Đối với phương án thay đổi nhân sự Hàn Đông nói ra, mọi người tham gia hội nghị, đều không có ý kiến gì bất đồng.
Dù sao Hàn Đông cũng đã tỏ rõ, chuyện này, ở cuộc họp hội ý bí thư đã
được thông qua rồi. Hơn nữa, Hàn Đông làm tân Chủ tịch tỉnh điều chỉnh
vài người đáng tin cẩn, vậy cũng không có gì đáng trách.
Thêm nữa mấu chốt là, lần điều chỉnh chọn người này, Quách Phục Hiệu và Mã
Hồng Thao đều là người của Chủ tịch tỉnh trước mà Tô Chính Nguyên vốn dĩ đứng về bên Hàn Đông.
Cho nên đối với điều chỉnh bọn họ, là không có tổn hại đến lợi ích của những người khác.
Trước hội nghị, Hàn Đông nói chuyện riêng với Mã Hồng Thao, chủ yếu là
nói cho y biết mục đích mình sắp xếp y đảm nhiệm Giám đốc sở phòng Kiểm
toán, hi vọng y lên cương vị công tác mới rồi, yên tâm làm việc, công
tác tốt.
Mã Hồng Thao trên thực tế cũng luôn lo lắng về tiền
đồ của mình. Tuy rằng thời gian làm chung cùng Hàn Đông không lâu nhưng
Mã Hồng Thao cảm thấy được rõ ràng yêu cầu đối với công tác của Hàn Đông rất cao. Mặc dù Mã Hồng Thao đang biểu hiện hết sức nhưng y vẫn cảm
thấy mình cách yêu cầu của Hàn Đông một khoảng cách nhất định. Chủ yếu
là y cảm nhận thấy, phương thức làm việc của Hàn Đông về góc độ nhìn
nhận vấn đề với Chủ tịch tỉnh tiền nhiệm có chênh lệch rất lớn, với rất
nhiều lãnh đạo khác đều không giống. Cách nghĩ quan niệm của mình có thể theo không kịp.
Có nhận thức này rồi, Mã Hồng Thao tin Hàn
Đông chắc chắn cũng cảm thấy phương diện mình chưa đủ. Cho nên y lo lắng cho mình xách cặp đi dưỡng lão. Bởi vậy lúc Hàn Đông tìm y nói chuyện,
nói cho y biết chuẩn bị để y đảm nhiệm một chức ở phòng Kiểm toán, y vẫn là thở phào nhẹ nhõm. Dù sao trong các bộ môn tạo thành Ủy ban nhân dân tỉnh thì phòng Kiểm toán quyền lực cũng không nhỏ, hơn nữa Hàn Đông còn phân mình làm quản lý, nói cách khác Hàn Đông vẫn chưa hoàn toàn bỏ
mình.
Mặt khác, Mã Hồng Thao làm Trưởng ban thư ký Ủy ban
nhân dân tỉnh cũng không ít thời gian rồi, mặc dù vị trí này nở mày nở
mặt nhưng nói trắng ra thì vẫn là tính chất phụ tá, bên cạnh có nhiều
lãnh đạo soi như vậy. Mà đảm nhiệm một chức trong phòng Kiểm toán, lại
là lãnh đạo. Ít nhất trong phạm vi phòng Kiểm toán, mình có thể vung vẩy một chút.
- Tạm thời vẫn tốt. Tất cả đều thuận lợi đấy.
Hàn Đông mỉm cười nói.
Bố Hàn Đông Hàn Chính gọi điện thoại tới hỏi thăm tình hình bên này, tỏ ra vô cùng quan tâm.
Đồng thời cũng nói tình huống tỉnh Tây Xuyên quả thật khá phức tạp, nếu không Hàn Chính sẽ không lo lắng tình cảnh hiện tại của Hàn Đông.
- Vậy cũng không thể lơ là.
Hàn Chính trong điện thoại dặn dò.
- Đường của con bây giờ, nhất định phải vững bước, không chỉ phải làm
tốt việc mà còn phải làm tốt người, để ý tới con có rất nhiều người.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:
- Bố yên tâm, con sẽ không để mọi người thất vọng đâu.
- Ừ, bố tin ở con.
Hàn Chính nói.
Để điện thoại xuống, Hàn Đông thở dài một hơi. Tỉnh Tây Xuyên hiện tại y hệt thời khác hắc ám nhất trước ánh bình minh. Mặc dù vẫn yên tĩnh,
nhưng lại ẩn chứa những gợn sóng mãnh liệt, không biết lúc nào sẽ tuôn
ra.
Tỉnh ủy bên kia như thế, Ủy ban nhân dân tỉnh bên này cũng như vậy.
Họp hội ý bí thư Tỉnh ủy, hài hòa nhưng là đầy áp lực và nặng nề. Mà
hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh cũng yên ả một cách bất thường,
các Phó chủ tịch đều biểu hiện rất khách khí, nhưng Hàn Đông biết họ đều có quyết định của mình.
Hiện tại tất cả mọi người chẳng qua là đang quan sát, cân nhắc mà thôi.
Dự tính trong lòng, ai lại dễ dàng để người khác nhìn ra.
“Đặc biệt là Tiêu Hồng Tân, vừa nhìn đã là một người lòng dạ rất sâu.
Hắn là người bên Tô gia đưa tới. Nhưng bây giờ xem ra, lại không nhìn ra cái gì. Nhưng không chừng lúc nào đó sẽ làm ra chuyện gì”
Hàn Đông trong lòng âm thầm suy nghĩ.
“Có một tên ở bên cạnh có khả năng lòng mang dị tâm như vậy, sau này
phải cẩn thận một chút, nhưng nếu hắn thực sự làm loạn, ta đây cũng sẽ
không khách khí.”
Thế cục trong tỉnh hiện tại, khắp nơi đều
đang theo dõi, biểu hiện khá khắc thế, đây cũng là liên quan tới quan
trường tỉnh Tây Xuyên vừa mới trải qua một hồi động đất. Mọi người đều
không muốn trong lúc này bắt đầu rối lên, không gỡ ra nổi, tránh gây sự chú ý và bất mãn của tầng trên.
Như vậy cũng lưu lại thời
gian và không gian cho Hàn Đông mau chóng mở ra cục diện ở tỉnh Tây
Xuyên. Đây đối với Hàn Đông mà nói coi là chuyện tốt.
“Không
nghĩ nữa, bây giờ thực thi việc trạm thủy điện thác nước trước rồi tính
sau. Chuyện này giải quyết xong cũng ít chuyện phiền toái”.
Đối
với phương án giải quyết bất ngờ của tập đoàn thủy điện, không chỉ có
Hàn Đông bất ngờ, mà lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đều vô
cùng ngạc nhiên, đã quy công cho Hàn Đông rồi. Cho rằng Hàn Đông đã
thông qua cái gì đó tạo áp lực với tập đoàn thủy điện, cho nên tập đoàn
thủy điện mới không thể không đưa ra phương án nhân nhượng vì lợi ích
toàn cục như vậy. Đương nhiên đây đối với tỉnh Tây Xuyên mà nói, cũng là có lợi mà không có hại. Nếu Hàn Đông muốn đem quan hệ cá nhân ra giải
quyết việc của tỉnh Tây Xuyên, mọi người không có ý kiến gì.
Ở hội nghị thường vụ thứ tư, phương án nhân sự quyết định ở cuộc họp hội ý bí thư, được thông qua nhanh chóng.
La Lập Thanh được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy thành phố Du Bình.
Sau khi y đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nói chuyện, liền đi tới văn phòng Hàn Đông.
- Thế nào, có ý kiến gì với công tác mới không?
Hàn Đông mỉm cười hỏi.
- Cảm ơn sự tín nhiệm của lãnh đạo. Tôi nhất định sẽ không phụ sự tín
nhiệm của Chủ tịch tỉnh. Tới thành phố Du Bình, sẽ hết sức quán triết
phương châm chính sách của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân, đoàn kết bộ máy
thành viên, tạo mội trường tốt cho công trình kiến thiết sáng taọ trạm
thủy điện thác nước. Đồng thời đưa thành phố Du Bình phát triển tốt, nỗ
lực nâng cao mức sống và hạnh phúc của dân chúng.
La Lập Thanh nghiêm trang ngồi trước mặt Hàn Đông, vẻ mặt kiên quyết nói.
Đối với sự đề bạt lần nà đương nhiên biết sở dĩ mình được đề bạt, nhất
định là kết quả kiên trì của Hàn Đông. Ở Châu A Sơn làm trưởng châu lâu
như vậy, thành tích cũng nhiều như vậy, lại luôn không thể tiến thêm
bước nữa, điều này làm cho trong lòng y có chút buồn khổ. Bây giờ Hàn
Đông vừa đến, y đã được đề bạt, điều này làm cho y vô cùng cảm kích Hàn
Đông, có một cảm giác kẻ sĩ chết vì người tri kỷ.
Đối với La Lập Thanh mà nói, phương thức báo đáp Hàn Đông tốt nhât, chính là cố gắng làm tốt công tác của mình.
- Tỉnh ủy sắp xếp ông đảm nhiệm người đứng đầu thành phố Du Bình, là
công nhận biểu hiện của ông, cũng hi vọng sau khi ông tới thành phố Du
Bình, có thể tiếp tục duy trì tác phong làm việc kiên định, nắm chắc các phương diện. Vấn đề của Du Bình, ngoài trạm thủy điện thác nước, vấn đề dân sinh cũng nghiêm trọng, đặc biệt là công tác sắp xếp di dân khu
đập. Sau khi ông đi, nhất định phải chú ý giải quyết tốt. Xây dựng trạm thủy điện là vì mưu phúc cho nhân dân, nhưng nếu vì vậy mà khiến cuộc
sống một nhóm người khổ sở thì đó là vấn đề của chúng ta rồi.
La Lập Thanh còn cẩn thận ghi chép lại chỉ thị của Hàn Đông. Sau khi
được tin mình sắp đến thành phố Du Bình, La Lập Thanh đã suy xét đến vấn đề của thành phố Du Bình, tự nhiên cũng có tâm lý chuẩn bị.
- Chủ tịch tỉnh yên tâm, tôi sẽ không để anh thất vọng đâu.
La Lập Thanh đầy tin tưởng nói. Nếu như mình không thể làm tốt công tác thành phố Du Bình, chẳng phải là rất có lỗi với sự tín nhiệm của Hàn
Đông với mình sao. Trong quan trường có thể gặp được một lãnh đạo ủng
hộ, tán thưởng mình là việc cực kỳ may mắn. La Lập Thanh vô cùng trân
trọng sự tín nhiệm của Hàn Đông đối với mình. Đồng thời y cũng muốn báo đáp, vì nhân dân làm ra chút hiện thực.
Dù nói trước kia y ở châu A Sơn cũng làm ra không ít thành tích, nhưng cũng không phải một
ta, rất nhiều chuyện không không theo ý đồ của y. Bây giờ cuối cùng có
cơ hội nắm giữ toàn cục rồi, trong lòng La Lập Thanh thậm chí có chút
nóng lòng muốn thử.
Hàn Đông khá yên tâm về năng lực của La
Lập Thanh. Y đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Du Bình, tin rằng có
thể mau chóng thay đổi hiện trạng của thành phố Du Bình.
Buổi tối, Hàn Đông mời La Lập Thanh cùng ăn tối, đồng thời cũng nói chuyện trao đổi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Chính Nguyên đã tới Ủy ban nhân dân tỉnh báo cáo.
Hàn Đông và y trao đổi một lát, liền gọi Mã Hồng Thao tới, tổ chức cuộc họp tuyên bố bổ nhiệm Tô Chính Nguyên. Theo sau, Mã Hồng Thao và Tô
Chính Nguyên tiếp nhận công tác, Tô Chính Nguyên xem như chính thức trở
thành đại quản gia của Ủy ban nhân dân tỉnh rồi.
Mà Mã Hồng
Thao thì thứ sáu tuần sau đi nhậm chức. Y ở Ủy ban nhân dân tỉnh làm
Trưởng ban thư ký lâu như vậy, đi theo làm tùy tùng, vừa đúng trong thời gian nghỉ ngơi một chút trước khi nhậm chức.
Theo lời Hàn
Đông nhắn nhủ Mã Hồng Thao trước đây, trong khoảng thời gian này Hàn
Đông muốn tới các thành phố phía dưới điều tra khảo sát một chút. Mã
Hồng Thao bước đầu cũng nghĩ ra một hành trình, tuy nhiên còn chưa kịp
báo cáo với Hàn Đông, bởi vậy đem chuyện này giao cho Tô Chính Nguyên.
Tô Chính Nguyên điều chỉnh sắp xếp của Mã Hồng Thao một chút rồi lập tức báo cáo với Hàn Đông.
Nghe Tô Chính Nguyên báo cáo xong, Hàn Đông suy nghĩ một chút nói:
- Thành phố Vinh Châu phải đi xem, nhưng chỉ sắp xếp một ngày thôi,
thứ hai tuần sau được rồi. Tôi chuẩn bị cuối tuần này đi thành phố Vinh
Châu, hai ngày có thể giải quyết tình hình rồi.
Thành phố Vinh Châu là đại bản doanh của Hàn Đông, Hàn Đông đương nhiên sẽ không lơ là.
- Chủ tịch tỉnh, về phương diện tuyên truyền…
Hàn Đông khoát tay áo nói:
- Không cần quá nhiều người, đưa tin thích hợp một chút là được. Từ thứ hai tuần sau bắt đầu đi, để bọn họ phái tầm hai ba người đi theo là
được.
Hàn Đông bây giờ vẫn chỉ là quyền Chủ tịch tỉnh, còn
phải qua đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân vào tháng năm mới là Chủ
tịch tỉnh chính thức. Cho nên trước đó Hàn Đông cũng phải tạo được ánh
sáng nhất định, phải thông qua đài truyền hình đưa tin, cũng biểu hiện
rõ thái độ của Hàn Đông đối với một số việc.
Nói cách khác, theo tính cách Hàn Đông, không thích phóng viên đi cùng.
Hàn Đông cũng biết, một số lãnh đạo bây giờ, rất thích đưa phóng viên
đi cùng, dường như không làm ra điều động binh lực thì không cho thấy
thân phận và địa vị của lãnh đạo vậy. Một số Bí thư Thành ủy mỗi ngày
điều chiếm một thời gian dài tin tức địa phương, các đoạn nói chuyện,
các chỉ thị dài dòng, hoàn toàn là tác phong quan liêu đối với loại hiện tượng này, Hàn Đông cảm thấy có thời gian nhất định phải chấn chỉnh lại một chút.
Tô Chính Nguyên ra ngoài không bao lâu, Hứa Song cầm di động bước vào, sắc mặt có chút kỳ lạ, cười nói:
- Chủ tịch tỉnh, tôi vừa nhận được một cuộc điện thoại uy hiếp.