Nàng nhắm mắt lại, nhẹ nhàng quấn lấy đôi môi của y, khuôn mặt ửng đỏ vì xấu hổ, tuy nàng đã tần làm chuyện ái ân với y nhiều lần, nhưng toàn là bị y ép buộc, nàng chưa lần nào chủ động, đây là lần đầu tiên, nàng không biết mình nên làm thế nào mới phải, khẽ đặt môi lên đôi môi lạnh tanh của y.
Đầu óc Hàn Ngữ Phong trống rỗng, không còn nghĩ được điều gì nữa hết? Không hề ý thức được rằng nàng đương cắn y, chỉ biết là phải làm như vầy, như vầy.
Tư Mã Tuấn Lỗi nhìn phản ứng ngây ngô của nàng, đôi mắt lóe lên một tia ấm áp, môi bị nàng ngấu nghiến phát đau, y rời khỏi môi nàng: “ Ngươi còn muốn cắn ta đến khi nào mới thôi?”
Cái gì? Hàn Ngữ Phong mở bừng mắt, thì thấy đôi môi y sưng đỏ lên, in hằn dấu răng của nàng, mặt càng ngày càng đỏ, ngoan ngoãn hỏi: “ Ta cắn ngươi à?”
“ Còn hỏi nữa, ở đây ngoại trừ ngươi ra thì còn có người khác đến cắn ta ư?” Tư Mã Tuấn Lỗi nhìn điệu bộ vô tội của nàng, khều mi một cái.
Hàn Ngữ Phong nhìn xung quanh, hình như không có ai thật, hiếm khi nào được cắn y, biết vậy, cắn chết y cho rồi.
“ Ngươi đương âm mưu cái gì đó?” Tư Mã Tuấn Lỗi thấy nàng cười khúc khích, đột nhiên hỏi.
Hàn Ngữ Phong giật mình, lập tức khai ra: “ Muốn cắn chết ngươi.”
“ Cái gì?” Muốn cắn chết y, Tư Mã Tuấn Lỗi bật cười, đây là hành động trả thù của nàng ư, không khỏi lấy làm……
Hàn Ngữ Phong giật mình lấy tay bụm miệng, trừng mắt nhìn y, trời ạ, nàng vừa mới nói cái gì vậy?
“ Biết sợ rồi à, bổn Vương cho ngươi một cơ hội đó, cắn chết bổn Vương đi.” Tư Mã Tuấn Lỗi vừa dứt lời, thì nhích nhích đến gần nàng.
“ Vương gia, ngươi nghe lầm rồi, ta làm sao mà dám cắn chết ngươi?” Hàn Ngữ Phong gượng cười, y lại muốn làm cái gì vậy? Truyện "Ngược Ái "
“ Thật không? Ngươi không phải muốn cắn chết bổn Vương, vậy……” Tư Mã Tuấn Lỗi đưa mắt dò xét nàng.
“ Ngươi muốn làm gì?” Hàn Ngữ Phong hồi hộp nhìn y.
“ Vậy để bốn Vương cắn ngươi.” Tư Mã Tuấn Lỗi hôn nàng, hàng răng nanh ngấu nghiên đôi môi mềm mại của nàng.
“ Không được, đau.” Cơn đau bất ngờ ập đến, khiến Hàn Ngữ Phong không nhịn được mà thở dốc, cố gắng đẩy y ra.
Tư Mã Tuấn Lỗi ôm lấy nàng, nhưng động tác lại trở nên dịu dàng, đôi môi lướt dần xuống cổ nàng, rồi trượt dần xuống ngực, lúc thì khẽ kích thích nàng, lúc thì cắn……
Từng dòng điện tô tê ma dại sượt qua, Hàn Ngữ Phong khẽ run rẩy, nàng biết đây là cảm giác gì rồi, nàng sợ hãi đẩy y ra.
“ Không được.” Rõ ràng miệng thốt ra những lời cự tuyệt, nhưng cơ thể lại nhõng nhẽo với y.
Các giác quan của Tư Mã Tuấn Lỗi đều bị thanh âm kiều mỵ của nàng kích thích nhiệt huyết, động tác chuyển biến khiến kẻ khác nhìn vào mà hoa cả mắt, chỉ thấy dưới giường là một đống y phục hỗn độn, trên giường, hai thân hình đẹp đẽ quấn lấy nhau.
Đôi chân trắng nõn đặt trên thân hình của nam nhân cường tráng, Hàn Ngữ Phong như hòa nhịp cũng với những động tác của y, có phần ngượng ngùng, từng giọt mồ hôi đọng lại trên thân hình mảnh mai……
Trong phòng dục hỏa triền miên, ngoại phòng lại yên tĩnh đến kỳ lạ, mấy ngày nay, dường như vầng trăng kia, vì xấu hổ mà trốn sau những tầng mây trùng trùng điệp điệp kia rồi