Ngựa Đực, Thỉnh Nghiêm Túc!

Chương 21: Chương 21: Vật phẩm thưởng! Ôi vật phẩm thưởng!




Lời này vừa nói ra, nháy mắt mặt Jenny trở nên tái nhợt.

Theo bản năng, nàng buông lỏng vòng tay đang ôm Liz, đúng vậy, lúc trước nàng vì nguyên nhân này mới quyết định đem Liz đuổi về gia tộc Booker.

Năm đó bị Rhodes vứt bỏ, nàng vì chuyện ''gièm pha'' này bị người nhà đuổi ra khỏi gia môn, là người phụ nữ có thai nên không thể đi làm việc, mà thực tế, thanh danh nàng lúc đó cũng không có người đồng ý thuê nàng, ban đầu mang tiền tích góp từng tí thật nhanh xài hết, sau đó tiền mẫu thân vụng trộm cho nàng lúc rời nhà cũng dùng hết, cuối cùng, chỗ trang sức nhỏ mà Rhodes cho nàng lúc còn qua lại cũng từ cái từng cái bán hết.

Thời điểm đó nàng không có tâm tình do dự có bỏ được hay không, chỉ biết đứa trẻ trong bụng nàng cần chỗ dừng chân, cần ăn cơm.

Cũng may, nàng cuối cùng kiên trì được đến lúc sinh ra Liz.

Lại sau đó, một người phụ nữ mang theo con riêng, không một xu dính túi, không có sinh kế.

Mà lúc đó Rhodes đã mang theo vợ mới cưới ra ngoài du lịch.

Khi trước mắt không còn nơi giúp đỡ, chỉ còn hai con đường.

Hoặc là cùng chết với đứa nhỏ.

Hoặc là không từ thủ đoạn mà sống.

Nhìn Liz đang khóc đòi ăn, nàng lựa chọn cái thứ hai, từ nay về sau trở thành kỹ nữ, bán thân thể để đổi lấy quyền sống.

Ban đầu là lưu lạc ở ngã tư đường, sau đi tới quán rượu này, ông chủ tuy rằng keo kiệt nhưng đồng tình với tình cảnh khó khăn của các nàng, khách nhân phần lớn là thô bạo hơn nữa trên người có mùi khó ngửi nhưng rất ít khi dùng nữ nhân trút cơn giận hay là quỵt nợ, thỉnh thoảng còn có thể giúp nàng một chút.

Dần dần, cuộc sống của nàng và Liz cũng tốt lên, thậm chí còn có một ít tiền, một năm gần đây rất ít làm loại chuyện này, thậm chí còn mở một cửa hàng nhỏ ở khu bên cạnh, tuy rằng cực khổ một chút nhưng cuộc sống được ổn định.

Nhưng hết thảy mọi thứ đều bị Rhodes tới cửa phá vỡ.

Mà hắn vừa ra tay liền đâm trúng tử huyệt của nàng.

Liz bé nhỏ của nàng là đứa bé đáng yêu thuần khiết, không giống với người mẹ này của nàng, hiện tại lại sắp thành một ma pháp sư tôn quý, tiền đồ vô lượng, nàng sao có thể để cho Liz vì mình mà bị người khác xem thường thậm chí cười nhạo trước mặt.

Nàng suy nghĩ rất lâu, cuối cùng ra quyết định.

Nhưng Liz không vui, nàng không nỡ.

Nhưng mà...

Jenny rất mờ mịt, ai có thể nói cho nàng, cuối cùng phải làm thế nào mới có thể đưa ra quyết định chính xác không hối hận đây?

Giống như cảm nhận được lòng mẹ bàng hoàng bất định, Liz ôm chặt lấy thắt lưng mẹ mình, thân thể gầy yếu run nhè nhẹ: ''Ma ma....''

Liz.......

Mọi thứ đều bị tiếng gầm giận dữ đánh vỡ!

''Ngươi cho là mọi chuyện này là do ai, là do cái tên căn bã ngươi đó!''

Vốn đang cầm trái tim tan nát ngẫn người, Thang Mộ bị một câu hét của Rhodes làm hồi thần, rồi sau đó nháy mắt phát hoả, thân thể đi trước ý thức mà hung hăn đập thanh củi trong tay xuống.

Chỉ thấy mảnh củi vỡ bắn ra!

Sau đó theo một vết tích quỷ dị nào đó, đập thẳng vào giữa hai chân Booker lão gia!

==

Vẻ mặt mọi người ở đây đều biến thành như vậy.

Thang Mộ cũng không ngoại lệ, nhưng nàng vẫn kiên trì nói xong một câu cuối cùng!

''So với người mẹ vĩ đại vì nuôi sống con gái mà cố gắng nỗ lực, một người cha cặn bã, nữa đời đều không đáng mặt đàn ông thì càng làm nàng hổ thẹn chứ!!!''

Vì sao lại nói là một câu cuối cùng?

Là một tên chưa từng trải qua rèn luyện, sống an nhàn sung sướng, Rhodes gặp phải đả kích dạng này có thể kiên trì nổi sao?

Sự thật chứng minh, hắn không thể.

Vì thế, hai chân hắn kẹp trứng ngất đi rồi.

Trong tình cảnh im ắng vắng lặng, Thang Mộ giơ chân đá đá hộ vệ số 1 gần mình nhất: ''Này! Đứng lên! Kéo lão gia nhà người về, nằm đây rất chướng mắt!''

Chỉ nghe ''Vèo'' một tiếng.

Hộ vệ một... hai.... ba, bốn, năm sáu, bảy vốn đang nằm, nhanh nhẹn nhảy lên, bốn người phân nhau kéo tứ chi lão gia nhà mình, còn ba người còn lại: một người nhặt hung khí lên, một người đi trước mở đường, một người yên lặng cởi áo bọc lấy nữa người dưới Rhodes đang máu thịt lẫn lộn.

Cứ như vậy, đi xa..... đi xa......

Cái này coi như là xoát xong phụ bản rồi sao?

Thang Mộ chậm rãi thở ra, tốt lắm, hiện giờ là lúc thu phần thưởng!

Vì thế nàng khoát một tay lên vai Jarrett, xoay người lại đối diện mẹ con Jenny nói: ''Đã không có chuyện gì nữa rồi.''

''Cảm ơn ngươi.'' Liz nhỏ giọng nói lời cảm tạ.

Ha ha ha ha, cô bé nói lời cảm ơn với Jarrett nhà nàng đó!

Trong lòng Thang Mộ tràn ngập cảm giác thành tựu.

''Đại ca ca.''

Nhìn đi! Cô bé kêu Jarrett nhà nàng là đại ca ca đó!

Thang Mộ cảm động.

''Ta sau này.... sẽ báo đáp ngươi.''

Báo đáp cái gì, lấy thân báo đáp là tốt rồi!

Thang Mộ bất giác nói những lời này, sau đó liền cảm giác được bàn tay nhỏ bé kéo kéo ống quần, nàng cúi đầu nhìn thấy, đúng là Liz muội tử.

Ơ... Cô bé này chẳng lẽ muốn nàng làm người làm chứng?

Nàng vội vàng tung tăng tung ta khom lưng xuống, sau đó chỉ cảm thấy một cái miệng nhỏ nhắn mềm mại ấn trên má trái nàng.

''... .......'' Đây là tình huống gì?!!

''Đây là tín vật, đại ca ca.'' Âm thanh nho nhỏ của Liz muội tử vang bên tai nàng.

''... .......'' Này này! Cô bé ngươi tính sai đối tượng cảm tại rồi, Chết tiệt!!!

Thang Mộ một tay bụm mặt, cả người lâm vào tình trạng hoá đá.

Lại sau đó, nàng cảm thấy mình rơi vào cái gì đó mềm nhũn.

Chờ khi nàng lấy lại tinh thần, nàng phát hiện mình đang bị Jenny đại tỷ ôm chặt.

=口=

Hôm nay người khác vô số lần biến thành vẻ mặt này, nàng cuối cùng cũng tự mình biến thành vẻ mặt này.

Hiện tại lại là tình huống gì đây chứ!!

Cũng may đối phương chỉ ôm một chút, rất nhanh buông tay ra.

''Tiểu đệ đệ, ôm ngươi mới thấy gầy hơn trong tưởng tưởng nha.''

''... ......'' Nàng giờ coi như là bị chiếm tiện nghi sao?

''Nhưng mà không sao.'' Jenny đại tỷ nở nụ cười, sau đó tiến đến bên tai nàng nói, ''Tuy rằng ta đã quyết định rút khỏi, nhưng lúc nào cũng hoan nghênh ngươi tới tìm ta.''

Lại sau đó, má phải nàng cũng được một cái hôn thơm ngào ngạt.

Đây là truyền thuyết .... nếu có người hôn má trái của ngươi, ngươi liền đưa má phải đến để cho người ta hôn một chút sao?

Cho đến giờ chưa nghe ai nói chuyện này mà!!!

Cứ như thế, Thang Mộ hai tay ôm hai bên má rơi thật sâu vào trong sầu muộn.

Nhất định, nhất định là phương thức xoát phụ bản của tổ đội nàng không đúng!!!

''Ha? Đã xảy ra chuyện gì?''

''Cô không phải đi đổi tiền sao?''

''Bụm mặt làm chi? Bị người ta đánh?''

''Chỗ này sao mà nhiều người vậy?''

''Jarrett, sao sắc mặt của con cũng không đúng vậy?''

Xúi giục Jerry ra khỏi nhà rồi lén lút chạy tới nhà bếp của quán rượu ngửi mùi thịt nên Kirsten thong dong tới chậm, rồi sao đó mờ mịt..... Tình huống hiện tại là sao? Sao mọi người đều quá không thích hợp đi?

Chẳng lẽ rơi vào ma pháp khổng lồ nào đó?

Đáng tiếc, thời cơ xuất trướng của hắn quá không đúng lúc.

Lại nói tới, một người khi lâm vào tâm tình không tốt thì đặc biệt dễ giận chó đánh mèo, cho nên--

''Cái tên ngu ngốc ông đi chết đi cho ta!!!''

''......Này! Ta chưa làm cái gì mà!!!''

Vì thế, một cuộc người trốn ta đuổi mới lại bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.