Người Cầm Quyền

Chương 267: Chương 267: Đường huynh. (anh họ) (1 + 2)






Tửu lượng của Kim Cường quả thật không tồi, mở bình rượu Mao Đài. Hàn Đông không đến một hai cốc, còn lại đều bị một mình Hạ Kim Cường từ từ uống hết.

Hơn nữa sau khi uống rượu xong, Hạ Kim Cường không chỉ vẻ mặt hơi hồng, nói chuyện đi đường, cũng không sao cả.

Hàn Đông cực kỳ khâm phục với tửu lượng của Hạ Kim Cường, từ đáy lòng nói

- Anh Hạ tửu lượng anh thật tốt, tôi không cùng đẳng cấp với anh.

Hạ Kim Cường cười ha ha, vỗ vai Hàn Đông

- Hàn Đông cậu làm đến chức chủ tịch huyện rồi, tửu lượng cuối cùng cũng có chút tài năng, hôm nào hai anh em ta nhất định phải uống cho tử tế, lần sau cậu cùng Khải Kiệt đến là tốt nhất.

Hàn Đông nói

- Vâng, lần sau tôi sẽ hẹn với anh Chu, anh em mình cũng nhiều uống vài ly.

Hạ Kim Cường đưa tay lên nhìn đồng hồ, nói

- Mới có mười hai giờ, vẫn còn sớm, Hàn Đông cậu đi xuống dưới lầu nghỉ ngơi đi, đợi lát nữa trựa tiếp đi Ủy ban nhân dân tỉnh cũng không xa .

Hàn Đông cũng Hạ Kim Cường đi xuống lầu, đi qua hành lanh gấp khúc hình trứng, sự thay đổi bài trí bên trong, tất cả đều lấy mầu hồng làm chủ đạo.

Một cô gái mặc sườn xám mầu đỏ nhạt dịu dàng nói

- Chào ngài, hoan nghênh quý khách.

Hạ Kim Cường cười cười, nói với Hàn Đông

- Trong này hoàn cảnh được lắm, phục vụ cũng tốt, cậu an tâm nghỉ ngơi, tôi không đi cùng cậu đâu.

Thấy vẻ mặt anh ta tươi cười, Hàn Đông liền hiểu rõ, trong này phỏng đoán có mưu mẹo gì đây, lúc này cô gái mặc sườn xám đi đến, Hạ Kim Cường nói với cô ta

- Đối đãi với vị huynh đệ này cho tử tế.

Nói xong, anh ta cười với Hàn Đông, sau đó liền đi cùng cô gái khác lên trước, đi vào một căn phòng.

Hàn Đông có thiện cảm với Hạ Kim Cường, trong nháy mắt biến xấu đi nhiều lắm.

Tuy nhiên, Hạ Kim Cường đã đi vào, Hàn Đông cũng đành phải đi vào phòng với cô gái mặc sườn xám đó, vào phòng khác.

Thiết bị trong phòng khá mập mờ, ánh đèn màu hồng dịu nhẹ chiếu ra, thật sự làm cho con người ta có suy nghĩ cảm giác dâm dục.

- Tiên sinh, mời chờ một chút

Cô gái mặc sườn xám kia mỉm cười nói

- Nhân viên mát-xa sẽ đến ngay thôi.

Sau đó cô quay người đi ra.

Hàn Đông ngồi ở một chỗ, nhìn điện thoại trong chốc lát, có hai tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, cánh cửa lập tức bị đẩy ra, một cô gái mặc váy ngắn mầu hồng đi vào, vẻ mặt ngọt ngào tươi cười nói

- Chào ngài, em là nhân viên số tám, rất vui mừng được phục vụ ngài.

Hàn Đông nhìn qua cô ta một cái, cô gái đó rõ ràng không phải là nhân viên mát-xa chính quy, cái đồ lót ngắn tủn bên trong đó, bọc hai quả cầu to lớn, làn da trắng ở bụng cũng lộ ra.

- Ừ, ngâm cho tôi chén trà Long Tỉnh

Hàn Đông thản nhiên nói, lại nhìn sang ti vi, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên Nguyên Hằng Kiện đang thị sát thành phố Phù ở trong ti vi, còn đưa ra vài yêu cầu về xây dựng kinh tế của thành phố.

Cái cô gái mặc váy ngắn kia có chút nghi ngờ nhìn Hàn Đông một cái, bình thường những người đến đây tiêu tiền, nhìn thấy mỹ nữ làm gì có không thể không nóng như vậy chứ, lại còn muốn một chén trà Long Tỉnh, coi nơi này là quán trà sao?

Tuy nhiên, phục vụ của khách sạn Giao Thông quả thật không tồi, cô gái váy ngắn mỉm cười

- Tiên sinh mời chờ trong chốc lát.

Sau đó cô gọi đường dây nội bộ, gọi cho lễ tân. Để lễ tân pha một chén trà Long Tỉnh loại tốt nhất.

Nói điện thoại xong, cô gái váy ngắn đó đi tới, ngồi bên cạnh Hàn Đông, hơi thở ấm áp nói

- Tiên sinh, ngài nằm xuống chút đi, em mát-xa cho ngài trước nha.

Hàn Đông ngửi được thấy hương khí mờ ám của cô gái này cảm thấy không thoải mái, thản nhiên nhìn cô ta một cái

- Không cần đầu, em xem ti vi cùng tôi là được rồi,

Nói xong hắn liền giơ tay lên coi đồng hồ, đã mười hai rưỡi rồi.

Cô gái váy ngắn đó liền gật đầu, lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa, cô liền chạy ra mở cửa. Một cốc trà nóng được đưa vào, mang tới bên cạnh Hàn Đông.

Nhìn thấy vẻ mặt Hàn Đông, cô gái váy ngắn đó còn chưa bỏ ý định, khách hàng trẻ tuổi anh tuấn như thế, lại kiêu ngạo như thế, nếu có thể đủ để khiến hắn tốn tiến, một cũng là loại hưởng thụ, hai là người này thông thường không để ý đến tiền.

- Tiên sinh, hay là ngài ngồi trong này, tôi phục vụ cho ngài?

Lúc này đây, cô gái váy ngắn có thể đem hai từ “phục vụ” nhấn mạnh một chút, dường như nhắc nhở Hàn Đông, tới đấy là chân chính hưởng thụ, không phải là đến xem ti vi và uống trà Long Tỉnh, mà là bản thân có thể muốn làm gì thì làm đối với một đại mỹ nhân.

Hàn Đông cầm chén trà lên ngửi, hương thơm khá là chính tông, hắn nhìn cô gái váy ngắn một cái, nói

- Tôi nghỉ ngơi một chút rồi đi, em yên lặng coi ti vi đi, đợi lát nữa tính kiểu phí gì, em tự mang đến lễ tân nói là được rồi.

- Vâng ạh, tiên sinh

Cô gái váy ngắn thấy Hàn Đông vẫn không có vẻ mặt hòa nhã gì, cũng không giằng co thêm, liền im lặng ngồi bên cạnh giường, đôi chân dài thon từ từ tách ra, thậm chí có thể đủ thể thấy đáy quần màu trắng giữa hai chân. Cô dùng một tay chống thắt lưng, vụng trộm xem xét Hàn Đông. Thấy hắn ngồi chỗ đó thật sự xem tin tức tỉnh Tây Xuyên, dường như tin tức buồn tẻ loại này, còn có ý nghĩa hơn nhiều so với cô.

- Người kia thật là một là một người kỳ quái

Trong lòng cô gái nghĩ thầm, cô ta lần đầu tiên gặp phải người thanh niên trẻ tuổi kỳ quái như vậy, chạy đến nới này không phải để vui vẻ mà là đến xem ti vi sao?

Hàn Đông cũng không để ý đến cô gái váy ngắn đó, vừa coi ti vi, vừa chậm rãi uống trà.

Cho dù bầu không khí trong này vô cùng mờ ám, cô gái cũng rất xinh, nhưng Hàn Đông cũng không có chút gì hứng thú, hắn không thể phát sinh cái gì với cô gái làm nghề này.

- Hạ Kim Cường là có ý gì vậy, không ngờ đưa ta tới đây, giao tình giữa bọn ta chưa đến mức phải đến đây chứ?

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, vỗn dĩ có chút thiện cảm với Hạ Kim Cường, giờ biến mất cũng tương đối rồi, đồng thời trong lòng có chút cảnh giác với Hạ Kim Cường.

Hạ Kim Cường làm Phó giám đốc sở Giao thông, cho dù có quan hệ không tồi với với Chu Khải Kiệt, cũng không đến mức ân cần quá mức với mình chứ. Trong dự án giúp mình thì không nói, còn muốn mang mình tới đây đùa giỡn! Cũng may không phải ở cùng phòng, nếu không Hàn Đông thật không biết xử lý thế nào, nếu phủi tay bỏ đi, cứ việc biểu hiện khí khái của mình, nhưng cũng tất sẽ có cái mụn trong lòng Hạ Kim Cường.

Bây giờ một mình ở trong căn phòng, Hàn Đông có thể không cần làm gì, nghỉ ngơi một chút. Đợi tý nữa hẵng ra, để cô gái đó tính giá cao nhất là được rồi.

- Em ở đây phí cao nhất là bao nhiêu?

Hàn Đông quay đầu hỏi.

Cô gái váy ngắn vừa nghe thấy, tinh thần lập tức tỉnh táo. Nghĩ đến Hàn Đông rốt cuộc cũng nghĩ thông, vui vẻ cao hứng một phen.

- Dạ, nếu phục vụ toàn bộ, là sáu trăm tám mươi tám tệ

Cô gái đó mỉm cưới nói. Nụ cười đó vô cùng thân thiết, ánh mắt chớp chớp không ngừng.

Hàn Đông cười nói

- Vậy đợi

Nói xong, Hàn Đông lại quay đầu xem ti vi.

Cô gái đó thấy thế, liền lập tức hiểu được chuyện gì, người đàn ông này là để mình tự đi báo, loại tiền này, tuy trong lòng có chút tiếc, tuy nhiên cô gái đó ngẫm nghĩ một chút, thường so với những người ở cùng trong này, kết quả cũng không đi đến tốt đẹp gì.

Ngồi đến lúc mười ba giờ, Hàn Đông liển đứng dậy nói

- Được rồi, tôi đi làm việc, tạm biệt.

Nói xong, Hàn Đông mở cửa đi ra ngoài.

Cô gái váy ngắn đó còn lại một mình trong phòng, cũng đi ra, đến bàn phục vụ báo giá sáu trăm tám mươi tám tệ.

Hàn Đông đi ra không lâu, Hạ Kim Cường cũng đi ra, anh ta đi đến lễ tân hỏi, biết được Hàn Đông chọn loại đắt nhất, trên mặt cũng lộ ra vài phần ý cười.

Hàn Đông đi trước tới đặt xong phòng ở khách sạn, tìm thấy bọn Tả Nhất Sơn, vừa hỏi Tạ Giang Tùng, biết được gã nói chuyện với Trưởng phòng Sở giao thông tạm được, tuy nhiên về phần có thể đưa ra khoản ít nhiều, về sau họp lãnh đạo trong đại sảnh mới biết được.

Hàn Đông gật đầu nói

- Ừ, vậy cậu lúc nào cũng có thể liên lạc với ông Giám đốc sở kia, đợi Thiếu Võ đưa tôi đến Ủy ban nhân dân tỉnh, các cậu đợi ở đây đi, đợi tôi làm xong việc thì cùng về.

Tạ Giang Tùng cung kính nói

- Chủ tịch Hàn bận việc của ngài đi, chúng tôi ở đây là được rồi.

Sau đó, Hàn Đông liền để Lý Thiếu Võ đưa mình đến Ủy ban nhân dân tỉnh, sau khi kiểm tra ở cửa, cảnh sát có vũ trang mới để Hàn Đông đi vào.

Làn này Hàn Đông ngựa quen đường cuối, rất nhanh đã đến cửa văn phòng của Phạm Đồng Huy, lúc này là thời điểm buổi chiều vừa mới vào làm, Hàn Đông tới lúc này được coi là khá sớm.

Thư ký của Phạm Đồng Huy là Cổ Phàm Hàn đã tới trước rồi, vừa thấy Hàn Đông, lập tức tươi cười chào đón, khách khí nói

- Chủ tịch Hàn, chào ngài, Chủ tịch Phạm chốc nữa mới tới, ngài uống chén trà trước.

Nói xong, anh ta mang chén ra, pha cho Hàn Đông cốc trà.

- Cảm ơn Trưởng phòng Cổ.

Hàn Đông khách khí nói tạ ơn, Cổ Phàm Hàn này đối với thái độ của bản thân cũng được, bởi vậy Hàn Đông đến sớm, cũng là thuận tiện giao lưu với anh ta.

Ngồi chừng vài phút, Phạm Đồng Huy liền chắp tay sau lưng đi vào, Hàn Đông vội đứng dậy nói

- Chào Chủ tịch Phạm.

Phạm Đồng Huy có chút sửng sốt, liền tươi cười nói

- Hàn Đông tới sớm vậy, bây giờ còn chưa tới ba rưỡi mà.

Hàn Đông mỉm cười nói

- Tôi tới trước một chút. Cũng tốt cho đợi Chủ tịch Phạm chỉ bảo ạh.

Phạm Đồng Huy cười nói

- Vậy đến đây, vào đây ngồi đi.

Cổ Phàm Hàn đứng bên cạnh nhìn thấy vẻ tươi cười của Phạm Đồng Huy. Trong lòng vô cùng ngưỡng mộ Hàn Đông, Phạm Đồng Huy là lãnh đạo khá nghiêm khắc, bình thường khó thấy được tươi cười, nhưng mỗi lần ông ta nhìn thấy Hàn Đông là đều tươi cười, bởi vậy Phạm Đồng Huy đối với Hàn Đông không giống như những người khác.

Hàn Đông đi theo Phạm Đồng Huy vào trong văn phòng, hắn cũng không vội ngồi xuống, mà là hơi cung kính đứng ở đó.

Phạm Đồng Huy sau khi ngồi xuống, nói với Hàn Đông

- Ngồi đi, cậu đứng đó làm gì?

Lời của ông ta vô cùng thân thiết, tựa như trưởng bối nói hậu bối sau này vậy.

Hàn Đông lúc này mới ngồi xuống, nói

- Chủ tịch Phạm, tôi đến lần này, chủ yếu là báo cáo với ngài về việc lao động phục vụ làm mẫu. Đồng thời tài chính ở giai đoạn trước đã dùng báo cáo một chút.

Hai tay đưa bảng biểu tình hình sử dụng tài chính cho Phạm Đồng Huy. Tiếp đó, Hàn Đông liền báo cáo tỉ mỉ lại công việc cơ sở mẫu dịch vụ lao động mở

Phạm Đồng Huy vừa xem bảng biểu, vừa nghe Hàn Đông báo cáo, thi thoảng gật đầu.

Khi Hàn Đông báo cáo, đặc biệt chú trọng nói ra số liệu xác thực tỉ mỉ, thống kế phục vụ lao động làm mẫu căn cứ tổng cộng hơn trăm ngàn hồ sơ lao động, cùng với hơn hai trăm người. Nghe thấy thế càng có ấn tượng trực quan, cũng có thể đủ thể hiện ra xác thực đã làm việc.

- Lao động phục vụ làm mẫu ở huyện Phú Nghĩa thực sự được Chủ tịch tỉnh ủng hộ thì mới làm được chút thành tích vậy, bởi vậy, nếu Chủ tịch tỉnh đi huyện Phú Nghĩa thị sát chỉ đạo công tác, tính tích cực của mọi người sẽ càng nâng cao.

Hàn Đông mỉm cười nói ra mục đích của mình.

Phạm Đồng Huy nghe xong thoáng có chút suy nghĩ một chút. Sau đó nói

- Mấy ngày này chỉ sợ không được, trong tỉnh có mấy cuộc họp, tôi không đi không được. Như vậy đi, đợi tôi xác định rõ rồi nói sau với cậu vậy.

Hàn Đông gật đầu, hắn cũng không trông cậy vào đáp ứng lập tức của Phàm Đồng Huy, dù sao thân là Tỉnh ủy Thường ủy, công việc của Phạm Đồng Huy quả thật rất bận, muốn đến huyện Phú Nghĩa khảo sát, phải sắp xếp cho tốt trước đã.

Phạm Đông Huy lại nhấn mạnh lại một số vấn đề, lập tức nói

- Ừ, công việc huyện Phú Nghĩa làm khá vững chắc. Về sau phải tiến thêm một bước trong việc bồi dưỡng nhân viên, để tạo ra nhiều sức lao động cho huyện Phú Nghĩa. Huyện Phú Nghĩa là huyện trăm vạn người, các cậu thu thập hồ sơ một trăm ngàn người, tôi không nói một trăm ngàn người này phải đi, nếu có thể đủ một nửa đi làm, đó là việc vô cùng khó đó, tỉnh Tây Xuyên là tỉnh dân số lớn nhất Hoa Hạ Quốc, hơn nữa nhân khẩu làm nông chiếm đa số, công tác thí điểm của các cậu làm xong rồi, bước tiếp theo toàn tỉnh cũng trên kinh nghiệm của các cậu, bắt đầu thực thi chiến lược lao động, cho nên nói, Hàn Đông các cậu làm cho tốt việc này, ý nghĩa trọng đại, liên quan đến sách lược phát triển toàn tỉnh.

Hàn Đông nói

- Huyện Phú Nghĩa có thể được liệt vào danh sách thí điểm toàn tỉnh, cũng là vinh hạnh sâu sắc, còn mong Chủ tịch Phạm về sau ủng hộ công việc của huyện Phú Nghĩa.

Trong trí nhớ của Hàn Đông, tỉnh Tây Xuyên quả thật là tỉnh có sức lao động làm ra lớn nhất, các nơi trong cả nước gần như đều có lao động xuất thân từ tỉnh Tây. Chỉ có điểu Hàn Đông không ngờ chính là, chuyện này, nói ra tự mình kéo lên mới phát triển được.

Hàn huyên trong chốc lát, Hàn Đông liền đứng dậy cáo từ, trước khi đi, Hàn Đông lại biểu đạt mời Phạm Đồng Huy đến thị sát công tác ở huyện Phú Nghĩa.

Từ văn phòng của Phạm Đồng Huy đi ra, Hàn Đông lại xem đồng hồ, còn chưa đến ba giờ.

Trở lại nhà khách, Hàn Đông lại gọi điện cho Hạ Kim Cường, nói với anh ta chuyện của bản thân đã làm xong rồi, bây giờ chuẩn bị quay về huyện Phú Nghĩa, cảm ơn khoản đãi buổi trưa của Hạ Kim Cường, còn mong anh ta ở hạng mục của đường Phú Thọ giúp đỡ chút ít.

Căn cứ vào quy định, đường từ huyện Phú Nghĩa vào trấn Vạn Thọ được gọi là đường Phú Thọ.

Hạ Kim Cường cười trong điện thoại nói

- Hàn Đông cậu an tâm, tôi sẽ cố gắng, lần sau cậu đến Thục Đô, chúng ta sẽ uống vài chén.

Trong lòng gã vui mừng, lúc giữa trưa, gã thực sự ngồi trên một mình hơn một tiếng, kỳ thật gã cũng không làm, cho nên vừa biết Hàn Đông đi ra, cũng cũng không ở đó bao lâu thì ra, nhìn thấy khoản phí của Hàn Đông, trong lòng gã an tâm rồi, người trẻ tuổi này có cơ, gã về sao không có cảnh giác vể sau làm việc có thể chân chính giao tiếp với Hàn Đông.

Gã lại không biết, chính bởi vì sự sắp xếp này của gã, trong lòng Hàn Đông, đã đem gã liệt vào mục tiêu cần cảnh giác.

Nếu như gã biết, chỉ sợ có chút hối hận.

Buổi chiều hôm sua, Hàn Đông liền nhận được cuộc gọi của Hạ Kim Cường, nói Sở giao thông tỉnh trải qua hội nghị thảo luận. Quyết định ủng hộ huyện Phú Nghĩa việc xây dựng cải tạo đường Phú Thọ, chi đến chín triệu nhân dân tệ.

Hàn Đông vừa nghe, trong lòng vô cùng vui vẻ, nói

- Cảm ơn Giám đốc sở Hạ, thật sự là giúp việc lớn cho chúng tôi rồi.

Hạ Kim Cường mỉm cười nói

- Tài chính của trong sở năm nay có dư giả chút ít, hạng mục của huyện Phú Nghĩa các cậu, báo lên trên thật đúng lúc

Tận đáy lòng Hàn Đông vui mừng, Hạ Kim Cường đã đáp ứng giúp đỡ, trong mắt Hàn Đông, Sở giao thông có thể chi một nửa tài chính, đã là không tồi rồi, không ngờ lại còn chi toàn bộ. Cái này đã đỡ tốn sức bản thân.

Cho dù Hàn Đông hơi cảnh giác với Hạ Kim Cường, nhưng lại vô cùng chân thành biểu thị cảm kích.

Dập điện thoại, Hàn Đông tự nói

- Hạ Kim Cường ngược lại thật có thể giúp đỡ được.

Đối với người như vậy, Hàn Đông chỉ có thể qua lại có hạn chế, mặc kệ thế nào, phải bảo vệ điểm mấu chốt của bản thân.

Cái gọi là người theo đoàn vật theo loài, Hàn Đông hy vọng người thật lòng qua lại với mình, ít nhất về mặt nhân phẩm không có vấn đề gì mới được.

Nghĩ đến đây, Hàn Đông liền gọi điện cho Chu Khải Kiệt, nói chuyện Sở giao thông giúp sức.

Chu Khải Kiệt cười nói

- Hạ Kim Cường người này làm việc khá trượng nghĩa, lần sau chúng ta đến Thục Đô thì tìm anh ta uống rượu.

Tiếp theo, Hàn Đông liền để Tả Nhất Sơn triệu tập thành viên tổ lãnh đạo nhỏ tổng hợp Thanh Sơn Lĩnh, tranh thủ tuyên bố sự việc tài chính của đường Phú Thọ, mọi người nghe xong đều vô cùng hưng phấn.

Cho dù khoản tiền đầu tư này, chỉ dùng để sửa đường, nhưng đối với mọi người mà nói, ít nhất là một sự khởi đầu tốt đẹp.

Hơn nữa, mọi người lại lần nữa thấy được năng lượng hùng mạnh của Hàn Đông, hắn mang theo người chạy đến sở giao thông tỉnh, đã vậy còn kiếm được khoản tiền đầu tư lớn như vậy. Trong tình huống bình hường, cho dù là có được như ý nguyện của Sở giao thông, cũng không sảng khoái như vậy.

Cục trưởng Cục giao thông Tạ Giang Tùng nhìn Hàn Đông, trong lòng vô cùng cảm thán, trên thực tế, Hàn Đông đi Sở giao thông tỉnh, cũng không có nói chuyện công việc, chỉ là đi ăn bữa cơm với Phó giám đốc sở giao thông tỉnh là Hạ Kim Cường, kết quả đã đến nhanh như vậy rồi. Bởi vậy có thể thấy được, năng lượng của Hàn Đông không phải là nhỏ.

- Đáng tiếc, sự việc lần này quá đơn giản, khoản tiền đầu tư hoàn toàn là nhờ vào thể diện của Chủ tịch Hàn mà làm ra, hình như ta chẳng có công lao gì

Tạ Giang Tùng trong lòng âm thầm nghĩ đên tiếc hận, rồi lại thầm nhủ

- Vậy ta đây nhất định phải nghĩ cách kiếm chút tiền từ Cục giao thông. Kết quả nếu có thể giúp Chủ tịch Hàn sửa cho tốt cầu của trấn Triệu Hoa, cũng là công lao không tồi rồi.

Hàn Đông lập tức dựa theo phân công mà lần trước Thẩm Tùng Phi nói, giao công trình đường Phú Thọ cho Hứa Hiểu Đông làm

- Chủ tịch Hứa làm rất nhiều việc trong công trình cải tạo đường Tân Giang, điểm ấy chúng ta rõ như ban ngày, bởi vậy tôi tin tưởng đem công trình đường Phú Thọ, giao cho Chủ tịch Hứa chủ trì, nhất định phải hoàn thành đảm bảo chất lượng.

Hứa Hiểu Đông hiện tại phơi nắng nhiều nên da ngăm đen. Ông ta khẽ mỉm cười nói

- Tôi bày tỏ thái độ ở đây, sẽ cố gắng tốt nhất, làm đường Phú Thọ cho xong, đồng thời cũng mong Chủ tịch Hàn giám sát tình hình sử dụng tài chính của đường Phú Thọ.

Ông ta biết Hàn Đông vô cùng coi trọng sử dụng tài chính trong các hạng mục công trình, nếu đem công trình cải trạo đường Phú Thọ cho mình, như vậy rõ ràng chủ động đề xuất để Hàn Đông phái chuyên gia giám sát sử dụng tài chính.

Hàn Đông khẽ mỉm cười

- Ừ, về tình hình sử dụng tài chính, chúng ta vẫn dựa theo trình tự bình thường, nhất định làm tốt công tác nêu ra, tương lai cũng phải đưa cho Sở giao thông một bản thuyết minh sử dụng tài chính. Hai là tăng cường giám thị, cái này mời Chủ tich Thẩm phụ trách.

Thẩm Tùng Phi gật đầu nói

- Tôi cũng có kinh nghiệm hợp tác với Chủ tịch Hứa, mong Chủ tịch Hàn an tâm.

Sau đó, Hàn Đông lại bố trí một ít linh kiện, để mọi người nắm chặt thời gian, gấp rút thúc đẩy cuộc họp tổng hợp Thanh Phong Lĩnh. Đường Phú Thọ có thể khởi công trước. Ít nhất biểu lộ lòng quyết tâm của huyện Phú Nghĩa. Đồng thời cũng vì khởi công mà cung cấp tiện lợi lớn nhất, bởi vậy phương tiện thu hút đầu tư, liền đỡ hơn trước kia.

Hội nghị chấm dứt, Thẩm Tùng Phi đến văn phòng của Hàn Đông nói

- Chủ tịch Hàn, ngài vừa xuất mã đã kiếm được khoản tiền lớn như thế, cái này phấn chấn cực lớn đến tính tích cực của mọi người.

Hàn Đông cười nói

- Lần này là may mắn thôi. Vừa hay sở giao thông năm nay có dư chút tài chính, tôi lại tìm Phó sở Hạ Kim Cường, cho nên mới làm nhanh như vậy. Giải quyết tài chính đường Phú Thọ, tôi bây giờ nghĩ là, làm chút tiền từ chỗ nào đấy, sửa cây cầu ở trấn Triệu Hoa

Thẩm Tùng Phí nói

- Cái này xin tiền Cục giao thông, lần này đường Phú Thọ của chúng ta không xin tiền trên cục, cầu của trấn Triệu Hoa cũng nên làm chút gì vậy.

Hàn Đông gật đầu nói

- Tôi cũng nghĩ như vậy, tôi phỏng chừng sửa cầu của trấn Triệu Hoa, ít nhất cũng phải lên đến hơn mười triệu đồng, không biết thành phố có thể xuất ra nhiều tiền thế không nữa.

Đối với thanh phố Vinh Châu toàn tỉnh mà nói, kinh tế tương đối lạc hậu, bởi vậy tài chính cũng khá kẹt. Khiến Cục giao thông lập tức xuất ra khoản tiền nhiều vậy, độ khó đích thực lớn.

Thẩm Tùng Phi ngẫm một chút, nói

- Chủ tịch Hàn, nếu như trong thành phố có thể xuất đủ tiền, trong huyện chen chúc đi ra, còn lại bộ phận không đủ, có phải nên hướng về các xí nghiệp góp vốn hay không , đến lúc đầu cầu lập trạm thu phí, thu phí bù khoản.

Hàn Đông cười nói

- Đây cũng là biện pháp, có điều chúng ta có thể trực tiếp lấy danh nghĩa Ủy ban nhân dân huyện vay tiền ngân hàng, như vậy vấn đề dễ xử lý rồi.

Từ huyện Phú Nghĩa đến Vinh Châu, cần phải qua trấn Triệu Hoa, bởi vậy chỉ cần cầu sửa tốt, lưu lượng xe không ít, vấn đề thu phí không phải lớn lắm.

Lúc này điện thoại của Hàn Đông vang lên, lấy ra mới thấy, dãy số của Yến Kinh, có điều không phải là số nhà, Hàn Đông thấy kỳ lạ nghe máy, khách khí nói

- Xin chào, vị nào?

- Tiểu Đông, anh là Mạn Lương của chú đây

Trong điện thoại vọng đến một thanh âm sang sảng

- Ngày mốt công ty bọn anh có đến tỉnh Tây Xuyên quay ngoại cảnh, anh qua đó tìm chú nha.

Hàn Mạn Lương là con trai của bác Hàn Kiến Quốc, là đường huynh của Hàn Đông, Hàn Đông cười nói

- Anh Mạn Lương, công ty của anh là công ty nào vậy?

- Ha Ha, anh là công ty điện ảnh truyền hình. Lần này mời mấy cô minh tinh đang hot đến quay phim

Hàn Mạn Lương cười nói

- Đến lúc đó anh sẽ giới thiệu cho chú.

- Ai vậy?

Hàn Đông hỏi, không ngờ đường huynh lại làm công ty điện ảnh và truyền hình, không phải kiếp trước mình làm việc đó sao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.