- Là bí thư Hàn…
Nhìn thấy Hàn Đông từ taxi xuống đi về phía
cổng khách sạn thì những người ở cổng không khỏi kinh ngạc ồ lên một
tiếng rồi tiến về phía trước vài bước nghênh đón
Tuy
nhiên những người này đa phần do cấp bậc quá thấp nên chỉ tiến lên một
chút tỏ sự kính trọng rồi đứng lại, hơi nghiêng người về phía trước và
mỉm cười kính cẩn
Nguyên Á Văn cùng Chu Chính khẽ mỉm cười tiến về phía trước, Trương Tùng Nghệ cũng rảo bước theo sau, cảm kích nói:
- Bí thư Hàn, ngài đã tới…
Hàn đông mỉm cười đáp:
- Chủ nhiệm Trương, chúc mừng ông nhé
Sau đó Hàn Đông cũng không nói chuyện nhiều với chủ nhiệm mà bước thẳng về phía trước, nhét bao lì xì vào tay của Vu Đại Lực, bên trong lì xì
là 1888 tệ
Nhận được lì xì, Đại Lực cảm kích nói:
- Cảm ơn bí thư Hàn…
Trương Mai đưa hai điếu thuốc cho Hàn Đông, cũng không quên nói lời cảm ơn
Sau đó Vu Đại Lực dẫn Hàn Đông vào phía trong lễ đường, Nguyên Á Văn,
Chu Chính cùng Trương Công Nghệ và một số nhân vật khác cũng theo sau đi vào luôn
Tuy nhiên cũng có người đã bắt đầu gọi điện thoại
Rất nhiều khách đang ngồi trong lễ đường thấy cảnh một đám người vây quanh một thanh niên đi vào thì đều nhìn qua tỏ ý nghi ngờ
Sau khi sắp xếp cho Hàn Đông, Nguyên Á Văn cùng Chu Chính ngồi vào ghế
khách quý phía trước, Đại Lực lại quay trở ra cùng Trương Mai đón tiếp
khách khứa. Hôm nay họ là nhân vật chính nên phải đứng ở cổng đón tiếp
khách, biểu thị thành ý.
Còn Trương Tùng Nghệ ở trong
tiếp Hàn Đông, Nguyên Á Văn và Chu Chính. Đây là phép lễ nghĩa cần có,
cũng là cơ hội rất tốt cho ông ta. Ít ra thì hôm nay với tư cách cha mẹ
phía nhà gái, ông ta có thể đường đường chính chính ngồi nói chuyện với
Hàn Đông chứ bình thường với cái chức vụ cán bộ cấp phòng thì chẳng bao
giờ có chuyện được ngồi với phó Bí thư Thành Ủy cả.
Bàn khách quý bây giờ chỉ có mỗi Hàn Đông, Nguyên Á Văn, Chu Chính cùng
Trương Tùng Nghệ, những khách khác thấy vậy thì có đôi chút nghi ngờ, có người cho rằng Hàn Đông là thân thích phía bên nhà Đại Lực. Đương nhiên trong số họ không ít người do khoảng cách quá lớn nên không nhận ra Hàn Đông nhưng thông qua thân phận của Nguyên Á Văn và Chu Chính cũng phần
nào đoán được địa vị của Hàn Đông, thế nên cũng không có ai dám tới gần. Một số người nhanh nhạy thì bắt đầu gọi điện thông báo cho bạn bè phía
sau mình.
Kể tiếp, Vu Đại Lực cùng Trương Mai vẫn đứng ở cửa đón tiếp, khách đến càng ngày càng nhiều, hơn nữa lại còn toàn là
những nhân vật tai to mặt lới trong quận Cao Bình
Chưa
đến nửa tiếng sau các lãnh đạo HĐND và UBND quận Cao Bình cũng đã đến
không ít, ngoài ra một vài lãnh đạo của Sở Khoa học công nghệ thành phố
cũng đến. Dù sao thì Trương Tùng Nghệ cũng là người của Sở, bọn họ cũng
được tính là đồng nghiệp của nhau. Lãnh đạo cơ quan Trương Mai cũng đã
đến.
Những khách này đến đa phần đều mừng lì xì tương đối dày, ít cũng phải vài trăm tệ
Đại Lực theo Hàn Đông đi khắp các quận huyện của thành phố Tân Châu cho nên cũng có biết mặt những cán bộ cấp trưởng cấp phó này, tuy nhiên
không thể nhớ được hết tên của họ được. Dù sao thì họ đến cũng không
phải vì anh ta nên sau khi nhận thuốc nhận kẹo thì họ đi luôn vào trong
- Bí thư, hôm nay khách đến chúc mừn g đông quá
Tả Nhất Sơn bỗng nhiên cảm thán nói
Hàn Đông khẽ mỉm cười, hắn biết những người này đến là vì ai, tuy nhiên người có đủ tư cách ngồi cùng với hắn không nhiều
Trương Tùng Nghệ thấy có nhiều lãnh đạo quận đến, vừa vui mừng vừa căng thẳng
Vui mừng là vì dù cho những lãnh đạo này đến với mục đích là vì ai thì
ít nhất lần này ông ta cũng được mở mày mở mặt. Sau này dù không có Hàn
Đông trực tiếp giúp đỡ thì trong quận này ông ta cũng vẫn “dễ sống” hơn. Có khi còn được điều sang đơn vị tốt hơn ấy chứ. Nói cho cùng chỉ có
những người không còn cách nào mới chịu làm việc trong sở khoa học công
nghệ thôi chứ sở này là tẹp nhèm không có tương lai nhất
Còn lo lắng là vì không biết sắp xếp cho những người này ngồi đâu. Ông
ta biết rõ họ đến là vì Hàn Đông, tốt nhất là xếp cho họ ngồi cùng bàn
với Bí thư Thành ủy nhưng bàn khách quý chỉ ngồi được có vài người,
trong khi đó thì đã có Hàn Đông, Nguyên Á Văn, Chu Chính cộng thêm ông
ta là 4 rồi, những người khác thì không biết nên để họ ngồi ở đâu
Tả Nhất Sơn là người làm thư ký, đương nhiên ngay lập tức thấy nỗi khó khăn của Trương Tùng Nghệ, bèn đứng dậy mỉm cười nói:
- Chú Trương, chú cứ ngồi đây đi, để cháu tiếp khách dùm cho
Thái độ của Tả Nhất Sơn rất tốt nhưng Trương Tùng Nghệ vẫn không dám làm phiền, đứng dậy nói:
- Chủ nhiệm Tả à, như vậy thì ngại quá…
Tả Nhất Sơn để Trương Tùng Nghệ ngồi xuống rồi nói:
- Không sao mà, cháu với Đại Lực là anh em, hôm nay lại là ngày vui lớn của cậu ấy, cháu giúp việc nhỏ này là đương nhiên ạ
Tiếp đó, anh ta xếp lãnh đạo cấp trưởng ngồi cùng bàn với Hàn Đông, còn lại những cán bộ lãnh đạo cấp phó thì đợi chào hỏi Hàn Đông xong sẽ
ngồi bàn bên cạnh
Anh ta xếp như vậy vừa làm vừa lòng
khách khứa, vừa trút được gánh nặng tâm lý cho Trương Tùng Nghệ. Sau khi anh ta ngồi vào chỗ, Trương Tùng Nghệ lại tiến đến mời thuốc, thể hiện
sự khách khí của chủ nhà
Có Hàn Đông đến nên có rất
nhiều khách lẽ ra không đến cũng đã đến, do vậy lượng khách dư nhiều so
với dự tính. May sao vẫn còn đủ chỗ dự phòng, bàn thì cũng dễ đặt thêm
Hôn lễ chính thức bắt đầu lúc 2 giờ, sau một vài tiết mục thì người chủ hôn lên tiếng:
- Sau đây, kính mời Bí thư Hàn – lãnh đạo của chú rể Vu Đại Lực lên làm người chứng hôn cho hôn lễ
Hàn Đông đã đồng ý làm người chứng hôn cho Đại Lực và Trương Mai từ
trước nên khi nghe người chủ hôn tuyên bố xong bèn mỉm cưởi rồi đứng dậy bước lên lễ đài, nhận microphone rồi bắt đầu phát biểu
Lúc hắn phát biểu, tất cả các quan to nhỏ phía dưới đều mỉm cười nghe
rất chăm chú như thể học sinh cấp 1 đang nghe giảng bài vậy
Những khách mời khác tuy không làm trong bộ máy chính quyền cũng ít
nhiều biết mặt các quan chức quận Cao Bình, nhưng còn vị thanh niên đang phát biểu trên lễ đài thì vẫn còn rất nghi ngờ. Vừa rồi lúc người chủ
hôn giới thiệu cũng không nói rõ chức vụ của người này, chỉ nói sơ qua
là lãnh đạo của Vu Đại Lực, một bí thư họ Hàn thôi. Nhưng nhìn vào thái
độ của các quan chức trong quận trong khi nghe hắn nói thì cũng đủ biết
nhân vật này không hề đơn giản.
Không khí phía trong lễ đường càng yên tĩnh hơn, chỉ nghe thấy chất giọng trong trẻo và mạnh mẽ và đầy sức thuyết phục của Hàn Đông
Đợi Hàn Đông phát
biểu xong, đám quan viên kia đều vỗ tay ầm ĩ, những người khác thấy vậy
cũng vỗ tay theo, cả lễ đường tràn ngập không khí hết sức náo nhiệt
Người chủ trì buổi lễ nghi ngờ ngó sang nhìn Hàn Đông, nghĩ vị lãnh đạo của cơ quan chú rể này vẫn còn trẻ nhưng xem ra cái cách phát biểu và
khí chất cũng đã đậm chất của một lãnh đạo chính hiệu rồi
Sau khi nghi lễ kết thúc, chú rể và cô dâu chúc rượu toàn thể mọi người xong thì tất cả các cán bộ quan chức không ngồi cùng bàn Hàn Đông cũng
bắt đầu tiến lên chúc rượu hắn, đương nhiên cũng không quên chúc những
người cùng bàn, đã chúc rượu thì cũng nói ra nói vào vài câu kéo dài
thời gian, tuy nhiên những người phía sau cũng không thể đợi mấy người
lên trước xong xuôi rồi mới lên được, ngộ nhỡ Hàn Đông ăn uống no say
rồi thì sao?
Nghĩ vậy mấy người này cũng đứng dậy lần lượt xếp hàng phía sau Hàn Đông, tay cầm ly và chai rượu, kính cẩn đứng đợi
Hơn nữa, chúc rượu cũng không thể chúc liền tù tì được, không thể để
Hàn Đông uống hết chén này đến chén khác, cũng phải đợi hắn ăn vài miếng thức ăn rồi mới tiếp tục được. Tuy là lúc chúc rượu ông nào cũng nói:
“Tôi uống hết còn lãnh đạo tùy tâm ạ”, nhưng cũng không thể kéo đàn kéo
lũ chúc tụng khiến lãnh đạo không hài lòng được
Lúc này mọi khách khứa trong lễ đường cũng đã bắt đầu thấy hiện tượng không
bình thường đang diễn ra, đám quan viên cứ lũ lượt nghiêng người xếp
hàng đợi đến lượt lên chúc rượu vị chứng hôn trẻ tuổi kia, còn hắn ta
chỉ việc ngồi một chỗ, hễ có người đến chúc tụng thì hắn chỉ tùy ý chạm
ly rồi uống một ngụm gọi là thôi, ấy vậy mà người ta vẫn cứ phải cúi
mình cảm tạ, cảm giác như chỉ cần được người thanh niên kia chạm cốc một cái thì đám lãnh đạo kia đã thấy rất hãnh diện rồi
- Hắn ta là ai thế, nghe có vẻ ô dù lớn nhỉ?
- Ông không thấy à, đám quan chức quận này cứ như lũ cún vẫy đuôi đến chúc rượu vậy mà hắn ta đến liếc còn chả thèm liếc ấy chứ
Phía dưới đã thì thầm bàn tán về thân phận của Hàn Đông
- Hình như là lãnh đạo của Vu Đại Lực đúng không?
- Mà nghe nói Vu Đại Lực làm việc ở thành Ủy mà
- Chính là làm trong đội lái xe con đó....
- Vậy người họ Hàn này có thể là lãnh đạo của đội lái xe?
- Nếu chỉ là lãnh đạo đội lái xe thì việc gì đám quan viên kia phải cung tụng hắn ta thế?
Cảnh tượng từ phía bàn Hàn Đông ngồi quá mức nổi trội cho nên chỉ cần thoáng nhìn đã thấy khó hiểu và kinh ngạc rồi
Hàn Đông cũng rất nhanh trí phát hiện ra hiện tượng không bình thường
này bèn ngoảnh đầu nhìn lại phía sau, chao ôi là quan viên xếp hàng rồng rắn đợi, nói:
- Mọi người làm gì vậy, xếp hàng lấy cơm hả, tất cả về chỗ ăn uống đi, chú ý ảnh hưởng đến mọi người