"Thất muội ——"
Đang lúc Ly La muốn hỏi là cứu ai thì Thái tử đã mang theo thị vệ đuổi đến.
"Hoàng huynh, muội không sao." Sở Ly La hướng về hắn xua xua tay.
Thái tử đến bên người nàng, phòng bị nhìn Âu Dương Tĩnh.
Âu Dương Tĩnh không muốn quan tâm mấy chuyện tiểu tiết, càng không muốn
làm trễ nãi thời gian cứu chữa cho Âu Dương An. Vì thế nói với Sở Ly La:
"Cho tôi mượn bọn họ đi, xong việc tôi sẽ hoàn trả lại sau."
"Đợi chút đã ——"Ly La gọi nàng lại: "Cô phải cứu ai, hay là tôi phái thêm vài ngự y đi cùng."
"Thất muội?" Thái tử không hiểu nhìn Ly La, nàng thế nào lại quen biết nữ
thích khách này? Còn muốn cho nàng ta mượn ngự y? Rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề?
"Hoàng huynh, nàng ấy là bạn của muội." Sở Ly La nhìn Thái tử, ánh mắt rất nghiêm túc nói.
Thái tử mặc dù khó hiểu, nhưng nhìn vẻ mặt của nàng cũng không nói thêm nữa, phất phất tay, để cho thị vệ quay trở về.
Thị vệ mang theo đầy một bụng nghi hoặc rời đi, chỉ còn lại Âu Dương Tĩnh,
Sở Ly La và Thái tử. Ba người, còn có hai ngự y bị điểm huyệt ngủ.
"Tĩnh nhi, gỡ khăn che mặt của cô xuống đi." Sở Ly La nói với Âu Dương Tĩnh.
Âu Dương Tĩnh gỡ khăn che mặt xuống, lộ ra dung nhan thanh lệ.
Sở Ly La và Thái tử trong mắt đều thoáng hiện kinh ngạc. Hậu cung giai
nhân như mây, bản thân Sở Ly La cũng là mỹ nữ xinh đẹp làm cho người ta
phải kinh ngạc. Mà Âu Dương Tĩnh dù không phải tuyệt thế mỹ nhân, nhưng
khí chất của nàng lại tương đối độc đáo.
"La, đại ca tôi có lẽ
trúng độc. Tìm mấy đại phu nổi danh trong thành cũng không có cách, cho
nên bất đắc dĩ mới đến hoàng cung thỉnh ngự y." Âu Dương Tĩnh một bên
giải thích mục đích nàng vào hoàng cung, một bên hướng về hai người lộ
ra nụ cười khổ.
Nhìn thấy Âu Dương Tĩnh cười, Thái tử Sở Ly Lạc đột nhiên có chút đau lòng.
"Nàng đã là bạn của Thất muội, vậy không cần khách sáo. Chúng ta lập thỉnh
Ngự y viện cùng đến quý phủ chữa bệnh cho huynh trưởng của nàng."
"Tạ ơn Thái tử điện hạ." Âu Dương Tĩnh nở nụ cười cảm kích với Sở Ly Lạc.
Kỳ thật Thái tử đương nhiên không phải người ngốc, có thể đoán ra được
nàng và Sở Ly La trước đây căn bản là không quen biết, nhưng hắn vẫn
không có ý căn vặn.
"Đi thôi."
. . . . . .
Khi Âu
Dương Tĩnh mang theo một đám ngự y, trái phải có Sở Ly Lạc tuấn mỹ đạm
mạc, Sở Ly La xinh đẹp xuất hiện ở Phủ tướng quân. Khiến phủ tướng quân
trên dưới đều kinh động, Tướng quân Phu nhân Tô Thanh Liên và ba người
con của mụ cũng xuất hiện.
Mà tương tự kinh ngạc còn có Thái tử
và Sở Ly La, bọn họ ngẩng đầu nhìn ba chữ to Phủ tướng quân, sau đó lại
nhìn Âu Dương Tĩnh đang đứng một bên, kinh ngạc nói:
"Thì ra nàng là tiểu thư của Phủ tướng quân ."
Sở Ly La trừng mắt với Âu Dương Tĩnh trừng mắt: Cô cũng xuyên qua không tệ lắm nha.
Âu Dương Tĩnh mỉm cười, giơ tay làm một tư thế mời.
"Mời ——"
Vốn Tô Thanh Liên mang theo ba người con ban đầu hùng hổ đi ra, chuẩn bị
tìm Âu Dương Tĩnh gây phiền toái, cũng đang nhìn Thái tử và Sở Ly La cả
kinh, cằm đều thiếu chút nữa rớt xuống. Là Thái tử cùng với Thất công
chúa điện hạ, làm sao có thể? Sau khi luống cuống, Tô Thanh Liên dẫn đầu lấy lại tinh thần, mang theo con quỳ xuống:
"Tham kiến Thái tử điện hạ, Thất công chúa ——"
Ba anh em đều khiếp sợ như nhau, tiện nha đầu này làm sao lại quen biết
với Thái tử, Thất công chúa chứ? Bọn họ có cảm giác không ổn, nếu Thái
tử, Thất công chúa là chỗ dựa của tiện nha đầu kia, bọn họ còn đấu thế
nào được?