Sự tình hôm nay khiến hắn đã đủ phiền toái, chuyện
xấu liên tiếp phát sinh, thật sự là do quỷ hồn Phượng Thiên Mị tới quấy
phá sao?
Không, cản bản không có khả nảng, trên đời này làm gì có quỷ. Nhưng
hiện tại hắn không thể tìm được lý do nào thuyết phục chính mình, cái
chết của bốn thị vệ kia quá mức quỷ dị, tuy rằng đầu tiên là bị lợi khí
gây thương tích, một chiêu đoạt mạng, nhưng toàn thân bị hút sạch máu,
không rõ sự gì.
Đi vào chính sảnh, nhìn hai thị vệ đang cứu hoả, chỉ có hai người căn bản không có chút tác dụng.
Nhìn chính sảnh của mình bị đốt, trong mắt Thương Lan Hiên ngoài tức giận ra còn có bất lực .
Ánh mắt dừng ở trước của chính sảnh, có thị vệ chưa bị lửa thiêu đến
nằm dưới đất, Thương Lan Hiên đột nhiên cứng đờ, trong đầu xuất hiện
thảm trạng của bốn thị vệ kia.
Thương Lan Hiên xông lên, cầm lấy góc áo hai thị vệ, nhanh chóng kéo vào trong viện.
Lúc này nhóm gia đinh và tì nữ chạy đến thấy vậy, sợ tới mức kinh
hoảng hét to, toàn thân nhất thời như nhũn ra, trong đầu cùng có một suy nghĩ, chẳng lẽ thật sự là quỷ hồn Phượng Thiên Mị báo thù.
“Còn thất thần để làm chi! Không mau cứu hoả.” Thương Lan Hiên thấy thế, phẫn nộ rít gào.
“Nga …. là là là.” Mọi người bị Thương Lan Hiên rống, lập tức phản ứng lại,
chạy tới cứu hoả, bởi vì kinh hoảng mà thân thể mềm nhũn, động tác nhóm gia đinh tỳ nữ rõ ràng là lực bất tòng tâm.
“Vương gia, thật sự là quỷ hồn Vương phi quấy phá sao?” Quản gia thấy chuyện tình quỷ dị trong lòng khủng hoảng không thôi.
“Câm miệng” Thương Lan Hiên không kiên nhẫn nổi giận quát, gìơ phút
này hắn không muốn nghe bất cứ gì về quỷ hồn Phượng Thiên Mị quấy phá.
Quản gia thấy Thương Lan Hiên phát hỏa, không giám nhiều lời .
Bên này, Phượng Thiên Mị cùng Tư Vân trở lại hoang viện .
“Tiểu thư, các ngươi không có việc gì chứ!” Đến hoang viện, Hồng Kiều bị vây trong lo lắng đứng ngồi không yên, thấy Phượng Thiên Mị trở lại, vội vàng ra đón.
“Không có việc gì!” Phượng Thiên Mị an ủi.
“Oa! Tiểu thư, người có nhiều đồ cưới quá đi!” Tư Vân để đồ cưới của
Phượng Thiên Mị lên bàn, Tư Tình hoạt bát hô lên, hai mắt trừng lớn. Tư
Nguyệt cũng là kinh ngạc mắt trừng lớn, nhưng không khoa trương như Tư
Tình, từ trước tới gìơ các nàng chưa từng nhìn thấy nhiều châu báu đến
vậy!
“Không tính nhiều, ngày mai toàn bộ mang đi cầm.” Phượng Thiên Mị nói.
“A! Tiểu thư, toàn bộ sao, mấy thứ này ít cũng phải trăm vặn lượng,
tiểu thư người cần nhiều tiền như vậy làm gì?” Hồng Kiều bị hoảng sợ,
không hiểu tiểu thư sao lại cần nhiều tiền như vậy.
“Đúng vậy! Tiểu thư.” Tư Vân nghi hoặc, Tư Nguyệt Tư Tình cũng nghi hoặc nhìn Phượng Thiên Mị, chờ Phượng Thiên Mị trả lời.
“Chúng ta không thể nhàn rỗi mãi như vậy được, đổi lấy tiền trước rồi mua lại nơi này đi, chỗ này bị đồn là chỗ quỷ ở, chỉ tốn ít tiền là mua được. Nơi này ngoại trừ không gian trống rỗng và hơi bẩn một chút ra,
cơ bản là không có gì bị phá hư, dọn dẹp một chút là được, sau này chúng ta sẽ ở đây. Chờ nơi này thu xếp ổn thỏa rồi chúng ta lại tính bước
tiếp theo, xây dựng thế lực cho mình.” Phượng Thiên Mị nói.
Nàng không nghĩ bản thân ngồi không, nàng muốn xây dựng thế lực riêng mình, trở lên cường đại không để kẻ khác khi dễ và bảo vệ người thân
của nàng.