘phượng vĩ cầm’.”

“Dừng một chút,ta cũng không gây ra nội dung vỡ kịch gì đó a?Mà là đi vào liền phát hiện nhiệm vụ?” Lăng Vân giơ tay lên,xen mồm đến.

“Đừng nóng vội,hãy nghe ta nói hết.Nhiệm vụ này trên mạng giới thiệu không còn gì nữa,hơn nữa là nhiệm vụ duy nhất,cũng không có người chơi nào đụng tới qua cho nên giới thiệu cũng vô dụng.Nên ta đã vận dụng điểm đặc quyền,gọi điện cho ca ta,thật vất vả mới lộ ra điểm tin tức nga.” Tra Tra Tạc biểu tình khoe khoang,đổi lấy Mạc Nhật hai chữ âm trầm “Nói mau.”

Ân,không biết vì sao mà bộ dáng hiện tại của Mạc Nhật thực đáng sợ.Tra Tra Tạc cũng không biết chuyện gì đã xảy ra trước đó,bất quá trực giác nói cho hắn bây giờ Mạc Nhật ăn uống không được tốt lắm,vì thế rất ngoan thấp giọng nói: “Diệc Chiếu gây ra phương thức nội dung vở kịch có rất nhiều, loại các ngươi sở dĩ lựa chọn là loại đơn giản nhất,lúc trước thời điểm biên soạn cũng căn bản không nghĩ tới sẽ có người dùng loại phương pháp này để gây ra nhiệm vụ.Chỉ có thể nói là rất khéo.Ca ta nói,vì tính của trò chơi là giải trí,cho nên tất cả nhiệm vụ đều cần chính người chơi thăm dò,bài thuyết minh chỉ có thể nêu lên một ít bộ phận nhiệm vụ.Ta hỏi hắn đã lâu,hắn cũng không chịu nói cho ta biết nhiệm vụ này rốt cuộc cần như thế nào để hoàn thành,chỉ là nói,thời gian hoàn thành nhiệm vụ này là rất dài,tới cấp 100 cũng có thể không hoàn thành,bất quá một khi hoàn thành,phần thưởng cho là phi thường nhiều.Không còn gì nữa.”

“Nói cách khác,ngươi hỏi nửa ngày,chỉ hỏi ra một đống vô nghĩa?”

“Này,Mạc Nhật,không cần bỏ qua sức lao động của ta được không.Tốt xấu ta cũng làm hết sức a.” Hắn trả lời xong chỉ ‘hừ’ một tiếng.

“Cám ơn ngươi,Tra Tra.Hắc báo cũng nói là phải tùy duyên,chúng ta liền thuận theo tự nhiên đi.” Lăng vân khai thật.

“Hắc báo là gì vậy?” Tra Tra Tạc tò mò hỏi.

Lăng Vân muốn trả lời,lại phát hiện hệ thống phát ra kêu lên “Người chơi đã bị người ngoài quấy nhiễu,thỉnh logout xem xét”

“Có người ở ngoài trò chơi tìm ta,ta logout trước.Lần sau gặp lại sẽ nói cho ngươi.” Nói xong Lăng Vân liền ly khai trò chơi.

Điều hướng bài viết

← [Ngũ Hành 1] Chương 4

[Ngũ Hành 1] Chương 6 →

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.