Dịch giả: Đậu bắp
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Ngải Huy tay nắm chuôi kiếm, nhẹ nhàng phi thân lên Thiết Lâu Kiếm Tháp đang lơ lửng trên không.
Giờ phút này, thân thể Ngải Huy tỏa ra luồng khí tức lạnh thấu xương, tựa như một thanh bảo kiếm đang rút ra khỏi vỏ.
Đứng trên Thiết Lâu Kiếm Tháp, trong lòng Ngải Huy kích động không thôi. Hắn có thể cảm nhận được bên trong Thiết Lâu Kiếm Tháp đang ẩn chứa một cỗ lực lượng vô cùng cường đại. Ý tưởng chong chóng tuy chỉ do hắn linh cơ khẽ động mà nghĩ ra, nhưng hiệu quả nó mang lại thật quá sức thần kỳ.
Bằng cách nào có thể khống chế sự vận động tuần hoàn, khiến nó luôn ở vào trạng thái Thủ Xuyên Hoàn chính là vấn đề đã khiến hắn gặp phải khó khăn không nhỏ.
Chong chóng chính là giải pháp hữu hiệu cho vấn đề đó.
Bằng cách sử dụng năm cánh chong chóng được luyện chế bởi năm loại tài liệu bất đồng, hắn có thể khống chế được số lượng Nguyên Lực tham gia vào sự vận động tuần hoàn một cách hiệu quả. Hơn nữa, kết cấu xoắn của cánh chong chóng khiến cho quỹ đạo di chuyển của Nguyên lực bị biến thành dạng xoắn. Từ đó, không chỉ có thể tăng cường độ Nguyên lực lên, mà còn khiến cho Nguyên lực phát ra một cách ổn định.
Sử dụng vòng xoay chong chóng chính là sáng tạo độc đáo của riêng Ngải Huy. Dù là hắn trong lúc linh cơ khẽ động mà nghĩ ra, cũng thể hiện được vốn kiến thức hắn tích lũy thâm hậu ra sao.
Từ đuôi kiếm sáng rực, lộng lẫy sắc màu truyền đến một lực lượng kinh người, làm cho Thiết Lâu Kiếm Tháp run lên nhè nhẹ.
Ngải Huy tập trung, sẵn sàng cho mọi tình huống phát sinh. Dựa theo tính toán của hắn, lực lượng phát ra từ “chong chóng hoàn” sẽ dần dần tăng lên, cho tới khi nó đạt được một sự cân bằng.
Vòng sáng lộng lẫy đang xoay tròn chậm rãi khuếch tán ra xung quanh. Quá trình này giống như có người đang cán mỏng một khối bột mì, sau đó Thiết Lâu Kiếm Tháp sẽ như nhân bánh, dần dần bị bao trùm lại theo hướng mũi kiếm..
Mọi người bị quang cảnh thần kỳ trước mắt chấn trụ. Tất cả đều nín thở, mở to hai mắt, chỉ e sẽ bỏ lỡ mất một chi tiết nào đó.
Lưu quang dần tụ lại nơi mũi kiếm, Thiết Lâu Kiếm Tháp được bao phủ trọn vẹn trong lớp màn hào quang nhàn nhạt, đầy sắc màu. Một quang khối hình thoi, giữa rộng, hai đầu nhọn hiện ra trong mắt mọi người. Để ý sẽ thấy hào quang ở hai đầu nhọn là nồng nặc nhất, mà ở giữa có vẻ nhạt hơn.
“Quá rực rỡ, quá đẹp a!”
“Đúng a, sao cảm giác giống giống Trấn Thần Phong vậy!”
“Trấn Thần Phong làm sao đẹp bằng được!”
Mọi người tinh thần phấn khởi, tiếng khen nức nở bên tai không dứt.
Lúc trước Thiết Lâu Kiếm Tháp thật sự quá xấu, hiện tại giống như vịt con xấu xí hóa thành thiên nga trắng, trở nên sáng chói, đẹp mắt vô cùng! Vừa nghĩ tới sau này sẽ được chiến đấu ở trong quang thoi (con thoi ánh sáng) rực rỡ này, có thể nghĩ sự kích động trong lòng mọi người là lớn tới mức nào.
Không ít người quá kích động, rục rịch muốn nhảy lên Kiếm Tháp ngay.
Ngải Huy đang quan sát quang màn do Ngũ Hành Nguyên lực tổ hợp lại bao phủ Thiết Lâu Kiếm Tháp. Hắn nhận thấy tại thời điểm vừa phát động chong chóng quay, quang màn bao ham nhiều sắc màu rất lộng lẫy. Mà theo thời gian, chong chóng quay ổn định lại thì quang màn cũng dần trở nên trong suốt, không màu.
Ngải Huy suy đoán trong tương lai, Ngũ Hành hợp nhất sẽ trở thành xu thế phát triển chủ đạo.
Không thể không nói, sự phát triển của thời đại luôn hướng về phía trước. Trước kia, chỉ có Tông Sư mới có năng lực khiến Ngũ Hành hợp nhất. Vậy mà ngày hôm nay, trong tình cảnh nguyên lực thiếu thốn, lại khiến cho sự nghiên cứu của nhân loại đối với Ngũ Hành hợp nhất có một bước tiến dài.
Nguyên nhân rất đơn giản! Bởi vì chỉ có Ngũ Nguyên hợp nhất, mới sinh ra được uy năng to lớn, mà sự tiêu hao Nguyên lực lại ít đi.
Ngải Huy nghĩ tới Hỗn Độn Nguyên lực. Phải công nhận rằng, Mục Thủ Hội sáng chế ra phương pháp tu luyện Hỗn Độn Nguyên lực rất phù hợp với hoàn cảnh hiện tại. Tuy rằng ban đầu tiến độ tu luyện tương đối chậm, nhưng theo cảnh giới tăng lên thì uy lực mạnh kinh người! Thậm chí, càng tu luyện về sau thì ưu thế càng lớn hơn nữa.
Ngải Huy đột nhiên nghĩ, nếu nguyên tu Mục Thủ Hội có kẻ đột phá Tông Sư, vậy đó sẽ là quang cảnh gì chứ?
Quang màn rất mỏng, tựa như trong suốt, đem tất cả thanh âm ngăn ở bên ngoài.
Ngải Huy hơi chút đắc ý. Ý tưởng chong chóng của hắn là một sáng tạo độc đáo để xử lý nan đề hợp nhất Ngũ Nguyên. So với Trấn Thần Phong, chong chóng của hắn kết hợp Ngũ Nguyên tinh tế hơn nhiều, mà hiệu suất sử dụng của Nguyên lực cũng cao hơn. Đương nhiên, do thua sút về tài liệu chế tạo nên thực lực tổng hợp của Phong Xa Kiếm vẫn thua xa Trấn Thần Phong.
Nhưng có thể dùng những tài liệu rẻ tiền để luyện chế ra được một loại Trọng Khí cỡ nhỏ, có vài phần phong vận của Trấn Thần Phong cũng đáng để Ngải Huy tự ngạo.
Tay nắm chuôi kiếm, Ngải Huy dùng Thần Niệm quét qua từng ngóc ngách của Phong Xa Kiếm.
Phong Xa Kiếm, danh tự (tên gọi) mang theo vài phần sắc thái cổ tích, từ giờ sẽ được dùng để gọi Thiết Lâu Kiếm Tháp.
Thiết Nữu từng có kinh nghiệm trấn giữ Trấn Thần Phong, nhưng hiện tại nàng không có ở đây. Cho nên, dù Ngải Huy có tự tay luyện chế ra Phong Xa Kiếm từ lý luận của lão sư, thì hắn cũng không có chút kinh nghiệm nào để tham khảo trong việc điều khiển nó cả.
Tự mình cảm thụ bên trong Phong Xa Kiếm, giúp cho nhận thức của hắn về sản phẩm tự tay mình luyện chế càng thêm sâu sắc hơn.
Cái gọi là Hoàn lực, thực tế chính là một loại Hỗn Độn Nguyên lực đặc thù.
Chẳng qua, Hoàn lực này được hình thành thông qua các nguyên văn khi chong chóng xoay, nên so ới Hỗn Độn Nguyên lực của Mục Thủ Hội thì nó tinh tế hơn nhiều. Hỗn Độn Nguyên lực của Mục Thủ Hội chỉ là thông qua tu luyện giúp cho Ngũ Hành Nguyên lực đại khái cân bằng mà thôi.
Cân bằng trong cân bằng là cách diễn giải tương đối phù hợp để hình dung Hoàn lực.
Bởi vậy, Hoàn lực có rất nhiều điểm đặc thù. Ví dụ như, Hoàn lực được phóng thích ra khi chong chóng xoay không giống bất kỳ loại hình Nguyên lực nào hắn từng biết trước kia. Nó có hình con thoi.
Ngải Huy nhớ tới tại thời đại tu chân, có một danh từ đặc thù là: Giới.
Hoàn lực phóng thích ra, cấu thành một cái Giới nhỏ. Ở trong Giới hình con thoi này, Hoàn lực có thể tự do lưu động qua lại.
Thật thần kỳ!
Nguyên lực lưu động đều phải tuân theo một hướng cố định, nhưng Hoàn lực ở trong “Giới” hình con thoi lại có thể túy ý di chuyển tới bất cứ điểm nào, mà gần như không tốn chút thời gian.
Ngải Huy mơ hồ cảm thấy, điểm đặc thù này của Hoàn lực, sẽ giúp nó vượt qua được hệ thống Nguyên lực hiện tại.
Hắn đem điểm đặc thù này ghi nhớ lại thật kỹ để sau này có thời gian, sẽ nghiên cứu sâu hơn.
Hoàn chi giới có nhiều chỗ tốt cực lớn, ví dụ như lực phòng ngự cường đại. Lực công kích vào bất cứ một điểm nào, thì sẽ bị phân tán ra toàn bộ hoàn chi giới cùng gánh chịu một phần. Trừ phi có thể nghiền nát toàn bộ hoàn chi giới, nếu không, nó sẽ không thể bị xuyên thủng.
Nhưng điều này cũng mang tới cho Ngải Huy một phiền toái rất lớn. Hắn phát hiện ra Thần niệm của mình bị ngăn cách triệt để bên trong hoàn chi giới.
Đây thực sự không phải là chuyện tốt!
Thần niệm cường đại giúp cho Ngải Huy có thể sớm phát giác được nguy hiểm, trên chiến trường điều này là vô cùng cần thiết.
Ngải Huy thật không nghĩ sẽ gặp tình huống ngoài ý muốn như vậy. Hắn đưa tay vuốt vuốt mi tâm. Đừng nhìn quang màn hoàn chi giới có vẻ mỏng manh gần như trong suốt, Ngải Huy biết rõ sự cứng rắn, kiên cố của nó lớn tới cỡ nào.
Hắn tạm thời để vấn đề này qua một bên. Vô Phong kiếm trong tay hơi run, một đạo Lôi Đình kiếm quang phụt ra từ mũi kiếm.
Kiếm quang xuyên qua màn sáng, gào thét lao đi một đoạn rất xa mới dần tan biến.
Ngải Huy buông lỏng một hơi. May mắn là hoàn chi giới chỉ ngăn cách Thần niệm của hắn chứ không cản trở gì tới kiếm quang.
Nhưng hình như có một cái gì đó không giống bình thường…
Ngải Huy cẩn thận suy tưởng lại từng chi tiết của chiêu kiếm vừa rồi, một lát sau, hắn vung kiếm ra lần nữa.
Một đao kiếm quang nữa bay ra.
Đôi mắt Ngải Huy sáng rực, hắn đã tìm ra được sự khác biệt. Khi Lôi Đình vừa mới lóe lên từ mũi kiếm, gần như lập tức, kiếm quang đã xuất hiện bên ngoài hoàn chi giới!
Hắn lập tức nghĩ tới điểm đặc thù của Hoàn lực vừa phát hiện lúc trước. Xem ra, không chỉ có Hoàn lực có thể ngay lập tức xuất hiện ở bất cứ ngóc ngách nào bên trong hoàn chi giới, mà kiếm quang đồng dạng.
Điểm này trong chiến đấu sẽ có tác dụng gì?
Phong Xa Kiếm là Ngải Huy tự tính toán, thiết kế và trực tiếp tham gia luyện chế. Nhưng quả thật nó là một cỗ máy chiến đấu hoàn toàn mới, không phải tính toán là có thể nắm bắt hết được, mà cần hắn tự thân đi tìm tòi, từ từ khám phá mới được.
Trấn Thần Phong nhất định phải có Đại Sư trấn giữ. Điều này, ngoại trừ là do độ trân quý của Trấn Thần Phong, muốn phát huy hết uy lực của Trấn Thần Phong, căn bản phải có Đại Sư điều khiển mới được. Với lượng Nguyên lực kinh người mà Trấn Thần Phong nắm giữ, để điều khiển được nó đòi hỏi ít nhất phải là Đại Sư mới có thể làm được.
Nguyên lực cung cấp cho Phong Xa Kiếm đều chuyển hóa từ Tuyết Dung Nham, vì vậy cũng không cần tới Đại Sư tọa trấn.
Ngải Huy nhảy lên mặt trên của vỏ sò. Vỏ sò ngoài việc để chứa đựng Tuyết Dung Nham làm nguyên liệu, còn có thêm chức năng khống chế tốc độ Tuyết Dung Nham rót vào Ngũ sắc chong chóng. Chỉ cần tăng tốc độ rót vào của Tuyết Dung Nham, chong chóng sẽ theo đó mà sinh ra lực lượng mạnh hơn.
Giống như đuôi kiếm được gắn thêm một chong chóng gió, tốc độ bay lập tức tăng mạnh.
Còn về phần khống chế hướng bay, Ngải Huy sử dụng một giải pháp rất đơn giản. Phía trước vỏ sò được gắn một cái trục điều khiển, có thể tùy ý thay đổi phương hướng. Nếu ví Thiết Lâu Kiếm Tháp như một con cá, thì chong chóng giống như đuôi cá vậy. Nó có thể dễ dàng chuyển động theo các hướng khác nhau để giúp Kiếm Tháp tiến lên.
Ngải Huy thử tăng tốc.
Chỉ thấy một đầu con thoi bỗng dưng sáng lên.
Ngải Huy thấy hoa lên một cái.
Ngay sau đó, một tiếng va chạm “oanh” ầm ầm vang lên. Cả thân thể Ngải Huy giống như chịu một lực đẩy cường đại từ phía sau, đầu chúi về phía trước, cả thân thể bị ném bay ra ngoài. May mắn tay hắn vẫn đang nắm lấy chuôi kiếm nên trạng thái Kiếm Vân quán thể chưa bị giải trừ.
Hắn phản ứng lại cực nhanh, trong “điện quang hỏa thạch”, Vô Phong Kiếm trong tay đâm ra liên tục.
Ba ba ba.
Thân kiếm không ngừng vỗ lên lan can Thiết Lâu Kiếm Tháp. Một tràng âm thanh giòn giã vang lên, Ngải Huy cả người co rút như lò xo, rốt cuộc cũng mượn được lực để ổn định lại thân hình.
Tới khi hắn nhìn rõ sự tình vừa phát sinh, toàn thân liền lạnh toát.
Một đầu Phong Xa Kiếm đâm sâu vào lưng chừng Ngư Chủy Sơn, chỉ còn non nửa lộ ra bên ngoài.
Trước mặt là một cái hố sâu đen ngòm ăn tận vào trong tầng nham thạch cứng rắn trong lòng núi. Đoạn phía sau của Kiếm Tháp bị treo lơ lửng, đung đưa trong gió. Phía xa, tất cả mọi người vẻ mặt hốt hoảng, cấp tốc lao tới bên này.
Đám người Cố Hiên bị dọa cho choáng váng.
Vừa rồi, bọn hắn chỉ thấy hào quang vừa lóe lên một cái, Thiết Lâu Kiếm Tháp trước mặt liền mất hút. Sau đó vang lên một tiếng va chạm thật lớn, chờ tới khi tất cả bay lên để quan sát, thì lại nhìn thấy Thiết Lâu Kiếm Tháp đang ngập sâu vào sườn núi, tất cả liền trợn mắt như muốn rớt con ngươi ra ngoài.
Lúc trước còn thấy Phong Xa Kiếm sao mà đẹp, sao mà lợi hại như vậy. Hiện tại chứng kiến cái cảnh gần hai phần ba Phong Xa Kiếm cắm ngập trong lòng núi, bọn họ đột nhiên thấy lạnh toát cả gáy.
Ngải Huy chật vật bò ra từ Phong Xa Kiếm, ngữ khí ngượng ngịu: “Còn chưa đủ thuần thục, thuần thục rồi sẽ rất an toàn.”
Từng mảng trắng bệch dần nở rộ trên mặt mọi người.
*****************
Thần quốc đại doanh.
Trong doanh trướng, âm thanh cằn nhằn của Nam Cung Vô Liên vang lên: “Những chuyện nhỏ nhặt này đừng có tới phiền bổn tọa! Đánh như thế nào là việc của các ngươi, ta không quan tâm. Bổn tọa còn đang bề bộn bao việc, thời gian đâu mà lãng phí cho mấy cái việc nhàm chán đó…”
Vài tên tướng lĩnh mặt mày xám xịt lui ra ngoài doanh trướng.
Tiền phương liên tiếp gặp thất bại, còn bị địch nhân tuyên truyền trắng trợn, thử hỏi các tướng lĩnh làm sao có thể không nổi giận.
Một người trong đó nói: “Phải làm sao đây? Nếu như không thể vãn hồi cục diện, thu lại món nợ này, chúng ta một người cũng không thoát được trách nhiệm.”
Một vị tướng lĩnh cao niên dè dặt nói: “Đại nhân chưa tỉnh, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ…”
“Cái gì là hành động thiếu suy nghĩ? Địch nhân tát thẳng trên mặt chúng ta, chẳng lẽ chúng ta vẫn phải nhịn à?”
“Mặt mũi có ném đi cũng có cách tìm lại, nhưng bệ hạ rất thiếu kiên nhẫn với hạng người vô năng. Các vị, chẳng lẽ mọi người không lo người nhà sẽ chịu liên đới hay sao?”
Những người khác đều trầm mặc không nói.
“Địa nhân không tỉnh, chúng ta không có quyền điều động đại quân. ”
Bỗng nhiên, một âm thanh hung ác, hùng hồn vang lên: “Cần gì đại quân? Các ngươi không nghe địch nhân tuyên truyền sao? Lão nhân tử vì nước quên thân, một đứa bé gái mồ côi dấn thân ra tiền tuyến, tân binh quả cảm trấn thủ biên cương. Một đứa con gái, một đám tân binh, mà các ngươi cũng phải dùng đại quân? Ta không muốn bị kẻ khác chê cười, ta đi!”
Mọi người nhìn tới nơi âm thanh vừa phát ra. Một gã đại hán thần sắc hung lệ đang bước đến.
“Hình tướng quân!”
“Có Hình tướng quân tự thân xuất mã, còn không phải là dễ như trở bàn tay sao!”
“Có thể yên tâm rồi!”Thần sắc mọi người buông lỏng, nhao nhao tán thưởng.