Ninh vương và Chu lương ngồi trong một chiếc xe, còn tất nhiên Tần quý phi hai hàng nước mắt chảy dài đang vuốt be âu yếm con gái ngồi một chiếc xe khác. Sau màn chào hỏi thông gia thì Vương Hậu Lê Thị Hoàn ngồi chiếc còn lai. Ngồi xe ngựa bốn bánh tinh mĩ, bồng bềnh do giảm xóc như ngồi kiệu bánh quay rem du không tiếng kêu cót két. Bên trong lót gỗ quét sơn cánh kiến do thợ gỗ bậc nhất Châu âu làm, ghé salon bọc da, đệm lò xo bồng bềnh. Hai cha con hâm mộ không thôi. Nhưng Chu Tuyết nói là lát nữa khi về thì tháo lên thuyền cho mẫu thân, chả nhẽ tranh với vợ mình, nghĩ đến đây lão Ninh vương hận nghiến răng, chẳng nhẽ mình không phải phụ thân nó sao, đối xử quá thiên lệch rồi.
Xe đến một khu trướng bồng chuẩn bị sẵn. Phụ nữ thì vào nghỉ ngơi uống trà, ăn bánh, hai phụ nhân thông gia chắc có nhiều điều muốn nói vói nhau.
Nam nhân thì dắt nhau ra bãi bắn thử cách 2km, trước khi đi cũng có dặn dò chuyện gì sẽ sảy ra để các phụ nhân không bị hoảng sợ. Trên bãi tập bắn là hằn hà la liệt các loại pháo. Pháo 70mm là nhiều nhất có 300, một trăm pháo 100mm và còn lại là 150mm, các đống đất,đá, gỗ giả dịnh mục tiêu 1500m, 2000m và 2500m tất cả pháo thủ đã điều chỉnh thước nhắm mục tiêu. Vì chiều lòng lão bố vợ chắc lép đa nghi này hắn đành phải bố trí một lần hoành tráng nhu vậy. Nói thật nhìn dàn pháo tinh mĩ số lượng khổng lồ tụ tập Ninh vương vừa sợ vừa sung sướng, bố trí hoảnh tráng như vậy cũng là để thị uy.
Khi bán cho Ninh vương thì pháo đánh bộ là chủ yếu nên đành hàn thêm bánh xe và càng trống văng vào giá pháo đáng lẽ là sử dụng trên thuyền. Hai thiết kế khá là khác biệt, vì vậy nếu dân chuyên gia nhìn sẽ thấy khá dị hợm. Nhưng Ninh vương và con trai thì sờ mó trầm trồ, quá phức tạp, quá nguy hiểm, quá tinh mĩ. Nhưng có một điểm họ không hài lòng là pháo hơi bé không uy vũ như súng thần công vài chục tấn. Họ hơi nghi ngờ về uy lực của các chú tí hon này.
-BẮN- trưởng quan pháo binh hét to 1500 pháo binh điểm hoả.
Một tiếng rung vang trời lở đất gây ra, Nguyên Hãn quên mất sự cộng hưởng âm thanh, mọi người đề bin trấn cho ù đặc cả tai. Có một số pháo binh còn bị ngây ngốc tạm thời trong vài giây. Thảm nhất vẫn là hai cha con Ninh vương tái mét mặt bò trên mặt đất run rẩy không thôi. Cuối cùng Nguyên Hãn cũng đạt được mục đích thị uy, thị uy vói cả chính hắn, lắc lắc cái đầu cho bớt ù hắn thề răng lần sau không nghịch dại nữa. Bị hù cho tái mét mặt còn có các sĩ quan của đoàn quân Nam Việt do Đặng Dung đưa về từ Chiêm Thành. Khi được phát súng trương côn quay thì họ đã thấy đây là vũ khí của thần rồi không có gì mạnh hơn được nữa, vì họ chưa từng được chứng kiến 500 pháo cùng bắn. Khi làm binh sĩ nhà trần lúc sông trận cũng có vài khẩu thần công nổ nhưng mà không đáng sợ vì súng của họ lúc này còn bắn xa hơn thần công, chỉ việc nằm xuống ngắm và bắn thì pháo thủ đi hết. Nhưng hãy nhìn những mục tiêu fiar định kia xem chỉ còn lác đác vài chục cái còn nguyên nhưng bên cạnh là một hố to đùng, còn đa phần thì tung tóe cả rồi. Nhưng đây là 2000 lính bộ binh của Nguyễn Cảnh Chân, Nguyễn Cảnh Dị thôi. Thủy binh của Đặng Tất đang tập chiến thuật bằng năm con thuyền buồm kiểu Châu Âu mới đóng kia kìa. Ngày nào cung lươt sóng bắn pháo thật ầm ầm theo chiến thuật mà Đặng Tất và Ferrid tham khảo nhau tạo ra.
Đưa ống nhòm cho Ninh Vương quan sát Nguyên Hãn Đạo Nhạc Phụ đại nhân vừa ý chăng, có cần tiểu tế cho bắn lại một lần
Nói thật Ninh vương tuổi cao nên cơ thể khó khe lời lúc nãy són một tí rồi. Lão lắc đầu nguầy nguậy, xua tay đạo: Thôi Thôi.... đủ.. đủ rồi, Nhạc phụ thấy tốt lắm... ha ha... bốc hàng lên thôi, à mà Hiền tế nhớ cử mấy tay pháo binh lão thành đến làm quan huấn luyện cho ta đấy.
Cử thì không khó nhưng phiên dịch thì Nhạc phụ đại nhân phải lo rồi, pháo binh của tiểu tế toàn bộ không hiểu tiếng Hán Nguyên Hãn cười đạo.
Bữa tiệc bắn pháo tan trong vui vẻ ai cũng đạt được ý đồ, chỉ có Nguyên Hãn là biết Hắn lời nhất. Với 500 khẩu pháo đồng nát này hắn chỉ có thể tính theo giá sắt vụ khi nung lại là hơn 2000 tấn sắt, thế nhưng khi bán cho Ninh Vương hắn thu về 10 ngàn tấn gang 5 ngàn tấn đồng và 10ngàn tấn than đá và 5 ngàn lương thực, quả thực bán vũ khí vẫn là lãi nhất.
Mười lăm ngày đã qua giao dich ở bên cảng thương nghiệp đã dừng lại thương nhân minh triều và thương nhân châu âu chia tay hen ngày gặp lại sau 4 tháng với thoả thuận quy mô to hơn, và rất nhiều hợp đồng được kí. Lần vơ vét kim loai và than đá của đại Minh này của Nguyên Hãn giúp hắn thu về từ tay thương nhân ; 8 vạn tấn than đá, 5 vạn tấn gang,1 vạn đồng, 20 vạn tấn lương thực. Tiêu phí của hắn một ngàn hai trăm vạn. Nếu không thu được 300 vạn tiền thuế cộng với cướp được một mẻ vàng ở Malacca thì hắn phá sản không đủ tiền trả. Giờ đây hắn chỉ còn 200 vạn trong người. 4000 khẩu súng và 350 khẩu pháo cần thanh lý. Hắn đã ngỏ ý bán cho tây dương nhưng Ferrid quỳ xuống chân hắn khóc lóc thảm thiết cho hắn bao thầu gói này bằng mọi giá. Hắn móc hết hầu bao ra 3000 vạn lấy đi 150 khẩu pháo và hứa sau khi kết thúc huấn luyện hắn dong thuyền về Châu âu lúc trở lại sẽ để cho Nguyên Hãn một câu trả lời số pháo còn lại.