Ngự Xà Cuồng Phi

Chương 174: Chương 174: Hoạt tử nhân




Edit: Đường Y Huệ ***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ

Dung nhan đã từ lâu không còn giống như những năm cũ

Bao nhiêu năm chịu đựng cô độc, bao nhiêu năm đau khổ vì tình

Trăm ngàn năm bảo vệ chỉ vì lời hứa kiếp trước

Nhận hết bao đau khổ chỉ vì sẽ được ở bên chàng lần nữa

Tình yêu dành cho chàng đời đời không thay đổi

Thành yêu dành cho chàng chuyển qua không gian ngàn kiếp

Vì chàng mà chờ đợi ngàn năm cũng không hối hận

Ngàn năm nhớ nhung chỉ vì sẽ được ở bên chàng lần nữa”

Kết thúc ca khúc, mọi người không hề thỏa mãn, tiếng nhạc vẫn còn quanh quẩn không dứt.

Chờ đến khi mọi người kịp phản ứng thì Phượng Thiên Mị đã không còn ở đây, thấy được Phượng Thiên Mị rời đi chỉ có Tà Long cùng năm vị công tử thôi, không hẳn là bốn vị công tử, bởi vì giữa buổi đã Thương Lan Việt rời đi.

Thân thể Tà Long bị kéo căng, rốt cuộc Phượng Thiên Mị rời đi mới thả lỏng, nữ tử này thật quá mức kinh diễm, không biết chọc bao nhiêu hoa đào.

Bên này Phượng Thiên Mị đã đến lầu ba, muốn trở về phòng uống trà nhưng đang chuẩn bị đẩy cửa vào thì tiếng của Huyết xà truyền đến.

“Xích xích…Chủ nhân, có chuyện.” Huyết xà vội vàng nói.

“Chuyện gì” Phượng Thiên Mị dừng chân lại hỏi, nhưng trong lòng dâng lên dự cảm xấu, không biết có chuyện gì khiến cho Huyết xà vội vã như vậy.

“Cảm ứng từ bầy rắn truyền tới, rừng Quỷ sương mù có mười hai hoạt tử nhân cùng một người tiến vào.” Huyết Xà nói.

“Hoạt tử nhân” Phượng Thiên Mị kinh ngạc mở to hai mắt, đương nhiên nàng biết Hoạt tử nhân.

Hoạt tử nhân cũng chính là người chết rồi, bởi do được tà thuật hoặc phép thuật luyện chế thành thân bất tử, khống chế trở thành bù nhìn, tuy nhiên chúng vẫn có tử huyệt, mà mỗi Hoạt Tử Nhân có vị trí tử huyệt khác nhau.

Cho nên, Hoạt tử nhân rất mạnh, một Hoạt tử nhân, nếu không bị phá huỷ có thể chiến đấu liên tục không biết mệt mỏi, huống chi bây giờ có tới mười hai người, không khác đội quân một vạn người.

Hơn nữa Hoạt tử nhân sẽ không chủ động công kích, trừ phi chủ nhân hạ lệnh, hoặc là có người đụng phải hắn, thì hắn mới công kính lại.

Nhưng, tại sao đột nhiên có người cùng Hoạt tử nhân xuất hiện ở sương mù dày đặc trong rừng Quỷ? Hoạt tử nhân, tà thuật, phép thuật, chẳng lẽ….

Mấy người Tư Vân đã nói qua, đảo Linh Cốc có phép thuật, phép thuật cao cường có thể khống chế tư duy con người, chẳng lẽ có liên quan đến đảo Linh Cốc.

Nhưng cái này rõ ràng không đơn giản là khống chế tư duy con người.

Nghĩ đến đây, Phượng Thiên Mị nhớ tới bốn chữ “Định đêm Thất Tịch”, nếu bốn chữ kia, thật sự là mưu triều soán vị, thì Hoạt tử nhân này chính là vấn đề mấu chốt.

Nếu Hoạt tử nhân xuất hiện ở yến hội đêm Thất Tịch, thì thiên hạ tất phải đại loạn, xem ra, lần này không phải đơn giản chỉ khiến cho bốn nước chiến tranh, mà là trực tiếp cướp lấy thiên hạ.

Chỉ là, sương mù ở rừng Quỷ, chính là nơi ẩn thân tốt nhất cho Hoạt tử nhân.

Sống chết liều mạng với con người, cộng thêm đảo Linh Cốc, Thương Lan Việt ắt hẳn phải thành công

Chẳng qua bây giờ có Phượng Thiên Mị tồn tại, nàng không cho phép xảy ra chuyện như vậy.

Ngay lúc Phượng Thiên Mị còn đang nghĩ ngợi, Bạch Nhan cũng bởi vì cảm ứng được nên đã tìm tới.

“Tiểu thư, em cảm ứng được, làm sao bây giờ?” Vẻ mặt Bạch Nhan có chút hoảng hốt, bởi vì chuyện lần này quả thật không đơn giản, cho dù nàng là yêu quái, cũng không thể một mình chiến đấu với Hoạt tử nhân mà không bị thương không chết, nhưng nếu không tìm được tử huyệt của Hoạt tử nhân, vậy thì chỉ có thể trốn.

“Phượng Vũ Cửu Thiên ” không thể nhìn nữa, ta đi xem một chút.” Phượng Thiên Mị không kịp nghĩ nhiều dứt lời, rời đi.

“Nhưng mà tiểu thư, rất nguy hiểm, vẫn nên để em đi đi!” Bạch Nhan không yên tâm, nàng không muốn tiểu thư xảy ra chuyện, mặc dù tiểu thư có Huyết xà bên cạnh, nhưng không tìm được tử huyệt trước, thì bất cứ sức mạnh nào cũng không thể phá huỷ.

“Yên tâm, ta sẽ không làm chuyện gì khi không có nắm chắc.” Phượng Thiên Mị an ủi, cùng lắm không đánh lại được thì trốn, Hoạt tử nhân là thân bất tử, nhưng cũng không phải là không thể chế ngự, chỉ cần người có võ công cao cường muốn chạy trốn thì không khó, huống chi nàng có Huyết xà bên cạnh!

“Cái này…” Bạch Nhan vẫn không yên lòng, nhưng nàng biết, tiểu thư đã quyết định chuyện gì thì sẽ không thay đổi nếu cứ cố ngăn cản chỉ lỡ đại sự.

Vì vậy, Bạch Nhan khẽ cắn răng nói: “Được rồi, tiểu thư phải cẩn thận, có chuyện gì thì cảm ứng cho em.”

“À đúng rồi, còn vị công tử vừa tới tìm ta kia, em đi nói với hắn, ta có việc đi ra ngoài.” Phượng Thiên Mị nói.

“Dạ”. Bạch Nhan trả lời, Phượng Thiên Mị khẽ ừ một tiếng, rồi rời khỏi hậu viện, trực tiếp bay tới rừng Quỷ.

Phượng Thiên Mị vừa tới rừng Quỷ, cũng nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi vào trong sương mù ở rừng Quỷ, mặc dù là buổi tối nhưng bìa rừng có ánh trăng vẫn có thể nhận ra rõ ràng. Đó không phải là Thương Lan Việt thì còn là ai, xem ra những Hoạt tử nhân kia đúng là của hắn, hoặc là nói tới trợ giúp hắn.

Phượng Thiên Mị không suy nghĩ nhiều, lặng lẽ đi theo.

Vừa bước vào trong sương mù ở rừng Quỷ, bốn năm con rắn bò tới chỗ Phượng Thiên Mị, Mị phun lưỡi nói Phượng Thiên “Xích xích…chủ nhân, mười hai Hoạt tử nhân ở hướng Tây Bắc, cách nơi này tầm một dặm, ở cùng với mười hai Hoạt tử nhân là một người có tà lực không kém.

“Xích xích …chủ nhân, có nên ngăn cản cái người mới đi vào kia hay không?” Lại một con rắn nói.

“Không cần, ta đi qua nhìn một chút.” Phượng Thiên Mị nói xong, theo bóng lưng Thương Lan Việt đi tới.

Sau khi đến nơi, thấy tại chỗ mười hai Hoạt tử nhân mặc y phục màu đen đang đứng, sắc mặt trắng bệch không còn sức sống, đứng sừng sững ở đó như gỗ. Đứng trước mặt mười hai Hoạt tử nhân, chính là một người cũng mặc y phục màu đen, nhưng đeo khăn che mặt, thân hình cao lớn, đó là nam nhân.

Thương Lan Việt đi tới, người nọ thấy Thương Lan Việt, cung kính hơi khom người hành lễ nói: “Thiếu chủ, sư tôn bảo thuộc hạ giao mười hai Hoạt tử nhân giao đến tay người, từ bây giờ người chính là chủ nhân của bọn họ, chỉ có người mới có thể điều khiển bọn họ, sư tôn nói hai ngày sau sẽ đến gặp.”

“Ừ, ở bên kia đảo Linh Cốc, còn có sư phụ, lão nhân gia thế nào?” Thương Lan Việt hỏi.

“Bởi vì trong thời gian ngắn sư phụ hạ phép khống chế ba người kế vị của ba nước, trở thành bù nhìn, tháng trước lại khống chế Ngạo Dương, cộng thêm tính toán tạm thời khống chế dân chúng trên đảo Linh Cốc, nên hao tổn năm năm tuổi thọ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.