Ngự Thú Quân Lâm

Chương 15: Chương 15: Ôn Nhu Lạc Nam




Nhóm người Lạc Nam sau khi xuyên qua màn ánh sáng, chỉ cảm thấy ngũ giác bị phong bế trong chốc lát chừng vài hô hấp, chợt một không gian hoàn toàn khác hiện ra tầm mắt họ.

Một bình nguyên nhìn không thấy điểm cuối, cây cối thưa thớt khô cằn, nhiệt độ xung quanh hơi ấm áp, đó là nhìn nhận của Lạc Nam lúc này, hắn có thể từ xa xa trông thấy một số loài hỏa hệ chiến thú phổ biến đang nằm tắm nắng.

Thủy Dương lúc này tiến đến: “Mị Nhi sư muội, chúng ta hiện tại đã tiến vào phạm vi Thủy Hỏa cảnh, người Thủy gia chúng ta nên đồng hành cùng nhau, sẳn tiện chiếu ứng lẫn nhau”

Thủy Mị Nhi còn để trong bụng chuyện lúc nãy tên này khiêu khích Lạc Nam, nàng không khách khí nói: “Ai cần ngươi chiếu cố, tỷ tỷ và Lạc Nam sẽ chiếu cố tốt ta”

Sắc mặt Thủy Dương tái nhợt đang định nói gì đó thì Thủy Nguyệt Cầm mở miệng nói: “Mục tiêu của chúng ta khác nhau, ngươi cứ tự nhiên, dù sao thì nếu không tiến vào sâu bên trong sẽ không có nguy hiểm, không cần chiếu cố nhau làm gì”

Phụ thân Thủy Dương là trưởng lão Thủy Gia, tuy nhiên người này tính tình ham lợi ít, thỉnh thoảng cắt xén một ít tài nguyên gia tộc, mẫu thân nể tình những cống hiến của hắn nên nhắm mắt cho qua, bất quá Thủy Nguyệt Cầm vẫn rất khó có hảo cảm với tên này, tuy nhiên nể mặt người cùng gia tộc nên vẫn nhẹ nhàng khuyên nhủ.”

Mà lúc này bên phía Hỏa gia, Hỏa Chúc Diễm hoàn toàn không khách khí cắt đuôi sam của hai tên thanh niên cùng tộc, hai kẻ này thực lực tại thủy hỏa thành mặc dù không tệ, nhưng lần này mục tiêu của nàng là sâu bên trong Thủy Hỏa Cảnh, nàng cần hợp tác cùng Lạc Nam và Thủy Nguyệt Cầm, đương nhiên sẽ không khách khí với bọn hắn.

Hàn Xẻng lúc này bày ra một mặt huynh đệ tình thâm, chỉ thấy hắn lôi kéo Thủy Dương và hai thanh niên Hỏa gia, không biết bọn hắn nói gì, rất nhanh tập trung lại với nhau. Sau đó một mặt không thèm quan tâm đám người Lạc Nam, rất nhanh đã rời khỏi.

Từ đầu đến cuối Lạc Nam vẫn không nói, nếu không chờ Thủy gia tỷ muội hắn đã sớm rời đi, dù sao thì mục tiêu lần này là tìm chiến sủng chứ không phải du ngoạn. Lúc này mới mở miệng hỏi thăm các nàng:

“các nàng có kinh nghiệm, giải thích cho ta một chút về tình hình phân bố chiến thú nơi đây được không?”

Thủy Nguyệt Cầm nghe hắn, ôn nhu mở miệng:

“Chúng ta hiện tại đang ở ngoại vi bí cảnh, chiến thú nơi này thông thường đều là loại phổ thông, đi sâu hơn một chút là đến vùng trung tâm, nơi này số lượng chiến thú rất nhiều, lại thiên phú không tệ, chiến sủng của ba người chúng ta đều ở nơi đó thu phục”

Lạc Nam lúc này mới có cái nhìn sơ bộ về nơi này, Hỏa Diệm Tinh Tinh và Xích Diễm yêu Xà của Hỏa Chúc Diễm hắn đã nhìn thấy, quả thật thiên phú không tệ, Thủy Tinh Linh của Thủy Mị Nhi cũng thế.

Hỏa Chúc Diễm đứng bên cạnh, mở môi đỏ chen vào:

“bất quá lần này mục tiêu của ta là hạch tâm bí cảnh, từ trung tâm tiến sâu vào sẽ đến nơi đó, mặc dù tồn tại nguy hiểm nhưng sẽ có càng nhiều hơn chiến thú tốt, nếu vận khí tốt còn gặp loại hiếm gặp, Tam Túc Viêm Ô của mẫu thân ta là tìm được ở nơi đó”

Lạc Nam âm thầm động tâm, Tam Túc Viêm Ô có một tia huyết mạch của Thượng cổ Kim Ô, phi thường lợi hại, phát triển cao nhất có thể tiến vào cấp Chiến Thánh, quả nhiên phú quý cùng hung hiểm luôn luôn song song tồn tại, Lạc Nam đã có chủ ý:

“Vậy mục tiêu tạm thời là nhắm đến hạch tâm bí cảnh, bất quá trên đường tiến vào nếu gặp phải chiến thú thích hợp thì có thể thuận tiện thu phục, ngoài ra nếu gặp phải nguy hiểm quá lớn phải trở ra, phải lấy an toàn là chính. Các nàng thấy thế nào?”

Hắn hỏi ý kiến hai tỷ muội, dù sao thì thực lực của Mị Nhi hơi yếu, nếu gặp nguy hiểm hắn sẽ để Lôi Hầu dùng thuấn di mang nàng rời đi, năm lần thuấn di phát động, cho dù Chiến Hoàng cấp bậc cũng chưa chắc đuổi kiệp.

Thủy Nguyệt Cầm gặp ánh mắt tự tin của hắn, không biết tại sao nàng vốn có một tia lo lắng cho muội muội lại quét sạch, từ khi gặp nhau đến giờ, nam nhân trước mắt chưa từng khiến nàng thất vọng, hơn nữa hắn làm việc trầm ổn, muội muội và hắn cảm tình lại tốt, chắc hẳn sẽ bảo vệ nàng trước tiên.

Thủy Nguyệt Cầm nghĩ đến Lạc Nam và muội muội thân thiết, tâm tình không hiểu sao có một tia nhàn nhạt thất lạc, bất quá nàng rất nhanh che giấu. Nghĩ đến mẫu thân có cho nàng thủ đoạn bảo mệnh lúc nguy cấp, lại thêm tin tưởng thực lực của cả nhóm, lúc này hé mở môi thơm khẽ đáp ứng:

“Được rồi, chúng ta có thể hợp tác tiến sâu vào hạch tâm, nhân tiện ta cũng muốn tìm một chiến sủng mới cho mình. Bất quá nếu gặp nguy hiểm thì không thể cưởng cầu.”

Thấy nàng đã quyết định, Hỏa Chúc Diễm lộ vẻ hưng phấn, riêng Thủy Mị Nhi nghịch ngợm đương nhiên không biết sợ, nàng còn vội vàng thúc đẩy hoan hô nói: “Chúng ta xuất phát đi”

Nói ra cũng thật trùng hợp, đoàn người bọn hắn đều chưa có chiến sủng làm tọa kỵ, vẫn phải dựa vào tự thân vận động, đương nhiên đám người tu vi không thấp, tốc độ di chuyển vô cùng nhanh, chỉ sau vài canh giờ đã tiếp cận trung tâm bí cảnh.

Suốt cả đoạn đường nhóm Lạc Nam gặp vô số chiến thú hỏa hệ trên cạn, thỉnh thoảng lại gặp hồ nước nơi tộc quần Thủy hệ chiến thú sinh sống, tuy nhiên hầu hết những chiến thú này tính tình khá ôn hòa nên không xảy ra xung đột.

“Lâu như vậy còn chưa gặp chiến thú nào hợp mắt, chúng ta gia tăng tốc độ đi.” Thủy Mị Nhi phồng lên hai má, kiến nghị.

“Khanh khách, chiến thú tốt cũng không phải rau cải trắng, Mị Nhi muội muội vẫn hấp tấp như vậy” Hỏa Chúc Diễm khanh khách cười, trêu chọc nàng.

“Hừ, ai cần ngươi lo.”

Quan hệ của hai nàng vẫn không hòa thuận, đoạn đường vài giờ đã gây nhau nhiều lần, bất quá nhờ các nàng mà đội ngũ không sợ buồn tẻ, Lạc Nam và Thủy Nguyệt Cầm hứng thú nhìn các nàng đấu khẩu, không có ý xen vào.

Bỗng nhiên, Lạc Nam thoáng nhíu mày, Thủy Nguyệt Cầm vẫn đi gần hắn thấy sắc mặt Lạc Nam, nàng thắc mắt hỏi: “Tiểu Lạc sao vậy?”

Lạc Nam chăm chú dùng hồn lực điều tra một tí, lên tiếng nói rằng: “Chúng ta hình như xâm nhập lãnh thổ của một đám chiến thú, chúng đang tiếp cận bao vây chúng ta, các nàng cẩn thận, chuẩn bị chiến đấu”

Thủy Nguyệt Cầm cùng Hỏa Chúc Diễm lúc này thả ra hồn lực cảm giác tình hình xung quanh, quả nhiên cảm ứng được có khá nhiều khí tức từ xa đang tiếp cận.

Vài trăm bóng đen tiếp cận, khi thân ảnh chúng dần dần xuất hiện trong tầm mắt đoàn người Lạc Nam, chỉ thấy một đám gia hỏa bộ dáng trông giống tắc kè, toàn thân màu đỏ xẩm, trên thân vô số đốm vàng đang tràn đầy địch ý bao vây đám người Lạc Nam vào giữa.

“Hỏa Tích Dịch, hỏa hệ chiến thú, sinh sống theo bầy đàn, tập tính bảo vệ lãnh thổ rất mạnh.”

Hỏa Chúc Diễm không hổ là Ngự chiến sư hỏa hệ, rất nhanh nhận ra thân phận của đám gia hỏa này, đồng thời triệu hoán Xích Diễm Yêu Xà cấp chiến tướng của nàng ra bên cạnh.

Thủy Mị Nhi cũng triệu hoán Thủy Tinh Linh của nàng. Lúc này Thủy Nguyệt Cầm triệu hoán một chiến thú hồ ly, chỉ thấy hồ ly này có bộ lông xù màu trắng xen lẫn xanh nhạt, cái đuôi mềm mại như nhun, cặp mắt màu xanh lam to tròn lanh lợi, nhìn qua vô cùng đáng yêu vô hại.

Lạc Nam dựa vào hình dạng lập tức nhận ra thân phận đầu yêu hồ này

“Thủy Linh Yêu Hồ – Thủy hệ, linh hệ - Chiến tướng hậu kỳ tiếp cận viên mãn”

Linh hệ, là loại hệ không phổ biến, linh hệ không dùng để chiến đấu, mà các chiến kỹ linh hệ thường được sử dụng để phụ trợ, trị liệu trong chiến đấu, phi thường có lợi, các đoàn đội lịch lãm săn bắt chiến thú thường đều có thành viên sở hữu chiến thú linh hệ.

Linh Cốc, một trong thập đại thế lực của nhân loại tôn sùng linh hệ chiến thú, thành viên linh cốc mỗi người đều sở hữu chiến thú linh hệ, nhờ vào đó mà họ thường hay trị liệu chiến thú giúp đỡ người khác, trong giới Ngự chiến sư, Linh cốc phi thường được hoan nghênh, danh tiếng thậm chí có xu hướng tiếp cận Chiến Thiên liên minh.

Bất quá với tình hình hiện tại Lạc Nam cũng không để ý lắm, ý niệm vừa động, Lôi Hầu tay nắm Lôi Thương đã bình tĩnh xuất hiện sau lưng hắn.

Lạc Nam hướng tam nữ nói rằng: “Không cần khổ chiến với kẻ địch, Hỏa Tích Dịch sẽ không công kích chúng ta nếu rời khỏi lãnh thổ của bọn chúng, ta sẽ đi trước mở đường, các nàng ở phía sau bọc hậu, rời khỏi phạm vi lãnh thổ của chúng là được, đừng hạ sát thủ, sẽ làm chúng phát điên liều lĩnh”

Tam nữ gật gật đầu, không biết vô tình từ lúc nào, Lạc Nam lại được ngầm xem là người quyết định của nhóm, các nàng biết Lôi Hầu cường đại để nó mở đường không thể thích hợp hơn được.

Lạc Nam nhìn số lượng Hỏa Tích Dịch trước mắt, ước tính thực lực bọn chúng, đa phần đều là chiến đồ, chiến sĩ chỉ khoảng vài chục con, chiến tướng 3 con, nếu dốc hết toàn lực dư sức diệt sạch, bất quá mục tiêu của nhóm là vào hạch tâm bí cảnh, không thể lãng phí sức lực trước đám gia hỏa này.

“Lôi, dùng Lôi Ảnh Bộ kết hợp Chiến Lôi Thương pháp đánh ra một đường, đừng ra tay quá nặng, khiến chúng kiêng kỵ không dám tiến vào là được.”

Chiến Lôi Thương Pháp là thương thuật Lôi Hầu tập luyện từ nhỏ, lần đầu Lạc Nam gặp mặt Lôi Hầu trong lúc nó đang luyện thương pháp này, bất quá khi đánh cùng Tiểu Kim, Lôi Hầu biết Chiến Lôi Thương Pháp của mình không đủ phá vỡ phòng ngự cứng rắn của Tiểu Kim nên không vận dụng.

Khè khè.

Lôi Hầu kêu lên đáp ứng, chỉ thấy trong mắt nó điện quang lóe lên, lôi đình chi lực ngưng tụ vào hai chân, rất nhanh hóa thành tàn ảnh lao thẳng vào bầy đàn Hỏa Tích Dịch, lôi thương vũ động một cách nhanh chóng, động tác rất đơn giản nhưng tốc độ nhanh chóng linh hoạt phi thường, mỗi thương vỗ xuống là vài con Hỏa Tích dịch bay ra ngoài, Lôi Hầu như hạt giữa bầy gà mở đường phía trước, nơi nó đánh tới các Hỏa Tích Dịch đều kiêng kỵ thối lu.

Bất quá linh trí đám này hỏa tích dịch không thấp, rất nhanh chuyển mục tiêu sang phía sau đoàn người Lạc Nam, chỉ thấy chúng nó tập trung lại một chỗ, cùng lúc há miệng phun ra hỏa diễm nóng rực về phía đám người.

“Linh Nhi ngưng tụ thủy kiếm.”

“Diễm Xà ngưng tụ Hỏa liệt pháo đối kháng.”

“Hồ Nhi sử dụ Cột Nước ngăn trở công kích của chúng nó.”

Tam nữ lúc này phát huy tác dụng trọng yếu, vô số hỏa diễm do Hỏa Tích Dịch phun tới toàn bộ bị các nàng ngăn trở, thủy kiếm và cột nước khắc chế hỏa hệ rõ rệt nhất, hỏa diễm gặp phải hai chiến kỹ này toàn bộ đều hóa thành hư vô, huống chi chênh lệch thực lực rất lớn. Hỏa liệt pháo của Xích Diễm Yêu Xà bắn thẳng vào trận hình kẻ địch, một đám lớn Hỏa Tích Dịch hất tung lên không trung, mất đi sức chiến đấu.

Đoàn người vừa đánh vừa thủ, không đến nữa canh giờ đã thoát khỏi phạm vi lãnh thổ của Hỏa Tích Dịch, chúng nó hiện tại chỉ còn 3 chiến tướng và hơn mười con chiến sĩ còn khả năng chiến đấu, bất quá cũng không đuổi theo đám người

Lạc Nam quay đầu nhìn tam nữ, thấy vẻ mặt hưng phấn của các nàng, vốn định mở lời hỏi thăm tình huống phải nuốt vào trong bụng, hiển nhiên các nàng không ai chịu thương tổn.

Bất quá lúc này hắn nhìn vẻ mặt lấm tấm mồ hôi của các nàng, hơi nghĩ nghĩ, từ nhẫn trữ vật lấy ra ba cái khăn trắng, bước đến lần lượt lao mồ hôi trên gương mặt mịn màng của các nàng.

Tam nữ bị hành động bất ngờ của hắn kinh ngạc há to miệng, nhìn qua phi thường đáng yêu. Hiển nhiên các nàng không ngờ đến rằng Lạc Nam đột nhiên có hành động thân mật như vậy, hơn nữa nam nhân này cũng quá lớn mật đi, không sợ các nàng giận sao, bất quá ba nàng nhìn vẻ mặt ôn nhu quan tâm của hắn trong lòng lại không tức giận nổi, còn có một tia ngọt ngào, trong lúc nhất thời không biết phản ứng thế nào, đỏ mặt cúi đầu.

“Các nàng làm sao vậy?”

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên, đỏ hồng của các nàng, Lạc Nam kỳ quái hỏi, bất quá hắn rất nhanh nhận ra vấn đề, hành động quan tâm của hắn tại đời trước đối với phái nữ chỉ là ga lăng hết sức bình thường, sẽ không ai để ý, nhưng đây không phải đời trước, trong mắt tam nữ lúc này hắn hành động chỉ giữa những người yêu nhau mới nên có. Nghĩ đến đây Lạc Nam thầm mắng mình ngu xuẩn, bất quá hắn da mặt khá dày, hướng các nàng lên tiếng:

“Quả nhiên thời tiết hơi nóng, các nàng đỏ mặt hết rồi kìa, cần nghỉ ngơi một chút không”

Vẫn là Hỏa Chúc Diễm lớn mật nhất trong tam nữ, rất nhanh lấy lại tinh thần, hơn nữa còn hướng Lạc Nam cười nói: “Tiểu Lạc đệ, ta để ý ngươi chưa bao giờ gọi ta và Nguyệt Cầm là tỷ, trái lại toàn gọi “nàng” nha”

Tỷ muội Thủy gia nghe thế lúc này cũng ngẩng mặt, nhớ lại thì đúng là Lạc Nam chưa bao giờ gọi Thủy Nguyệt Cầm là tỷ, khi ở Thủy gia hắn chỉ gọi nàng Thủy Tiểu Thư, hiện tại sau khi quan hệ gần gũi hơn thì chỉ gọi là “nàng”, rõ ràng là hành vi bất kính, tại sao trước giờ các nàng không nhận ra nhỉ, còn âm thầm chấp nhận xưng hô của hắn.”

Lạc Nam vẫn ung dung đáp: “ta lớn tuổi hơn các nàng “

Thủy Mị Nhi lúc này đầu tiên phản bác: “hừ, có quỷ mới tin ngươi, nhìn bộ dạng ngươi rõ ràng bằng với ta, mẫu thân ta cũng xác nhận”

Thủy Nguyệt Cầm cùng Hỏa Chúc Diễm cũng gật gật đầu, hồ nghi nhìn hắn, hiển nhiên cảm thấy Lạc Nam nói dối quá vụn về.

Lạc Nam nhún nhún vai không đáp, nếu tính cả hai đời thì quả thật tuổi hắn gần gắp đôi các nàng, muốn hắn gọi nữ nhân nhỏ tuổi hơn mình bằng tỷ, hắn không làm được.

Thấy bộ dạng hắn tam nữ cũng không có cách nào, dù sao thì bất kể là Thủy Nguyệt Cầm ôn nhu, trang nhã hay Hỏa Chúc Diễm kiều mỵ, phóng khoáng. Các nàng cũng không câu nệ tiểu tiết như vậy, Hỏa Chúc Diễm chỉ gợi chuyện cho không khí xấu hổ lúc nãy giảm bớt mà thôi.

Chỉ là lúc này trong đầu tam nữ vẫn nhớ như in hình ảnh hắn vẻ mặt quan tâm, ôn nhu lao đi mồ hôi trên mặt các nàng, nhịp tim đập thình thịch, muốn quên cũng không quên được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.