“Không ngờ là như vậy?” trong đầu Hàn Đông dễ chịu hơn 1 chút,
Tống Kiến Quốc đã làm không ít năm trên cái ghế Phó chủ tịch thường trực thành phố Ninh Hải, vốn dĩ khi Trương Hồng Quang bệnh phải nghỉ, ông ta có hi vọng rất lớn tiếp quản cái chức Chủ tịch thành phố Ninh Hải, lúc
đó ông ta và Vương Vĩnh Ninh đều nhắm vào vị trí này, hai người cùng vận dụng hết thế lực sau lưng, tranh đấu không thể tả được, kết quả làm cho cấp trên bực mình, do đó mới để Hàn Đông giành lấy vị trí này.
Hiện tại Chủ tịch thành phố Biện Châu - Tạ Hồng Quân phải đi tới tỉnh
Tây Xuyên nhậm chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh, cho nên cái ghế Chủ
tịch thành phố Biện Châu bị trống, người nhòm ngó hẳn cũng không ít. Mà
Tống Kiến Quốc có thể nắm chắc cơ hội này, thực hiện vượt qua, đối với
ông ta mà nói, đúng là hiếm có.
Tống Kiến Quốc vừa đi, thì
chức Phó chủ tịch thường trực thành phố Ninh Hải sẽ bị trống, Tỉnh ủy
tiến hành điều chỉnh bộ máy thành phố Ninh Hải, cũng chẳng có gì là lạ.
Nhưng Hàn Đông cho rằng, Tỉnh ủy chỉ e không chỉ đơn giản sắp xếp một
Phó chủ tịch thường trực tỉnh tới là xong. Nói cách khác, đợt điều chỉnh nhân sự lần này, nếu đã liên quan tới thành phố Ninh Hải, vậy thì chỉ e Tỉnh ủy sẽ nhân cơ hội này để đưa ra một tác động lớn.
Dù sao Tỉnh ủy Giang Việt, có không ít người khó chịu với Hàn Đông.
- Chủ tịch thành phố, tôi cũng vừa mới nghe được tin tức này, có lẽ sẽ mau chóng sáng tỏ thôi.
Tiếu Thắng Anh nói.
Anh ta biết Hàn Đông đang lo lắng điều gì, chỉ có điều chuyện bây giờ,
anh ta muốn giúp mà cũng đành chịu, dù trong tỉnh cũng có hai, ba người
có khuynh hướng ủng hộ Hàn Đông, nhưng mấy vị lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh
ủy nhất định là không mong muốn Hàn Đông nắm chặt thành phố Ninh Hải
trong tay, có cơ hội như thế này, bọn họ nhất định sẽ không cho qua.
Hiện tại đã biết chuyện này, Hàn Đông cuối cùng cũng hiểu tại sao dạo
gần đây thái độ của Lam Nghiệp lại biến đổi lớn đến như vậy.
“Từ thái độ của Lam Nghiệp có thể thấy, e rằng động thái lần này của Tỉnh ủy chắc là không nhỏ.”
Trong lòng Hàn Đông vô cùng bực bội.
Nhưng hắn cũng không thể ngăn cản Tống Kiến Quốc thăng tiến, nếu tỉnh
đã đi tới thống nhất, muốn tiến cử Tống Kiến Quốc thay Tạ Hồng Quân đảm
nhiệm chức Chủ tịch thành phố Biện Châu, thì Hàn Đông cũng không thể vì
lợi ích của mình mà khiến Ban Tổ chức Trung ương phủ quyết đề nghị này.
Nếu Hàn Đông làm vậy thật, chỉ e không chỉ Tống Kiến Quốc không vui,
ngoài ra mấy người đứng về phía Hàn Đông, cũng sẽ không một lòng một dạ.
Dù sao ngay cả thuộc hạ của mình thăng tiến cũng muốn ngăn cản, đi theo người như thế thì có ý nghĩa gì chứ.
Cho nên, chỉ cần tỉnh đề bạt Tống Kiến Quốc, vậy thì Hàn Đông sẽ chẳng
nghĩ biện pháp ngăn cản, mà chỉ có thể bày tỏ sự chúc mừng mà thôi.
Chức Phó chủ tịch thường trực thành phố, đối với Chủ tịch thành phố như Hàn Đông mà nói, tác dụng cũng khá lớn đấy, nếu mà không phải là người
của mình, có nhiều lúc cũng không dễ làm việc đâu.
Thêm vào
đó Tỉnh ủy rất có thể lại điều chỉnh các Ủy viên thường vụ Thành ủy
khác, vậy thì tình hình càng bất lợi cho Hàn Đông rồi.
Đợi sau khi Tiếu Thắng Anh ra về, Hàn Đông ngồi trong văn phòng, tâm trạng rất buồn bực.
Một lát sau, Hàn Đông bấm số điện thoại của Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Triệu Nhạc, hàn huyên mấy câu, liền nói:
- Phó trưởng ban Triệu, Trung ương vì muốn tăng cường công tác mở rộng
phía tây, ở phương diện giao lưu cán bộ, mức độ rất hùng hậu. Nghe nói
Chủ tịch thành phố Biện Châu của chúng tôi là đồng chí Tạ Hồng Quân sẽ
được điều tới tỉnh Tây Xuyên phải không?
Triệu Nhạc nói:
- Đúng vậy. Ngày mai sẽ mở hội nghị Ban Nội chính, về việc Tạ Hồng Quân tới tỉnh Tây Xuyên đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh. Ngoài
ra còn có điều chỉnh nhân sự mấy chỗ nữa.
Ông ta hiểu được Hàn Đông quan tâm chuyện gì, cho nên khi giới thiệu về tình hình, chủ yếu nói về chuyện của Tạ Hồng Quân.
- Phó trưởng ban Triệu, tôi cho rằng việc giao lưu cán bộ, không chỉ
giới hạn ở cán bộ cấp tỉnh, cũng có thể tăng cường giao lưu cán bộ ở cấp Sở, cấp Cục, như vậy thì từ trên xuống dưới, sẽ cải thiện toàn diện đội ngũ cán bộ lãnh đạo khu vực phía tây, gây được tác dụng có lẽ cũng lớn
hơn một chút.
Hàn Đông nói như vậy, chủ yếu là muốn mượn cơ hội
này để bạn bè, thuộc hạ cũ ở tỉnh Tây Xuyên có thêm cơ hội tốt, nếu
Trung ương có chính sách tương ứng, vậy thì tỉnh khu vực tiếp theo chấp
hành sẽ dễ dàng hơn nhiều, nếu không, chỉ dựa vào việc tự động giao lưu
giữa hai tỉnh, thì sự nhịp nhàng sẽ bị chậm đi rất nhiều.
Triệu Nhạc nói:
- Đề nghị này của cậu rất hay, trong Bộ cũng có nghĩ tới, sẽ mau chóng
có văn kiện tương ứng chuyển xuống, phải tập trung sức lực tăng cường
làm việc giao lưu cán bộ trung, cao cấp ở phía tây, gia tăng kinh
nghiệm, kiến thức của mọi người, tôi luyện ở những khu vực, chức vị khác nhau mới có thể trưởng thành được càng nhanh.
Nếu Ban Tổ
chức Trung ương đã có phương án này, thì Hàn Đông cũng chẳng còn gì để
nói, kế tiếp, sẽ vận động ở tỉnh Tây Xuyên, thông qua mối giao tình giữa mình và Phạm Đồng Huy, chắc ông ta sẽ tình nguyện giúp những thuộc hạ
cũ của mình thực hiện nguyện vọng, hơn nữa Phạm Đồng Huy hiện tại đang
nắm đại cục tỉnh Tây Xuyên trong tay, mấy người của Hàn Đông nếu có đi
nơi khác, ông ta lại có thể có thêm vài vị trí trống cần điều chỉnh,
cũng có thể nói là một công đôi việc.
Ngày 13 tháng 6, Hội
nghị Ban Tổ chức cán bộ Trung ương và Ủy ban Trung ương quyết định, miễn nhiệm chức Phó bí thư, Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Biện Châu,
tỉnh Giang Việt của Tạ Hồng Quân, điều tới nhậm chức Ủy viên thường vụ,
Ủy viên Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên, chức danh đề xuất là Phó chủ tịch tỉnh.
Trải qua công tác bàn giao ngắn gọn, Tạ Hồng Quân sẽ tới Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên vào ngày 15 tháng này.
Còn bên tỉnh Giang Việt, căn cứ đề nghị của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, ứng cử viên cho chức Phó bí thư, Chủ tịch thành phố, Ủy viên thường vụ
Thành ủy thành phố Biện Châu, chủ yếu có ba người, thứ nhất là Phó chủ
tịch thường trực thành phố Ninh Hải - Tống Kiến Quốc, ngoài ra còn hai
người khác là Phó bí thư Thành ủy và Phó chủ tịch thường trực thành phố
Biện Châu. Giữa ba người này, tiếng nói của Tống Kiến Quốc là cao nhất,
dù sao lần trước ông ta cũng thiếu chút nữa là thành Chủ tịch thành phố
Ninh Hải, hiện tại trải qua thời gian hòa hoãn hơn nửa năm, có cơ hội
như thế này, rất nhiều người đều nghĩ tới ông ta.
Còn về người trước đây cạnh tranh chức Chủ tịch thành phố Ninh Hải với Tống Kiến Quốc, Vương Vĩnh Ninh, lần này lại chẳng có ai đề bạt ông ta.
Vương Vĩnh Ninh cũng tự hiểu chuyện này là như thế nào, hiện tại ông ta là nhân vật số ba của thành phố Ninh Hải, là con cờ mà nhà họ Tô dùng
dùng để đối phó với Hàn Đông, vì vậy sẽ chẳng dễ dàng để ông ta rời khỏi thành phố Ninh Hải.
Ông ta nếu muốn lên cao, thì tất yếu
phải giành được thắng lợi trong cuộc tranh đấu với Hàn Đông, tới lúc đó
hoặc là thay thế Hàn Đông, hoặc là lên tỉnh nhậm chức Phó chủ tịch tỉnh. Còn hiện nay, Hàn Đông làm việc ở thành phố Ninh Hải rất tốt, cho nên
Vương Vĩnh Ninh chẳng thể làm được gì.
“Cơ hội lần này chỉ có thể có lợi cho tên tiểu tử Tống Kiến Quốc kia rồi.” Trong lòng Vương
Vĩnh Ninh thầm nghĩ, kỳ thực ông ta cũng từng nghĩ, nếu nhà họ Tô có thể giúp một tay từ phía sau, thì cơ hội ông ta tới thành phố Biện Châu
nhậm chức Chủ tịch thành phố lần này là vô cùng lớn, chỉ vì nguyên nhân
là Hàn Đông, cho nên ông ta dứt khoát không thể mở miệng được.
Nghĩ đến việc tranh đấu với Hàn Đông, trong đầu Vương Vĩnh Ninh cảm
thấy rất nặng nề, Hàn Đông tuy còn trẻ, nhưng thủ đoạn xử lý công việc
không phải người bình thường nào cũng có thể làm được, hắn tới thành phố Ninh Hải không bao lâu, thì đã thâu tóm gần hết từ trên xuống dưới, Lam Nghiệp đường đường là một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng chẳng làm gì
được Hàn Đông, bản thân mình muốn đánh bại hắn, độ khó là cực kỳ lớn
đây.
Điện thoại trên bàn reo vang, Vương Vĩnh Ninh xem qua
một chút, là Lam Nghiệp gọi tới, trên mặt ông ta lập tức hiện lên nụ
cười, bắt điện thoại, nói:
- Bí thư Lam…
- Đồng chí Vĩnh Ninh, anh có thời gian không, tới văn phòng của tôi một chuyến.
Lam Nghiệp khách khí nói trong điện thoại.
- Được! Tôi lập tức qua liền.
Vương Vĩnh Ninh đáp.
Sự mạnh mẽ của Hàn Đông khiến Lam Nghiệp không thể không lựa chọn liên
kết với Vương Vĩnh Ninh, đây cũng là điều mà Vương Vĩnh Ninh mong muốn.
Lên tới trên lầu, Lam Nghiệp thân thiết mời Vương Vĩnh Ninh ngồi xuống, sau đó ông ta đưa qua một điếu thuốc, hai người cùng nhau hút, qua một
hồi Lam Nghiệp mới nói:
- Đồng chí Vĩnh Ninh, do yêu cầu của công việc, có thể Tỉnh ủy sẽ phải tiến hành điều chỉnh cán bộ của thành phố
chúng ta, tôi muốn trưng cầu ý kiến của anh…
Lam Nghiệp trong lòng rất hưng phấn, cơ hội lần này đúng là hiếm có, mượn chuyện vươn ra tỉnh ngoài của Tạ Hồng Quân, vừa hay có thể điều chỉnh lại bộ máy thành phố Ninh Hải. Lần này phải tiếp thu kinh nghiệm giáo huấn lần trước,
nhất định phải chuẩn bị toàn vẹn, mặt khác cũng không thể chỉ điều chỉnh một người là xong, tốt nhất là tiến hành một lần thay đổi lớn, như vậy, Hàn Đông muốn tiếp tục nắm giữ Hội nghị thường vụ Thành ủy thì cũng
chẳng dễ dàng như vậy.
Vì lần điều chỉnh nhân sự lần này, Lam Nghiệp chuẩn bị cùng Vương Vĩnh Ninh tiến hành giao lưu sâu hơn, khiến
cho lực lượng phía sau Vương Vĩnh Ninh cũng gia nhập vào, đồng thời ông
ta chuẩn bị đi Tỉnh ủy nói chuyện một chút với một Ủy viên thường vụ
khác.
Chỉ cần phương án của bản thân có thể thực hiện, vậy thì ngày vùng lên cũng chẳng còn bao xa đâu.
Vừa nghĩ tới có thể một lần nữa nắm đại quyền ở thành phố Ninh Hải, trong lòng Lam Nghiệp liền hưng phấn mãi không thôi.
Vương Vĩnh Ninh cảm nhận rất rõ ràng tâm trạng Lam Nghiệp có chút kích
động, trong lòng không nén được thầm cười lạnh, nhưng xét thấy hai người có cùng chung một đối thủ, cho nên ông ta vẫn phải cố gắng hợp tác với
Lam Nghiệp một phen.
10h sáng ngày 18 tháng 6, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt là Tào Hoành Vị mở cuộc họp hội ý Bí thư ngay tại văn
phòng làm việc của ông ta.
Cuộc hội ý lần này chủ yếu là giải quyết vấn đề nhân sự, căn cứ vào sắp xếp của Trung ương, Tạ Hồng Quân
đã được điều tới tỉnh Tây Xuyên, chúng ta phải nhanh chóng quyết định
người thay thế chức Chủ tịch thành phố Biện Châu, để còn báo lại cho Ban Tổ chức Trung ương, trước đó, Ban Tổ chức cán bộ cũng làm công tác
tương ứng, bây giờ mời Trưởng ban Lan giới thiệu tình hình chi tiết.
Trong số các ứng cử viên được Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đề xuất lần
này, Tào Hoành Vị khá có ý hướng về Tống Kiến Quốc, đây cũng là giao
dịch giữa ông ta và Phó bí thư Ngô Thời Hi, lại nhận được sự chú ý của
lãnh đạo phía sau Ngô Thời Hi. Đương nhiên, hai ứng cử viên còn lại, lý
lịch kinh nghiệm cũng rất khá, cũng có lãnh đạo Tỉnh ủy có ý tưởng,
nhưng vị trí thì chỉ có một, đương nhiên chỉ có thể dựa theo ý đồ của
Tào Hoành Vị mà thôi.
- Căn cứ khảo sát tỉ mỉ của Ban Tổ chức cán bộ, việc bầu ứng cử viên cho chức Chủ tịch thành phố Biện Châu,
trước mắt chủ yếu có ba ứng cử viên, theo thứ tự gồm có Phó chủ tịch
thường trực thành phố Ninh Hải, đồng chí Tống Kiến Quốc, cùng với Phó bí thư thành phố Biện Châu…
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Lan
Chí Bình giới thiệu tỉ mỉ về tình hình của ba người, sau đó mời mọi
người chuẩn bị, ông ta không phải là Phó bí thư, cho nên chỉ có trách
nhiệm giới thiệu tình hình, mà không có quyền phát ngôn.
Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an Âu Dương Hiên Dật mở đầu, ông ta nói:
- Để tôi phát biểu một chút, Ban Tổ chức cán bộ đề xuất ba người, đồng
chí Tống Kiến Quốc là Phó chủ tịch thường trực thành phố Ninh Hải, năm
gần đây, sự phát triển của thành phố Ninh Hải đang ở thời kỳ mấu chốt,
thêm vào đó trước đây không lâu Tỉnh ủy cũng đã điều chỉnh qua bộ máy
thành phố Ninh Hải, tôi thấy hiện tại không thích hợp để tiếp tục biến
động nữa, việc bầu cử Chủ tịch thành phố Biện Châu, vẫn là nên suy xét
hai ứng cử viên còn lại.
Nghe tới đây, Tào Hoành Vị không kìm được phải liếc mắt nhìn Âu Dương Hiên Dật một cái, trước đây ông ta đâu có tích cực phát biểu như vậy, hiện tại lại đề xuất duy trì sự ổn định
của bộ máy thành phố Ninh Hải, chẳng lẽ là vì suy nghĩ cho Hàn Đông sao?
Tào Hoành Vị muốn kiềm chế sự phát triển của Hàn Đông, nhưng cũng không thể làm quá lộ liễu, vốn dĩ ông ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý, biết được
lần này điều chỉnh nhân sự nhất định không thuận lợi như vậy.
Hiện tại cảm thấy có chút nhức đầu, cuộc hội ý vừa bắt đầu, đã ngập
tràn mùi thuốc súng rồi, rõ ràng là Âu Dương Hiên Dật đại diện phát biểu cho Hàn Đông mà.