Quay lại với chiến trường lục địa Thanh Đảo, tại hai quả đồi thấp hai bên quân cảng trở thành máy nghiền thịt của cả hai phía. Nếu nói giờ này quốc gia nào nhiều pháo nhất không tính đến chất lượng thì xin thưa đó là Nam Minh với hơn 1 vạn khẩu pháo các loại. Đây là kết quả của 4 lần thay đổi công nghệ sản xuất pháo của Nam Việt, “bãi rác” Nam Kinh đã dùng giá cao mua lại gần như 85% số lượng rác thải này, số còn lại phân cho Việt Nam, Mông Cổ, Triều Tiên và Nippon. Đại Việt đã tự chế được pháo của họ với sự hỗ trợ công nghệ của quốc gia anh em.
Thực hiện đúng chính sách bắn không tiếc đạn của Hoàng đế, một ngàn khẩu pháo lớn nhỏ đủ loại dội pháo như mưa vào hai cứ điểm Thanh Đảo, họ chả cần di chuyển trận địa tránh pháo địch vì với hơn trăm khẩu pháo nấp trong công sự của Bắc Minh đáp trả khá yếu ớt. Pháo thủ còn không dám thò đầu ra quan sát trận địa đối phương nữa lấy đâu ra mà bắn chuẩn được. Địa đạo bị cày xới, lốt tuy chưa bị công hạ nhưng cũng loang lở vết pháo rồi. Nếu là đạn nổ lõm của Nam Việt có lẽ mấy chiếc lo cốt này đã bị xới tung lên rồi. Sau 15 phút đạn pháo là bộ binh ùa lên tấn công, tuy rằng Nam Minh lợi thế về quân số và tinh nhuệ thế nhưng Bắc Minh lại có địa lợi, ba lần xung phong đều bị các tay súng trong locot đẩy lui. Thương vong hai bên đã là 6 ngàn binh chia đều. Tiếp theo là quá trình nghỉ ngơi dưỡng sức vì họ đã quần nhau 3 giờ đồng hồ rồi.
Quân sự của Nam Minh bắt trước Đông Kinh rất nhiều, ít nhất thiên phú coppy của người tàu là rất bá đạo. Trang phục hỏa thương binh của Nam Minh được may giống hệt Nam Việt quân, chỉ khác màu mà thôi, cũng được đội mũ sắt mặc giáp chống đạn đời đầu thải ra từ Nam Việt, lưng đeo balô đàng hoàng, bên trong chứa đạn dược và thức ăn. Nói đến thức ăn của quân đội Nam Minh trong các trận chiến chính là hàng nhập khẩu hàng thật giá thật từ Nam Việt. Lương khô và thịt hộp là phát minh của Nguyên Hãn cho quân đội trong những lúc hành quân và tác chiến chớp nhoáng. Lương khô thì dễ chế rồi, mua đủ loại ngũ cốc linh tinh, nghiền nát bằng máy, cho thêm đường, muối sau đó ép thành thanh rồi hong khô, bọc dấy dầu dùng được rất lâu. Đặc điểm gọn nhẹ, ăn rất no, đầy đủ dinh dưỡng. Thịt hộp thì mới phát triển gần đây thôi, sau khi chiếm Luzong phát hiên rất nhiều mỏ Crom thế nên thép không rỉ ra đời, các nhà máy đóng thịt hộp ra đời, mẹ nó một nỗi súp to đùng quăng đủ thứ linh tinh xương xẩu đã nghiền nát vào cho thêm mắm muối chưng cho khô là thành bố nó thịt xay đóng hộp. Món này quá được yêu thích trong quân đội.... và cả dân chúng. Không tin bạn vào siêu thị tại Đông Kinh mà xem thịt hộp nhan nhản đủ mọi thương hiệu. Bày khắp nơi, cung không đủ cầu. Dân chúng Đông kinh nói riêng cũng như Nam Việt nói chung rất yêu thích cái mới, nên ăn thịt hộp thành trào lưu luôn. Có rất nhiều loại thịt hộp nhưng có lẽ cá và thịt gia súc là nhiều nhất. Cá biển thì Nam Minh bạt ngàn, đánh bắt xong bán không hết thế nào cũng hỏng mà vứt đi, thế nhưng công nghiệp thịt hộp thay đổi tất cả. Giờ đánh bắt càng nhiều càng tốt, thị trường xuất khẩu của thịt hộp là không giới hạn. Nhiều nhất nhập khẩu có lẽ là Nam Minh và Mông Cổ. Vì thịt hộp Nam Minh là tận dụng nhiều thứ nghiền tứ linh tinh vào nên giá thành khá rẻ, đến cả nông dân nghèo của Nam Minh cũng thử mua một ít về ăn là bạn biết. Mà thứ đó rất giàu đạm và canxi đấy, mà lại là mốt thời thượng nữa. Còn người Mông cổ thì quá yêu thích món cá hộp này, người dân thảo nguyên có khi cả đời không biết vị cá, thế nhưng giờ đây họ có thể ăn cá biển mỗi ngày, quả thật là sống trong mơ. Thịt hộp đã trở thành một loại tiền tệ trao đổi hàng hóa tại Thảo Nguyên. Ngoài ra gia súc nhập khẩu từ thảo Nguyên đến Nam Việt cũng có một số lượng rất lớn biến thành thịt hộp, đơn giản chỉ có tầm ấy người mà dân số làm nông lại chiếm có 40% vậy nên quá nhiều gia súc thừa ra, giết thịt thì ăn không hết. Vậy thì biến thành thịt hộp thôi. Trong 3 tháng này ngành công nghiệp thực phẩm đóng hộp mới chính là ngôi sao chói lóa trên bầu trời kinh tế đầy sao lấp lánh của Nam Việt. Nhưng đối tượng chính mà thịt hộp phục vụ lại là quân nhân, nhất là hải quân đi biển. Với các ưu điểm nhanh, gọn, nhẹ, đầy dinh dưỡng và...... ngon hơn cơm tụi hỏa quân kế nấu thì mỗi lần hành quân đánh trận binh sĩ mong ngóng nhất đó la thịt hộp thần kỳ. Nó là sức mạnh thần kì của quân Nam Minh lúc này, trong lúc đối phương vẫn đang lục tục với chuyện nấu ăn và cấp tế thì họ đã chén xong thịt hộp ngon lành, à còn thêm “bánh quy” lương khô thơm ngon chắc dạ sau đó uống miếng nước nghỉ ngơi rồi.
Đừng khinh thường thịt hộp, lương khô... đôi khi trong chiến tranh chỉ một chút chi tiết khác biệt nhỏ đã gây nên sự chiến thắng kì diệu. Việc được quan tâm chăm sóc kĩ càng, không hề cắt xén quân lương đã làm cho sĩ khí của quân Nam Minh lúc nào cũng ở đỉnh cao. Thêm vào đó loại thức ăn thần kì giá khá mềm này thực sự rất nhanh hồi phục tinh lực, mà phần lớn sự hồi phục ấy là quân Nam Minh thấy mình ưu Việt hơn quân địch. Không thấy ở giữa hai chiến hào cách nhau hơn 300 m quân Nam Minh đang vừa ăn thịt hộp vừa hô hố chê bai đối phương nhà quê à. Sau đó họ còn thao thao bất tuyệt về đãi ngộ của họ mà nói cho bên kia. Tất nhiên Bắc Minh không tin, thế là một tên lính Nam Minh to gan đứng lên gào lơn: ĐCM chúng mày không bắn ông qua vứt cho miếng thịt hộp ăn thử.... thế là hắn nhảy khỏi chiến hào chạy thêm 200m quăng hộp thịt về phía chiến hào đối phương.
Một tên Bắc Minh to gan bò lên nhặt về sau đó gào lớn: ĐCM mày lừa đảo mở đéo được.
Cả Nam Minh quân cười hô hố vang một góc trận địa. Cùng nhau gào: Đcm bọn Băc Minh nhà quê lấy đầu mũ kiếm mà mở nắp hộp.... ha ha ha.
Sau khi mở nắp hộp và ăn thử thịt hộp thì mấy tên Bắc Minh chết lặng rồi, đúng là vị thịt bò, ăn rất mềm, thơm, ngon nữa... tụi chó Nam Minh ngày nào cũng ăn thịt uống rượu như vậy, bố mày khổ đâu khém thế mà quân lương thì vẫn bị thịt đều. Tổ cha bà ngoại rau má đậu xanh. Ăn một hộp đúng là không đã thèm tên đội trưởng gan lớn bò khỏi chiến hào giơ hai tay đi về phía trước gào lớn” Này mấy anh em, sau trận này không các ông sống thì tôi chết, trước khi chém giết cho xin thêm mất hộp sắt nữa đi, có chết cũng cho chết làm ma sung sướng chớ...”
Ào ào.... tầm hơn chục hộp thịt các phía lao về phía hắn. Lại có tiếng đáp từ phía Nam Minh... “ Ê người anh em dũng cảm, một ngày tụi tao được phát hai hộp, cho tụi mày xuất tối đó... ăn no rồi lên đường. Ngoài khơi là chiến Hạm Khủng bố của Nam Việt nơi cái ông đệ nhất cao thủ một mình đánh cả Võ Đang làm vua ấy, các ngươi không có cửa sống nữa rồi. Mà chính ra Nam Minh hay Bắc Minh đều là họ Chu mà, nếu mấy chú không theo Chu đệ làm phản thì giờ có phải đang cùng anh ngồi ăn thịt hộp uống rượu đúng không ha ha ha.”
Lời nói con mẹ nó vô tâm nhưng người nghe hữu ý, lính ở đây phần lớn là dân bản địa đó, nếu Thanh Đảo thuộc Nam Minh thì đúng là giờ họ đang ngồi ăn thịt hộp mà không phải chịu mưa bom bão đạn rồi.