Ngược Về Thời Lê Sơ

Chương 117: Chương 117: Dương Lăng Chạy Loạn - Nguyên Hãn Thu Hoạch




Lại nói về cách đây một tháng tức là cũng gần một tháng trời sau trận chiến tại Đông Triều, Dương Lăng sau khi lui về quân cảng Quảng Châu thì phát hiện Jana cũng đã ở đó như thế cục là Ninh Vương đã khởi binh cần Vương đấu đá lung tung mở rộng địa bàn. Hắn đang muốn làm một nhát thống kích sau lưng quân Ninh Vương thì ban đêm quân cảng bị tập kích. Tôn Nghị làm phản cộng thêm một vạn Lê Tộc ém binh đợi sẵn của Nguyên Hãn bố trí. Dương lăng thoát vội khỏi bến tàu, gần 10 vạn binh còn lại chi trốn được 5 vạn. Còn lại đều bị kẹt lại trên bờ, 6 đại Lâu Hạm mất 2 còn bốn chạy được phúc thuyền vì cơ động hơn nên chạy được gần hết. Số binh sĩ Dương Lăng đón được từ phía Nam của đảo Hải Nam nay gọi là Nam Việt quốc giờ chỉ còn ba vạn.

Cũng phải nói ngày đó khi Dương Lăng rút lui khỏi Nam Bộ Nam Việt quốc cũng khá ngoạn mục, chính ra lui binh cấp tốc rất dễ bị thọc sâu phía sau nên hắn liền cho tất cả Lê tộc tập trung phía sau làm pháo hôi. Do Nguyên Hãn ra lệnh không tàn sát Lê tộc nên tám vạn quân trong đó có gần vạn súng kíp ( mò lại dưới suối) binh lính. Thế nhưng hôm nay chỉ vì tên Tôn Nghị chó má mà hắn thiệt nửa số quân quan trọng là 3 chiếc đại Lâu thuyền này mà rơi vào tay Nguyên Hãn thì không biết sẽ biến thành dạng quái vật gì.

Ức chế trong lòng Dương Lăng hành quân lên Phúc Kiến thì hay gặp hai vạn quân của Trương Phụ, không nhiều lời Dương Lăng điều binh đập cho Trương Phụ chưa quen với binh chủng mới một trận. Đang tính đánh cho tàn phế đạo quân này thì chiến thuyền Phạm Chấn xuất hiện, Dương Lăng đen đủi đành tiếp hướng bắc mà đi. Hắn cập biển Liêu Đông định từ đây lên bộ mà về Bắc Kinh nhưng lại nghe tin Vĩnh Lạc đế Chu Đệ đem quân hướng Giang Tô, không ai hiểu khí giới Nguyên Hãn cường đại như thế nào bằng Dương Lăng vì thế hắn để lại 4 đại Lâu thuyền tại Liêu Đông và dẫn Phúc Hạm đi ngược sông Hoàng Hà cứu viện Chu Đệ. Và hắn đã đúng, không có Dương Lăng thì Chu Đệ đã bị Trương Phụ bắt rồi. Hai lần chịu thiệt dưới tay Dương Lăng đúng là thù cũ chưa đi hận mới lại đến. Trương Phụ lần thứ hai bị Ngôn quan chỉ chích bị Thuận Thiên đế mắng cho xối máu chó vì tội phụ công Nguyễn Súy đã bày mưu tính kế thiên y vô phùng mà chỉ vì sự vô dụng của hắn làm Chu Đệ chạy mất. Nếu không giờ này Thuận Thiên Đế không chỉ là Nam Minh đế mà thôi. Trương Phụ bị ngôn quan tấu trương như bươm bướm cách chức trị tội, có ngôn quan còn nói bắn thông đồng Chu Đệ có ý đồ thả người, tâm này khả tru. Cả triều xa lánh không biết bấu víu vào ai, hắn nhận mệnh rồi cái chức phó đô thống Chinh tây tướng quân không giữ được rồi. Đúng lúc này Nguyễn Súy đứng ra bênh vực, là Dương Lăng thế mạnh lại có tàu. Trương tướng quân chưa quen binh chủng mới nên thua thiệt Dương Lăng thôi. Sau này có thể luyện thêm, giờ đây không ai trong triều có thể thay thế Trương Phụ phòng ngự mặt phía tây cả. Tiếng nói của Chinh Bắc đại tướng quân Nguyễn Súy rất có trọng lượng vì dù sao hắn cũng không thuộc hệ thống này nên không vì tư tâm mà nói dối. Thuận Thiên đế tin tưởng nên chỉ phạt bổng lộc nữa năm, lần sau phạm tội gộp vào phạt một thể. Đêm hôm đó Trương Phụ mang theo rượu ngon đến phủ Nguyễn Suý cảm tạ, bái lạy ân đức rồi tôn Nguyễn Súy làm đại ca mặc dù tuổi hắn có khi Nguyễn Súy phải gọi là thúc thúc. Bất đắc dĩ Nguyễn Súy phải nhận lấy cái tên tiểu đệ tuổi siêu cao này. Sau đó là màn uống rượu rồi đầu mâu chỉ chính Dương Lăng, tất cả là do kẻ này mà ra. Vậy là Dương Lăng không đâu lại có thêm một kẻ thù không đội trời chung mà kẻ này rất cáo già, hắn tên là Trương Phụ.

Nếu nói đến người thu nhập lớn nhất lần này có lẽ là Nguyên Hãn trừ 5000 nhân mã hắn tử trận tại Đông Triều quân của hắn dường như không có thiệt hại đáng kể nào. Thu nhập bán vũ khí cho Nam Minh Triều cộng các lần lại gần 9000 vạn lạng bạc. Mà con số này sẽ vẫn tăng vì họ còn đánh nhau. Thu được ba Đại Lâu Hạm bọc thép, trong đó hai cái yên lành hoàn hảo do Tôn Nghị và 1 vạn Lê Tộc tập kích cướp được, cái còn lại thu được ngoài cửa biển Đông Độ đã hư hao buồm và buồng lái phải sửa khá nhiều. Phúc Hạm bọc thép 20, Lâu Hạm bình thường 14, phúc Hạm bình thường 143, tù nhân 3 vạn toàn là thủy sư các tỉnh Phúc Kiến, Chiết Giang Thuận Thiên đế cần người nên xin lại. Nguyên Hãn trả 2 vạn còn một vạn hắn lại đưa về cửa Lục Xây pháo đài thành quách bắt làm nô lệ khai thác than đá. Giờ đây hạm đội của Nguyên Hãn đã tiếp cận 200 tính trung bình 150 người một hạm mới đủ điều khiển thi hắn cần ít nhất 3 vạn thủy thủ. 18 bộ lạc phía Nam quy thuận hoàn toàn hắn không thiếu người vậy là đại quy mô đào tạo thủy quân được tiến hành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.