Người Cầm Quyền

Chương 183: Chương 183: Dặn dò của Chủ tịch thành phố cũng không nghe (1+2+3)






Nhận được điện thoại của Hoàng Văn Vận, Hàn Đông lập tức lái xe đi tới Huyện ủy.

Thư ký Tề Bằng của Hoàng Văn Vận vẫn giống như trước, rất khách khí, trong mắt vẫn là cảm giác về sự ưu việt không che dấu được, có lẽ theo y thấy, chính mình chính là đại biểu cho là Bí thư huyện ủy, ngoại trừ lãnh đạo Thành ủy, cũng không cần khách khí với người nào ở huyện

- Hàn Đông đến đây, ngồi đi.

Hoàng Văn Vận trên mặt thần sắc nghiêm túc, Trần Thế Mặc là thường vụ Thành ủy, lời của ông ta nhất định phải coi trọng.

Hàn Đông ngồi xuống, lấy thuốc lá Trung Hoa ra đưa cho Hoàng Văn Vận một điếu, sau khi lấy ra bật lửa mồi lửa cho ổng, cũng tự châm một điếu cho mình, yên lặng nhả khói

Khi Hoàng Văn Vận gọi điện thoại, Hàn Đông đã đại khái đoán được là chuyện gì xảy ra. Phương Trung vừa nãy đã điện thoại cho hắn, ngay sau đó Hoàng Văn Vận liền gọi tới, phỏng chừng vẫn là sự tình cơ sở sản xuất của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang

Hàn Đông rất không thích, bản thân mình vì sự phát triển của khu công nghiệp vì phát triển kinh tế của huyện Phú Nghĩa, vì sao luôn có nhiều sự tình phiền hà như vậy chứ?

Hoàng Văn Vận cũng buồn rầu hút thuốc, trong lòng y cũng không thoải mái, Hàn Đông có thể chuẩn bị sẵn sàng trước khi tin tức công bố, cũng trực tiếp mời kỹ sư trưởng của viện nghiên cứu hóa chất đến huyện Phú Nghĩa khảo sát, khẳng định dốc lòng làm việc này, cũng khẳng định tìm không ít quan hệ.

Nhưng Trần Thế Mặc thân là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố, đại biểu Ủy ban nhân dân thành phố toàn quyền phụ trách sự tình lần này, sự tình của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang được thành thị rất coi trọng, đơn vị huyện bậc một chỉ có huyện Phú Nghĩa nộp tài liệu đăng ký, ở thành phố mặt phải thống nhất chỉnh hợp cũng có thể hiểu được

Nhưng nếu khiến huyện Phú Nghĩa rút tài liệu về, thì sẽ là một đả kích rất lớn đến tính tích cực đối với công tác của Hàn Đông

Hung hăng rít một hơi, Hàn Đông nói:

- Bí thư Hoàng, tôi không đồng ý rút tài liệu đăng ký về, hơn nữa cũng không có xung đột với sự tình cơ sở sản xuất của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang mà thành phố muốn đăng ký, cùng nhau đăng ký cũng không có gì xung đột đúng không, chỉ cần có thực lực, xây cả ba cơ sở sản xuất cũng được mà

Hoàng Văn Vận cười cười, nói:

- Tâm tình của cậu có thể lý giải, cũng biết cậu vì chuyện này khẳng định tốn không ít công sức, và tôi cũng nhìn nhận cách nói của cậu, tuy nhiên vấn đề hiện tại là, lãnh đạo thành phố cho rằng như vậy sẽ làm xáo trộn thống nhất bố trí của Ủy ban nhân dân thành phố, nếu cuối cùng có thể khiến cơ sở sản xuất của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang kéo đến Phú Nghĩa, cũng dễ nói một chút, dù sao thành tích bày ở trước mặt mà. Nhưng nếu đến lúc đó cơ sở sản xuất không ngụ lại huyện Phú Nghĩa, mà Ủy ban nhân dân thành phố cũng không thành công, vấn đề lại khác hẳn

Hàn Đông gật gật đầu, hiểu ý Hoàng Văn Vận, đến lúc đó Ủy ban nhân dân thành phố có khả năng đổ trách nhiệm quy tội cho huyện Phú Nghĩa

Ngẩng đầu nhìn Hoàng Văn Vận, Hàn Đông nói lời công chính:

- Bí thư Hoàng, tôi cho rằng Ban quản lý làm cũng không sai, hơn nữa ủy ban Kế hoạch tỉnh cũng không có nói chỉ đơn vị Ủy ban nhân dân thành phố có thể trình báo. Cứ việc tôi cũng không thể cam đoan nhất định có thể đem căn cứ số 1 kéo đến nơi đây, nhưng từ một tuần trước chúng tôi đã đang bắt đầu chuẩn bị, bỏ ra nhiều công sức như vậy, hơn nữa đã mời tổng công trình sư của viện nghiên cứu đến khảo sát, tôi nghe nói ủy ban Kế hoạch đã đem khu công nghiệp Thần Quang liệt vào đối tượng khảo sát trọng điểm, cho nên tôi không muốn bỏ cuộc

Trên mặt Hàn Đông tràn đầy kiên trì và quyết tâm, Hoàng Văn Vận thở dài một hơi, bỗng nhiên giơ tay vỗ đùi, hạ quyết định quyết tâm nói:

- Được, cứ như vậy đi, Hàn Đông cậu dốc toàn lực đi làm tốt chuyện này, sự tình của Ủy ban nhân dân thành phố, tôi đến giải thích.

- Cảm ơn bí thư Hoàng, tôi sẽ dốc hết toàn lực làm tốt chuyện này

Hàn Đông đứng lên nói.

Trở lại Ban quản lý, Hàn Đông gọi điện thoại cho Từ Bân hỏi một chút, biết được biết được kết quả sàn lọc bước đầu, vào ngày mốt cũng là thứ Sáu sẽ công bố, tuy nhiên khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa nếu được xác định là đối tượng khảo sát trọng điểm, qua vòng sơ tuyển khẳng định là không có vấn đề.

Theo sau, Hàn Đông cho gọi Đặng Học Vinh và Phạm Văn Phương đến, đem tin tức mình dò hỏi được nói cho bọn họ, nói:

- Hiện tại khu công nghiệp chúng ta thông qua sơ tuyển khẳng định là không có vấn đề, bước tiếp theo chính là thởi điểm tiến thêm một bước triển lãm ưu thế của chúng ta, tôi cảm thấy ba điểm nói trong tài liệu đăng ký, kế tiếp không phải là yếu điểm chúng ta phải trình bày, bởi vì nhựng thứ này tất cả mọi người là đã biết rồi, vậy thì chúng ta nên từ chính khu công nghiệp tìm ưu thế

Phạm Văn Phương nói:

- Nếu là khu công nghiệp, thì hình như không có ưu thế gì, ngoại trừ một mảnh đất hoang ra, gì cũng không có

Đặng Học Vinh bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, nói:

- Đây chính là ưu thế của chúng ta, nếu có thể nghe ngóng được quy mô căn cứ số 1, thì sao chúng ta không đem mảnh đất hoang này làm một quy hoạch bước đầu trước?

Hàn Đông vừa nghe cao hứng nói:

- Đúng vậy, đây là một ý tưởng không tồi, chúng ta chính là phải biết bất lợi thành ưu thế, ừ, ngoại trừ điểm này, các anh phải tiến thêm một bước đào móc các ưu thế khác. Tôi đi nghĩ cách hỏi thăm một vài tình huống của căn cứ số 1

Sau khi đợi Đặng Học Vinh và Phạm Văn Phương xuống lầu, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Từ Bân, cười nói:

- Ngại quá, Trưởng phòng Từ, lại quấy rầy anh.

Từ Bân cười nói:

- Không sao, trong khoảng thời gian này công tác của tôi chính là vì mọi người phục vụ, có gì không rõ đều có thể hỏi tôi

Hàn Đông nói:

- Không biết Trưởng phòng Từ có thông tin tương quan về quy mô cải tạo xây dựng, diện tích chiếm đất và các thứ của căn cứ số 1 không?

Từ Bân hỏi:

- Hàn Đông anh hỏi mấy cái này dùng làm gì thế?

Hàn Đông cười nói:

- Tôi cũng không có cách nào, đợt cạnh tranh tiếp theo khẳng định vô cùng kịch liệt, ưu thế huyện Phú Nghĩa chúng tôi vô cùng nghèo nàn, khu công nghiệp thật ra không hề ít đất hoang, tôi xem có thể lập quy hoạch trước không mà

Từ bân cũng hiểu rõ ý tứ của Hàn Đông, cười nói:

- Vậy thì khó đây, hiện tại tôi biết đến chính là, căn cứ số 1 bao gồm cả viện nghiên cứu, ngoài ra còn có một số nguyên liệu mói có khả năng được sản xuất căn cứ số 1, tôi phỏng chừng cũng chỉ có tổ chuyên gia mới biết chuẩn xác

- Thế à, vậy cám ơn Trưởng phòng Từ

Hàn Đông treo máy, liền quyết định đi Thục Đô, nghĩ biện pháp từ miệng Xa Công moi được chút tư liệu

Chỉ có điều, mạo muội tiến đến như vậy, có chút không tốt

Cân nhắc một hồi, Hàn đông bỗng nhiên trong lòng vừa động, Xa Công ngày hôm đó khi ở Triệu Hoa ăn cá nước ngọt, có một người cảm thán nói là mùi vị giống trong ký ức ngày xưa gì đó, hay là mình lấy danh nghĩa tặng cá nước ngọt đi Thục Đô

Nghĩ đến đây, Hàn đông lập tức gọi điện thoại đến phòng Đảng chính Triệu Hoa, lần này coi như là việc cá nhân, trực tiếp để Đặng Đạt Hòa xử lý là được.

Điện thoại đúng là Đặng Đạt Hòa nghe máy, vừa nghe Hàn Đông muốn anh ta chuẩn bị chút cá nước ngọt, tự nhiên một chút vấn đề cũng không có, lập tức nói chuẩn bị xong sẽ đưa qua cho Hàn Đông

Hàn Đông nói:

- Tôi lập tức xuất phát đi Triệu Hoa, anh cho người chuẩn bị là được

Khi đợi Hàn Đông lái xe đến Triệu Hoa, Đặng Đạt Hòa đã cho Vương Bân Hiền chuẩn bị hơn hai mươi cân cá nước ngọt, đều dùng túi plastic đóng gói. Lấy xong cá, Hàn đông trở lại Ban quản lý, gọi cho Đặng Học Vinh, bảo anh ta ăn xong cơm trưa về Ban quản lý, đến lúc đó cùng đi Thục Đô. Kỳ thật chỉ cần mang theo Phạm Văn Phương là được, hắn cũng nhìn ra được Xa Công có hảo cảm đối với Phạm Văn Phương, nhưng Hàn Đông nghĩ lại vẫn là đưa Đặng Học Vinh theo là tốt hơn, như vậy miễn cho người ngoài nói xấu, dù sao mình và Phạm Văn Phương đều là nam nữ thanh niên, cùng nhau chạy ra bên ngoài cũng không tốt

Sau cơm trưa, Hàn Đông cũng không nghỉ ngơi, tới Ban quản lý tiếp Đặng học Vinh và Phạm Văn Phương, đem ý đồ của chính mình nói cho bọn họ một chút, lập tức lái xe tới Thục Đô.

Trên đường, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho nhà khách mà Xa Công đang ở, nói ra chuyện mình tặng cá nước ngọt, còn nói số cá này rất dễ làm, chỉ cần tìm tiệm ăn nhỏ để ông chủ gia công chút là có thể ăn được rồi

Dù biết Hàn đông làm như vậy chắc là có việc nhờ vả, nhưng Xa Công trong lòng cũng có chút cảm động, ông ta ở thôn An Khê trấn Triệu Hoa sinh sống nhiều năm, đối với nơi đó có cảm tình sâu đậm, hơn nữa ngày đó theo Hàn Đông đi một chuyến, biết khi Hàn đông đảm nhiệm Chủ tịch thị trấn và bí thư ở trấn Triệu Hoa, mang đến biến hóa lớn cho thôn An Khê trấn Triệu Hoa, khiến ông đối với chàng thanh niên này có nhiều thiện cảm

Buổi chiều Xa Công cùng với người của tổ chuyên gia cùng nhau thảo luận sự tình xây dựng căn cứ, bởi vậy bảo Hàn Đông mang cá đến quầy tiếp tân trước, đến lúc đó ông ta sẽ tới lấy, ngoài ra còn nói Hàn Đông bọn họ nếu có thời gian, ông muốn mời Hàn Đông bọn họ ăn cơm chiều.

Hàn Đông lập tức đáp ứng, đưa cá qua đó chỉ là thủ đoạn, mục đích là muốn dò la chút tin tức từ trên Xa Công, đến lúc đó cùng nhau ăn cơm, nói đến chuyện đó cũng tiện hơn

Còn mấy tiếng nữa mới đến cơm chiều, Hàn Đông gọi điện thoại hẹn Ngưu Chí Không ra uống trà. Nhớ lần trước sau khi bị phòng Công an huyện Phú Nghĩa bắt về, anh ta gọi điện thoại xin giúp đỡ với thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy, quan hệ bọn họ hẳn là không tồi mới đúng. Hàn Đông chuẩn bị thông qua Ngưu Chí Không xem có thể làm quen với Phạm Đồng Huy hay không, nếu đến lúc đó có thể khiến Phạm Đồng Huy nói giúp vài lời, như vậy vấn đề chuyện căn cứ sẽ không lớn.

Hiện giờ Phạm Đồng Huy đã là thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh, sau khi Lăng Tụ Giai rơi đài, trung ương cũng chưa tiến hành điều chỉnh gì đối với nhân sự của tỉnh Tây Xuyên, trên cơ bản là tiến hành chỉnh hợp bên trong Tỉnh ủy Tây Xuyên mà thôi.

Ngưu Chí Không sau khi biết ý Hàn Đông, cười nói:

- Vấn đề này cũng khó mà nói, anh Đông, có chuyện này tôi rất muốn biết, chuyện của người kia rốt cuộc có liên quan tới anh không?

Chuyện anh ta nói đương nhiên chính là chuyện Phó chủ tịch thường trực tỉnh tiền nhiệm Lăng Tụ Giai rơi đài

- Ha ha…

Hàn Đông mỉm cười, lập tức nói:

- Nói sao ta, nói có thì có, nói không thì không

Ngưu Chí Không nếu đã hỏi thế, như vậy anh ta hẳn là có điều hoài nghi rồi, Hàn Đông tuy rằng phải khiêm tốn làm người, nhưng để lộ một chút cũng là có lợi

- Tôi hiểu rồi

Ngưu Chí Không gật gật đầu, dù lời của hắn nói rất ba phải cái nào cũng được, nhưng hắn không có phủ nhận, như vậy chính là xác nhận, vừa nghĩ tới Hàn Đông quả nhiên chính là người kế nghiệp của lão Hàn, Ngưu Chí Không trong lòng một trận kích động, khó trách đến Lữ Nam Phương cũng đối đãi với hắn khách khí như vậy.

Lúc này Ngưu Chí Không thoạt nhìn bên ngoài tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng nội tâm bên trong, lại dường như có vô vàn ngọn sóng đang quay cuồng. Cái tên mặt mang nụ cười mỉm trước mặt này, mới thật sự là Thái tử Đảng, giống tên con ông cháu cha như Lăng Tĩnh Nhiên, xách giày cho người ta cũng không xứng nữa là, đúng là so với thói kiêu ngạo của Lăng Tĩnh Nhiên, Hàn Đông đúng là khiêm tốn hơn rất nhiều, hơn nữa làm toàn việc lớn. Ở trên nhật báo Hoa Hạ đăng bài cổ động cải cách mở cửa, thi hành chính vụ công khai, những việc này không phải người bình thường có thể làm được đâu

Vừa nghĩ tới chính mình đã cùng Hàn Đông thành lập được mối quan hệ không tồi, trong lòng Ngưu Chí Không liền cảm thấy vô cùng may mắn, đồng thời mang đầy cảm kích đối với Lữ Nam Phương, Lữ Nam Phương có thể giới thiệu Hàn Đông cho mình, đây là sự tín nhiệm lớn nhất đối với mình

Hàn Đông mỉm cười nhìn Ngưu Chí Không, với sự thông minh của anh ta, hẳn là đã sớm có hoài nghi đối với đúng thân phận của mình, hiện tại có được sự xác nhận của mình, nói vậy hợp tác về sau sẽ càng phát triển vui vẻ hơn

Sở dĩ không phủ nhận thân phận của mình, Hàn Đông là cảm thấy thông qua trong khoảng thời gian tiếp xúc này, Ngưu Chí Không quả thật là một người không tồi, bất kể là ở mặt kinh doanh mà nói, hay đơn thuần là từ góc độ kết giao bằng hữu mà nói, Ngưu Chí Không này xem như là một đối tượng không tồi. Phỏng chừng anh ta cũng sẽ không đem thân phận của mình tùy ý lan truyền ra ngoài.

- Ừ, tôi gọi điện thoại cho Chủ tịch tỉnh Phạm nói một tiếng, có thành hay không tôi không dám đảm bảo đâu nha

Ngưu Chí Không nói, lấy điện thoại di động ra, lập tức đi qua một bên gọi điện thoại.

Đặng Học Vinh và Phạm Văn Phương ở một bên, lúc này trong lòng đầy nghi hoặc, không biết vừa rồi Hàn Đông và Ngưu Chí Không nói cái gì, xem ra Ngưu Chí Không dường như có chút kích động, dù anh ta che dấu rất khá, nhưng Đặng Học Vinh và Phạm Văn Phương đều nhìn ra được. Tuy nhiên đối với việc Hàn Đông có thể thông qua Ngưu Chí Không mời Phó chủ tịch tỉnh Phạm chào hỏi, trong lòng hai người vẫn là khá kích động, nói không chừng lần này dưới cố gắng của chủ nhiệm Hàn, khu công nghiệp Thần Quang thật sự có thể đem căn cứ số 1 kéo qua đây

Ngưu Chí Không rất nhanh liền nói chuyện điện thoại xong, trở lại ngồi xuống cười nói:

- Tôi vừa rồi cùng Chủ tịch tỉnh Phạm nói qua chuyện này, ông ta nói đến lúc đó sẽ chú ý chuyện này.

- Cảm ơn nhé

Hàn Đông giơ chén trà cùng anh ta cụng ly nói, dù Phạm Đồng Huy chưa đáp ứng gì cả, nhưng ông ta nếu đã đáp ứng chú ý việc này, nói vậy cũng sẽ không tùy ý nói cho có mà thôi

Ngưu Chí Không cười nói:

- Một chút việc nhỏ mà thôi, anh Đông, hay là tối nay gọi Nam Phương ra ngồi cùng được không?

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Chắc là không được, chúng tôi phải trở về tiến thêm một bước chuẩn bị, đợi sau khi chuyện này kép lại, tôi mời các anh ăn cơm

- Vậy cũng được, anh Đông gọi cho tôi bất cứ lúc nào cũng được

Ngưu Chí Không biết Hàn Đông con người này, cũng không phải được mình nịnh bợ ra mặt chút là có thể kết giao liền, quan trọng nhất chính là con người thường ngày của mình, hắn nếu đã để lộ ra thân phận, cũng chỉ là một kiểu nhận định đối với mình mà thôi, về sau mình chỉ cần nắm giữ tốt tiết tấu, hoàn thiện mối quan hệ với hắn, vậy mới có thể trèo lên gốc cây đại thụ kia. Lần này là vì Lăng Tụ Giai thoáng chèn ép Hàn Đông một chút, kết quả đã trực tiếp bị ngã nhào, có thể thấy được Hàn Đông ở nhưng nhà họ Hàn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, về sau không chừng có thể đi đến cấp bậc nào đó

Giờ khắc này, Ngưu Chí Không đã quyết định, kinh doanh của gia tộc về sau, phải đi theo bước tiến của Hàn Đông, hắn đi đến nơi nào, thì chạy đến gia tăng đầu tư, khẳng định có thể phát triển nhanh hơn nữa



Buổi tối, Hàn đông, Đặng Học Vinh và Phạm Văn Phương cùng Xa Công ăn cơm, trước đó Hàn Đông đã nói trước với Phạm Văn Phương, bởi vậy trên bàn cơm Phạm Văn Phương liền phụ trách làm sinh động không khí đồng thời tìm hiểu tin tức. Một bữa cơm, Hàn Đông liền có được bước đầu hiểu biết về quy mô cùng với diện tích chiếm đất đại khái các thứ của căn cứ số 1, quyết định trở về làm tốt quy hoạch nhắm đúng mục tiêu.

Xa Công cũng hiểu rõ ý tứ của Hàn Đông bọn họ, bởi vậy trong giọng nói còn nhiều lần nhắc nhở vài câu.

Vào đêm hôm đó, Hàn Đông cùng với Đặng Học Vinh và Phạm Văn Phương chạy về huyện Phú Nghĩa. Về đến nhà, cũng đã là mười giờ rưỡi

Vừa mới mở cửa ra, cửa đối diện liền mở, Kiều San San mặc bộ áo ngủ màu hồng phấn hỏi:

- Hàn Đông anh bận việc gì thế, sau tối thế mới về?

Hàn đông cười nói:

- Anh mới từ Thục Đô trở về, đợi anh tắm xong ra cùng em nói chuyện phiếm

- Ai cần anh chứ

Kiều San San thẹn thùng nói, bộ dáng bà trẻ kia, khiến Hàn Đông rung động trong lòng.

Rất nhanh đã tắm táp xong, cảm giác cũng nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều, Hàn Đông liền đến ký túc xá của Kiều San San, ngồi xuống bên cạnh cô, hít một hơi thật sâu nói:

- Thơm quá đi…

- Cái anh này!

Kiều San San tức giận nói, trên mặt hiện lên một lớp hồng, đôi chân tuyết trắng đặt ở trên sô pha, mười ngón chân sơn màu hồng phấn nhìn vô cùng xinh đẹp

Hàn Đông không kìm nổi đem chân của nàng nắm trong tay, cảm thán nói:

- Em đúng là càng ngày càng đẹp, đến chân cũng đẹp thế này…

- Có ai khen người ta như anh không chứ?

Kiều San San hờn dỗi nói, giơ tay kéo kéo áo ngủ xuống, chắc là sợ bị nhìn thấy. Trên mặt cô lại một màu hồng thoáng hiện lên, đôi lông mi cong cong khẽ chớp chớp, sóng mắt lưu động, đầy nhu tình.

Hàn Đông giơ tay vuốt ve đôi chân xinh đẹp đó trong chốc lát, nhìn Kiều San San kiều diễm như hoa, liền dựa qua, cúi đầu tiếp cận

Kiều San San thẹn thùng nhắm hai mắt lại, đôi lông mi cong cong kia càng không ngừng rung động, khi Hàn Đông hôn lên môi cô, thân thể của cô rõ ràng rõ ràng hơi run rẩy

Đây là lần thứ hai hai người hôn môi, phát sinh dưới tâm lý hai người có chuẩn bị, cái cảm giác kia, cái cảm thụ kia đúng là khác với lần đầu

Thật lâu sau, Kiều San San đột nhiên tách ra, thở gấp nói:

- Sắp thở không nổi rồi…

Hàn Đông cười ha hả nói:

- Vậy nghỉ ngơi một chút chúng ta lại tiếp tục.

Kiều San San lập tức mắc cỡ đỏ mặt nói:

- Nghĩ sao mà hay ghê…

Cô nói xong muốn đứng dậy, Hàn đông lập tức ôm lấy cô, ở bên tai cô nói:

- Ha hả, em chạy không thoát đâu

Luồng khí nóng vù vù ùa vào tai, tản ra đến trên má cô, Kiều San San cảm thấy tai mình nóng lên, cả người như nhũn ra, trên mặt ửng đỏ, dùng sức vùng vẫy nói:

- Hàn Đông, anh đứng đắn chút, em có lời cần nói vói anh

Hàn Đông từ phía sau ôm lấy cô, đầu gối lên trên vai cô, má hai người kề sát vào nhau, cười nói:

- Em nói đi, anh nghe đây

- Anh như vậy bảo sao mà nói hả?

Kiều San San hờn dỗi nói

Hàn Đông cười nói:

- Nấu không như vậy thì anh nghe không vô đâu

Kiều San San đối với Hàn Đông vô lại đã hết chỗ nói rồi, hai tay nắm lấy tay Hàn đông, nói:

- Vậy anh không được lộn xộn, tập trung nghe em nói nha

Hàn Đông gật gật đầu nói:

- Ừ, em nói đi, anh chăm chú lắng nghe

Kiều San San trầm ngâm một lát, nói:

- Hàn Đông, anh có biết vì sao ba em phản đối chúng ta ở cùng nhau không?

Hàn Đông ngẩn ra, mỉm cười nói:

- Có phải cảm thấy anh không có bối cảnh gì hay không?

Nếu Kiều San San gật đầu, Hàn Đông sẽ quyết định công khai thân phận của mình nói cho cô ấy, hắn cũng nghĩ qua, dù không muốn cảm tình của mình và Kiều San San pha tạp quá nhiều thứ khác, nhưng Kiều San San vốn không có ý tưởng gì khác, chỉ là điều Kiều Hiếu Nghĩa quá để ý đến địa vị mà thôi, mình cho dù vì Kiều San San, để cho Kiều Hiếu Nghĩa biết thân phận của mình cũng không có gì đáng ngại, đến lúc đó mặc kệ Kiều Hiếu Nghĩa không phải là được sao?

Kiều San San nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu nói:

- Cũng không hoàn toàn như thế, nghe mẹ em nói, ba em nói là, mấy vị lãnh đạo bên trong Thành ủy không hài lòng với anh, một khi anh xảy ra sai lầm gì, bọn họ khẳng định sẽ không khách khí với anh, ba em chính là sợ em đến lúc đó đi theo anh chịu khổ. Mặt khác...

- Mặt khác, ba em còn nói Lăng Tụ Giai tuy rơi đài, nhưng quan hệ của ông ta vẫn còn đây…

Kiều San San cắn môi nói, trên mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, gặp phải người cha như vậy, cô có thể làm được gì chứ? Mặc dù hạnh phúc của chính mình phải do chính mình theo đuổi mà nắm bắt, nhưng thân là con, cũng không thể vì hạnh phúc của chính mình mà từ bỏ cả cha mẹ.

Hàn Đông thở dài một hơi, Kiều Hiếu Nghĩa này rốt cuộc vẫn là quá để ý đến địa vị

- Nói như vậy, ba em vẫn là cảm thấy bối cảnh của anh không đủ thôi, San San, em tin anh chứ

Kiều San San quay đầu, trong mắt lóe ra tia sáng nhàn nhạt, bên trong hốc mắt cũng là tràn đầy nước mắt, cô nhẹ nhàng hôn lên môi Hàn Đông, hạ giọng nói:

- Hàn Đông, em tin anh, mặc kệ ba em thế nào, em cũng phải ở cùng với anh, anh cho em chút thời gian, em sẽ thuyết phục ba

Hàn Đông nghĩ thầm rằng nếu ba em có thể dễ dàng thuyết phục như vậy, em cũng sẽ không đau khổ thế này, liền nói:

- San San, kỳ thật nhà của anh…

- Đừng nói nữa

Kiều San San giơ tay nhẹ nhàng che lấy miệng Hàn Đông, nói:

- Hàn Đông, đừng nói nữa. Mặc kệ trong nhà anh làm gì, em đều nguyện ý ở cùng với anh, nếu ba em thật sự không đồng ý, em liền dứt khoát từ chức đến công ty mẹ làm việc…

Hàn Đông sửng sốt, không thể ngờ rằng cô lại suy nghĩ như thế, tuy nhiên lại thể hiện ra tấm chân tình mà cô đối với mình, liền nói:

- San San kỳ thật nhà của anh chủ yếu cũng không phải là…

- Em nói rồi đừng nói nữa...

Kiều San San nói xong, trực tiếp xoay người, dùng miệng ngăn chặn miệng Hàn Đông.

Lần này thì Hàn Đông thật sự không thể nói, cũng hiếm khi được Kiều San San chủ động như vậy, tự nhiên phải kịch liệt đáp lại cô, hai người say sưa ôm lấy nhau, đầu lưỡi giống hai con rắn đang trườn giằng co với nhau

Hồi lâu, Kiều San San mới tách ra, thở hổn hển:

- Cứ vậy muốn chết hả…

Hàn Đông ha hả cười, cảm giác vẫn còn đọng trên lưỡi, nhìn mặt Kiều San San đầy thẹn thùng, trong lòng hạnh phúc.

Kiều San San thở hổn hển một trận, nói:

- Hàn Đông, từ giờ trở đi, chúng ta đều phải cố gắng được không? Nếu ba em ba nói lãnh đạo Thành ủy bất mãn với anh, anh phải cẩn thận một chút nha…

Hàn Đông nắm lấy bàn tay trắng nõn nhỏ bé của Kiều San San, kiên định nói:

- San San em yên tâm, anh không sao, đừng nói mấy lãnh đạo Thành ủy, cho dù là Lăng Tụ Giai, còn không phải là bị giẫm bẹp sao

Kiều San San ngẩn ra, lập tức khanh khách cười, nói:

- Anh được đó, vậy anh khi nào thì lên làm Bí thư huyện ủy thế?

Hàn Đông cười nói:

- Có phải lên làm Bí thư huyện ủy rồi, em sẽ gả cho anh?

- Được thôi, tuy nhiên em cũng không thể cứ chờ mãi, trong vòng năm năm, nếu anh lên làm Bí thư huyện ủy, cho dù ba em không đồng ý, em cùng anh bỏ trốn

Kiều San San cười nói, mặc dù Hàn Đông quả thật không tồi, hơn nữa nghe nói Bí thư Thành ủy đối với hắn cũng khá thưởng thức, có lẽ cấp bậc cất nhắc tới cấp Cục trưởng cũng không là vấn đề gì, nhưng nếu muốn trở thành Bí thư huyện ủy cũng không phải dễ dàng như vậy. Mặc dù Bí thư huyện ủy cũng chỉ là cấp Cục trưởng, nhưng Bí thư huyện ủy là quan to một phương đó, trên cơ bản không có khả năng để cho người tuổi trẻ như vậy đảm nhiệm đúng không. Thời gian năm năm, Hàn Đông cũng mới hai bảy hai tám tuổi à!

Hàn Đông cười cười nói:

- Đây là em nói đó nha, đến lúc đó em đừng đổi ý à

Hắn đúng chính mình tràn đầy lòng tin, Bí thư huyện ủy không phải để người làm sao, với năng lực của mình còn có Triệu Nhạc ở sau lưng hỗ trợ, trong vòng năm năm lên làm Bí thư huyện ủy cũng không phải là chuyện không có khả năng

Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy tự tin của Hàn Đông, bàn tay trắng nõn của Kiều San San vuốt lên mặt hắn một cái, nói:

- Da mặt quả nhiên đủ dày, nói mạnh miệng cũng không đỏ mặt. Nếu trong năm năm anh thật sự lên làm Bí thư huyện ủy, em nói sao cũng sẽ không nuốt lời

- Anh ghi nhớ rồi, em chạy không thoát đâu.

Hàn Đông nói xong, ôm chặt lấy cô



Ngày mươi sáu tháng sáu, ủy ban Kế hoạch tỉnh và tổ chuyên gia của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang đem kết quả sơ tuyển công bố ra ngoài, tổng cộng có bảy huyện thị thông qua sơ tuyển.

Khu mới bắc bộ của thành phố Vinh Châu và khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa đồng thời trúng cử.

Kết quả này cũng có chút ngoài dự đoán mọi người, Vinh Châu không ngờ có tới hai danh ngạch, khiến người của thị châu khác đều cảm thấy không công bằng, sớm biết thế thì để toàn bộ huyện phía dưới của mình đều tham dự cả

Đương nhiên, kết quả sơ tuyển đã có, lúc này hối hận cũng không có tác dụng

Căn cứ kế hoạch của ủy ban Kế hoạch, bắt đầu từ ngày hai mươi bảy, ủy ban Kế hoạch và tổ chuyên gia chia làm hai tổ, tiến hành khảo sát đối với bảy đơn vị được tuyển chọn, kết quả cuối cùng sẽ công bố vào ngày ba tháng bảy

Thị châu không được tuyển chọn tự nhiên uể oải, mà thị châu lợt vào vòng hai, thì vô cùng kích động, bắt đầu toàn lực chuẩn bị nghênh đón tổ khảo sát tới khảo sát

Trưa ngày hai mươi sáu tháng sáu, Bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận đích thân chủ trì mời dự họp hội nghị, tham gia hội nghị có các vị lãnh đạo Ủy ban nhân dân huyện, còn có các ban ngành liên quan. Ở trong cuộc họp, Hoàng Văn Vận nói lời khen ngợi đối với nỗ lực cố gắng của Ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang trong khoảng thời gian này, đối với việc khu công nghiệp Thần Quang có thể tiến vào cơ sở viện nghiên cứu hóa chất hạo quang mà không ngừng bày tỏ sự quan trọng cao độ, yêu cầu các ban ngành nhất định phải toàn lực hành động, ở mọi phương diện làm tốt chuẩn bị nghênh đón tổ khảo sát

Chủ tịch huyện Phương Trung ngồi ở trong phòng hội nghị, nhìn Hàn đông vẻ mặt kiên nghị, trong lòng y rất không thoải mái, thật không ngờ khiến khu công nghiệp Thần Quang thông qua sơ tuyển, xem ra bối cảnh người này quả nhiên không đơn giản. Tuy nhiên khiến Phương Trung buồn bực chính là, thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố Trần Thế Mặc mấy lần gọi điện thoại hung hăng răn dạy y một phen, cho rằng y không xứng với chức Chủ tịch huyện này, tỏ vẻ rất bất mãn đối với hành vi không để ý đại cục này của huyện Phú Nghĩa, cũng không biết lần này khu mới bắc bộ Vinh Châu và khu công nghiệp Thần Quang cùng đồng thời vào vòng trong, phó Chủ tịch thành phố Trần tâm tình có đỡ một chút không nữa.

Giờ phút này, Thành ủy thường vụ, Phó Chủ tịch thành phố Trần Thế Mặc cũng đang triệu tập hội nghị, thảo luận bố trí việc nghênh đón tổ khảo sát

Đối với huyện Phú Nghĩa đồng thời tiến vào đợt hai, Trần Thế Mặc tâm tình rất không thoải mái, loại hành vi này của Phú Nghĩa tuy rằng khiến Vinh Châu có chút tiếng tăm, đồng thời cũng nắm chắc một phần đối với việc cơ sở sản xuất, nhưng ảnh hưởng mang đến cũng không nhỏ. Khi có được tin tức này, Chủ tịch thành phố Sa ứng Lương đặc biệt hỏi ông ta, có phải ổng cũng đồng ý cho huyện Phú Nghĩa đi đang ký không, như vậy thoạt nhìn tuy rằng có thêm một danh ngạch được tuyển, nhưng cũng khiến thị lực lượng Vinh Châu bị phân tán, nói không chừng đến lúc đó cả hai cũng không thể thành công, vậy mới là hao tài tốn của. Trần Thế Mặc cũng rất bất đắc dĩ, dù ông ta lần lượt gọi điện thoại cho Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa, nhưng Hoàng Văn Vận không ngờ ngăn lại, đã ngầm đồng ý hành vi của Hàn Đông, khiến ông rất không thích. Nhưng Hoàng Văn Vận lại đem việc này báo cáo cho Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân, theo cách nói của Đinh Vi Dân, thêm một đơn vị đăng ký thì thêm một phần hy vọng, bảo ổng đừng đả kích tính tích cực của huyện Phú Nghĩa. Ông ta còn có thể làm được gì, không có khả năng trực tiếp bác bỏ lời nói của Bí thư Thành ủy đúng chứ

Ngày hai mươi chín tháng sáu, tổ khảo sát tới thành phố Vinh Châu, dẫn đội chính là trưởng phòng ủy ban Kế hoạch phát triển quy hoạch Tiếu và tổng công trình sư Xa của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang. Chủ tịch thành phố Sa ứng Lương tự mình đi cùng tổ khảo sát tới khu mới bắc bộ, giới thiệu tỉ mỉ công tác chuẩn bị lần này của Vinh Châu, thể hiện thành ý thật lớn.

Ngày hôm sau tổ khảo sát đi tới huyện Phú Nghĩa, Bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận, Chủ tịch huyện Phương Trung, trợ lý Chủ tịch huyện, Chủ nhiệm Ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang Hàn Đông cùng đi khảo sát xuyên suốt hành trình

Trong quá trình khảo sát, hai kỹ sư trong tổ khảo sát vô cùng hài lòng đối với phương diện công tác chuẩn bị quy hoạch đất đai của khu công nghiệp, đưa ra lời tán dương cao độ.

Buổi chiều cùng ngày, tổ khảo sát liền chấm dứt khảo sát rời khỏi huyện Phú Nghĩa.

Sau khi đưa tiễn tổ khảo sát, Hoàng Văn Vận bảo Hàn Đông lên xe ông ta nói:

- Hàn Đông, công tác chuẩn bị lần này của các cậu rất đầy đủ, tôi thấy các lãnh đạo của tổ khảo sát đều rất hài lòng

Hàn Đông cười nói:

- Bí thư Hoàng, kỳ thật lần này còn phải cảm ơn tổng công trình sư Xa…

Lúc này liền đem chuyện Xa Công từng ở trấn Triệu Hoa một thời gian, sau đó chính mình thông qua ông ta tìm hiểu một số tình huống của căn cứ số 1 mới có thể làm ra quy hoạch đúng mục tiêu, báo cáo một lần.

Hoàng Văn Vận vừa nghe, cũng là vô cùng cao hứng, như vậy xem ra, cơ hội của huyện Phú Nghĩa vẫn là rất lớn, nói:

- Không tồi, nếu căn cứ số 1 có thể ngụ lại khu công nghiệp, Hàn Đông cậu đúng là lập công lớn à, đến lúc đó tôi khẳng định đến chỗ bí thư Đinh kể công cho cậu

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Bí thư Hoàng, đây đều là việc tôi phải làm.



Buổi chiều một ngày tháng bảy, thường vụ Thành ủy thành phố Vinh Châu, Phó Chủ tịch thành phố Trần Thế Mặc triệu tập họp lãnh đạo liên quan của khu mới bắc bộ, vừa mới tan họp trở lại văn phòng, tiếng chuông điện thoại liền vang lên, sau khi ông ta nghe máy, rất nhanh thần sắc liền thay đổi, còn nói nói mấy câu, theo sau treo điện thoại, lập tức đi đến văn phòng Sa ứng Lương

Ba giờ chiều, Hàn Đông đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Từ Bân hỏi chút tình hình, lúc này tiếng điện thoại vang lên, nhận mày, bên trong truyền tới thanh âm uy nghiêm của một người:

- Hàn Đông hả, tôi là Sa Ứng Lương!

- Chủ tịch thành phố Sa chào ngài

Hàn Đông trong lòng nghi hoặc khó hiểu, Sa Ứng Lương sao lại trực tiếp tìm tới mình, đã xảy ra chuyện gì.

Sa Ứng Lương nói:

- Lần này cơ sở sản xuất của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang đối với kinh tế phát triển của thành phố Vinh Châu chúng ta, đều có ý nghĩa rất trọng yếu, bởi vì hy vọng cậu có cái nhìn đại cục, trước khi kết quả cuối cùng chưa đưa ra, lập tức đi rút đơn đăng ký về ngay

Hàn Đông sửng sốt, sao lại nói đến chuyện này

- Chủ tịch thành phố Sa, khu công nghiệp Thần Quang có thể được chọn hay không vẫn là chưa biết được, hơn nữa có hai đơn vị đang ký, đối với Vinh Châu chúng ta cũng là sự tình không tồi, cũng thêm lựa chọn mà…

Sa Ứng Lương vừa Hàn Đông ở đó quanh co, không kiên nhẫn nói:

- Được rồi, tôi nói cho cậu vậy, vừa rồi ở tỉnh có tin tức, khu mới bắc bộ Vinh Châu và khu công nghiệp Thần Quang chỉ có thể hai chọn một, vì ích lợi toàn thể Vinh Châu, rất hiển nhiên cơ sở sản xuất ngụ lại khu mới bắc bộ, thì tác dụng đối với sự phát triển kinh tế của thành phố chúng ta mới đỡ một chút, bởi vậy các cậu chủ động rút đơn đi là vừa

Hàn Đông trong lòng vừa động, nói như vậy, tức là nói Vinh Châu đã xác định có một cơ xuất sản xuất. Nhưng thái độ của Sa Ứng Lương có chút kỳ quái, nếu thật đã xác định, Sa Ứng Lương hoàn toàn có thể lấy danh nghĩa của Ủy ban nhân dân thành phố, đem tư liệu huyện Phú Nghĩa rút khỏi mà, sao lại phải chính mình chủ động đi rút đơn chứ?

- Hoá ra như vậy, Chủ tịch thành phố Sa, chúng tôi vì chuyện này tiêu hao rất nhiều tinh lực, nếu rút đơn cũng không tiện giải thích với người phía dưới…

Dù sao chính mình coi như là người bên Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân, có thế nào nữa Sa Ứng Lương cũng sẽ không thật sự mua chuộc mình, nói không chừng lãnh đạo Thành ủy bất mãn với mình mà Kiều Hiếu Nghĩa nói rất có thể có tên Sa Ứng Lương này. Cho nên, Hàn Đông cũng liền kiên trì pha trò.

Cơ sở sản xuất viện nghiên cứu hóa chất hạo quang đúng là một chiến tích thật lớn, Hàn Đông cũng không muốn chắp tay nhường cho người khác như vậy, đặc biệt tại vì thế mà đã phải bỏ ra rất nhiều cố gắng, lại dưới tình hình có hy vọng rất lớn, hắn càng không thể dễ dàng buông tay, cho dù đối phương là Chủ tịch thành phố cũng không được.

Sa Ứng Lương bị chọc tức, Hàn Đông không ngờ vẫn không chịu nhả ra, bản thân đường đường là một Chủ tịch thành phố tự mình gọi điện thoại nói chuyện với hắn, hắn không ngờ không nể mặt chút nào, quả nhiên trong mắt không hề có lãnh đạo

Hoá ra, vừa rồi Trần Thế Mặc tới chỗ y báo cáo, nói theo tin tức có được từ ủy ban Kế hoạch, khu mới bắc bộ Vinh Châu và khu công nghiệp Thần Quang Phú Nghĩa đều có thể trúng cử, nhưng xét thấy chỉ có thể có một căn cứ ngụ lại Vinh Châu, cho nên đến lúc đó phỏng chừng sẽ chọn lựa một trong hai nơi

Dựa theo lời Trần Thế Mặc đã nói, người bạn kia của y xác nhận hai đơn vị Vinh Châu đều được cả, mấu chốt là phải chọn lựa, hiện tại ủy ban Kế hoạch và tổ chuyên gia đang xử trí, nếu muốn khu mới bắc bộ được lựa chọn, Phú Nghĩa nhất định phải rút lui. Mà dựa theo như Trần Thế Mặc thấy, cơ sở sản xuất phải ngụ khu mới bắc bộ Vinh Châu mới là sự tình đương nhiên, dù sao Phú Nghĩa cũng không phải là trung tâm của Vinh Châu. Mặt khác nếu để huyện Phú Nghĩa trúng cử mà khu mới bắc bộ rớt, vậy không phải có vẻ thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố như ông ta không bằng Hàn đông một cấp Cục phó nho nhỏ sao, đương nhiên nguyên nhân sau ông ta chỉ là suy nghĩ trong lòng mà thôi, không nói ra miệng

Sa Ứng Lương tự nhiên cũng hiểu được Trần Thế Mặc nói có lý, lúc này dùng lực lượng hành chính lấy danh nghĩa Ủy ban nhân dân thành phố hủy bỏ đơn của huyện Phú Nghĩa cũng không tốt, bởi vậy liền gọi điện thoại, muốn để Hàn Đông đi làm, kết quả không thể tưởng được Hàn Đông không ngờ không chịu làm

Sa Ứng Lương tức giận đến mức cổ cũng phình to, phẫn nộ nói:

- Hàn Đông cậu đây là có thái độ gì, trong mắt còn có lãnh đạo hay không, còn có cái nhìn đại cục hay không hả?

Hàn Đông không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Chủ tịch thành phố Sa, tôi đây cũng là vì công tác, không biết tôi làm sai chỗ nào? Cơ sở sản xuất của viện nghiên cứu hóa chất hạo quang nếu thật sự chọn huyện Phú Nghĩa, như vậy nói rõ huyện Phú Nghĩa là thích hợp nhất, đối với sự phát triển về sau của cơ sở sản xuất cũng là có lợi

- Cậu…

Sa Ứng Lương tức giận đến mức quẳng cả điện thoại, theo chính trị nhiều năm như vậy, từ một nhân viên công tác bình thường chậm rãi lên tới chức Chủ tịch của một thành phố, ông ta vẫn là lần đầu tiên gặp được cấp dưới như vậy, còn là cấp dưới thấp hơn mình vài cấp, không ngờ một chút dặn dò cũng không thèm nghe.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.