Thật ra trận chiến này của Nguyên Hãn không phải hắn màu nóng lên đầu mà thực hiện. Thứ nhất hắn quá tự tin vào bản thân và nghĩ rằng không thể thất bại. Thứ hai sau khi Dương Lăng có được công nghệ hàn thì sự tiến bộ của vũ khí Bắc Minh sẽ không biết tăng tới mức nào, các quốc gia trong hệ thống Liên Minh của hắn sẽ bị đả kích nặng nề, thế nên việc bơm cho họ một liều thuốc an thần, co họ thêm một hi vọng cường đại sẽ làm họ bền tâm mà chiến cùng Bắc Minh. Chỉ cần một thế thực nhỏ của liên minh hoảng sợ mà đầu nhập vào Dương Lăng lúc này thì cũng là tổn thất không lường được với Nam Việt.
Nguyên Hãn giờ đang ngán ngẩm mà ngồi trên Chiến Hạm cùng hơn 1 vạn quân Nam Việt trở về Đông Kinh, tiến phía trước là hai chiếc Khu Trục Hạm lắp động cơ hơi nước mới nhất 1400 mã lực nặng 65 tấn, có tiến bộ như vậy là do sau khi chế tạo chiếc động cơ 1200 mã lực đầu tiên nặng 75 tấn thì ba tên cuồng nhân đã tìm mọi cách tối ưu hóa động cơ tuabin, tăng chất lượng thép để giảm trọng lượng. Hai chiếc Khu trục hạm bọc thép đáy sắt này nếu đi xuôi gió và mở hết tốc lực thì vận tốc có thể đạt tới 19,5 hải lý một giờ. Quả thật là con số quá đáng sợ với một khu trục Hạm dài 140m rộng 45m với tải trọng 800 tấn, trang bị 2 pháo 250mm và dàn pháo 30 pháo 150mm, Nêm nhớ nếu chế ra đạn xuyên giáp AP thì không cần bố trí pháo 250 nặng mà toàn bộ là pháo pháo 150 sẽ hiệu quả hơn nhiều. Nên nhớ khu trục hạm Destroyer Escorts của Mỹ sản xuất năm 1945 cũng chỉ trang bị hai đại bác 76mm mà thôi, tất nhiên không thể so sánh được vì thế kỷ 20 thì đã có chất nổ tổng hợp TNT uy lực cực đại. Thế nhưng nếu Nguyên Hãn chế được đạn pháo nổ lõm, chất nổ được định hướng trong khi nổ thì pháo 150mm của Nguyên Hãn còn hiệu quả hơn pháo 280mm nổ bề mặt của Dương Lăng. Mà pháo 150mm thì hoàn toàn có thể bố trí dày đặc số lượng, đạn pháo bé nên độ tinh chuẩn cao hơn. Với hải chiến khả năng nắm giữ mục tiêu khó khăn thì bắn phong tỏa cả khu vực với mật độ pháo dày đặc là chiến thuật hợp lý nhất. Đây mới chính là sự ưu việt của công nghệ cao hơn mang đến, và cũng chính là sự tự tin cường đại mà Nam Việt dựa vào gần năm triệu dân đối phó hơn năm mươi triệu dân Bắc Minh.
Lúc này thì Vương gia phong vân đệ nhất nhân của Việt tộc đang tái mét mặt mà đứng ở Hãn Chu Hào thuyền buồm Châu Âu, nó đang cùng một loạt chiến hạm kiểu cũ khác của Nam Việt chỉ bọc giáp mỏng 30% đến 40% lẽo đẽo bám theo hai chiếc chiến Hạm hiện đại bọc giáp đến tận răng kia. Có thách kẹo thì Nguyên Hãn cũng không bước chân lên hai chiếc kiểu mới có số hiệu HQ 001 Trần Thái Tông và HQ 002 Hưng Đạo Vương này. Hắn vẫn lo lắng mặt an toàn mặc dù ba tên cuồng nhân thề sống thề chết về sự an toàn của chiến Hạm. Trên chiến Hạm HQ001 có ba tên “đệ tử” mới nhận đang lởn vởn khắp cả thuyền sờ này mó kia, trước công nghệ quá hiện đại bày ra trước mắt thì lòng tò mò của con người rất nặng. Tên Thế tử Lý Tử Thành của Nam Triều tiên còn cởi trần mồ hôi nhễ nhại xúc than đổ lò hơi, quả thật là rất hứng khởi. Thế nhưng nguyên lý vận hành thực sự của động cơ là tuyệt mật nên hắn cũng chỉ biết sơ sơ về cổ máy thần ký này thôi.
Nam Việt Vương thì đang đau đầu nhức óc nghĩ về những gì đang chờ đợi hắn tại Đông Kinh, ít ra vài tháng tới hắn đừng có ngày yên thân với Nội Các chính phủ, Cục Khoa học quân sự, và đáng sợ nhất là ba tên cuồng chế tạo không sợ ngồi tù và trừng phạt kia, có lẽ lúc này Nikola đã ra tù rồi nhỉ...
Những ngày này ở trên Chiến Hạm căm cụi viết lại chương trình học ba 4 môn toán, lý, hóa và sinh học từ cấp 1 đến cấp 3 đã dành hết mọi thời gian của Nguyên Hãn. Hắn đã bỏ qua lùm xùm xung quanh khi bên ngoài đã chính thức thừa nhận Nguyên Hãn là đệ nhất cao thủ cả Nam lẫn Bắc, cả Việt lẫn Hán. Sau khi hắn dời đi thì Trương Tam Phong đã tuyên bố nhượng lại chức võ lâm minh chủ, phong núi Võ Đang 10 năm, một trong Thái sơn Bắc Đẩu của Trung Hoa bị một người một kiếm đạp ngã không thể lật nổi mình. Chuyện mấy trăm người vây công Nguyên Hãn bất chấp đạo lý giang hồ cũng lộ ra, nó như cái tát thật mạnh và trực tiếp vào mặt các anh hùng hảo hán có mặt trong ngày hôm ấy. Ai đó đều trở về bế quan không tiếp khách, đúng là nhục nhã khó có thể tưởng tượng.
Về việc phản ứng của Đông Kinh với hành động gây hấn trực tiếp từ Bắc Kinh thì đã có văn bản chính thức từ Nam Việt gửi với nội dung cơ bản như sau.
Một là Bắc Kinh đã có hành động gây hấn trực tiếp mà chưa có thông cáo chiến tranh thế nên những tổn thất từ Đài Loan Bắc Kinh phải bồi thường 500 ngàn vạn, thứ hai những kẻ đứng sau âm mưu này như Dương Lăng, Lý Bân và Long Phi Vũ phải được dẫn độ về Nam Việt tiến hành xét xử. Nếu không thỏa mãn các điều kiện trên thì Đông Kinh sẽ xuất binh tham chiến trên rất nhiều chiến trường mà Bắc Minh có mặt ví dụ như tại bán đảo Triều Tiên hay Nhật Bản và không loại trừ khả năng quân Nam Việt sẽ tấn công các cụm cứ điểm dọc Hắc Long Giang và biển Hoa Đông của Nam Minh.
Cái tuyên cáo này rất là vô lý và ngang ngược, bởi các điều kiện là rất hà khắc, thế nhưng dụng ý của thông cáo này là kiếm cớ chính thức gây hấn với Bắc Minh. Từ trước tới giờ Đông Kinh gây hấn cùng Bắc Kinh đều dựa trên lập trường đánh thuê. Ngay cả khi Dương Lăng tấn công Đông Triều thì hắn cũng đứng ở phe đạo nghĩa vì là xuất quân thu hồi Hán địa, vì thế hắn được sự ủng hộ của quân dân cả nước. Thế nhưng lần này đạo nghĩa thuộc về phe Nguyên Hãn thế nên càng cần phải la toáng lên, nếu có thực sự tấn công Bắc Minh thì cũng là do Dương Lăng sai trước, vì sai lầm của một người mà làm cả đất nước gánh chịu thì chắn triều đình Bắc Kinh không thể đồng lòng nhất trí kháng chiến với quân Nam Việt. Do trong triều sẽ có nhiều phe phái chán ghét chiến tranh mà đòi bồi thường cho qua chuyện. Nhưng yêu sách đòi bồi thường quá ngang ngược đi thế nên đây là cái vòng luẩn quẩn không lỗi giải. Ngoài ra việc quấy rối sẽ làm Dương Lăng mặc dù có bình hàn trong tay nhưng bị phân tâm nên khó có thể trong thời gian ngắn mà nghiên cứu cũng như phát triển công nghệ mới. Là một quốc gia non trẻ nhưng có thực lực hải quân quá mạnh nên chiến trường chủ yếu Đông kinh lựa chọn là hải chiến. Chỉ có một vạn lục quân tham gia các chiến trường Nam Bắc Hàn và Nippon mang tính chất là quân giúp đỡ đồng minh, nhưng cần trả một ít phí thúc lệ tinh thần quân sĩ a.