Tuy Phạm Đồng Huy cảm thấy Mã Chi Long rất không ra gì, trong lòng
rất không thích, nhưng vì ích lợi của mình, vì bảo vệ uy tín của mình,
ông ta không cho phép Hàn Đông nhằm vào Sở Công an động tay chân đấy,
cho dù là một bãi bùn lầy, cũng không thể để Hàn Đông giẫm lên, cho dù
là một con chó, cũng phải do chủ nhân của nó là Phạm Đồng Huy đến xử lý.
Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thuận lợi chấm dứt, Hàn Đông cũng
chính thức trở thành Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, sau đó hắn đã không có gì
băn khoăn, có thể buông tay buông chân thực hiện lý tưởng của chính
mình.
Trên đại hội Hàn Đông nhắc tới phương hướng công tác
trong năm mới của Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng là điều Hàn Đông coi trọng
nhất, lúc trước khi văn phòng Thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo sáng
tác bộ máy trưng cầu ý kiến, Hàn Đông liền cố ý đưa ra ba phương diện
dân sinh, thiết thực và trong sạch hoá bộ máy chính trị.
Tinh lực của một người là có hạn, Hàn Đông cũng không thể làm được mọi thứ,
đầu tiên phải nắm chắc trọng điểm, bắt lấy mâu thuẫn chủ yếu, như vậy
mới có thể xử lý công tác ở phương diện khác.
Đương nhiên,
theo lời của các đại biểu Hội đồng nhân dân, Hàn Đông cũng cảm thấy mọi
người rất tán thành với ba công tác này, mấu chốt là chấp hành như thế
nào. Trên thực tế vô cùng nhiều kế hoạch quy hoạch rất tốt, nhưng một kế hoạch không được thực hiện thì cũng chỉ là rỗng tuếch.
“Đầu tiên, phải thay đổi đội ngũ cán bộ, chuyện này đã có mở đầu, sẽ là
trọng điểm để thực hiện các công tác khác ở Thục Đô.”
Hàn Đông nghĩ thầm,
"Đương nhiên, ngoại trừ có chế tài với kẻ sai, cũng cần có tấm gương
tốt để biểu dương, việc này lấy Thành ủy Vinh Châu làm tấm gương đi, dù
sao mấy năm nay thành phố Vinh Châu xây dựng môi trường khá tốt, nếu mỗi địa phương đều có thể làm giống như thành phố Vinh Châu, coi như đã
hành động vì nhân dân rồi."
Nghĩ đến đây, Hàn Đông liền cầm điện thoại lên, gọi cho Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu - Lam Nguyên Ninh.
- Chào Chủ tịch Hàn.
Giọng nói vui vẻ của Lam Nguyên Ninh vang lên, vừa mới bế mạc đại hội
đại biểu Hội đồng nhân dân, Hàn Đông liền chủ động gọi điện thoại cho
mình, chuyện này với anh ta tuyệt đối là một chuyện vui, ít nhất cho
thấy trong suy nghĩ của Hàn Đông mình vẫn rất có địa vị. Anh ta cũng là
vừa từ Thục Đô trở về thành phố Vinh Châu, đối với phương châm thi hành
biện pháp chính trị Hàn Đông nói ra ở đại hội đại biểu Hội đồng nhân
dân, anh ta cũng nghiêm túc tự hỏi mình, và kết hợp tình hình ở thành
phố Vinh Châu sơ bộ xác định bước tiếp theo để phát triển. Tuy anh ta
cảm thấy thành phố Vinh Châu cũng không còn nhiều công tác quan trọng
lắm, nhưng bây giờ vẫn cần phải làm theo chỉ thị của Hàn Đông, yêu cầu
công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố hướng đến dân sinh
nhiều hơn, phải làm việc thiết thực, trình độ phát triển kinh tế của
thành phố Vinh Châu ở toàn tỉnh cũng tương đối khá rồi, như vậy kế tiếp
phải tiến thêm tăng cường chất lượng phát triển kinh tế.
Hàn Đông khẽ mĩm cười nói:
- Nguyên Ninh à, về việc kiến tạo môi trường ở thành phố Vinh Châu, các anh tổng kết một số kinh nghiệm thành công, tương lai Ủy ban nhân dân
tỉnh phải phát triển ra toàn tỉnh...
Nghe xong lời nói của
Hàn Đông, Lam Nguyên Ninh vô cùng vui vẻ, nếu Hàn Đông đưa thành phố
Vinh Châu là thành phố tiên tiến điển hình để tiến hành mở rộng thì
chính là một chiến tích thật tốt, tương lai có cơ hội thăng tiến, thì
coi như là ưu thế lớn nhất của anh ta.
- Cảm ơn Chủ tịch
Hàn tán thành, tôi sẽ mau chóng đem tư liệu tổng kết giao cho Ủy ban
nhân dân tỉnh, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh lãnh đạo đến thành phố
Vinh Châu thị sát chỉ đạo công tác.
Lam Nguyên Ninh cung kính nói.
Hàn Đông nói:
- Đến lúc đó tôi sẽ cho các đồng chí ở thành phố khác tới thành phố
Vinh Châu lấy kinh nghiệm, cho nên cũng hy vọng thành phố Vinh Châu
không được buông lỏng yêu cầu, cần gia tăng công tác, tăng cường ý thức
phục vụ và thái độ phục vụ, đề cao tính tích cực và hiệu suất công
tác...
Vừa mới cúp điện thoại không lâu, Hứa Song liền tiến vào báo cáo:
- Chủ tịch tỉnh, Phó bí thư Đảng ủy Công an Tôn đến đây.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Mời anh ta vào đi.
Cùng lúc đó, trong lòng Hàn Đông nghi hoặc, Tôn Hải Quần đến đây có
chuyện gì, lẽ ra anh ta là Đảng ủy Công an, trừ phi có tình huống đặc
biệt, hoàn toàn không cần phải đến chỗ mình báo cáo công tác, nếu để cho người khác thấy thì ảnh hưởng cũng không tốt. Nhưng Hàn Đông cũng biết
Tôn Hải Quần là người có chừng mực, cho nên nhất định là có chuyện quan
trọng gì thì anh ta mới đến đấy.
Rất nhanh, Tôn Hải Quần đã vào rồi, anh ta cười chào Hàn Đông, vừa ngồi xuống liền vô cùng hưng phấn nói:
- Chủ tịch tỉnh, đã điều tra xong.
- Đã điều tra xong cái gì?
Hàn Đông nghi ngờ, mình cũng không có giao cho anh ta nhiệm vụ gì mà.
- Chính là chuyện của Mã Chi Long đó.
Tôn Hải Quần nói,
- Nhìn tên kia mặt ngoài tỏ ra nghiêm trang, vậy mà đi bao gái, ngoại
trừ Tôn Tiệp, còn có người khác, nhưng lão ta che dấu rất giỏi, không
chỉ giấu diếm mấy người đàn bà kia, còn giấu diếm được cả những người
khác. Lần này nếu không nhờ Tôn Tiệp, chúng ta thật sự không tra ra bộ
mặt thật của Mã Chi Long. Đoán chừng là do biết bị điều tra nên hai ngày nay Mã Chi Long ép Tôn Tiệp rời khỏi Thục Đô, cô ta lại quyến luyến
Thục Đô, cũng không biết Mã Chi Long nghĩ gì, không ngờ lại đi tìm người hại Tôn Tiệp, bị người của tôi bắt được, Tôn Tiệp sợ tới mức chết
khiếp, quá tức giận Mã Chi Long, khai ra không ít chuyện, chúng tôi điều tra rõ ràng, hiện nay ở Thục Đô Mã Chi Long có ba cô tình nhân, mỗi
tình nhân đều được lão ta mua nhà, người đứng tên cũng là mấy người đàn bà kia, cách một khoảng thời gian lão ta lại hẹn hò với họ một lần,
cuộc sống rất thoải mái đấy.
Nhìn bộ dáng Tôn Hải Quần vô
cùng hưng phấn, Hàn Đông cũng biết là rất vô lý, tuy Hàn Đông cũng có ý
đẩy Mã Chi Long đi, nhưng cũng không ngờ kẻ này còn có bản lĩnh như vậy, một tình nhân không đủ, có tới những ba người, thật sự là đừng trông
mặt mà bắt hình dong.
- Cho nên cần phải giám sát đội ngũ cán bộ.
Hàn Đông thở dài một tiếng nói,
- Nếu có cơ chế giám sát tốt hơn, tôi nghĩ lá gan của Mã Chi Long cũng không thể lớn như vậy được.
Tôn Hải Quần gật đầu nói:
- Đúng vậy, hiện tại đội ngũ của chúng ta, đặc biệt là đội ngũ cơ sở
làm việc trong môi trường rất không tốt, tác phong cuộc sống của một số
cán bộ rất có vấn đề, thậm chí thông qua bồ bịch để ganh đua so sánh,
rất buồn cười, nhưng là sự thật, đội ngũ cán bộ như vậy, sao có thể an
tâm vì dân phục vụ chứ? Môi trường như vậy, nhất định phải tiến hành đôn đốc từ trên xuống dưới, tiến hành xử phạt nghiêm khắc.
- Quách Kiến Minh là người như thế nào?
Hàn Đông hỏi.
Tôn Hải Quần hơi sửng sốt, lập tức nói:
- Người này năng lực cá nhân cũng không tệ lắm, tuy thoạt nhìn rất nhã
nhặn, nhưng làm việc thì quyết đoán, trước kia khi quản lý bộ phận hình
sự, đã phá nhiều vụ án lớn. Với tình trạng hiện tại của Sở Công an, chỉ
có người như vậy đến chủ trì công tác, mới có thể thay đổi nhanh chóng.
Anh ta nghe Hàn Đông hỏi như vậy, liền biết Hàn Đông đã chuẩn bị động
thủ, hơn nữa đã có mục tiêu, tuy rằng không phải người mình muốn đề cử,
nhưng Quách Kiến Minh quan hệ với mình cũng không tệ, cho nên cũng đánh
giá một cách khách quan.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Tôi hiểu rồi, chuyện của Mã Chi Long, anh cũng đừng xen vào nữa, để mọi chuyện đi theo con đường chính quy đi.
- Tôi hiểu rồi.
Tôn Hải Quần cười nói, tuy rằng anh ta toàn lực nhằm vào Mã Chi Long,
nhưng cũng không nghĩ mình sẽ quay lại Sở Công an, anh ta đã đi ra Sở
Công an, sẽ không quay về nữa, hơn nữa bây giờ mục tiêu của anh ta, cũng không còn là vị trí ở Sở Công an nữa, nếu Hàn Đông có thể ủng hộ anh ta tiến thêm một bước lớn. Dù sao anh ta ngồi cái ghế cấp giám đốc sở lâu
rồi, bây giờ lại là Phó bí thư đảng ủy, nếu có cơ hội, vẫn rất có khả
năng lên cao, đó cũng là nguyên nhân sau khi Hàn Đông đến đây, Tôn Hải
Quần lại có tham vọng với tiền đồ của mình.