Dẫn theo thân binh Nguyên Hãn chuyển hướng bến cảng Lai Triều cách đấy 2km, vừa đi hắn vừa nghĩ về lò hơi, khi trồi vẽ thiết kế trong đầu hắn chợt lóe lên linh quang, nếu đã ché nồi hơi và có thép tốt hắn hoàn toàn có thể chế được động cơ hơi nước trong một tương lai không xa. Thế nhưng chất lượng thép thủ công của hắn rất không ổn định, nếu không cẩn thận vỡ nồi hơi thì toi cả lũ. Quan trọng nhất là rất nhiều đồ hỗ trợ sản xuất công nghiệp hắn chưa làm được nên mất an toàn và phí vật liệu, ví dụ như nhiệt kế, áp kế v.v... Do vậy hắn rất mong đợi những công tượng đến từ Châu âu nơi nổi danh với công nghệ của sự chính xác.
Hôm nay là ngày đoàn thuyền của Ninh Vương và các thương nhân buôn lậu sẽ cập cảng Lai triều. Họ sẽ làm ăn buôn bán cùng thương nhân Châu âu tại đây. Nguyên hãn muốn làm như vậy để cảng Biển Lai Tiều của hắn trở thành trung tâm kinh tế Đông tây, chỉ cần cánh thuế một phần thôi thì hắn cũng thu đầy bồn, đầy bát. Cửa biển Đông Độ rộng 5km giờ chật kín la thuyền, quá nhiều thuyền. Bến cảng Lai triều quả thật không đủ chứa số thương nhân hám tiền. Dù hắn đã dự trù và mở rộng bến cảng có thể cập 50 thuyền một lúc và rât nhiều kho hàng trên bãi trống, thế nhung nhìn tầm 500 thuyền kín cả mặt sông cửa biển thì...... Lúc này hơn lúc nào hết hắn khao khát xi măng thành công, nếu có đủ xi măng thì có thể xây dựng bến cảng, kho hàng nhà chứa, sòng bài, khách sạn... Lúc ấy khoản thu của hắn sẽ thành bội số so với hiện nay.
Thuyền bè lần lượt nhập cảng bốc dỡ hàng. Dù sao cũng là người hiện đại hắn không thể không ứng dụng cần cẩu vào công việc nặng nhọc tốn thời gian này, nếu để cho nhân công đi lại khuân vác thì có lẽ 1 tuần lễ chưa bốc xong hàng của hơn năm trăm tàu này, có năm mươi cần cẩu thô sơ được dựng lên, cánh tay đòndài 60m được cấu tạo bằng đai thép chắc chắn, coa trục xoay bằng thép giúp nó có thể xoay 360 độ. Có đối trọng nên rất nhẹ nhàng để cẩu vật lên từ thuyền sau đó xoay một vòng chất lên xe kéo, không hề tốn sức người. Nhìn bến cảng hơi bé các thương nhân mặt mũi ỉu xìu vi chắc chắn những kẻ đến sau phải chờ đợi rất lâu, thế nhưng khi nhìn thấy 50 cần cẩu khổng lồ tại cảng thì tất cả vỡ lẽ, cái bến cảng này năng lực bốc xếp rất khùn bố, tiến hành đầu tiên là 30 tàu hàng của chùn buôn lậu Ninh Vương Giang Tây cùng với 20 thuyền vận chuyển của Nguyên Hãn. Đây là đội tàu buôn hắn thuyê để chuyển dầu mỏ lộ thiên từ Giang Tây về đây, mỗi tàu chỉ coa năng lực chở tầm 150 tấn nên tổng toàn bộ chỉ được gần 3000 tấn dầu mà thôi.
Vì kế ước đã kí nên hiện giờ toàn bộ mỏ dầu của Giang tây là của hắn, sau này nếu Nam triều thành lập thì mỏ dầu của 1/2 trung hoa cũng thuộc về hắn. Thế nhưng 3 ngàn tấn dầu này là khai thác từ trước dự trữ lại nên hắn phải trả tiền, nhưng mức giá quá bèo chỉ có 5000 lạng thôi nên Ninh vương khẳng khái con rể nên để đáp lại thịnh tình của cha vợ hắn hồi báo 1000 khẩu súng hoả mai giá giảm một nửa chỉ còn 50 lạng một khẩu, 2 vạn viên đạn khuến mãi....
Mỗi lần cẩu được xấp xỉ 10 tấn hàng nên thật ra la rất nhanh, các thùng dầu sau khi lên xe ngựa thì được chuyển về căn cứ Công bộ. Kế hoạch chưng dầu thô sơ của hắn có thành công hay không dựa cả vào việc than cốc và máy hàn có thành công hay không. Nếu không có máy hàn thì không bao giờ có thể chế được một lò đứng chưng dầu đơn xơ nhất.