Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo

Chương 126: Chương 126




126 Cạm bẫy [2]

“Cơ hội đã cho cô, cũng đừng làm cho tôi thất vọng.” Vừa mới nhận được tin chính xác Uông Hải không nhanh không chậm gọi cho một điện thoại khác.

Giọng nói đầu bên kia điện thoại ngọt ngào mềm mại:“Uông tổng, đã đến bước này, chỉ cần ngài đưa người ta thêm một đoạn nữa, một câu của ngài còn có tác dụng hơn em vắt hết óc suy nghĩ mà.”

Uông Hải cười lạnh một tiếng:“Tôi không phải Lục Hiểu Minh, thu hồi dáng vẻ kia lại, cô là dựa vào quy tắc ngầm và scandal mà lăn lộn tới hôm nay, nếu cô lo liệu không được chuyện này, tôi sẽ tìm người khác.”

“Không không không, Uông tổng, tôi nhất định có thể làm tốt! Tôi cam đoan!” Giọng nói bên kia điện thoại lập tức thay đổi.

“Được rồi, ngày mai cô đến đoàn phim, tôi đã sắp xếp xong.” Nói xong, ngừng lại một chút, lời nói lạnh lùng:“Nhớ kĩ những gì cô không nên nói cùng không nên làm , nếu tôi muốn kéo cô xuống, mười Lục Hiểu Minh cũng không bảo vệ được.”

……

Tuy lúc ở công ty Tần Mộc mười phần phong độ, nhưng mà chờ trở lại trước mặt Tiêu Dật, lại muốn than phiền một lần vừa thông suốt , học dáng vẻ Lục Hiểu Minh ngay lúc đó, ưỡn bụng nâng cằm, Tiêu Dật nhìn mà nhịn không được cong khóe miệng. Hai người còn nói chuyện một lát, lúc này Tần Mộc mới nói:“Thời gian đóng phim thần tượng bình thường không lâu, anh qua sớm một chút, quay xong lại đi tìm em. Phần cuối phim của em là quay ở trên núi phải không, chờ anh qua, chúng ta đi bắt thỏ hoang tự mình nướng ăn.”

Tiêu Dật nghe xong gật gật đầu, cảm thấy đề nghị này không tệ, Mộ Dung Phong nhìn thấy bọn họ càng thảo luận càng hăng say, thậm chí còn muốn đi đào trứng chim, nhịn không được lên tiếng đánh gãy mơ mộng của bọn họ:“Lần này Dật thiếu gia lên trên núi, có lẽ là tìm không được những thứ đó, cho nên, nếu muốn ăn cái gì, vẫn là nói cho tôi biết để chuẩn bị thật tốt.”

Một chậu nước lạnh tạt xuống dưới, Tần Mộc oán hận trừng mắt nhìn Mộ Dung Phong, người này từ nhỏ đến lớn đều cản trở hắn, rất đáng giận ! Nhưng dù là như thế, Tần Mộc cũng chưa từng muốn đuổi người đi, nhiều nhất chỉ là suy nghĩ làm sao để trừ tiền lương của hắn,╮[╯▽╰]╭.

Buổi tối, hai người nằm ở trên giường lại nhịn không được nói thêm một chút, đơn giản là Tần Mộc dặn dò Tiêu Dật nhất định phải cẩn thận, không thể lại bị người phụ nữ nào đó bắt được sơ hở, lại tạo thành scandal, Tiêu Dật cũng không giận, lẳng lặng nghe hắn nói, thỉnh thoảng gật đầu trả lời một hai tiếng, nói nói đến nửa đêm mới ngủ. Sáng sớm hôm sau, Tần Mộc lên đường đi đến bờ biển, ở trên xe tìm cảm giác, sau đó mở kịch bản ra, không xem thì thôi, vừa mới xem hai trang, da gà trên người liền nổi lên.

Bộ phim thần tượng này thật sự quá sốc, một phú nhị đại cả người khảm kim cương bị người khác mưu hại mất trí nhớ, được cô gái làng chài bên bờ biển cứu, sau đó lâu ngày sinh tình ước hẹn, vị hôn thê của phú nhị đại tìm tới cửa, sau đó chuyện xoay quanh giữa phú nhị đại cô gái làng chài cùng vị hôn thê, hủy bỏ hôn ước ba lần đều bị vị hôn thê làm hỏng.

Tần Mộc bỏ kịch bản trong tay xuống, lập tức lấy điện thoại kể khổ với Tiêu Dật:“Tiểu Dật, em nói xem, công ty vừa xảy ra vấn đề liền đã cô gái làng chài đi theo vị hôn thê, vấn đề vừa giải quyết liền đá văng vị hôn thê đi tìm cô gái làng chài, loại đàn ông vô sỉ không chịu trách nhiệm này thế mà còn có người này không đảm đương vô sỉ nam nhân cư nhiên còn có người muốn, phụ nữ đều bị mù mắt sao? Anh thế mà phải diễn cái loại hình này!”

“Đó cũng là anh tự mình chọn.” Tiêu Dật lạnh lạnh trả lời một câu.

Đa Nạp nghe phía sau không có tiếng động, nhìn vào kính chiếu hậu, thấy Tần Mộc bĩu môi cúi đầu, giống như một con chó lớn bị bỏ rơi, trong đôi mắt nâu của hắn tràn đầy ý cười, trong lòng có một loại cảm giác mãnh liệt, bộ phim này có lẽ sẽ không thuận lợi.

Tần Mộc cứ liên tục duy trì trạng thái áp suất thấp mà đi đến đoàn phim bên bờ biển, bên đoàn phim đã sớm nhận được thông báo, lúc này đang chờ nghênh đón hắn, bộ phim thần tượng đầu tiên Tần Mộc đóng thế mà có thể rơi xuống đầu bọn họ, thật sự là may mắn vô cùng, đạo diễn Phùng Minh Huy thực trẻ, từng đi theo Trần Minh học hai năm, tuy rằng đều quay loại phim lừa đảo ít tốn kém, nhưng mà danh tiếng thật không tệ, tiếp tục rèn luyện vài năm, có lẽ sẽ có công ti lớn đồng ý cho hắn cơ hội thành danh.

Lúc sắp đến đoàn phim, Tần Mộc cũng đã thu lại dáng vẻ uể oải, tùy tiện để nhân viên hóa trang chỉnh trang lại một chút, cho nên lúc bước xuống xe, hắn vẫn hoàn mỹ như cũ.

Nhưng mà, phần hoàn mỹ này cũng không có duy trì bao lâu, khi hắn đang chào hỏi mọi người trong đoàn, lại nói chuyện với đạo diễn một chút, đang định thảo luận chuyện kịch bản, ngay sau đó liền có hai người cầm hoa tươi đi về phía hắn.

“Mộc Mộc! Anh thật sự đã đến rồi!”

Vừa nghe được giọng nói này lông mi Tần Mộc liền giật giật hai cái, không kiềm chế được mà nhớ tự chủ được nhớ tới cái vị “Đàn em ngây thơ” làm cho người ta chịu không nổi, lúc hai người tới gần, mùi nước hoa gay mũi bay đến, Tần Mộc vô thức bước sang bên cạnh, làm cho hai người kia đều nhào vào khoảng không.

Tần Mộc thản nhiên liếc mắt nhìn Đa Nạp một cái, Đa Nạp trả lại ánh mắt không biết gì, Tần Mộc hít một hơi thật sâu, đột nhiên cảm thấy hình như hắn đã rơi vào trong cạm bẫy. Trong lòng nghĩ, trên mặt lại nở nụ cười:“Thì ra là Giai Giai, đã lâu không gặp. Còn có tiểu Na, cám ơn, hoa này rất đẹp.” Nói xong, cầm hoa hai người đưa tới, thuận tiện dùng hoa chặn bọn họ tới gần.

Cô gái tên Giai Giai mặt mày hớn hở, sở trường là làm dáng vẻ đáng yêu:“Mộc Mộc, anh không biết sao? Em là nữ số 1 phim này, có thể cùng Mộc Mộc làm người yêu, em thật sự rất vui vẻ rất kích động !”

“Em cũng vậy, có thể làm vị hôn thê của Mộc Mộc, đến bây giờ em còn có cảm giác như đang nằm mơ!”

Tần Mộc chỉ cảm thấy dây cung trong đầu bị đứt, hai người kia đều là mới vào giới giải trí hai năm gần đây, dựa vào khuôn mặt mà đi vào con đường ngây thơ, xem như là phái thần tượng, diễn không ít phim thần tượng, nhân khí cũng không tệ lắm, muốn nói các cô ấy có cái gì làm cho Tần Mộc cảm thấy đau đầu , chính là bắt đầu kể từ ngày debut, liền thẳng thái bày tỏ vào giới giải trí vì đi theo bước chân của tình nhân trong mộng, có thể cùng hắn gần thêm một chút, cái vị tình nhân trong mộng kia, đương nhiên chính là Tần Mộc . Lúc đầu Tần Mộc cũng không để ở trong lòng, người mới vào giới giải trí đều muốn lên tin tức để pr bản thân, loại đơn phương yêu mến này cũng xem như là một loại pr, cho nên lúc bị phóng viên hỏi, hắn cười nói hắn tôn trọng tình cảm của mỗi người, nhưng theo thời gian trôi qua, Tần Mộc chỉ cảm thấy càng ngày càng đau đầu, bởi vì hai người này gần như là không hề kiềm chế, chẳng phân biệt được trường hợp mà bảy tỏ yêu thích trong lòng với hắn. Vì thế, Tiêu Dật đã nhiều lần không vui, không ngờ lần này đồng thời cùng diễn với các cô ấy, các phóng viên lại có đề tài để viết.

Lúc này Đa Nạp cũng không có tâm trạng mà chê cười Tần Mộc, hắn nhìn trận địa trước mặt, âm thầm suy nghĩ xem đây là bút tích của ai, chẳng lẽ còn muốn dùng cách tương tự để đối phó Tần Mộc? Tần Mộc giống như Tiêu Dật, tuy bề ngoài thân thiết với người khác hơn, nhưng mà hắn luôn luôn giữ khoảng cách với phụ nữ, nếu thật sự không xong hắn sẽ không chút do dự mà đẩy tới chỗ Tiểu Phong hoặc Đa Nạp hắn, cho nên một chút cũng không dính đến phụ nữ. Về điểm ấy, hắn là chân truyền tâm đắc của Diệp Thanh Mộc chân truyền, người nọ cũng dùng cách này, ở trong giới giải trí hơn mười năm chưa từng có scandal, có thể nói là kì ba.

Nếu như người đó là Lục Hiểu Minh, làm như vậy hoàn toàn có thể , nhưng nếu hắn hợp tác với Uông Hải, vậy phải cẩn thận, Uông Hải cùng Tần Thái Nhiên đấu nhiều năm như vậy, tuy rằng vẫn ở thế hạ phong, nhưng ít ra hắn chịu được thủ đoạn của Tần Thái Nhiên, cũng không thể khinh thường, dù sao Tần Mộc cũng còn trẻ, có lẽ sẽ chịu thiệt. Nghĩ vậy, trong mắt Đa Nạp nhiều thêm một chút lo lắng.

Cười ứng phó hai người kia vài câu, Tần Mộc liền nói muốn cùng Phùng Minh Huy thảo luận kịch bản rồi rời đi, vào phòng nghỉ tạm thời được dựng lên, Tần Mộc đi thẳng vào vấn đề:“Tôi nhớ rõ lúc trước diễn viên không phải những người này , đột nhiên thay đổi nữ chính sao tôi lại không biết?”

Phùng Minh Huy cười khổ:“Thật ra tôi cũng vừa mới mới biết được , ngay trước giờ cơm trưa, giám chế dẫn theo hai người bọn họ đến đây, nói bởi vì cậu đồng ý diễn, cho nên công ty quyết định đổi hai nhân khí cao hơn một chút đến, thứ nhất có thể tăng cấp bậc của bộ phim thần tượng này, thứ hai cũng có thể làm tăng độ nổi tiếng của các cô ấy. Lý do như vậy tôi không thể nào từ chối.” Thật ra cũng không từ chối được, trong lòng Phùng Minh Huy cũng cảm thấy không thoải mái, nếu hắn có được một nửa tư lịch như Trần Minh, sao lại có thể bị xem nhẹ như thế, còn là người được thông báo sau cùng?

Tần Mộc im lặng một lát, nhìn được Phùng Minh Huy cũng không dễ chịu, nâng tai vỗ nhẹ nhẹ bờ vai của hắn, nhún nhún vai:“Một khi đã như vậy, vậy nghe theo công ty sắp xếp đi. Ít ra với chúng ta cũng không có gì không tốt không phải sao?”

Phùng Minh Huy nhìn cái người còn nhỏ hơn hắn vài tuổi trước mặt, lập tức có chút hiểu được vì sao Trần Minh rất yêu thích hắn, hắn gật gật đầu, nhẹ nhàng nở nụ cười:”Cậu nói không sai, với tôi mà nói quả thật không có gì là không tốt, nhưng mà với cậu thì không hẳn, bộ phim này quay ít nhất cũng hai ba tháng, nếu có chuyện gì không tốt.”

“Tôi cũng không phải ngày đầu tiên lăn lộn trong giới giải trí, có chừng mực .” Tần Mộc cười tự tin mà thong dong, trong lòng âm thầm mắng, được lắm, tên Lục Hiểu Minh ngu ngốc kia thế mà hợp tác với Uông Hải, cũng không sợ bị ông ta ăn tới xương cốt cũng không còn.

Trải qua chuyện buổi chiều, Tần Mộc ước gì lập tức quay xong về nhà, lập tức từ chối lời đề nghị nghỉ ngơi một đêm ngày mai mới quay của mọi người, tỏ vẻ trạng thái của hắn tốt lắm, có thể lập tức diễn. Giai Giai cùng tiểu Na không chịu yếu thế mà bày tỏ lúc Tần Mộc nghiêm túc làm việc quả thật vô cùng mê người, Tần Mộc chịu đựng khỏe miệng run rẩy mà bày ra vẻ mặt cứng đờ. Đa Nạp thu vào trong mắt, quay đầu gọi điện thoại cho Mộ Dung Phong, sắp nghẹn cười đến chết, ngay cả giọng nói của Mộ Dung Phong cũng mang theo ý cười rõ ràng:“Lúc này nó thật sự lấy đá đập chân mình mà.”

Phim thần tượng quay rất đơn giản, cơ bản chỉ là vài diễn viên đi tới đi lui đi qua đi lại, khung cảnh đơn giản, cần ít diễn viên quần chúng, phim trường cũng yên lặng hơn những bộ phim trước kia Tần Mộc đóng nhiều, nhưng giống nhau ở chỗ lộn xộn.

Dự đoán của Đa Nạp về việc bộ phim này sẽ quay không thuận lợi rất nhanh liền thành hiện thực.

Phân đoạn đầu tiên, Tần Mộc hôn mê bị sóng biển đẩy vào bờ cát, cô gái làng chài đi ngang qua thấy được, sau đó cõng hắn về nhà. Đừng hỏi vì sao một thiếu nữ nhỏ nhắn đáng yêu có thể cõng một người đàn ông cao hơn nàng, biên kịch nói có thể, thì là có thể! Đây là phim thần tượng.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong, bắt đầu, nhưng mà chưa tới nửa phút.

“Ngừng!”

Phùng Minh Huy cao giọng nói cho cô gái làng chài Giai Giai nghe:“Cô đi ra xem thuyền của cha rời bến có về hay chưa, không phải đi ra tìm Tần Mộc, không cần vừa ra ngoài liền nhìn thấy hắn, sau đó chạy thẳng lại đó, cô phải xem biển trước, sau đó làm bộ như không để ý cúi đầu mới nhìn thấy hắn.”

Giai Giai gật gật đầu, tỏ vẻ nhớ rõ . Lần thứ hai quay, vẫn chưa được nửa phúc như cũ.

“Không phải chỉ xoay mặt về phía biển, ánh mắt cũng phải nhìn về biển.”

Giai Giai quay đầu vừa vô tội lại tủi thân nhìn Phùng Minh Huy:“Nhưng mà vừa thấy Mộc Mộc em liền không dời mắt được.”

Phùng Minh Huy che trán:“ Vậy cô đừng nhìn hắn, đợi đến lúc nên nhìn thì hãy nhìn.”

“Nhưng là khí tràng của Mộc Mộc mạnh như vậy, sao có thể không nhìn?”

Phùng Minh Huy:“Dùng diễn viên đóng thế.”

Nghe thế, Tần Mộc lập tức phối hợp từ trên bờ cát đứng dậy, vỗ vỗ cát trên người quay trở về, trong lòng yên lặng nghĩ: Chẳng lẽ phái thần tượng thật sự chỉ có mỗi khuôn mặt là có thể xem? Lúc trước gặp được một ít ngôi sao phái thần tượng cũng rất tốt mà.

Giai Giai bên kia nhìn thấy hành động của Tần Mộc, lập tức muốn chạy tới, nhưng bị Phùng Minh Huy nhìn ra ý đồ, nhanh chóng ngăn lại :“Giai Giai, cô lui về, lập tức quay lại một lần.”

Tiểu Na bên này lập tức cầm đồ uống cùng khăn mặt đến trước mặt Tần Mộc:“Mộc Mộc, anh thật sự vất vảg, trời nắng như vậy còn phải nằm trên bờ cát phơi nắng, đến uống nước, em lau mồ hôi cho anh.”

Tần Mộc thoáng lui về phía sau từng bước, cầm khăn mặt Đa Nạp đưa tới đúng lúc, vừa lau mồ hôi vừa nói:“Cám ơn em, anh không khát.”

“Không cần cảm ơn.” Tiểu Na không để ý hành động của Tần Mộc, thu tay, đứng ở bên cạnh hắn, tươi cười ấm áp sáng lạn.

Sau khi dùng diễn viên đóng thế, Giai Giai lập tức trở lại trạng thái, chỉ hai lần liền qua . Phùng Minh Huy quay đầu nhìn về phía Tần Mộc trong mắt có chút đồng tình:“Mộc Mộc, cậu lên sân khấu .”

Tần Mộc cũng không ngại, những đạo diễn hợp tác trước kia không ít người thích, chỉ là nằm xuống đứng lên cũng phải quay cả ngày, chút vấn đề này cũng không là gì, chẳng qua nghĩ đến lí do vì cái cô hoa si kia, Tần Mộc lại cảm thấy mình thật sự xúi quẩy . Vừa nghĩ vừa ngoan ngoãn đi đến chỗ ban nãy nằm xuống, còn không quên cảm ơn người anh em đóng thế kia.

Chuẩn bị xong, bắt đầu. Lần này Giai Giai thế mà lại không phạm lỗi, bởi vì cô đã đóng xong cảnh “Ngẫu nhiên” nhìn thấy Tần Mộc, tiếp theo cần phải làm là chạy đến bên cạnh Tần Mộc, vỗ vỗ mặt hắn, xác định hắn chỉ hôn mê, sau đó cõng hắn về nhà. Giai Giai chỉ tốn rất ít thời gian liền chạy đến bên cạnh Tần Mộc, nửa phút sau.

“Ngừng! Giai Giai cô chỉ cần xem mũi của Tần Mộc, rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt hắn xác định hắn hôn mê là được, không thể cứ để tay trên mặt hắn.” Phùng Minh Huy nói xong, tự mình cảm thấy những lời này nói ra, rất mờ ám .

Tần Mộc yên lặng xem thường trong lòng, Phùng đạo anh nên kêu ngừng vào ba mươi giây trước, người phụ nữ này đã sờ soạng mặt tôi 31 giây .

Lần thứ hai Giai Giai đã nghe lọt tai ý kiến của Phùng Minh Huy, giơ tay lên, vỗ nhẹ nhẹ mặt Tần Mộc, tuy rằng động tác đó y như đang tán tỉnh, nhưng mà bởi vì vấn đề góc quay, nhìn không ra sơ hở gì, lo lắng đến cảm nhận của Tần Mộc, Phùng Minh Huy cố nhịn không kêu ngừng, nhưng mà giây tiếp theo, khi hắn nhìn thấy hành động kế tiếp của Giai Giai, hắn gần như phản xạ có điều kiện kêu ngừng. Mà cùng lúc, Tần Mộc ngồi mạnh dậy, mượn lời này đẩy tay Giai Giai đang đặt trên mặt hắn ra.

“Cô đang làm cái gì?” Giọng Phùng Minh Huy có chút nghiêm khắc , công ty ngàn dò vạn dặn ngôi sao mang đến nổi tiếng trong phim thần tượng thế nào, nhưng sao có thể xem đóng phim là trò đùa? Chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có!

Giai Giai ngồi xổm trên mặt đất, hơi ngẩng đầu, có chút luống cuống nhìn Phùng Minh Huy, đôi mắt to ngập nước:“Em, em nghĩ, bình thường ở bờ biển nhìn thấy người hôn mê , đều phải làm hô hấp nhân tạo mới đúng, cho nên…… Thực xin lỗi, Phùng đạo, em không nên không thương lượng với anh liền……” Nói đến câu sau, đã khóc nức nở.

Phùng Minh Huy không nói gì nhìn trời, đây là ông trời trừng phạt hắn sao sao? Trừng phạt hắn vì đã bỏ đi nguyên tắc quay phim thần tượng?

Nếu như là trước kia, Tần Mộc sẽ an ủi diễn viên bị đạo diễn mắng một chút, nhưng đối với Giai Giai đang bụm mặt trước mắt, hắn từ không thích trước kia biến thành chán ghét, một ngôi sao, một diễn viên, một chút tôn trọng tối thiểu với nghề cũng không có! Vậy cô ta vào giới giải trí rốt cuộc là vì cái gì, chỉ vì muốn trưng ra khuôn mặt kia? Làm nũng với tất cả mọi người?

Đa Nạp đột nhiên có chút hiểu được tác dụng của Giai Giai trong đoàn làm phim này, hắn hơi hơi nghiêng đầu, dùng khóe mắt quét qua tiểu Na đang dùng ánh mắt cực nóng nhìn Tần Mộc, trong lòng suy nghĩ người này lại sắm vai gì.

4000 từ TT^TT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.