Đánh giá: 9.0/10 từ 1 lượt
Đèn vàng hắt xuống con ngõ nhỏ với những viên đá còn lung linh huyền ảo. Trên cành lá lay chuyển, hạt nước mưa đọng lại trượt mình rơi xuống. Hà nội vừa đổ cơn mưa đêm, cơn mưa loáng thoáng khiến cho không khí có thêm chút mật ngọt.
Dưới mái che của một chiếc ô văng cửa sổ chìa ra con ngõ nhỏ, đã hơn hai giờ sáng vẫn có một đôi nam nữ đang hôn nhau.
Cô gái thân hình nhỏ nhắn, mặc một bộ đầm ngắn màu trắng, đang bị chàng trai cao lớn ôm chặt đẩy lên cao.
Làn da trắng ngần, mềm mại trên đùi cô gái ôm qua eo chàng. Chiếc áo sơ mi cúc bấm do cử động đã bật hết ở những cúc bên dưới, vạt áo phủ lên nửa phần đùi trắng phấn khẽ rung động theo từng nhịp thở. Lưng cô bị áp sát vào tường, hai chân lại không tới đất, nhất cử nhất động đều khó khăn vô cùng.
Môi mềm ướt át cuộn lấy nhau. Bàn tay săn chắc của chàng siết lấy eo cô, ở trong vòng tay lực lưỡng ấy hẳn không có cơ hội để kháng cự. Đôi mắt cô mờ ảo đắm chìm trong hạnh phúc, giọng suy yếu nói.
- Làm ơn đừng thử thách em nữa…
Cô gái yếu ớt cử động muốn thoát khỏi vòng tay anh.
- Em còn động đậy chính là muốn khiêu khích anh.
- Không… anh xấu xa.
Cô gái mỉm cười nghiễm nhiên thả lỏng người đón nụ hôn của anh.
- Ngốc… anh xem đã hơn hai giờ sáng rồi! Có ai giống như anh không? Mai Trang còn phải đi làm sớm.
Cô gái chúm chím hai má núm đồng tiền trách mắng.
- Hồ yêu… là tại em không cho anh ở lại phòng. Anh ở đây với em đến sáng đấy.
- Mai cả ngõ này sẽ nhìn em như thể sinh vật lạ ngoài hành tinh.
- Anh yêu sinh vật xinh xắn này. Mình về phòng em nhé!
Làn môi anh lướt trên má hồng, thì thầm ấm áp ở bên tai. Lời nói nhanh chậm như thúc giục, mời gọi.
Một khắc suy yếu cô gái vẫn còn đủ tỉnh táo và tinh quái, cố làm vẻ nghiêm túc nói.
- Ai tin anh được chứ! Em chỉ muốn mình yêu nhau mãi như này. Em chưa muốn tiến đến tình dục. Phong! Anh có bên em mãi không?
Chuyện đời có mấy khi được như ý nguyện. Cô gái tên Uông Trang là một giáo viên Anh Văn, một nữ game thủ thích dòng game cổ trang, một bà già khó tính và xinh đẹp. Uông Trang là cây đèn dầu thấm nước khó đốt cháy nhưng đã cháy rồi thì trong nước vẫn cháy mãnh liệt.
Người con trai tên là Trần Phong, tên như nào thì cuộc sống như thế, cả một kiếp phong trần khô kiệt. Trần Phong năm nay đã ba mươi năm tuổi, là ngọn lửa ngùn ngụt muốn đốt cháy cả cánh rừng. Trần Phong đẹp trai phong độ, thứ duy nhất khiến anh khô cằn là bởi mối tình đầu gặp nhiều đau khổ đến mức đã không dám đón nhận ai.
Hai người họ gặp nhau rất tình cờ, yêu từ câu nói và cái nhìn đầu tiên. Từ Uông Trang mà Trần Phong mới biết mình thích ngược. Ngược cũng có nhiều loại ngược, nhưng dù là ngược thế nào cũng chỉ khiến ngọn lửa tình yêu của anh dành cho Uông Trang cháy càng thêm to.
Người đi tìm kẻ chạy trốn. Nhân gian thực còn chỗ cho hai chúng ta! Anh yêu em… mãi mãi vẫn yêu em!
Bình luận truyện