Điện thoại là từ Phó trưởng ban tuyên truyền Tỉnh ủy Phan Vĩ Cường gọi
tới, nói cho Hàn Đông biết, khi ông ta xét duyệt phát hiện một bài tin
tức tiêu cực viết về Thành phố Tân Châu.
Hàn Đông không cần nghĩ, liền biết tin tức tiêu cực này nhất định là do Cát Hồng Diễm làm.
Điều này khiến trong lòng Hàn Đông tức giận vô cùng, người phụ nữ kia thật đúng là phiền toái, quả thực nhất định không dứt.
- Vô cùng cảm tạ trưởng ban Phan, không biết có phiền phức gì không nếu
trưởng ban Phan sao chép cho tôi một phần bản thảo, tôi cũng tiện tiến
hành chỉnh đốn và cải cách vấn đề liên quan
Hàn Đông khách khí nói.
Nhật báo Tây Xuyên chính là báo Đảng, trước khi ra bản thảo đương nhiên có
người xét duyệt, hơn nữa khi đưa tin đề cập đến vấn đề chính phủ địa
phương, lại cần đơn vị lãnh đạo có liên quan chủ quản ban tuyên truyền
xét duyệt, sau đó mới có thể phát hành.
- Không thành vấn đề, anh đưa số fax cho tôi, tôi liền gửi qua cho anh ngay.
Phan Vĩ Cường cười nói.
Hàn Đông lúc này nói cho ông ta số fax, sau đó lại nói:
- Cảm ơn trưởng ban Phan, hôm nào tôi đi Thành phố Thục Đô mời anh ăn cơm.
- Ha ha, chủ tịch Hàn quá khách khí, nếu có cơ hội chúng ta tụ họp đi.
Phan Vĩ Cường vui vẻ nói.
Trong lòng ông ta vui mừng vô cùng, sở dĩ đặc biệt gọi điện thoại đến cho Hàn Đông, chính là vì muốn cùng Hàn Đông kết nối, đối với người chủ tịch
thành phố trẻ tuổi này, ông ta đúng là quan tâm đã lâu, chỉ là chưa có
cơ hội kết bạn với hắn mà thôi.
Lần này vừa lúc xem được một bài
tin tức tiêu cực về Thành phố Tân Châu, còn là tờ báo Tây Xuyên do Cát
Hồng Diễm viết, Phan Vĩ Cường như nhặt được vật quý, lập tức gọi điện
cho Hàn Đông nói chuyện này.
Hiện tại xem ra quyết định này là đúng, ít nhất Hàn Đông đã ngỏ ý muốn tới Thục Đô mời mình ăn cơm.
Phan Vĩ Cường vừa qua tuổi bốn mươi, làm phó trưởng ban tuyên truyền Tỉnh ủy xếp cuối, lai lịch của ông ta còn ít, mà lực lượng lãnh đạo phía trên
giúp ông ta cũng không nhiều lắm, cho nên ông ta phải mau chóng cùng
người khác thành lập mạng lưới quan hệ mới được.
Hàn Đông rất
nhanh liền lấy được bản sao chép, nhanh chóng nhìn một lần bản thảo, bài bản thảo này đúng là viết mấy vấn đề mà lần trước Cát Hồng Diễm hỏi Hàn Đông, hơn nữa lần này cũng là tăng thêm một phần sự thật bằng cách
phỏng vấn nhân vật, có vẻ cũng có sức thuyết phục.
Hơn nữa phía
sau bài viết còn có lời bình của người biên tập, bài bản thảo này phỏng
vấn tình hình thực tế, quy kết là điển hình của sự phát triển kinh tế
khu công nghệ cao toàn tỉnh, cho rằng nhất thiết phải xem xét, tiến hành sửa chữa, nếu không vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng.
Điều này làm cho Hàn Đông căm tức vô cùng, xem ra mụ Cát Hồng Diễm quả nhiên là
quyết tâm chĩa mũi nhọn vào mình, hơn nữa rõ ràng trong tờ báo Tây Xuyên cũng có người của ả, theo lời bình của người biên tập ở phần sau là có
thể nhìn ra được.
Lập tức Hàn Đông gọi điện thoại cho Hoàng Văn Vận.
Rất nhanh Hoàng Văn Vận liền tới, Hàn Đông đưa bản fax cho anh ta xem.
- Cái này hơi quá đáng.
Hoàng Văn Vận xem xong bản fax, tức giận nói
- Cát Hồng Diễm này hoàn toàn chẳng phân biệt được đúng sai, thêm mắm
thêm muối, nếu bản thảo này được phát hành, khẳng định đối với sự phát
triển của khu công nghệ cao sẽ mang đến rất nhiều ảnh hưởng bất lợi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, may mắn là bản thảo này chưa được phát hành, bằng không ảnh
hưởng thật không tốt. Cát Hồng Diễm này tạm thời không nói, trước hết
chúng ta phải dựa theo vấn đề được nói đến trong bản thảo tiến hành tự
kiểm tra, còn người bị phỏng vấn, tuy rằng là dùng tên giả, nhưng ít
nhất cung cấp cho chúng ta một phạm vi tổng thể, nói không chừng những
người này gặp phải vấn đề là sự thật, Văn Vận anh tự mình xem lại chuyện này. Trước phải tự thân vượt qua thử thách, những chuyện khác sẽ đều dễ làm.
Trong lòng Hàn Đông căm tức vô cùng, Cát Hồng Diễm khi
chuẩn bị cho ra mắt bài viết, cùng lúc mang đến phiền toái cho mình, ở
một phương diện khác rất có thể làm cho Hoàng Văn Vận bị nhỡ việc đến
thành phố đảm nhiệm Phó chủ tịch thành phố thường vụ.
Tuy rằng chỉ là một bản thảo, nhưng nếu bị người có tâm lợi dụng, thì khó mà nói.
Hiện tại không chỉ ở thành phố Tân Châu có Hàn Đông cùng Hạ Kim Cường tranh
giành gay gắt, hơn nữa ở bên trong tỉnh, Nguyên Hằng Kiện cùng Yến Sơn
Cao trong lúc đó cũng đọ sức toàn lực. Cho dù Nguyên Hằng Kiện nắm giữ
đại cục, nhưng Yến Sơn Cao làm chủ tịch tỉnh, bên mình cũng có vài
thưởng ủy, nếu lại nói đến vấn đề thành phố Tân Châu, chuyện đó liền khó mà nói.
Chính vì chuyện này, Hàn Đông hiện tại đối với Cát Hồng Diễm căm tức vô cùng.
Cho nên cùng lúc Hàn Đông dặn dò Hoàng Văn Vận tự mình xem lại vấn đề ở bản thảo, ở một phương diện khác Hàn Đông chuẩn bị chủ nhật lại đi Thục Đô
một chuyến. Thứ nhất là cảm tạ Phan Vĩ Cường lần này, thứ hai Hàn Đông
cũng muốn thông qua cơ hội này, cùng Phan Vĩ Cường tiến thêm một bước
làm tốt mối quan hệ.
Ở ban tuyên truyền Tỉnh ủy có một người phối hợp như thế, đương nhiên là có lợi.
Dù sao ban tuyên truyền chính là quản tin tức tuyên truyền, không chỉ có
tờ báo Tây Xuyên, trong tỉnh còn có rất nhiều truyền thông báo chí, đều
là dưới sự quản lý giám sát của Ban tuyên truyền. Cùng Phan Vĩ Cường làm tốt quan hệ, sau này cũng có thể sẽ bớt đi phiền toái.
Buổi
chiều thứ ba, mời dự họp hội thượng thường vụ, chủ yếu là chuẩn bị công
tác tiến hành rồi sắp xếp bố trí Đại hội đảng thành ủy
Ngày đại hội đảng thành ủy mời dự họp đã không xa, hiện tại công tác chuẩn bị hết sức gấp rút.
Hạ Kim Cường sắp xếp bố trí một phen, Hàn Đông làm phó bí thư đương nhiên cũng bày tỏ ý kiến
Phó bí thư chuyên trách Bành Y Vinh cũng liền nói về vài công tác chuẩn bị.
Dựa theo cách nói của Hạ Kim Cường, Đại hội Đảng lần này đối với đề cử ủy
viên thành ủy, áp dụng biện pháp khoa học dân chủ, bảo đảm đề cử chọn
người thích hợp nhất.
- Ha ha, Hạ Kim Cường là muốn theo phương diện này mở ra đột phá, dường như cũng quá đơn giản.
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, đừng nói Hạ Kim Cường bên trong đề cử không
thể lấy thúng úp voi, cho dù ông ta đề danh, tương lai chức vị gì bổ
nhiệm người nào, cũng là phải lên hội nghị thường vụ thảo luận thông
qua, cho dù ủy viên thành ủy lần này không chọn được, tương lai có thể
thông qua hội thường ủy bổ nhiệm.
Đương nhiên, thông qua đề cử ủy viên thành ủy lần này, Hàn Đông cũng có thể tiến thêm một bước đem toàn bộ nhân sự cán bộ thành phố điểu chỉnh một chút.
Thế nhưng, lần
này tự nhiên cũng phải để Phó bí thư Bành Y Vinh có được một chút lợi
ích, đây là Hàn Đông cùng Bành Y Vinh đã nói chuyện xong trước
Ngẫm lại lúc Bành Y Vinh mới tới thành phố Tân Châu, tại hội nghị thường ủy
lần đầu tiên đã nhảy ra cùng Hạ Kim Cường đối chọi, kết quả đến bây giờ
bên người cũng không có một ủy viên thường vụ, nếu không phải Hàn Đông
và Hạ Kim Cường cùng lúc nắm giữ sáu phiếu thường ủy, chỉ sợ cuộc sống
anh ta khổ sở vô cùng.
- Hừ, lần này nếu như có thể giữ được Hầu
Hoa Đông, đồng thời đạp đổ Khâu Thụy Hòa, như vậy nói không chừng mình
có thể nắm giữ nhiều phiếu nhất, như vậy bất luận là Hạ Kim Cường hay
Bành Y Vinh, đều chỉ có thể ngoan ngoãn mà thôi
Hàn Đông nghĩ
…
- Đáng giận, vậy mà không cho bản thảo phát hành.
Cát Hồng Diễm tức giận nói, ả gắt gao mím môi, bộ ngực nằm sấp nhấp nhô, có vẻ tức giận vô cùng, ả lần này chính là quyết tâm nhằm vào Hàn Đông,
giáo huấn Hàn Đông một chút, thậm chí ngay cả người lãnh đạo trực tiếp
cũng mua chuộc luôn, ai biết bản thảo lại bị ban tuyên truyền Tỉnh ủy
giữ lại.
Lần này Cát Hồng Diễm một chút biện pháp cũng không có,
tuy rằng ả tự cho là người nổi tiếng, có vài phần nhan sắc, không ít
người quỳ gối váy ả, nhưng cũng không có cách nào đối phó người của ban
tuyên truyền Tỉnh ủy.
Lúc này Cát Hồng Diễm ở trong một phòng Mục Mã sơn trang, điều hòa đã bật, ả mặc áo ngủ trong suốt, trước ngực lại
trống rỗng, hai nhú mai nhô ra như ẩn như hiện.
Lúc này điện thoại trong phòng vang lên, ả đi qua cầm điện thoại lên.
Điện thoại là Hạ Kim Cường gọi tới, làm cho ả chờ, nói ông ta rất nhanh sẽ qua cùng nhau ăn cơm.
- Cái lão già này, người không được gì, trái lại thủ đoạn rất nhiều.
Cúp điện thoại, Cát Hồng Diễm khinh thường nói.
Tuy rằng Hạ Kim Cương công phu trên giường không đến nỗi, nhưng Hạ Kim
Cường là cán bộ cấp giám đốc sở, lại là bí thư đứng đầu thành phố, cho
nên ả vẫn là nguyện ý cùng ông ta gặp mặt.
Không bao lâu, Hạ Kim
Cường liền tới rồi, ông ta vừa vào cửa thì nhìn thấy bộ dạng Cát Hồng
Diễm, cười hắc hắc, tiến lên hướng về giường ngồi xuống, một tay ôm chầm lấy ả, nắm lấy hai nhú mai cách một lớp áo, trong miệng buồn nôn nói:
- Vợ bé à, đợi không nổi sao?
Cát Hồng Diễm vặn vẹo thân mình, nũng nịu nói:
- Nói gì đó, cái anh này
Hạ Kim Cường ha ha cười, xoay người liền kéo Cát Hồng Diễm nằm xuống giường.
Lập tức hai người liền bắt đầu công phu trên giường, song thời gian không
bao lâu, Hạ Kim Cường dừng lại thở hồng hộc, ghé vào người Cát Hồng
Diễm.
- Sao lại thế này, hôm nay anh không có hứng sao?
Cát Hồng Diễm dựng người dậy.
Hạ Kim Cường đưa tay bắt lấy hai bầu ngực của ả, vừa đùa giỡn vừa nói:
- Còn không phải tên Hàn Đông sao?
Thực tế trên hội nghị thường ủy Hàn Đông cũng không nói gì, nhưng Hạ Kim
Cường cảm giác được, Hàn Đông cùng Bành Y Vinh khẳng định đã đạt được
thỏa thuận nhất trí, chỉ sợ ý tưởng muốn thông qua đại hội Đảng lần này
đạt được lợi ích của mình khó mà thực hiện được, trong lòng ông ta khó
chịu vô cùng.
Cát Hồng Diễm vừa nghe Hạ Kim Cường nhắc tới Hàn Đông, cũng là đè nén không nổi, tức giận nói:
- Đúng vậy, không thể tưởng được hắn ở ban tuyên truyền Tỉnh ủy cũng có người, em viết bản thảo cũng bị ban tuyên truyền giữ lại
Sắc mặt Hạ Kim Cường hết sức âm trầm, ông ta nhíu mày nói:
- Em không phải còn có bạn bè ở truyền thông khác sao, có thể hướng sang
truyền thông khác mà, mặc dù em viết bản thảo tin tức, nhưng cứ thay
hình đổi dạng, mặt khác báo chí tạp chí tính chất giống không nhau có
thể tham gia vào. Chỉ cần không phải báo Đảng, ai lại sẽ đi thẩm tra?
Cát Hồng Diễm gật đầu nói:
- Em cũng nghĩ như vậy, em cũng không tin là không phát hành được bản thảo.
Hạ Kim Cường suy nghĩ một chút, lại nói:
- Mặt khác em có thể đi phỏng vấn hệ thống giáo dục thành phố Tân Châu,
đây là điểm sáng Hàn Đông vừa mới mở ra cho địa phương, nhưng trong đó
có rất nhiều vấn đề, tiền lương giáo viên đều không đúng hạn, còn học
sinh thường xuyên bỏ học.
Y đây là một tên song điêu, thứ nhất
nếu chuyện hệ thống giáo dục sáng tỏ, có thể cho Hàn Đông mất mặt, mặt
khác thuận tiện đả kích Phí Nguyệt Phi đầu nhập vào hướng Hàn Đông.
Cát Hồng Diễm vừa nghe hưng phấn mà nói:
- Đúng, phải làm như thế, ngày mai em đi phỏng vấn.
Hạ Kim Cường nói:
- Em đi đâu trước, liên hệ với anh, anh cho người chào hỏi, để em phỏng vấn thuận lợi hơn.