Giữa tháng 12, nghiên cứu viên đi quan trắc thủy văn phát hiện một con cá mập bò mắt trắng* cái.
Loại cá mập này cũng không phải dân thường trú ở biển Forever, chỉ khi vào mùa đông, bọn nó mới từ mấy vùng biển cạnh đó đến đây tránh rét.
Trong tất cả các loại cá mập, độ nguy hiểm của cá mập bò mắt trắng đối với người cá là lớn nhất. Những kẽ hung hãn này giỏi mai phục, hơn nữa tính tình cũng rất tệ. Bọn nó không giống những con cá mập khác, khi bị kích thích mới tấn công, mà trong rất nhiều vụ tập kích của cá mập bò mắt trắng, sự tấn công của bọn nó không hề xuất phát từ lý do nào cả.
Sự xuất hiện của cá mập bò mắt trắng làm Velen rất lo lắng — năm đó lúc cứu Aisha, Velen và trợ lý từng so sánh mẫu răng trên vết thương của Aisha, kết quả ra rất rõ ràng, hung thủ chính là một con cá mập bò mắt trắng trưởng thành.
Anh cũng khéo léo bày tỏ với Dylan rằng anh không hi vọng nhóc cách đảo nhân tạo quá xa, còn thông báo cho nhóc mọi người đã phát hiện ra một con cá mập bò mắt trắng, nhưng hiển nhiên là Dylan không nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề: nhóc đã gặp cá mập ở biển Forever rất nhiều lần, biết lúc nào là nên bỏ mồi chạy, cũng biết đề phòng những kẻ to lớn coi mình là con mồi ấy.
Dylan cũng không hủy kế hoạch đi săn của mình, mỗi ngày nhóc đều biến mất trước camera một thời gian ngắn, rồi no nê quay về.
Sự yêu bình đó kéo dài một tuần, trong lúc mọi người nghĩ khu vực của người cá cũng không trùng với cá mập bò mắt trắng, chuyện bất ngờ đã xảy ra.
Đó là khoảng thời gian nhóc người cá đi săn trộm.
Xem từ sonar, lúc đấy Dylan đang bám theo một đàn cá hồng nhỏ. Con cá mập bò mắt trắng đột ngột lao tới làm đàn cá buồm* gần đó hoảng sợ, những con cá buồm có cái mồm cứng nhọn như ngọn giáo lao thẳng tới chỗ Dylan. Nhóc người cá không kịp phản ứng bị cá buồm đâm vào đuôi, sau đó, máu tươi tràn ra đã kích thích con cá mập bò mắt trắng.
Mấy việc này là mấy nghiên cứu viên mô phỏng lại sau khi mọi việc đã kết thúc, mà lúc chuyện này xảy ra, không có công cụ quan sát họ chỉ nghe thấy được tiếng hét đầy sợ hãi của Dylan.
Tiếng hét đầy sợ hãi làm mọi người cuồng cuồng, Velen là người đầu tiên xông tới chỗ để canô, nhưng anh còn chưa kịp chạy mấy bước, tiếng gầm của người cá nam trưởng thành vang vọng khắp vùng biển này.
Máy cảm biến sóng âm* rung lên liên hồi, biểu đồ phổ** hiển thị Alroy đang tiến hành công kích bằng sóng âm cường độ cao. Sóng âm như thế có làm cho cơ quan nội tạng của cá mập bò mắt trắng chấn động như thế nào, con người không nhìn thấy hiện trường nên không thể phân tích được, nhưng sự tấn công của Alroy rất hiệu quả: sonar hiển thị cá mập bò mắt trắng đã bỏ chạy.
Hai người cá bơi về phía đảo nhân tạo. Tốc độ của họ rất chậm, điều này trái tim của mấy nghiên cứu vừa yên tâm được một tí lại thót lên tới cổ họng.
Velen và các đồng nghiệp chạy tới bên bờ biển. Mặt biển vẫn chưa có bóng của người cá, mấy nghiên cứu viên sốt ruột đi qua đi lại, mười phút sau, cùng với tiếng nức nở là nhóc người cá được người bảo vệ của mình ôm lên mặt nước.
Đây là lần đầu tiên Alroy ở gần đảo nhân tạo như thế.
Lông mày nhíu chặt đã lộ rõ tâm tình bực bội của hắn, mà cảm xúc này làm khí thế quanh hắn càng đậm hơn. Hắn không nói gì, ánh mắt không thoải mái rơi xuống người Velen.
Velen lại một lần nữa cảm thấy sự run sợ khi đứng trước thú dữ, nhưng sự lo lắng cho Dylan đã vượt qua hết thảy. Anh đến gần hai người cá, lo lắng gọi Dylan.
Nghe thấy tiếng Velen, nhóc người cá nằm trong ngực Alroy ngẩng đầu lên. Vành mắt nhóc ậng nước, tủi thân gọi tên nghiên cứu viên của mình: “Velen …”
Alroy đặt Dylan xuống, nhóc người cá hơi co người lại. Alroy đưa tay ra, để trên đầu Dylan, hình như hắn định vuốt ve, nhưng lại thấy do dự, cuối cùng, hắn chỉ dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào tóc Dylan.
“Đuôi của em ấy bị thương.” Alroy thấp giọng hát, đưa nhóc con về phía con người.
Velen và đồng nghiệp lập tức đón lấy.
Cái đuôi của Dylan hình như đã không nhấc nổi lên được nữa, nhóc ngả lên bờ, đáng thương cúi thấp đầu. Trong nước biển trong suốt, vết thương trên đuôi hiện ra rất rõ ràng: chỗ đó bị mất ba bốn cái vảy, những chỗ vảy không bị rơi ra vẫn bị thương, da dưới vảy cá rách toạc khiến máu ào ra làm mấy nghiên cứu viên đau lòng không thôi.
Phòng giải phẫu nhanh chóng sẵn sàng, Velen vừa an ủi nhóc người cá bị thương, vừa đưa nhóc lên băng ca cùng các đồng nghiệp khác, ga trên đó dần dần ướt đẫm.
Khi họ làm thế, Alroy vẫn im lặng nhìn mọi thứ.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, mấy nghiên cứu viên vội vã ở bờ biển cũng quên mang máy tính để trao đổi theo. Dù biết Alroy không hiểu tiếng của con người, nhưng Velen vẫn chân thành cảm ơn hắn: “Cảm ơn vì đã cứu Dylan.”
Alroy không ngoài dự đoán vẫn im lặng.
Vết thương trên đuôi của Dylan khá sâu, máu tươi nhanh chóng thấm đẫm ga. Mọi người vội vàng chuyển nhóc đến phòng phẫu thuật, nhưng nhóc Dylan lại bắt đầu dãy dụa.
“Sao vậy? Nhóc? Nhóc muốn làm gì sao?” Velen vỗ về hỏi.
Dylan rên khẽ, cố ngồi dậy nhìn về phía Alroy.
“Cảm ơn.” Nhóc hát như vậy, âm điệu vì đau đớn mà hơi rung lên.
Alroy vẫn im lặng, lông mày của hắn càng nhíu chặt lại, đôi mắt màu xám càng sâu thẳm hơn dưới bóng mắt dày.
Cần phải chữa trị rất gấp nên không kịp đợi Alroy trả lời nhóc người cá đã bị mang vào trong, mà sau khi nhóc được chuyển vào, chủ nhân của biển Forever cũng lặng lẽ lặn xuống dưới nước.
Bỏ lỡ cơ hội trao đổi như thế về sau thể nào mấy nghiên cứu viên cũng tiếc hùi hụi, nhưng mà giờ đây, cả đảo đều chỉ thấy lo lắng vì nhóc người cá bị thương.
Vết thương của Dylan sau khi rửa sạch hoàn toàn lộ ra, mồm cá buồm cũng không đâm sâu lắm nhưng lại trúng phải một mạch máu nên mấy nghiên cứu viên phải giải phẫu. Qúa trình giải phẫu rất khó khăn, người cá miễn dịch với thuốc gây mê làm Wendy chịu trách nhiệm khâu lại suýt khóc.
Vì chuyển sự chú ý của Dylan đi, Velen vẫn luôn nói chuyện với nhóc.
Khuôn mặt nhóc người cá tái nhợt vì đau đớn và mất máu, tinh thần cũng không ổn định lắm. Nhóc khàn giọng hát: “Xin lỗi nhiều.”
“Sao vậy?” Velen đau lòng nhìn nhóc.
Dylan chớp mắt, nét mặt rất ân hận: “Tôi làm mọi người lo lắng …”
“Đúng vậy, nhóc làm mọi người ai cũng lo …” Velen cười, anh chỉnh âm lượng laptop xuống, giai điệu được phát ra rất nhẹ nhàng: “Để mọi người không lo nữa, nhóc phải nhanh khỏe lại đấy.”
Dylan ngâm khẽ một tiếng.
Velen còn đánh chữ tiếp: “Lần sau đi săn cũng đừng lén đến khu vực của Alroy — hắn biết nhóc ở đó, và cũng rất vui khi nhóc đến đó.”