Dịch & biên: Đậu bắp
Giống như một đợt mưa sao chổi rực rỡ.
Vạn Thần Úy dẫn dầu lao xuống, nhếch miệng cười lạnh. Hai tay nắm chặt trọng kiếm giơ cao lên quá đỉnh đẩu, thân kiếm như chìm vào ánh mặt trời, hằn rõ lên những vết thương ngang dọc, dị thường bắt mắt.
Vạn Thần Úy hai tay cầm kiếm, thân thể tự nhiên giãn ra, chém xuống một kiếm rất bình thường.
Một kiếm chém ra, từ trên hạ xuống.
Không lóa mắt, không có âm thanh rít gào. Ở giữa huyết tường đang cuộn trào mãnh liệt đột nhiên lõm vào. Vô số xương cốt, huyết nhục đột nhiên từ huyết tường bung ra ào ạt, vỡ vụn trong không trung.
Huyết tường một phần thành hai, để lộ ra một khoảng trống không hơn mười trượng ở giữa.
Tây Môn Tài Quyết một mặt lạnh nhạt đứng cạnh Vạn Thần Úy. Nàng ôm theo một cái cung nhỏ giống như một món đồ chơi trẻ em. Cung tuy hơi nhỏ nhưng được chế tác phi thường tinh xảo, thân cung đượm một màu bích lục tựa như hai đầu Thanh Xà xoắn xít lại về hai phía mà thành. Hai cái đầu rắn nhỏ nhắn là hai đầu cánh cung, cắn lấy dây cung màu đỏ thắm, tươi đẹp mà ướt át.
Nàng một mực theo bên cạnh Vạn Thần Úy, không có chút ý tứ động thủ.
Đang quan chiến ở xa xa, Hạ Nam Sơn thoáng cái sắc mặt đột biến. Y hầu như không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.
Cái kẻ vừa trảm kích kia…
Hắn là Vạn Thần Úy!
Hạ Nam Sơn đột nhiên cảm giác được có chút miệng đắng lưỡi khô, trong lòng rung động vô cùng. Thiên Ngoại Thiên không ngờ còn có cường giả như thế ư!
Đương kim cường giả, Đế thánh bệ hạ cùng Đại Cương sóng vai áp chế quần hùng. Ở phía sau hai người, có Nhạc Bất Lãnh, Hồng Ma Quỷ. Nhạc Bất Lãnh thực lực không cần phải nói. Tuy rằng liên tiếp chiến bại, nhưng mà bệ hạ vẫn định hắn là thiên hạ đệ tam.
Mà Hồng Ma Quỷ đại nhân, chính là Diệp Soái từng nói với y rằng thực lực của đại nhân đã ở gần bệ hạ, chính là Thần quốc đệ nhị cường giả. Phóng mắt khắp thiên hạ, đại khái chỉ có Nhạc Bất Lãnh mới áp trên được.
Nhưng mà hôm nay, Hạ Nam Sơn mắt thấy thực lực của Vạn Thần Úy, y mới hiểu được rằng cường giả thiên hạ so với ý nghĩ của y còn nhiều lắm!
Trong lòng y không nhịn được bất an vài phần.
Tuy cùng danh xưng Đại sư nhưng không phải tất cả là cùng một cái cấp độ. Đối với chiến cuộc cũng sẽ ảnh hưởng ở mức độ khác nhau. Vừa rồi, nhất trảm kia nếu là chém vào trong chiến trận, đối với sĩ khí tuyệt đối sẽ là trọng thương. Đại sư chính là chiến lực để phá thế cục trên chiến trường, mà Đại sư mạnh mẽ, lực phá hoại khẳng định càng thêm kinh người.
Y đột nhiên cảm giác được tốc độ chiến trận tập kết có chút chậm, vột quát lớn: “Tăng thêm tốc độ!”
Nhưng mà vào lúc này, hơn ngàn nguyên tu đang lao xuống giống như sao băng kéo theo cái đuôi thật dài, va chạm thẳng vào huyết tường.
Hạ Nam Sơn hai mắt trừng lớn, có chút chờ mong đợt va chạm sắp xảy ra. Huyết tường có quy mô cực lớn, vô cùng dày đặc. Lựa chọn muốn đột phá thẳng vào Huyết tường của bọn hắn chắc chắn không phải là một sự tình dễ làm. Hơn nữa, Huyết cầm hung hãn không sợ chết. Chỉ cần còn một hơi thở cũng sẽ điên cuồng quấn lấy địch nhân.
Hơn hai trăm nguyên tu phía trước nhất đột nhiên giận dữ hét lên.
“Thần Úy!”
Quanh thân thể của hai trăm nguyên tu, tức thì hào quang chói lòa, giống như hai trăm vầng thái dương đồng thời xuất thế. Binh khí trong tay bọn hắn ông ông nổ vang tác hưởng ( tương tác, hô ứng) lẫn nhau.
Nếu như Ngải Huy thấy được một màn này thì nhất định sẽ rất chấn động. Bởi phương thức chiến đấu của Lôi Đình Chi Kiếm và Thần Úy chiến bộ tuy khác nhau, nhưng kết quả mang lại thì giống nhau tới kỳ lạ. Binh khí của Thần Úy chiến bộ cũng không giống nhau, nhưng Nguyên lực của bọn hắn lại có thể hô ứng cùng một tiết tấu đồng nhất hoàn hảo.
Hơn hai trăm thanh binh khí đồng thời chém xuống.
Huyết tường ầm ầm nổ tung, tựa như một quả pháo hoa cực đại nở rộ, hàng trăm dòng huyết thủy đỏ tươi nhằm bốn phương tám hướng văng ra tung tóe. Mỗi một đạo huyết thủy cuồn cuộn kéo theo vô số tàn chi, đoạn cốt Huyết cầm ở bên trong.
Vừa đối mặt, huyết tường đã ầm ầm đổ nát!
Thế đi không ngừng, đội hình Thần Úy chiến sĩ tạo ra giống như một cái búa tạ, nện mạnh trên mặt đất.
Ầm ầm!
Nhìn từ trên xuống, khói bụi mịt mù khiến cho mọi vật đều không rõ ràng. Loáng thoáng thấy được ở xung quanh nơi Thần Úy chiến bộ hạ xuống, lớp đất mặt giống như những gợn nước mềm mại, vừa nâng lên lại liền chìm xuống.
Trên mặt đất, đám Huyết thú vừa rồi còn chạy như điên lao tới, nhao nhao từ trên mép vết gợn của mặt đất ngã lộn nhào thành một đoàn.
Khi những đầu Huyết thú lại một lần nữa bò lên, nét mặt hung tợn của chúng biến mất tăm, trong mắt tràn ngập kinh hoàng cùng sợ hãi. Âm thanh rên rỉ, nức nở của đám Huyết thú giống như dịch hạch, từ một vài cá thể thoáng chốc lan tràn tất cả. Rồi đột nhiên nổ tung, tất cả Huyết thú quay đầu chạy trốn tứ tán. Huyết thú tính tình hung tợn, linh trí lại không cao đương nhiên thích hợp dùng để xông trận. Nhưng chính vì là thú loại nên trực giác của bọn chúng không chút trì độn. Chúng có bản năng đánh hơi thấy nguy hiểm, chúng nhận ra rằng đoàn người ít ỏi phía trước cực độ nguy hiểm, rằng bọn hắn ở trên chúng trong chuỗi sinh vật.
Thật đáng sợ.
Hạ Nam Sơn sắc mặc khó coi vô cùng, sự bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt. Y, đã phát giác được nguy hiểm.
Trong doanh địa, Thần quốc chiến sĩ vẫn không ngừng từ trong doanh trướng chui ra. Hiện tại tập kết lại, mới chỉ được ước chừng năm thành.
Thời gian quá ngắn!
Y vốn tưởng rằng huyết tường tối thiểu có thể ngăn cản bước tiến của địch nhân một lát, như vậy thì bên y hoàn toàn có đủ thời gian để hoàn thành tập kết. Với sự huấn luyện nghiêm chỉnh hàng ngày của bọn hắn, tin tưởng chỉ một ít thời gian là đủ rồi.
Hơn hai trăm chiến sĩ của Thần Úy chiến bộ, chính xác là hai trăm bảy mươi bốn người.
Động tác của bọn hắn đều đặn như một, mãnh liệt đạp trên mặt đất. Trong phạm vi năm mươi trượng xung quanh, mặt đất giống như bị một bàn tay vô hình đè xuống thành một miệng tròn hoàn mỹ, tựa như dùng khuôn áp xuống vậy.
Hai trăm bảy mươi bốn đạo thân ảnh đồng thời bay lên trời. Bọn hắn vẽ ra một đường vòng cung duyên dáng, giống như thạch đạn từ xe bắn đá bay ra, hướng thẳng công sự ở biên giới doanh địa đánh tới!
Hạ Nam Sơn bật thốt: “Ngăn bọn hắn lại!”
Những huyết tu đang đóng giữ công sự tuy rằng trong lòng kinh hoảng, nhưng những ngày gian khổ huấn luyện đã sớm lạc ấn vào trong thân thể bọn y. Bằng sự phản kháng gần như bản năng, tên đội trưởng Huyết tu rống giận: “Công kích!”
Từng viên cầu đen kịt được bắn ra, ở giữa không trung nổ tung thành một trùm huyết vụ, lan tràn ra xung quanh. Huyết vụ nồng đậm trong nháy mắt liền bao phủ ở khu vực phía trước công sự.
Đây chính là Huyết vụ đạn do Thú Cổ Cung luyện chế ra, ẩn chứa cực nhiều huyết độc. Độc này với Huyết tu không có bất kỳ tổn thương nào, nhưng với Nguyên tu thì là cực kỳ chí mạng.
Nhưng một lần nữa, Thần Úy bộ khiến cho đám Huyết tu phải khiếp sợ. Bọn hắn không ngờ cứ như vậy xuyên phá huyết vụ, lông tóc không chút hư hại.
Oanh!
Một đợt công kích đồng nhất giống vừa rồi như đúc giáng xuống, như một chiếc búa tạ khổng lồ với thế lôi đình vạn quân nện lên công sự cao ngất ở biên giới doanh địa.
Vành đai công sự cao ngất liên miên liền xuất hiện một lỗ hổng cự đại vượt trên năm mươi trượng.
Lỗ hổng ở hai đầu giống như dùng dao găm gọt chỉnh tề. Mặt đất phía dưới lõm xuống mấy trượng, ở bên trong mơ hồ nhận ra được gạch vỡ, huyết nhục dập nát xen lẫn nhau.
Vạn Thần Úy xách theo trọng kiếm, nhếch miệng cười lạnh nhìn đám Huyết tu đang kinh hoảng khắp nơi, sau đó từ từ cất bước đi thẳng vào trung tâm doanh địa.
Hắn bước đi chậm rãi, nhàn nhã như dạo chơi.
Doanh địa to lớn tức thì lặng ngắt như tờ. Mỗi Huyết tu đều có cảm giác như yết hầu bị một bàn tay bóp chặt lại.
Từng thân ảnh theo sau Vạn Thần Úy xuất hiện, thần sắc lạnh nhạt, theo bộ thủ của họ dạo chơi đi vào.
Binh!
Một âm thanh thanh thúy giống như tiếng lưu ly bị nghiền nát vang lên, phá vỡ bầu không gian đang yên tĩnh một cách quỷ dị. Màn sáng huyết sắc đang bao phủ trên không đại doanh, ầm ầm nứt vỡ. Vô số huyết sắc toái mang bay lả tả tựa như lông ngỗng nhuộm thẫm máu tươi, vô vọng bay trong gió.
Một bầu không khí thê lương bao phủ toàn bộ đại doanh Huyết tu.
Đại doanh cứ đơn giản như vậy bị kẻ địch đạp phá, cứ như vậy bị địch nhân dọa cho chết lặng. Mà địch nhân đó, lại chính là chiến bộ bị bọn chúng cười nhạo, châm chọc vô số lần. Thần Úy, Tài Quyết.
Tất cả Huyết tu lập tức đỏ mắt. Bọn y chưa bao giờ khuyết thiếu dũng khí, cũng như không bao giờ thiếu khuyết kiêu ngạo. Bọn y không phải là đám tay mơ mới lên chiến trường. Bọn y chưa bao giờ cho rằng mình sẽ thất bại cả.
“Giết!”
Một tiểu đội vừa hoàn tất tập kết. Tên đội trưởng cầm đầu gào thét, cầm đầu xung phong về hướng Vạn Thần Úy đang nhàn nhã bước đi. Bọn y biết rõ địch nhân trước mặt, so với họ, bản thân mình chỉ là châu chấu đá xe mà thôi. Thế nhưng, sau lưng bọn y còn có các chiến hữu đang tập kết!
Không có cái gì là tín niệm cao thượng, chỉ có một ngụm huyết dũng trong lồng ngực cùng sự kiêu ngạo đã sớm ăn sâu vào tận xương tủy. Có thể thất bại, có thể chết, nhưng tuyệt đối sẽ không dễ dàng để địch nhân tùy ý chà đạp, dẫm đạp lên lòng tự tôn của bản thân.
Mấy cái tiểu đội khác, từ các phương hướng khác nhau cũng đồng thời nhào lên.
Bọn y chỉ cầu có thể ngăn chặn địch nhân một lát, thậm chí là một cái hô hấp cũng đủ rồi!
Vạn Thần Úy lộ ra một tia hân thưởng, nhưng bước chân không dừng, vẫn như cũ tiếp tục nhàn nhã dạo chơi. Hai gã Nguyên tu ở bên cạnh hắn bước lên nghênh tiếp.
Hai gã Nguyên tu, một trái một phải, giống như hai đầu Man Ngưu, xông thẳng vào trận hình Huyết tu.
Đại hán bên trái vung đao lên giống như nông dân nhàn nhã thu hoạch lúa mạch. Những kẻ tự xưng là chiến sĩ tinh nhuệ của Thần quốc, dưới ánh đao của hắn lại tỏ ra yếu mềm tới tội. Chỉ vừa tiếp xúc, toàn bộ tiểu đội liền tan tác, lưu lại là một đám thi thể lạnh ngắt không toàn vẹn, cùng vài tên thương binh đang lăn lộn vì đau đớn.
Bên phải, là một nam tử sử dụng ngân thương. Thương pháp giống như lê hoa đái vũ, xuất quỷ nhập thần. Địch nhân chưa kịp phát giác đã thấy cổ họng hoặc là trái tim nhói lên, rồi từng chùm huyết hoa nở rộ, kéo theo tính mạng của đám Huyết tu được cho là có thân thể, sinh mệnh lực cường hãn vô bì kia.
Vạn Thần Úy làm như không thấy, nhìn cũng không nhìn những thi thể đầy đất kia. Cùng với bộ hạ hướng tới địch nhân đang lao tới bên này.
Ánh mắt của hắn một mực tập trùn vào Hạ Nam Sơn ở nơi xa. Bước chân kiên định, từng bước từng bước hướng tới đối phương đi đến.
Không ngừng có Huyết tu, từ bốn phương tám hướng liều mạng hướng bọn hắn giết tới!
Mà những Nguyên tu ở xung quanh y giống như mãnh hổ xổ lồng, kích khởi lên công kích cường liệt về phía địch nhân.
“Hiệp lộ tương phùng, dũng giả tất thắng!*
(Chú thích *: đường hẹp gặp nhau, kẻ gan dạ sẽ thắng.)”
Đến trình độ này của song phương, khi chiến đấu giáp lá cà thì sự va chạm sẽ dị thường mãnh liệt. Vạn Thần Úy rất nhanh liền phát hiện ra địch nhân ở xung quanh càng ngày càng nhiều lên. Bọn hắn đã bị vây chặt như nêm cối. Huyết tu đã hoàn toàn từ bỏ chiến trận, từng đám giống như thủy triều không dứt hướng bọn hắn xông tới.
Vạn Thần Úy dừng bước, trọng kiếm giơ cao, quát khẽ: “Thần Úy!”
Những Nguyên tu đang cùng địch nhân chém giết, bỗng dưng lui cả lại, tụ tập ở xung quanh Vạn Thần Úy.
Bọn hắn ngay ngắn giơ cao binh khí trong tay, giận dữ hét lên: “Thần Úy!”
Binh khí vừa đưa lên, hào quang quanh thân mỗi người đột nhiên tăng vọt. Đám Huyết tu đang đối diện bọn hắn tựa như đánh lên một thiết bích đồng tường, nhất thời chỉ cảm thấy một cự lực khủng bố phản chấn lại, tinh thần chớp hoảng, thân hình đã bị đẩy lùi lại.
“Thần Úy!”
Vạn Thần úy cùng đám chiến hữu sau lưng lại giận dữ hét lên, trọng kiếm trong tay ầm ầm chém xuống.
Hai trăm bảy mươi bốn đạo Nguyên lực, trong tiếng nổ vang tụ tập lại, hóa thành một đạo kiếm quang sáng rực mà lạnh lẽo, hung hăng đâm tới trước.
Bốn phương tám hướng đều là Huyết tu, nhưng hướng bọn hắn công kích lại có số Huyết tu dày đặc nhất. Tất cả mọi người đều biết rõ, mục tiêu của Vạn Thần Úy chỉ có một, Hạ Nam Sơn!
Trong quần chiến, uy lực của một kiếm này được hiển lộ ra tác dụng vô cùng.
Oanh!
Kiếm quang cự đại dày đặc, lạnh thấu xương xuyên phá vào đám đông.
Bùn đất kèm theo tàn chi cùng huyết nhục tan vỡ, hướng sang hai bên vẩy ra, tạo thành một hào sâu thẳng tắp trên mặt đất. Những nơi nó đi qua, đơn giản là huyết nhục tung tóe.
Một huyết lộ bằng phẳng rộng hơn năm trượng xuất hiện trước mặt Vạn Thần Úy.
Một kiếm này xuyên thấu hoàn toàn trận địa phía trước.
Ở ven huyết lộ, tất cả Huyết tu không hẹn mà cùng nhau đi đời nhà ma. Những Huyết tu ở xung quanh đồng loạt bị đình trệ động tác vì rung động, nhưng chỉ sau một khắc, bọn chúng lại tiến công càng điên cuồng, mãnh liệt hơn!
Các loại huyết ti giống như mưa rơi, oanh hướng Thần Úy bộ.
Vạn Thần Úy bỗng nhiên hơi hơi ngồi xổm xuống, các chiến sĩ khác giống như nhận được mệnh lệnh, đầu gối cùng hơi trùng xuống.
Hít hà!
“Hai trăm bảy mươi bốn người đồng thởi hít thở là cái tình cảnh gì?!! Nó giống như địa lôi oanh kích, làm chấn động Nguyên lực ở xung quanh, tụ tập thành một bán cầu** sóng xung kích.
**Dịch: Nguyên tác là một vòng tròn nhưng vì mình nghĩ là chiến đấu có cả huyết tu bay trên trời nữa, nếu chỉ là hình tròn thì không đủ để càn quét toàn bộ không gian được nên sửa lại.”
Những Huyết tu ở gần thân thể tức khắc cứng đờ, cảm giác khó chịu giống như vừa chịu một trọng kích vậy.
Vạn Thần Úy mang theo Thần Úy chiến bộ bay lên trời, trận hình như một đầu Viễn Cổ Hoang Thú gầm thét hướng Hạ Nam Sơn ở nơi xa oanh kích.