Thời gian dần trôi, buổi đấu gia cũng đến thời gian bắt đầu. Hỏa Chúc Diễm về vị trí Hỏa Gia, trước khi đi không quên u oán liếc Lạc Nam, bộ dạng như chia tay người yêu làm Hàn Xẻng luôn chú ý tình hình bên này nghiến răng nghiến lợi.
Lạc Nam nhìn thấy một nữ nhân yểu điệu, khoảng 21 22 tuổi uyển chuyển cất bước lên đài đấu giá, chỉ thấy nàng một thân y sam màu tím, mái tóc đen tuyền dài phủ qua nữa cặp mông tròn, khung ngực đầy đặn mê người, mắt hạnh má đào hàm xuân, môi thơm được sơn màu tím như trái nho chín mọng, mê người đến cực điểm.
Đương nhiên điểm làm Lạc Nam chú ý nhất là tu vi của nàng đã đạt đến Ngự Vương sơ kỳ cấp bậc. Điều này khiến hắn ngạc nhiên, thiên phú như vậy hoàn toàn không kém Thủy Nguyệt Cầm cùng Hỏa Chúc Diễm, dù sao hiện tại hai nàng 18 tuổi Ngự Tướng tiếp cận viên mãn, nhưng không ai dám chắc vài năm nữa có thể đột phá ngự vương hay không?.
Trong lúc Lạc Nam kinh ngạc thì vô số âm thanh háo hức vang lên.
“Là Kỷ chấp sự, đấu giá lần này sẽ do nàng chủ trì sao?”
“Haha không uổng công ta đến đây một chuyến, có thể nhìn nàng đã đầy đủ.”
“Lần đấu giá này có gì đặc biệt? Sao nàng đích thân chủ trì thế.”
Thủy Mị Nhi thấy Lạc Nam biểu tình kinh ngạc mở miệng giải thích: “ nữ nhân trên đài kia tên là Kỷ Văn Cơ, nàng là chấp sự mới nhậm chức không lâu tại Vạn Bảo Các Thủy Hỏa thành, nàng có danh tiếng phi thường tốt, không kém tỷ tỷ của ta bao nhiêu đâu, cơ mà đây là lần đầu thấy nàng chủ trì buổi đấu giá”
“Xem ra Vạn Bảo Các thật không đơn giản!”
Lạc Nam cảm thán nói. Chỉ một phân các đã có chấp sự lợi hại như thế, thử hỏi cả Thiên Thú đại lục có bao nhiêu thành trì chứ? Mỗi thành trì đều có mặt Vạn Bảo Các, đủ thấy độ kinh khủng của họ, dùng từ “phú khả địch quốc” không đủ hình dung.
Bên cạnh Thủy Nguyệt Cầm cũng gật đầu tán thành cách suy nghĩ của Lạc Nam, dù là sư phụ nàng có thân phận cao tại Bách Hoa Môn cũng phi thường kính trọng với Vạn Bảo Các.
Trên đài, Kỷ Văn Cơ đưa lên cánh tay thon thả trắng nõn. Bên dưới chợt yên tĩnh lại. Lúc này nàng mới khẽ cười, âm thanh êm tai nói:
“Cảm ơn các vị khách quý đã giành thời gian đến dự buổi đấu giá hôm nay, quy củ đấu giá ai ra giá cao nhất giành thắng cuộc Văn Cơ xin phép được nhắc lại. Chiến hạch sẽ là công dụ giao dịch của chúng ta. Có thể dùng bất kỳ phẩm cấp chiến hạch nào để tham gia, giá cả mỗi cấp bậc chiến hạch trên lệch nhau mười lần, hẳn mọi người đã rõ rồi chứ.”
“Rõ ràng.”
Đám người phía dưới đồng thanh đáp, say mê ngắm nhìn vẻ đẹp của nàng.
“Hừ, một đám mê gái hết thuốc chữa.”
Thủy Mị Nhi kiều hừ phồng mặt nói khiến Lạc Nam buồn cười nhìn sang, bên cạnh Thủy Nguyệt Cầm cũng một mặt cưng chiều nhìn qua muội muội, đúng lúc ánh mắt hai người chạm nhau, Lạc Nam yên lặng ngắm nhìn đôi mắt xinh đẹp màu xanh lam của nàng, Thủy Nguyệt Cầm không chịu nổi ánh mắt có phần lửa nỏng của hắn, lúc này cúi đầu xuống đỏ mặt.
Một màn này lọt vào mắt Hỏa Chúc Diễm khiến nàng hô to trong lòng “gian tình, nhất định có gian tình” đồng thời khóe môi quyến rũ mĩm cười xấu xa, không biết bắt đầu đánh chủ ý gì.
Một đôi mắt tràn đầy ghen ghét oán độc cũng chăm chú nhìn thấy, Hàn Xẻng nghiến răng nghiến lợi âm trầm nghĩ:”Một thằng ranh con mà thôi, cũng dám hớt tay trên của ta, không cần biết ngươi có thân phận gì, ta sẽ cho ngươi hối hận”
Lúc này, Kỷ Văn Cơ tiếp tục: “Văn Cơ sẽ không tiếp tục làm mất thời gian của mỗi người, đấu giá lần này bắt đầu, trước hết là vật phẩm đầu tiên ngày hôm nay”. Nàng vỗ tay ra hiệu, rất nhanh một tỳ nữ thanh tú ôm một khai gỗ có khăn che phủ xuất hiện. Kỷ Yên Nhiên kéo khăn ra, một đóa hoa đỏ rực to bằng chậu rửa mặt xuất hiện.
- Xích Diễm Hoa, tam cấp thượng phẩm linh dược, có thể cường hóa uy lực chiến kỹ của Hỏa Hệ chiến sủng dưới cấp chiến vương lên một bậc. Giá khởi điểm 500 đồ cấp chiến hạch.
Nghe giá tiền này, Lạc Nam cũng âm thầm tính toán, 500 đồ cấp chiến hạch tương đương với việc giết chết 500 chiến thú cấp chiến đồ mới thu được, số lượng chiến thú nhiều vo số kể, mỗi bộ lạc chiến thú bất kỳ đều có trên trăm vạn chiến thú chiến đồ, thậm chí một số bộ lạc chiến thú trùng tộc số lượng còn khủng bố hơn.
So với 500 đồ cấp chiến hạch thì một gốc tam cấp thượng phẩm linh dược đáng giá hơn nhiều. Đương nhiên đó chỉ là giá khởi điểm.
Quả nhiên ngay sau đó giá cả liên tục tăng lên, cuối cùng rơi vào tay Hỏa Chúc Diễm với giá lên đến 300 Sĩ cấp chiến hạch, 300 sĩ cấp chiến hạch tương đương với 3000 Đồ cấp chiến hạch rồi.
Hỏa Chúc Diễm đấu giá không ngoài suy đoán của mọi người, dù sao thì bất kể là Hỏa Diệm tinh tinh hay Xích Diễm Yêu Xà của nàng đều phi thường phù hợp vận dụng Xích Diễm hoa.
“Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một bộ tam cấp Thủy hệ khải giáp, khải giáp được một vị Vương cấp Khí Sư của Vạn Bảo Các luyện ra, chất lượng bất phàm, thủy hệ chiến thú dưới bậc Chiến Vương trang bị uy lực phòng ngự tăng lên gấp đôi, giá khởi điểm 600 Đồ cấp chiến hạch.”
Vừa nghe đến Thủy Hệ khải giáp này, cặp mắt của Thủy Mị Nhi lóe sáng, chiến sủng Thủy Tinh Linh của nàng phòng ngự kém, bảo giáp này phi thường thích hợp với nó. Lúc này, Thủy Mị Nhi đã không nhịn được báo giá đầu tiên.
“Ta ra giá 70 Sĩ cấp Chiến hạch.”
“80 sĩ cấp Chiến Hạch”
“85 sĩ cấp chiến hạch.”
Hiển nhiên không chỉ nàng sở hữu thủy hệ chiến thú, nơi đây cũng khá nhiều người ưa thích nó. Bất quá, lúc này Thủy Nguyệt Cầm ra giá dùm muội muội.
“120 sĩ cấp chiến hạch.”
Một lần tăng giá lên cao, thể hiện quyết tâm của Thủy Nguyệt Cầm, hiển nhiên nàng cũng cảm thấy khải giáp này phi thường thích hợp với muội muội của mình.
Xung quang im ắng thoáng chốc, ở đây không ai dạy dột đắc tội Thủy Gia, hơn nữa giá Thủy Nguyệt Cầm ra là khá cao, vượt khả năng của một số người. Trong lúc Kỷ Văn Cơ định thành giá thì một âm thanh đột ngột vang lên:
“150 sĩ cấp chiến hạch.”
Hàn Xẻng một mặt đắc ý ra giá, ánh mắt nhìn chằm chằm Thủy Gia tỷ muội, hy vọng gây nên chú ý của mỹ nhân. Bất quá hắn rất nhanh thất vọng, vì Thủy Nguyệt Cầm vẫn bình tĩnh:“200 sĩ cấp chiến hạch.”
Hàn Xẻng như nuốt con ruồi khó chịu, bất quá hắn rất nhanh quyết đoán tăng giá lần nữa:
“250 sĩ cấp chiến hạch.”
Lúc này Thủy Mị Nhi gương mặt đẹp đã lộ nét tức giận, Thủy Nguyệt Cầm cũng cau mày liễu. Tiếp tục ra giá các nàng vẫn dư khả nănglàm được, nhưng giá trị của khải giáp này không đáng.
Thủy Mị Nhi cũng lắc đầu ra hiệu tỷ tỷ ngừng đấu giá. Dù sao thì 250 sĩ cấp Chiến hạch không phải số ít.
Chú ý nét mặt hai nàng, Hàn Xẻng âm thầm đắc ý, thật ra hắn tranh giành với hai nàng là có mục đích cụ thể, hắn nghĩ thầm hiện tại mình đấu giá đoạt mất của hai nàng, lát nữa xong việc sẽ đem Thủy hệ khải giáp tặng ngược lại cho các nàng, từ đó gây nên mỹ nhân chú ý, tạo ấn tượng tốt.
Bất quá đời không như mơ, trong lúc hắn đang đắc ý thì một âm thanh hết sức bình tĩnh cất lên khiến trái tim vô số người như rớt cái bịch:
“Ta ra giá 5 Vương cấp chiến hạch.”
Âm thanh hết sức bình tĩnh nhưng lại gây nên sống lớn ngập trời, vô số đạo ánh mắt bỗng chốc hội tụ về nơi thiếu niên nhìn qua chỉ khoảng 15 16 tuổi đang bình tĩnh ngồi bên cạng tỷ muội Thủy Gia.
Mà lúc này rất nhiều cường giả hai mày đã nhíu chặt lại, họ không nhìn thấu tu vi của thiếu niên này, phải biết người ở đây kém nhất cũng có tu vi hồn lực cấp Ngự Sĩ, nhưng cả đám đều không nhìn thấu một thiếu niên, điều này quá quỷ dị rồi.
Đáng nói chính là tên này vừa dùng Vương cấp chiến hạch ra đấu giá, phải biết nếu muốn sở hữu Vương cấp chiến hạch, điều kiện tiên quyết là phải giết chết Chiến thú cấp bậc Chiến Vương, đây là điều mà ở đây chỉ có 2 người làm được đó là Hàn Thiết bang chủ Hàn Hổ bang cùng Lục Kỳ đại trưởng lão của Lục gia mà thôi.
Điên cuồng nhất là cho dù người ở đây giết được chiến thú cấp Chiến Vương, thì họ sẽ giữ lại cho chiến sủng của mình sử dụng, hơn nữa giá trị của 1 vương cấp chiến hạch gấp 100 lần sĩ cấp chiến hạch, nghĩa là 5 Vương cấp chiến hạch tương đương với 500 Sĩ cấp chiến hạch, giá cả trực tiếp gia tăng gấp đôi. Bại gia chỉ tử a
Lạc Nam chứng kiến mọi người kinh ngạc, bao quát Thủy gia hai tỷ muội ngồi cạnh hắn, Hỏa Chúc Diễm của Hỏa gia cùng Chấp sự Vạn Bảo Các là Kỷ Văn Cơ, các nàng đều dùng ánh mắt kỳ dị nhìn hắn.
Trong lòng Lạc Nam bất đắt dĩ, hiện tại trong giới chỉ của hắn Vương cấp chiến hạch đã là đẳng cấp thấp nhất, số lượng chiến hạch cấp bậc thấp hơn chỉ còn vài viên làm sao lấy ra đấu giá chứ.
Hắn ăn nhờ ở đậu tại Thủy Gia mấy hôm nay, trong lòng đã muốn nghỉ cách trả ơn các nàng, hiện tại Thủy Mị Nhi thích khải giáp kia như thế hắn đành nhân cơ hội mua cho nàng.
“Sao có khả năng, một thằng nhóc như ngươi cũng có vương cấp chiến hạch, hừ”
Thanh âm trế giễu pha lẫn xem thường của Hàn Xẻng cất lên, mọi người giậc mình, bình tĩnh lại, đúng vậy tiểu tử trước mắt nhìn qua 15 16 tuổi, sao lại có Vương cấp chiến hạch, hừ nói hưu nói vượng.
“Tiểu bối, ngươi có biết mình đang nói gì không?”
Hàn Thiết âm trầm hỏi, Lạc Nam chẳng muốn để ý đến hắn, bàn tay vừa lật, 5 viên chiến hạch óng ả đã nằm gọn trên bàn, tất cả mọi người đột nhiên cảm nhận được một luồng năng lượng cực lớn tỏa ra.
“Đích xác là vương cấp chiến hạch.” Lục Kỳ trưởng lão Lục gia gật đầu xác nhận dẫn xuất một tràng ồ lên kinh ngạc.
“Không biết ta dùng vương cấp chiến hạch có vấn đề gì không Văn Cở tiểu thư?”
Kỷ Văn Cơ nhìn sâu Lạc Nam, âm thầm suy đoán thân phận của hắn, bất quá nàng vẫn mĩm cười đáp:
“Đương nhiên không có vấn đề, không biết có ai ra giá cao hơn vị công tử này không?”
Kỷ Văn Cơ nhìn xuống đài dò hỏi, hiển nhiên không ai phá gia đến mức ra giá cao hơn. Thủy giáp thuộc về Lạc Nam, lúc này tỳ nữ mang đến chỗ hắn, hắn mĩm cười thanh toán tiếp nhận.
“Tặng cho nàng, xem như một phần tâm ý của ta, mấy hôm nay làm phiền hai nàng.”
Lạc Nam cười nói, đưa khải giáp cho Thủy Mị Nhi trước ánh mắt đỏ hồng của nàng, nàng cảm động, thật sự cảm động, hắn vì yêu thích của nàng bỏ ra nhiều tiền như vậy.
Nàng hiện tại không kinh ngạc về độ giàu có của hắn, cũng chẳng rãnh suy nghĩ thân phận của hắn, trái tim nhỏ lúc này bị hạnh phúc xen lẫn vui vẻ chiếm cứ.
Bên cạnh Thủy Nguyệt Cầm cũng loại bỏ nét kinh ngạc, vui mừng nhìn cảnh này, đôi mắt đẹp vài nét hâm mộ giấu kín.
Bỗng Lạc Nam cảm giác kỳ lạ, hắn quay đầu quả nhiên nhìn lại thấy Hỏa Chúc Diễm đang dùng ánh mắt tràn đầy u oán như một thâm cung oán phụ đang nhìn hắn.
Cùng ánh mắt tràn đầy ghen ghét oán độc của Hàn Xẻng. Lạc Nam hướng Hỏa Chúc Diễm cười cười, đối với thằng kia không cần để ý tới.