Anh đang ngồi trên cái ghế dài, êm nhưng cũng toác lên màu đen lạnh lẽo
Anh cầm cái điện thoại cũng màu đen, tay nâng ly rượu màu đỏ như máu ( mik ko rành về rượu bia cho lắm, thông cảm ), anh mặc áo thun tay lỡ màu đen có hình đầu lâu màu trắng, quần âu đen, mái tóc màu xám khói, sống mũi cao, đôi mắt thăm thẳm nhưng mang trong đó sự cô đơn và lạnh lùng làm cho anh đẹp trai khôn tả. Anh nhìn dòng tin nhắn giữa anh và cô, khóe môi chợt nhếch lên làm cho anh càng đẹp trai hơn
- Quản gia
Nghe anh gọi, quản gia Đường từ ngoài cửa bước vào, cung kính như gặp hoàng thượng
- Dạ cậu ?
- Ông dọn dẹp chỗ này giùm tôi
- Vâng, cậu cần gì nữa ko ?
- Ko
- Dạ
Anh đặt ly rượu xuống bàn, lấy 2 tấm hình lên bỏ vào ngăn tủ rồi anh ra ngoài ban công hóng gió, lòng nhẹ hẳn đi nhưng trong đầu cứ lẩn quẩn về cô gái ấy, cô gái anh chỉ mới tiếp xúc nhưng đã để lại ấn tượng cho anh
- Dễ thương thật
Anh chợt băn khoăn và nhớ lại sự xuất hiện cô gái năm xưa
_____
2 năm trước
- Anh ơi
- Anh đây
Anh ôm cô gái đó vào lòng trong 1 khu vườn đẹp và lung linh như trong chuyện cổ tích
- Khi lớn anh sẽ cưới em chứ ?
- Đương nhiên rồi, anh sẽ cưới em, sẽ tổ chức 1 đám cưới hoành tráng và anh sẽ cho em 1 hạnh phúc trọn vẹn, dc ko hả em ?
- Nhưng..
- Sao nhưng ?
- Anh ko phản bội em chứ
- Ko..anh hứa sẽ ko phản bội em
- Anh sẽ mãi ở bên em chứ ?
- Điều này anh ko hứa dc
- Tại sao ?
- Lỡ anh có việc hoặc là anh chết thì sao ? Nhưng anh hứa sẽ mãi yêu em khi anh còn tồn tại
- Nếu em phản bội anh ?
- Anh sẽ rút lại lời nói ấy
- Anh..quá đáng
- Sao quá đáng, em phản bội anh thì đương nhiên anh phải quên em rồi. Ko lẽ em cứ muốn anh phải yêu em trong khi đó em ko còn yêu anh nữa
- Hihi..đúng
Anh véo má cô gái đó và ôm chặt hơn, anh nghĩ cô ấy sẽ ko phản bội anh cho đến 1 ngày anh bắt gặp cô ấy đang hôn 1 người con trai tại vỉa hè, lúc ấy anh cứ nghĩ là anh hoa mắt, nhìn nhầm nhưng khi anh cho xe chạy vào gần hơn nữa thì anh xác định : là cô ấy.
- Tại sao em lại làm zậy ?
Anh nắm tay cô ấy
- Tại sao hả ? Đơn giản thôi, tôi hết yêu anh rồi
Cô ấy buông tay ra và câu vai người con trai đi trong tiếng cười ngạo nghễ.
Anh nắm chặt tay đấm thật mạnh vào đèn đường làm cho tay anh rỉ máu và vết xước, quản gia băng bó và đưa anh về, kể từ đấy anh lạnh lùng hẳn đi
_____
Anh nhớ rất rõ, anh hứa với bản thân sẽ ko quên cô ấy để trả mối thù nặng về tình
Anh đã cho người dò la tung tích cô ấy nhưng ko dc mà anh chỉ biết gia đình cô ấy, nhà cô ấy lúc trước giàu có nhưng do tính ăn chơi lêu lổng nên mắc nợ lớn, cô ấy bỏ đi biền biệt để lại gia đình phải bán nhà, bán công ti và mọi thứ quý giá ra để trả nợ.
Anh hận..rất hận..