Dẫn theo thân binh Nguyên Hãn lượn một vòng qua bến tàu nhộn nhịp, với tốc độ bốc hành như vậy chắc chắn sáng mai sẽ xong, nhưng còn tận 2 tuần nữa đoàn thuyền tây dương mới tới lần này đội thuyền buôn Lậu đại minh tới hơi sớm, nhưng họ cũng chả phàn nàn gì bởi vì giao dịch tại đây vừa đảm bảo an toàn vừa không phải đi xa, phải biết giao dịch với tầu Tây dương không đơn giản, vì thương nhan Tây dương nghề tay trái chính la cướp biển. Có Nguyên Hãn đảm bảo họ không sợ Oa khấu cướp, không sợ Hán khấu, và cũng không phải đóng tiền mãi lộ cho thuỷ Sư Minh triều. Tất nhiên họ phải đóng 10% giao dịch phí cho Nguyên hãn, nhưng đó là quá mềm so với tầng tầng xin đểu trước đây. Trước đây họ thiệt hại bốn, năm thành là may rồi đấy, giờ chỉ có một thành thì phải cảm tạ ông trời rồi. Nguyên hãn cũng trích một phần thuế gửi về cho Tôn Nghị, lão cũng có chân kha khá trong liên minh ma quỷ này đấy.
Tây dương thì chưa thấy đâu nhưng Lê tộc thì thấy rất nhiều. Rất nhiều gia đình lê Tộc có con em đi lính, họ có của ăn của để, thấy các thương nhân bày mặt hàng la liệt thì cũng đến xin mua. Nói thật mấy khoản buôn bán lẻ này thì chả nhằm nhè gì, thế nhưng thương nhân là thương nhân, họ luôn phục vụ mọi loại khách hàng đến vừa lòng mới thôi. Lê tộc cũng mang đặc sản ra trao đổi, đó là gia vị cận nhiệt đới, thế nhưng Nguyên Hãn gạt phăng bảo để đó mấy ngày giao dịch với tây dương thương nhân thì gía tăng gấp 10.