Khi Ngụy Trung Đình từ Ủy ban Trung Ương xuống, cũng đã hơn năm mươi
rồi, anh ta là cán bộ làm được việc, hy vọng sẽ tạo chút thành tích tại
tỉnh Tây Xuyên, tương lai cũng sẽ được làm Bí thư Tỉnh ủy.
Nhưng sau khi đến tỉnh Tây Xuyên, anh ta mới phát hiện, rất nhiều việc phức tạp hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mình.
Tỉnh Tây Xuyên tuy là tỉnh thành phía Tây, so với khu vực Trung Đông
thì nền kinh tế lạc hậu một chút, nhưng mạng lưới quan hệ của con người
trong Tỉnh ủy, vẫn phức tạp như thường.
Ngụy Trung Đình cũng
không phải cán bộ không có nền tảng, nhưng vài năm tại tỉnh Tây Xuyên,
anh ta làm việc cực lực, tuy cũng mở rộng được khu vực nhất định, nhưng
vẫn chưa đạt được thiết nghĩ ban đầu của mình, điều này khiến anh ta có
chút buồn chán, trong lòng sớm có chút áp lực.
Hiện giờ trong tỉnh tạo một hạng mục lớn nhất, hạng mục trạm thủy điện vịnh thác nước
lại bị người khác tố cáo, dẫn đến Tổ điều tra của Ủy ban Cải cách xuống
đây, Ngụy Trung Đình cảm thấy, hoàn cảnh của mình chỉ sợ là không ổn.
Dù sao cơ quan phụ trách cụ thể là Ủy ban nhân dân tỉnh, tuy được liệt
vào danh sách hạng mục quan trọng của nhà nước, nhưng cụ thể thì được Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên đảm nhận. Nếu xảy ra vấn đề, chức Chủ tịch
tỉnh của anh ta cũng không thể thoát được trách nhiệm.
Một hạng mục to lớn như vậy, nếu nói không có chút vấn đề, vậy thì không có khả năng.
Mặc dù Ngụy Trung Đình đã chú ý một lần thêm một lần, cố gắng sắp xếp
hết về mọi mặt, giám sát tốt, nhưng anh ta cũng biết, rất nhiều phương
diện vẫn còn chút vấn đề, ví dụ nhà cung ứng nguyên liệu, trong đó có
hai người là lãnh đạo của bộ phận nào đó ở Trung Ương gọi thẳng điện
thoại cho Ngụy Trung Đình, dù đối phương không nói rõ, nhưng ý trong câu nói thì lại quá rõ ràng, Ngụy Trung Đình cũng không tiện không nể tình, chỉ là có thể đảm bảo nguyên liệu do họ cung ứng là hợp pháp đủ tiêu
chuẩn, chẳng qua Ngụy Trung Đình cũng không thể đích thân đến công
trường để kiểm soát, cho nên trong thao tác thực tế, có chút sơ sót cũng không còn cách nào.
Lần này Hàn Đông đến rất ầm ĩ, còn Bí
thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy chẳc hẳn sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này,
do đó Ngụy Trung Đình như dự báo được mình sẽ bị ảnh hưởng cực lớn bởi
hạng mục công trình này, tiền đồ cũng sẽ trở nên ảm đạm hơn.
Nghĩ đến đây, Ngụy Trung Đình có chút nản lòng, lại có chút không cam tâm.
- Nhưng mình lại làm được gì chứ?
Ngụy Trung Đình than một hơi dài trong lòng.
Là Chủ tịch tỉnh, Ngụy Trung Đình cũng chỉ có thể thốt lên lời ủng hộ
và phối hợp điều tra của Ủy ban Cải cách, hy vọng nhanh chóng điều tra
rõ tình hình.
Sau khi Phạm Đồng Huy nhận được chấp nhận của
Ngụy Trung Đình, liền sắp xếp cho Hồng Tiến Phong phối hợp hỗ trợ Hàn
Đông triển khai công việc điều tra.
Sau khi tan họp, một nhóm người liền đi ăn cơm, trên bàn ăn, Phạm Đồng Huy thể hiện rất nhiệt tình với Hàn Đông.
Ăn cơm xong, Hồng Tiến Phong đi cùng với Hàn Đông, chuẩn bị công việc
trước khi điều tra. Tổ điều tra được chia làm hai bộ phận, một là tiến
hành kiểm tra xem qua dữ liệu của Ủy ban nhân dân tỉnh có liên quan đến
hạng mục này, thứ hai là điều tra, kiểm nghiệm thực địa của công trình.
- Chủ tịch tỉnh Trung Đình, chúng ta bàn với nhau chút.
Phạm Đồng Huy nói với Ngụy Trung Đình.
Ngụy Trung Đình gật đầu, dù Phạm Đồng Huy muốn thực hiện điều gì, Ngụy Trung Đình cũng chỉ biết cùng đi tới cùng.
Hai người không vào phòng làm việc, mà đến phòng trà của Nhà khách.
Ngồi xuống, sau khi đợi nhân viên phục vụ đưa trà lên, Phạm Đồng Huy đặt tay lên trán, nói:
- Đúng là đêm dài lắm mộng, hạng mục vịnh thác nước, đối với phát triển của tỉnh chúng ta có tác dụng nặng nhẹ, không ngờ lại có người tố cáo
có quá nhiều vấn đề, khiến người khác đau lòng.
- Đúng vậy.
Ngụy Trung Đình không hiểu Phạm Đồng Huy đang muốn nói gì với mình, lúc này tâm trạng của anh ta hơi nặng nề, cho nên cũng không muốn nói
nhiều.
Rốt cuộc công trình có vấn đề không, mình có bị lan
can vào trong hay không, cái này đều phải đợi kết quả của Tổ điều tra
mới nói được, bây giờ mình nói quá nhiều, cũng không có chút tác dụng.
Cho nên hiện giờ Ngụy Trung Đình chỉ biết giữ im lặng.
Ánh mắt của Phạm Đồng Huy nhìn vào gương mặt của Ngụy Trung Đình, nhìn
thấy được bộ dạng có chút bất lực của Ngụy Trung Đình, anh ta nói:
- Chủ tịch tỉnh Trung Đình, đối với việc này, ý của tôi là nhất định
phải nghiêm khắc kiểm tra, cho nên đối với công việc của Tổ điều tra Ủy
ban Cải cách, chúng ta nên tích cực phối hợp. Nhưng...cũng không thể vì
điều tra, mà trì hoãn công việc của chúng ta, đồng thời chúng ta cũng
không thể vì vấn đề này nọ, cản trở phát triển của tỉnh Tây Xuyên, dù
sao vấn đề không quan trọng, thể hiện tài năng là mặt quan trọng nhất,
một công trình lớn, nếu nói một vấn đề cũng không có là rất khó. Có vấn
đề không nên sợ, điều đáng sợ là có vấn đề mà không phát hiện hoặc không đồng ý để thực hiện. Đối với vấn đề do Tổ điều tra phát hiện, chúng ta
nên kịp thời sửa đổi, đối với người phụ trách vấn đề, chúng ta cũng nên
tiến hành xử lý nghiêm túc, nhưng xử lý không thể mở rộng không có giới
hạn, như vậy cũng không phải thái độ khoa học...
Nghe lời của Phạm Đồng Huy, gương mặt của Ngụy Trung Đình dần dần hiện lên tia nghi
ngờ, rất nhanh liền biến mất, tuy nhiên ánh mắt của anh ta sáng hơn rất
nhiều so với ban đầu.
- Phạm Đồng Huy có ý gì?
- Chẳng lẽ anh ta không phải muốn nhằm vào mình?
- Nếu anh ta thực sự vì phát triển của tỉnh Tây Xuyên, e là cũng không
cần thiết. Nhưng nghe ý của anh ta, giống như không muốn mở rộng việc
này, mà muốn chuyện lớn hóa nhỏ, khiêm tốn giải quyết...
Lúc này, trong đầu Ngụy Trung Đình tràn đầy nghi ngờ, nhanh chóng
xoaacute; niệm, phân tích mục tiêu có thể của Phạm Đồng Huy.
Phạm Đồng Huy dường như nhìn được nghi ngờ trong lòng của Ngụy Trung Đình, anh ta cười nhẹ:
- Lần này do đồng chí Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên điều tra, đây cũng là một việc tốt, dù sao đồng chí Hàn Đông đối với tỉnh Tây Xuyên ắt còn
chút tình cảm, tôi nghĩ hắn cũng không muốn nhìn thấy phát triển của
tỉnh Tây Xuyên bị ảnh hưởng, về việc này, chúng ta nên tiến hành trao
đổi với đồng chí Hàn Đông.
- Bí thư Phạm nói rất đúng, đồng
chí Hàn Đông cũng quan tâm đến phát triển của tỉnh Tây Xuyên, tôi tin về mặt xử lý cho việc này, hắn nhất định có cách giải quyết.
Ngụy
Trung Đình mỉm cười nói, đồng thời trong lòng cũng dần sáng tỏ suy nghĩ, Phạm Đồng Huy sở dĩ không muốn làm lớn sự việc, một mặt cũng vì sợ làm
cục diện của tỉnh Tây Xuyên thêm phức tạp, ngoài ra còn phải đề phòng
Hàn Đông.
Anh ta nghĩ đến việc lần trước Hàn Đông đến tuần
tra tại tỉnh Tây Xuyên, dường như Phạm Đồng Huy hơi bất mãn, chẳng qua
mâu thuẫn giữa hai người vẫn chưa thể hiện lên, càng không có công khai
mà thôi.
- Phạm Đồng Huy có thể ngồi lên vị trí Chủ tịch tỉnh tỉnh Tây Xuyên, có quan hệ rất lớn với cụ Hàn, nhưng dù sao Phạm Đồng
Huy cũng không thuộc phe họ Hàn, cho nên Hàn Đông muốn nhúng tay vào
việc của tỉnh Tây Xuyên, hơn nữa còn muốn bồi dưỡng thế lực của mình tại tỉnh Tây Xuyên, ắt hẳn sẽ sản sinh ra mâu thuẫn với Phạm Đồng Huy, e là đây chính là nguồn góc của vấn đề.
Sau khi làm sáng tỏ suy
nghĩ, Ngụy Trung Đình bèn thở phào nhẹ nhõm, cũng nói là, về việc này,
Phạm Đồng Huy và mình có chung lợi ích, như vậy về mặt xử lý hạng mục
thủy điện vịnh thác nước, Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên mà đưa ra ý kiến, Trung Ương cũng không thể làm ngơ, đương nhiên cũng không thể mặc cho Hàn
Đông mở rộng sự việc.
- Như vậy cũng tốt, Phạm Đồng Huy cùng với mình đứng chung một lập trường, đối với thương lượng bên trên, càng có sức hơn.
Ngụy Trung Đình nghĩ thầm trong lòng.
Đồng thời, làm cho hiềm khích giữa Phạm Đồng Huy và Hàn Đông càng mở rộng, đối với Ngụy Trung Đình mà nói, cũng là việc tốt.
Vì nếu giữa Hàn Đông và Phạm Đồng Huy hợp tác tốt, vậy sức ảnh hưởng
của Phạm Đồng Huy tại tỉnh Tây Xuyên sẽ được tăng lên, như vậy bất lợi
đối với Ngụy Trung Đình.
Đối với suy nghĩ và dự tính của hai
vị lãnh đạo chủ yếu của tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông cũng không thể xác thực biết được, cho nên Hàn Đông biết, mình đại diện cho Ủy ban Cải cách đến để điều tra, dù đổi lại là ai cũng sẽ không vui.
Cho nên tuy nói Phạm Đồng Huy sẽ toàn lực ủng hộ và hỗ trợ công việc của Tổ điều
tra, Hàn Đông không hoàn toàn yên tâm, do đó sau khi trao đổi với Hồng
Tiến Phong, cho anh ta phụ trách sắp xếp, chọn lọc ra một số người tương đối tin tưởng để hỗ trợ điều tra.
Đương nhiên, những người này, chủ yếu làm một số công việc phụ, điều tra cụ thể đều do người của Hàn Đông dẫn đến thực hiện.
Dù sao Hàn Đông đến trong chiêng trống, cho nên công việc điều tra nhất định phải đảm bảo xác thực, nếu có vấn đề phải điều tra rõ ràng, nếu
không có vấn đề, sau khi trải qua điều tra cụ thể, cũng nên cho đối
phương một lời giải thích.
Từ các văn kiện liên quan đến Ủy
ban nhân dân tỉnh, vẫn không điều tra được vấn đề gì to lớn, nên nói có
chút vấn đề nhỏ, vậy cũng không mấy quan trọng.
Đối với việc
này Hàn Đông cũng không mấy kỳ vọng, về mặt dữ liệu, quá dễ dàng làm
giả, nếu ngay cả cái này có thể điều tra ra sự thật, vậy chức Chủ tịch
tỉnh của Ngụy Trung Đình chi bằng từ chức đừng làm nữa.
Ở
Thục Đô được nửa ngày, sáng ngày thứ hai, Hàn Đông dẫn theo nhóm người
tiến thẳng đến thành phố Du Bình, chuẩn bị điều tra thực địa, đây là
phần quan trọng trong cuộc điều tra.
Người đi theo ngoài Hồng Tiến Phong ra, về phía tỉnh Tây Xuyên còn có bốn người đi theo, những
người này được chọn ra vào ngày hôm qua để cùng đi theo điều tra.
Khoảng mười giờ, Hàn Đông đi chung với Hồng Tiến Phong, gặp gỡ Phó tổng giám đốc Tập đoàn thủy điện, người phụ trách Tương Thuần Hải của hạng
mục thủy điện vịnh thác nước, từ tình hình trao đổi cho thấy, Tương
Thuần Hải đối với Tổ điều tra của Ủy ban Cải cách có chút tinh thần
chống đối, tuy nhiên anh ta vẫn phải sắp xếp kiến trúc sư hỗ trợ điều
tra, anh ta lấy lý do có việc nên rời khỏi.
Hồng Tiến Phong cùng với Hàn Đông đi đến công trường, cười nói:
- Xem ra, Tương Thuần Hải rất bất mãn.
- Có thể hiểu được.
Hàn Đông nói.
Trước mắt cảnh tượng bận rộn, máy ủi đất, máy xúc, máy trộn bê tông,
các máy móc cơ khí đều đang vận hành, phía trước khe sâu hai bên núi đều được gọt trụi, con đập lớn của đập chứa nước đã hoàn thành một nửa, còn đang trong quá trình thi công.
Mấy vị chuyên gia đã đến công trường tiến hành điều tra, những chuyên gia này đều là người bận rộn,
trước đó Hàn Đông còn đang bàn luận với Tương Thuần Hải, họ liền nhờ
người dẫn đến công trường.
Đối với các vị chuyên gia này, Hàn Đông cũng rất yên tâm, đối với thái độ công việc và tinh thần chuyên
nghiệp của họ cũng vô cùng kính nể.
Mười hai giờ rưỡi rồi,
mấy vị chuyên gia vẫn chưa từ công trường quay về, Hàn Đông liền sắp xếp cho Hứa Song mời họ đến dùng cơm, những vị chuyên gia lão thành này một khi bận rộn, ngay cả cơm cũng không màng ăn, Hàn Đông không thể để cho
họ mệt mỏi.
Hứa Song vừa rời khỏi không lâu, tóc bạc
phơ Trình Gia Thành bèn từ phía trước bước đến, vẫn chưa bước đến gần đã xúc động nói:
- Hàn Đông, công trình này có vấn đề rất lớn, phải lập tức ngưng lại…