Anh ta ném tách trà lên bàn trà, do dùng sức quá mạnh, tách trà lập tức bị vỡ, nước liền chảy ra.
Vợ của Hạ Kim Cường nhìn thấy vậy, nhanh chóng lấy khăn lau sạch. Thời
gian này, tính khí của Hạ Kim Cường không tốt, dù đang ở nhà, cũng
thường xuyên tức giận, vợ của y cũng không dám làm gì.
Còn về
phía Hạ Nhất Minh con trai của Hạ Kim Cường, vì nhìn thấy cha Hạ Kim
Cường thường xuyên la mắng, lắm lúc giáo huấn y một trận, do đó cũng
không hay ở nhà, thông thường đến rất khuya mới về.
Đợi mục tin tức kết thúc, Hạ Kim Cường vứt bỏ nửa điếu thuốc còn dang dở trên tay, đứng lên đi ra ngoài.
- Lão Hạ, ông đi đâu vậy?
Vợ của anh ta đi phía sau liền hỏi.
Hạ Kim Cường cũng không quay lại, nói:
- Trong nhà buồn bực quá, tôi đi ra ngoài hóng gió.
Nói xong, anh ta liền mở cửa, đi ra ngoài, tiện tay đóng cửa lại, “rầm” một tiếng.
- Ông...
Vợ của Hạ Kim Cường trầm mặt xuống, gọi một tiếng, sau đó lại kiềm chế lại.
Trên thực tế, thời gian này, bà ta cũng nghe thoáng qua một số chuyện liên
quan đến Hạ Kim Cường, biết ông ta thường đến Mục Mã sơn trang chơi, hơn nữa bà ta còn nghe nói trong đó có những thứ lòe loẹt, trong lòng lại
thấy đau khổ.
Thời gian này, tâm trạng Hạ Kim Cường không tốt, số lần đến sơn trang cũng nhiều hơn, mỗi lần quay về cũng tỏ vẻ mệt mỏi.
Bà ta cũng biết, Hạ Kim Cường ở đó chắc hẳn không làm chuyện xấu, nhưng
bà ta không cách nào nói rõ. Hạ Kim Cường cũng không nghe bà ta, một khi không tốt, còn có thể mắng chửi bà ta một trận.
- Tháng ngày như vậy, khi nào mới lại ngẩng đầu đây.
Vợ Hạ Kim Cường thở dài, lập tức nghĩ đến Phó cục trưởng trong đơn vị đã
tặng mình tấm thẻ ngân hàng vào hôm qua, trên đó có thể là năm chục
ngàn, vốn dĩ bà ta định trả lại, nhưng suy nghĩ lại, Hạ Kim Cường như
vậy, mình cũng nên lo trước tính sau, có tiền dự phòng cũng tốt.
Tuy Hàn Đông đã biết, nhân sự Tỉnh ủy sẽ có thay đổi vào cuối tháng, nhưng với trước mắt, Hàn Đông cũng không quản được.
Dù Phạm Đồng Huy đã thông qua vấn đề nguồn vốn xây dựng văn phòng Trường Giang Nguyên, tỏ thiện ý với Hàn Đông.
Nhưng không phải hoàn toàn nhắm vào Hàn Đông, cho nên trong lúc Hàn Đông đang hưởng thụ, không hề có chút lo lắng. Đương nhiên, trước đó Hàn Đông gọi cho Phạm Đồng Huy, hai người đều có ý riêng, cũng đã nói rõ.
Hàn Đông chỉ phụ trách truyền đạt lại một chút là được, hơn nữa sau này Hàn Đông cũng đồng ý hợp tác với Phạm Đồng Huy.
Còn Phạm Đồng Huy có thể giành được vị trí Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên không, vấn đề này Hàn Đông cũng không biết.
Hơn nữa, trong ấn tượng của Hàn Đông, không hề có ký ức liên quan đến Phạm
Đồng Huy. Cũng có thể nói, ít ra Phạm Đồng Huy không thể trở thành một
trong chín người đứng đầu, còn hắn rốt cuộc sẽ đi đến bước nào, Hàn Đông cũng không biết.
- Hiện tại, nền tảng phát triển của thành phố
Tân Châu đã đi vào chính quy. Năm nay được xem là năm quan trọng nhất,
chỉ cần năm nay nắm vững nền cơ sở, như vậy những năm sau này chỉ cần
dựa theo mà làm, đem các kế hoạch ở các mặt làm tốt, như vậy thành phố
Tân Châu sẽ đạt được mục tiêu trở thành đầu rồng của nền kinh tế khu vực phía Nam của tỉnh Tây Xuyên, cũng không khó thực hiện.
Tổng thể
mà nói, nền kinh tế của tỉnh Tây Xuyên, đã hiện ra vận mệnh Bắc mạnh Nam yếu. Vài thành phố cấp ba của phía Nam, thực lực kinh tế cũng không
mạnh.
Cho nên, Hàn Đông xem ra, chỉ cần mục tiêu lập thành phố
năng lượng được thực hiện, như vậy để thành phố Tân Châu trở thành nền
kinh tế chính của khu vực phía Nam tỉnh Tây Xuyên, liền xem như việc
được thực hiện.
Đương nhiên, các thành phố cấp ba khác đang không ngừng phát triển, cho nên thành phố Tân Châu cũng không thể chỉ đứng
yên tại thành tích hiện nay mà không động đậy.
Hiện tại lợi dụng
than đá tại huyện Vũ An, trên căn bản đã đi vào chính quy, có thêm khu
sắt thép của tập đoàn Thủ Cương tham gia, dàn giáo của khu công nghiệp
màu xanh trên nền tảng than đá cũng đã được hình thành.
Kế tiếp
trong thời gian ngắn, khu công nghiệp Trường Giang Nguyên chủ yếu tiêu
hóa đầu tư là chính, mà không phải thời điểm khuếch trương mù quáng.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông bèn gọi điện cho Thẩm Tòng Phi, nói:
- Lão Thẩm, anh đến phòng làm việc của tôi nhé.
Rất nhanh, Thẩm Tòng Phi đã đến, anh ta từ Ủy ban nhân dân tỉnh trở về vào
hôm qua, về nguồn vốn dự tính để xây văn phòng làm việc cũng đã được đưa đến Phạm Đồng Huy, còn khi nào sẽ phê duyệt số tiền này, vậy còn phải
đợi trong tỉnh thông báo.
Hàn Đông đưa một điếu thuốc cho Thẩm Tòng Phi, sau đó hai người hút, bắt đầu nhả khói ra.
- Lão Thẩm, đối với công việc Trường Giang Nguyên, anh có dự định gì?
Thẩm Tòng Phi hơi trầm ngăm, nói:
- Chủ tịch, tôi có kế hoạch vậy, hiện tại Trường Giang Nguyên đã thu được hơn bảy tỷ, doanh nghiệp cũng có hơn mười nhà. Đối với một khu công
nghiệp vừa mới thành lập mà nói, đã rất hiếm có rồi. Cho nên tôi nghĩ
tạm thời không thích hợp khuếch tán đầu tư, hơn nữa phải để doanh nghiệp được ổn định, dựa theo tiêu chuẩn của khu, để nó nhanh chóng cắm rễ,
nhanh chóng tạo ra hiệu quả. Đợi sau khi chúng đi vào quỹ đạo, mới đem
toàn bộ sức lực tập trung vào phần đầu tư.
Hàn Đông gật đầu, cười nói:
- Suy nghĩ của anh không tệ, hiện tại điều chúng ta cần làm là nắm vững
nền tảng, quy hoạch tốt khu công nghiệp. Ngoài ra, trụ sở Ban quản lý
nhanh chóng được khánh thành, chúng ta cũng không thể đợi đến nguồn vốn
trong tỉnh phê duyệt mới khởi công. Công việc trong giai đoạn trước phải làm tốt, về mặt nguồn vốn, đã có tập đoàn Thủ Cương hỗ trợ năm triệu
đồng, mặt khác không đủ, có thể ứng ra trước từ Cục tài chính thành phố.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Vậy tôi sẽ nhanh chóng đưa ra phương án, quy hoạch trước, sau đó sẽ tiến hành công khai đấu thầu?
Hàn Đông nói:
- Cứ như vậy, công việc công khai đấu thầu, nhất định phải công bằng công khai, đến lúc mời các đồng chí của Ủy ban kỷ luật đến giám sát toàn quá trình.
Thẩm Tòng Phi kiên quyết nói:
- Chủ tịch cứ yên tâm, về mặt này tôi sẽ nhất định tăng thêm giám sát, tuyệt đối không thể để xảy ra bất kỳ hiện tượng nào.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, điểm này cần cẩn thận, chúng ta có rất nhiều cán bộ, không
chịu nổi cám dỗ, phạm phải sai lầm trong kinh tế, không chỉ hủy đi tiền
đồ của mình, mà còn mang đến tổn thất cho quốc gia. Cho nên trong những
việc có liên quan đến kinh tế, nhất định phải giữ mình trong sạch, đồng
thời cũng nên tăng thêm giám sát và quản lý với các đồng chí khác. Hiện
tại trọng trách của lão Thẩm anh rất nặng, người nhắm vào anh rất nhiều, e là rất nhiều người mong anh xảy ra vấn đề gì đó, cho nên anh nhất
định phải tuyệt đối cẩn thận.
- Chủ tịch cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ nghiêm khắc với bản thân, không thể bôi đen ngài đâu.
Thẩm Tòng Phi cũng hiểu Hàn Đông nói vậy cũng vì muốn tốt cho mình, hi vọng
mình đi vững chắc hơn, do đó trong lòng rất xúc động.
Anh ta chỉ
là một Phó chủ tịch thành phố bình thường, trong tay đã có Trường Giang
Nguyên miếng thịt béo này, chắc chắn khiến nhiều người mơ ước. Hơn nữa y cũng biết thế cục của Thành ủy, Hàn Đông tuy nắm được đại cục của hội
nghị thường vụ Thành ủy, nhưng lực lượng của Hạ Kim Cường cũng không
nhỏ, hơn nữa Hạ Kim Cường lại là Bí thư Thành ủy, dù y không thể nắm
được hội nghị thường vụ, nhưng nếu muốn thực hiện, cũng không phải dễ
chống đối. Đặc biệt khi vấn đề công việc của mình nếu gặp vấn đề, vậy Hạ Kim Cường làm khó, Hàn Đông cũng bị động.
Trong lòng Thẩm Tòng
Phi, Hàn Đông có ơn gặp gỡ, có ơn đề bạt đối với y, hiện giờ y toàn tâm
toàn ý làm tốt công việc mà Hàn Đông giao cho, đương nhiên cũng không
muốn đem lại rắc rối cho Hàn Đông.
Tuy rằng Hàn Đông khi còn ở
huyện Phú Nghĩa, từng là cấp dưới của Thẩm Tòng Phi, nhưng hiện giờ
trong lòng của Thẩm Tòng Phi đã chôn vùi những điều này.
Y biết,
với thực lực của Hàn Đông, tương lai ắt hẳn sẽ tiến càng xa hơn, còn
mình nên làm, chính là thật thà làm cấp dưới của Hàn Đông, đem chuyện mà Hàn Đông căn dặn làm tốt, đồng thời dưới sự giúp đỡ của Hàn Đông, có
thể cũng được tiến xa hơn.
Thẩm Tòng Phi cũng từng nghĩ qua, đem
quan hệ bên cạnh của Hàn Đông xem xét lại, phát hiện dã tâm của Hàn Đông không nhỏ. Tuy Hàn Đông chỉ là một Chủ tịch, nhưng vì duyên cớ của Hàn
Đông, mà nhiều người được đề bạt đến cấp giám đốc sở, cán bộ cấp Phó
giám đốc sở cũng không ít, những người này đều là người đáng tin của Hàn Đông. Vị trí của những người này, đều tương đối quan trọng, có thể nói
vô tình, Hàn Đông đã dệt lên một mối quan hệ nhân mạch không hề nhỏ tại
tỉnh Tây Xuyên.
Còn Thẩm Tòng Phi, đương nhiên cũng là một trong các nhân vật trong mạng lưới quan hệ của Hàn Đông.
So ra, Thẩm Tòng Phi cảm thấy vận may của mình cũng không tệ, ít ra mình
đang làm việc cho Hàn Đông, như vậy chỉ cần mình cố gắng nỗ lực, để Hàn
Đông biết được khả năng làm việc của mình, như vậy tương lai Hàn Đông
từng bước tiến lên, mình không phải cũng có thể từng bước một lên chức
sao.
Lúc này Hàn Đông cười nói:
- Như vậy là tốt, chúng ta có duyên cùng làm việc với nhau, tôi cũng mong muốn phát triển tốt, cùng đưa ra chút thành tích.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Có chủ tịch Hàn lãnh đạo, tôi tràn đầy tự tin, nhất định có thể làm ra
sự nghiệp lớn tại thành phố Tân Châu, tôi tin chắc thành phố Tân Châu
nhất định có thể trở thành đầu rồng trong nền kinh tế phía Nam tỉnh Tây
Xuyên.
Lúc này Khổng Phàm Chi gõ cửa, dẫn Phó chủ tịch thành phố Tần Bạch Thần vào.
- Chủ tịch Thẩm cũng có mặt à.
Tần Bạch Thần cười nói,
- Vậy tôi tí nữa quay lại.
Thẩm Tòng Phi đứng lên nói:
- Không cần, tôi nhường chỗ cho anh.
Hàn Đông và y cũng nói gần xong, liền nói:
- Lão Thẩm anh cứ nắm chặt thời gian mà đi làm.
Tần Bạch Thần cười tươi ngồi trước mặt Hàn Đông, mở miệng nói:
- Chủ tịch Hàn, tin tốt đây, cuối cùng tập đoàn Hoa Điện cũng có tin rồi, nói là thông qua nghiên cứu, họ cho rằng có thể phát triển thủy điện
tại thành phố Tân Châu, chuẩn bị cử chuyên gia đến tiến hành khảo sát
thêm một lần.
Hàn Đông nói:
- Đây là chuyện tốt mà, thời gian đã định chưa? Lão Tần anh nhớ làm tốt công việc chuẩn bị.
Tần Bạch Thần nói:
- Dự tính khoảng ngày hai mươi sẽ đến, dự tính khảo sát trong vòng ba ngày.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Vậy được, lão Tần phụ trách tiếp đãi tốt các chuyên gia, kết quả họ
khảo sát, có thể liên quan đến tương lai phát triển thủy điện của thành
phố Tân Châu, cho nên nhất định phải để chuyên gia hài lòng.
Tần Bạch Thần nói:
- Xin chủ tịch Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ để họ vui vẻ khảo sát tại
thành phố Tân Châu, và hài lòng ra về. Thực tế, nguồn thủy điện tại
thành phố Tân Châu rất phong phú, tôi tin chỉ cần người có tri thức,
nhất định sẽ biết được triển vọng của ngành thủy điện của thành phố Tân
Châu.
Đối với Hàn Đông mà nói, đúng thật là một chuyện tốt.
Mở thủy điện, đầu tư sẽ không ít.
Nếu có thể chứng thực, vậy một mặt không chỉ thu hút một nguồn đầu tư lớn,
ngoài ra mặt khác đối với chiến lược của thành phố Tân Châu trong vòng
năm năm, cũng là một khởi đầu tốt.
Nói cách khác, chỉ cần đầu tư
của tập đoàn Hoa Điện được xác thực, vậy hướng đi của thủy điện, than đá của thành phố Tân Châu, hai mảng năng lượng lớn của thành phố Tân Châu, cũng đã được hình thành.
Đợi Tần Bạch Thần cáo từ, Hàn Đông ngồi trong văn phòng liền vui vẻ.
Một mặt vì kế hoạch của mình được thực thi một cách thuận lợi, thuận lợi
đến nỗi khiến Hàn Đông hơi bất ngờ; mặt khác, ngoài thành tích tài
chính, điều này có thể đưa ra cống hiến của mình đối với phát triển của
thành phố Tân Châu, thay đổi cục diện của thành phố Tân Châu.
Làm quan một lần, tạo phúc một phương, đây là yêu cầu căn bản nhất của Hàn Đông đối với bản thân.
Do đó, mặc kệ nói từ phương diện nào, trong lòng Hàn Đông đều rất thích.
Lúc này Hàn Đông chợt nghĩ đến một vấn đề, hôm nay là ngày mười ba tháng
ba, căn cứ theo lời ba, cuối tháng này Trung Ương có thể điều chỉnh nhân sự, trong đó có khả năng nhất gồm cả Nguyên Hằng Kiện. Như vậy lần
trước Nguyên Hằng Kiện đồng ý với mình chuyện tham gia nghi thức đặt nền móng của tập đoàn Thủ Cương, e là rất khó thực hiện.
Vì biết
được rất có khả năng Yến Sơn Cao thay Nguyên Hằng Kiện đảm nhận vị trí
Bí thư Tỉnh ủy, còn về hợp tác giũa tập đoàn Thủ Cương và thành phố Tân
Châu, mình và Yến Sơn Cao đã chống đối vài lần. Hàn Đông lo lắng đến lúc đó Yến Sơn Cao sẽ gây rắc rối.
Cho dù Hàn Đông biết đằng sau tập đoàn Thủ Cương ắt hẳn có bối cảnh, nhưng y cũng không mong muốn các đầu tư trong thành phố Tân Châu gặp phải phiền toái.
Lần này Nguyên
Hằng Kiện thăng chức là chuyện ván đã đóng thuyền, cho dù lần này Trung
Ương điều chỉnh chức vụ của y, có thể tạm thời sẽ để y đảm nhận vị trí
tại Ủy ban nào đó, nhưng đến tháng mười chuyện y tiến vào bộ Chính trị
cũng không thay đổi nhiều.
Cũng có thể nói, Nguyên Hằng Kiện tuy
rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, nhưng trong thời gian tạm thời, đối với tỉnh
Tây Xuyên còn có ảnh hưởng không nhỏ.
- Như vậy phải lợi dụng sức ảnh hưởng của Nguyên Hằng Kiện, chính là có thể để Nguyên Hằng Kiện
tham gia vào buổi nghi thức đặt nền móng, tốt nhất có thể đặt tên gì đó, đối với phát triển sau này của tập đoàn bộ Chính trị cũng có lợi, dù
sao sau này Nguyên Hằng Kiện sẽ trở thành một trong chín người đứng đầu, tuy chỉ là xếp hạng sau cùng, nhưng cũng là một trong các lãnh đạo của
nhà nước.
Nghĩ đến đây, Hàn Đông bèn gọi đến số điện thoại của Vương Chí Song tổng giám đốc tập đoàn Thủ Cương, cười nói:
- Tổng giám đốc Vương chào ngài, tôi là Hàn Đông của thành phố Tân Châu, không làm phiền anh chứ?
Vương Chí Song cười ha hả, nói:
- Chủ tịch Hàn khách sáo quá, tôi cũng không phải lúc nào cũng bận hết.
Anh ta đã có được thông tin xác thực, cuối tháng này, Trung Ương sẽ đề cử
anh ta là ủy ban thường vụ tỉnh Giang Việt, Phó chủ tịch tỉnh. Từ doanh
nghiệp đến Ủy ban nhân dân, đối với anh ta mà nói, là một thay đổi, tuy
cấp bậc vẫn là Thứ trưởng, nhưng trọng lượng của ủy viên thường vụ tỉnh
Giang Việt cũng không nhỏ. Quan trọng là tuổi tác của anh ta không phải
quá lớn, tương lai có thể tiến thêm bước nữa.
Chính vì như vậy,
tâm trạng của anh ta vô cùng vui vẻ, hơn nữa anh ta cũng biết thân phận
cụ thể của Hàn Đông, do đó khi nhận được điện thoại của Hàn Đông, càng
thấy vui vẻ hơn.
Hàn Đông và anh ta hàn thuyên hai câu, nói:
- Là như thế này, tổng giám đốc Vương, tôi có một suy nghĩ, anh xem khu
sắt thép có thể khởi công sớm một chút được không, trước đó tôi từng báo cáo qua với Bí thư tỉnh ủy Nguyên, tôi muốn nhanh chóng xác thực, đối
với sự phát triển của khu sắt thép cũng có ích.
- Bí thư Nguyên cũng đích thân tham gia chứ?
Vương Chí Song kinh ngạc nói.
Anhưng ta có ý vào vào chính đàn, đương nhiên cũng từng nghiên cứu chi tiết về thế cục bên trong nước Trung Hoa, biết đằng sau tên Nguyên Hằng Kiện có bối cảnh, là một người có tiềm lực, do đó cũng đồng ý dựng mối quan hệ
tốt với y. Trước đó hai người không có ngoại giao nhiều, nhưng lần khởi
công khu sắt thép của thành phố Tân Châu, Nguyên Hằng Kiện đích thân
tham gia, bản thân có thể qua đó trao đổi với anh ta. Đối với phát triển sau này của mình cũng có lợi, mặc dù hai người không cùng một tỉnh,
nhưng có thêm một người bạn có thế mạnh cũng là chuyện tốt mà.
Đương nhiên, đối với thái độ vội vàng của Hàn Đông, Vương Chí Song cũng hơi nghi ngờ.
- Tổng giám Vương, Bí thư Nguyên đã đích thân đồng ý với tôi, chắc không
thành vấn đề, đến lúc đó còn mời tổng giám Vương cùng đến tham dự.
Hàn Đông nói.
Giữa người và người nên có qua có lại, lần này tập đoàn Thủ Cương có thể xác thực đầu tư tại thành phố Tân Châu, ngoài Lộ Lợi Dương giúp đỡ ra, tác
dụng của Vương Chí Song cũng không nhỏ. Hơn nữa Hàn Đông nghe Lộ Lợi
Dương nói Vương Chí Song có ý đến Ủy ban nhân dân, do đó thừa cơ hội tạo điều kiện cho y và Nguyên Hằng Kiện, nếu y nắm bắt được, đối với tiền
đồ sau này của y rất có ích.
- Vậy chủ tịch Hàn cho rằng khi nào thích hợp khởi công?
Vương Chí Song cười nói.
Hàn Đông nghĩ một hồi, nói
- Hôm nay là ngày mười ba tháng ba, anh xem hai mươi tháng ba thế nào, có thời gian một tuần để chuẩn bị, cũng có thể làm tốt công việc chuẩn bị, chỉ cần khởi công, các công việc khác có thể làm từ từ.
- Cũng đúng...
Lời nói của Vương Chí Song ẩn chứa nụ cười, nhưng trong lòng anh ta lại có
chút nghi ngờ, anh ta cảm thấy sắp xếp của Hàn Đông hơi vội vàng, tuy
nhiên thông tin do mình nghe ngóng, dự tính vào ngày hai mươi sáu, bảy,
Trung Ương sẽ hành động, do đó khởi công trước cũng tốt.
Chỉ là
tại sao Hàn Đông lại vội như vậy? Vừa nghĩ đến thân phận của Hàn Đông,
trong lòng Vương Chí Song hơi nghi ngờ, chẳng lẽ hắn đã biết được tin
gì, lần này Nguyên Hằng Kiện cũng có tên sao?
- Mặc kệ thế nào,
đối với mình đều rất quan trọng, tuy thời gian hơi gấp, nhưng lễ khởi
công cũng chỉ là hình thức mà thôi, có thể trao đổi với Nguyên Hằng Kiện cũng là điều tốt, lần này cũng không biết sẽ động vào đâu.
Vương Chí Song có chủ ý, liền cười nói:
- Vậy thì chọn vào sáng ngày hai mươi tháng ba, công việc chuẩn bị cho
buổi khởi công, làm phiền đến thành phố Tân Châu và khu sắt thép chuẩn
bị một nhóm nhỏ.
Hàn Đông cười nói:
- Tổng giám đốc Vương
khách sáo quá, cái này là nên làm, hơn nữa, ngài hỗ trợ cho Trường Giang Nguyên năm triệu đồng, chúng tôi cũng phải cám ơn ngài và tập đoàn Thủ
Cương.
Vương Chí Song cười sảng khoái nói:
- Chủ tịch Hàn khách sáo quá, như vậy đi, đến lúc đó tôi sẽ đúng giờ đến tham dự.
Hàn Đông nói:
- Được thôi, chúng ta định rồi nhé, tôi cũng nhanh chóng đi mời Bí thư Nguyên.
Cúp máy điện thoại, Hàn Đông lại lập tức gọi đến số điện thoại văn phòng
của Nguyên Hằng Kiện, tiếp điện thoại là Nhâm Lập Quang, y vừa nghe lại
là Hàn Đông, nói thẳng:
- Chủ tịch Hàn, ngài tìm Bí thư Nguyên à, đợi một tí, tôi đi báo cáo cho Bí thư Nguyên biết.
- Được thôi, làm phiền trưởng phòng Nhâm.
Hàn Đông cười nói, tên Nhâm Lập Quang sau khi biết được quan hệ giữa mình và Nguyên Hằng Kiện, thái độ đã thay đổi rất nhiều.
- Hàn Đông hả?
Rất nhanh điện thoại bên kia truyền lại giọng nói của Nguyên Hằng Kiện.
Hàn Đông dường như cảm thấy vẻ vui sướng trong lời nói của y, tự cười thầm trong lòng, lập tức nói:
- Chào ngài Bí thư Nguyên, tôi là Hàn Đông, làm phiền anh làm việc rồi,
như thế này, khu sắt thép của thành phố Tân Châu do tập đoàn Thủ Cương
đầu tư, dự kiến sẽ được tiến hành khởi công đặt nền móng vào sáng hai
mươi mốt tháng ba, đến lúc đó Tổng giám đốc Vương Chí Song của tập đoàn
Thủ Cương cũng sẽ tham gia, tôi muốn mời Bí thư Nguyên đến chỉ đạo,
không biết ngài có rảnh không?
Nguyên Hằng Kiện mỉm cười nói:
- Tên nhóc này, cũng học được nhiều cách lượn quanh, tôi đã nói từ sớm
rồi, sẽ tham gia vào nghi thức đặt móng của các anh, cho dù có chuyện,
tôi sẽ sắp xếp trước. Anh cứ yên tâm, đến lúc đó tôi biết mà.
Hàn Đông cười ha hả nói:
- Cám ơn Bí thư Nguyên.
- Được rồi, hôm nào dành chút thời gian anh và Á Văn cùng đến nhà dùng cơm.
Nguyên Hằng Kiện nói.
Hàn Đông vừa nghe, liền hiểu Nguyên Hằng Kiện thực sự phải đi, nếu không
anh ta cũng không mời mình và Nguyên Á Văn cùng đến dùng cơm.
Cúp máy điện thoại, Hàn Đông ngồi trong phòng chìm vào suy nghĩ, những năm
này, dưới sự nỗ lực của bản thân, mối quan hệ với Nguyên Hằng Kiện được
dựng lên không tệ.
Một mặt, để Nguyên Hằng Kiện nhận được khả
năng làm việc của mình, để y chấp nhận nhân phẩm của mình, mặt khác cũng cùng dựng mối quan hệ riêng với y, chỉ cần thấy y giao cậu con trai
Nguyên Á Văn cho mình là biết.
Hàn Đông tin, tương lai Nguyên
Hằng Kiện sẽ là một trợ lực của họ Hàn, hoặc quan hệ sau này của hai bên cũng có thể là đồng minh. Điều này đối với phát triển của họ Hàn đều có lợi.
Đại hội Đảng tháng mười vào năm nay, chuyện ông ngoại Dư
Kiện Hưng trở thành thường vụ đã được định, với tuổi tác của ông ngoại,
cũng chỉ có thể làm vị trí này chỉ trong một nhiệm kỳ. Nhưng Nguyên Hằng Kiện thì không, trong trí nhớ của Hàn Đông, ông ta từng làm hai nhiệm
kỳ, có được đồng minh như vậy, đối với phát triển sau này của mình rất
có lợi.
Đương nhiên, phát triển hiện nay của họ Hàn cũng đã khác
nhiều so với trước đây, ông ngoại trước đây từng là thường vụ đã là một
thay đổi rất lớn, sau này cũng không chừng còn có người khác tham gia
vào thường vụ. Ngoài ra, bản thân Hàn Đông cũng là một thay đổi to lớn,
Hàn Đông chưa tới ba mươi tuổi, đã trở thành cán bộ cấp giám đốc sở, thế mạnh rất lớn, hơn nữa còn nhận được khẳng định của Nam Tuần trưởng và
Cổ Thần Dương, có ý bồi dưỡng hắn.
Như vậy trong tình hình này, Hàn Đông cảm thấy phát triển của họ Hàn, có thể sẽ làm càng tốt hơn.
Hàn Đông định vào ngày hai mươi mốt, ngoài thời gian xác thực rất gấp, còn
chuẩn bị để Nguyên Hằng Kiện có thời gian đến gặp nhân viên khảo sát của tập đoàn Hoa Điện, hoặc có thể có được một tí tác dụng.
Bí thư Tỉnh ủy xuống, các công việc chuẩn bị tiếp đãi đều phải bắt đầu chuẩn bị trước.
Đây là đại sự của thành phố Tân Châu, do đó nhất định phải mở cuộc họp hội nghị thường vụ để tiến hành sắp xếp và bố trí.
Hàn Đông thấy thời gian cách giờ tan làm còn nửa giờ đồng hồ, suy nghĩ một hồi, liền đến văn phòng của Hạ Kim Cường.
Hạ Kim Cường đang muốn tan ca, nhìn thấy Hàn Đông, hơi sửng sốt, lập tức hỏi:
- Chủ tịch Hàn có chuyện à?
Hàn Đông gật đầu nói:
- Bí thư Hạ, có một việc quan trọng muốn thảo luận.
- Vậy được.
Hạ Kim Cường gật đầu, lập tức quay lưng đi vào trong.
Hàn Đông đi theo, ngồi xuống nói:
- Bí thư Hạ, như thế này, tập đoàn Thủ Cương dự tính sẽ tiến hành đặt
móng vào ngày hai mươi mốt, đến lúc đó tổng giám đốc Vương của tập đoàn
Thủ Cương cũng đến tham dự. Ngoài ra, Bí thư tỉnh ủy Nguyên cũng đã xác
nhận, sẽ xuất hiện trong nghi thức đặt nền móng này, tôi đề nghị nhanh
chóng mở cuộc họp thường vụ để bố trí sắp xếp công việc tiếp đãi.
Nghe được Nguyên Hằng Kiện cũng đến thành phố Tân Châu, trong lòng Hạ Kim
Cường buồn bực, hiện tại y cũng nhận được tin, dường như Nguyên Hằng
Kiện sẽ rời khỏi vào cuối tháng, nhưng đến hiện nay, y còn đến thành phố Tân Châu ủng hộ Hàn Đông, cũng quá khiến người khác căm tức.
Tuy nhiên dù y có khó chịu đến đâu, Bí thư Tỉnh ủy sẽ đến thành phố, y cũng nên chuẩn bị làm tốt công việc. Nếu không, dù Nguyên Hằng Kiện ra đi,
nếu có xảy ra vấn đề gì, Bí thư Thành ủy như y cũng không thoát khỏi.
- Chuyện này vô cùng quan trọng, tôi nghĩ sáng mai nên triệu tập cuộc họp hội nghị thường vụ để nghiên cứu sắp xếp.
Hạ Kim Cường thản nhiên nói, trong lòng âm thầm nghĩ:
- Đợi Nguyên Hằng Kiện ra đi, xem tôi giải quyết tên nhóc mày thế nào.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Vậy được, tôi qua đây chính là nói chuyện này, vậy tôi không làm phiền Bí thư Hạ nữa.
Lúc nãy cách giờ tan làm còn nửa giờ đồng hồ, Hạ Kim Cường đã chuẩn bị để
rời văn phòng sớm, có thể thấy được thời gian này Hạ Kim Cường đã trải
qua buồn bực như thế nào.
Tuy nhiên cũng không trách được Hàn
Đông, nếu Hạ Kim Cường có thể đặt hết tâm tư trong công việc, Hàn Đông
lại không muốn hợp tác với anh ta sao.
Đợi Hàn Đông rời khỏi, Hạ
Kim Cường ngồi ngơ ngác trong phòng làm việc hơn mười phút, sau đó gọi
cho trưởng ban Thư ký thành ủy Hầu Hoa Đông, căn dặn y thông báo chín
giờ sáng mai sẽ mở cuộc họp hội nghị thường vụ, đồng thời mời Hội đồng
nhân dân, Mặt trận tổ quốc, Cục công an, Ban quản lý Trường Giang Nguyên cùng đến tham dự.
Hầu Hoa Đông hỏi:
- Bí thư Hạ, hội nghị thường vụ chủ yếu thảo luận về đề tài gì?
Hạ Kim Cường lạnh lùng nói:
- Trong cuộc họp rồi nói.
Hầu Hoa Đông tuy là quản gia của Thành ủy, nhưng y lại đứng về phía Hàn
Đông, nên Hạ Kim Cường đối với y cũng không nể mặt. Trên thực tế, Hầu
Hoa Đông cũng biết Hạ Kim Cường từng muốn mình rời khỏi, nếu không phải
Hàn Đông, e là không biết hiện nay mình đang ở ngóc ngách nào nữa. Cho
nên hiện tại đã một lòng đứng về phía Hàn Đông, cố gắng phối hợp công
việc của Hàn Đông.
Nhận được thông báo mở hội nghị thường vụ, y vô cùng nghi ngờ, không biết Hạ Kim Cường bất chợt muốn mở cuộc họp vì chuyện gì.
Trên thực tế, hiện tại cho dù là người của Hàn Đông hay là người của Hạ Kim
Cường, đều biết trừ phi là bất đắc dĩ, Hạ Kim Cường cũng không mở cuộc
họp hội nghị thường vụ.
Do đó mọi người đối với cuộc họp vào sáng mai vô cùng nghi ngờ.
Phó Bí thư Thành ủy Bành Y Vinh gọi đến số điện thoại của Hàn Đông, cười nói:
- Chủ tịch Hàn, tối nay có rảnh không, tôi muốn mời anh uống hai chén?
Trong lòng Hàn Đông khẽ động, nói:
- Cũng được, chúng ta cùng đến nhà khách số một nha.
Bành Y Vinh hiện tại đang ở tiểu khu của Thành ủy, y cũng biết Hàn Đông luôn ở tại nhà khách số một, do nên đã nói:
- Vậy được, tôi sẽ đi xuống lầu.
Đi xuống, Bành Y Vinh liền nhìn thấy Hàn Đông đứng cạnh chiếc xe, hơi sửng sốt, liền bước nhanh xuống.
Đến nhà khách số một, hai người gọi một phòng ngồi xuống, Bành Y Vinh nói:
- Chủ tịch Hàn, Thành ủy thông báo sáng mai sẽ mở cuộc họp hội nghị thường vụ, sao lại không thông báo tình hình cụ thể?
Y nghĩ Hạ Kim Cường bất đắc dĩ cho mở cuộc họp thường vụ, chắc chắn có
liên quan đến Hàn Đông, mà mình vừa gọi điện thoại, Hàn Đông liền đồng ý cùng nhau ăn cơm, điều này nói rõ ngày mai chắc chắn sẽ có chuyện quan
trọng nào.
Hàn Đông hơi mỉm cười nói:
- Với anh thì tôi
cũng không che giấu nữa, Bí thư Nguyên sẽ đến tham dự buổi nghi thức
khởi công đặt móng, hội nghị thường vụ ngày mai chủ yếu sẽ họp về công
việc bố trí tiếp đãi.
Bành Y Vinh hít một hơi, nói:
- Thì ra là vậy, hèn gì không thông báo nội dung cần họp.
Dù sao Bí thư Tỉnh ủy sẽ đến, cũng xem là chuyện nên bảo mật, vì không
muốn nói ra để những người khác sau khi biết được thông tin sẽ gây phá
hoại, trong thành phố cố tình giữ bí mật cũng là lẽ đương nhiên.
- Nhưng Chủ tịch Hàn, khu sắt thép của tập đoàn nhà khách số một, sao lại nhanh chóng đặt nền móng vậy, thời gian kịp sao?
Trong lòng Bành Y Vinh có chút nghi ngờ, y biết được Nguyên Hằng Kiện là do
Hàn Đông mời đến, nhưng y không hiểu vì sao Hàn Đông lại vội vã phải cử
hành nghi thức đặt móng này.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Nghi thức đặt móng cũng chỉ là một ý mà thôi, dù sao cũng phải làm, nên làm
sớm, cũng nhanh chóng để khu sắt thép được khởi công. Ngoài ra người của tập đoàn Hoa Điện cũng sẽ đến thành phố Tân Châu khảo sát trong vài
ngày tới, tôi cũng muốn nhờ vào gió đông của Bí thư Nguyên.
Bành Y Vinh cười ha hả nói:
- Chủ tịch Hàn anh thật biết nắm lấy thời cơ, đây cũng là chuyện tốt, nếu tập đoàn Hoa Điện có thể đầu tư vào thành phố Tân Châu, đối với thành
phố Tân Châu là một tác dụng thúc đẩy rất lớn. Tôi nghĩ Ủy ban nhân dân
thành phố Tân Châu dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Hàn, đúng là chuyển
biến từng ngày.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Bí thư Bành quá
khen, thực tế những công việc này, là thành quả của tập thể lãnh đạo,
tôi cũng chỉ làm công việc nên làm mà thôi. Bí thư Bành, hiện tại thành
phố Tân Châu đang nằm trong giai đoạn phát triển, chúng ta có thể cùng
hợp tác, cố gắng duy trì tình hình tốt như hiện nay.
Thông qua
thời gian ở chung với nhau, Hàn Đông cảm thấy Bành Y Vinh cũng là một
người làm được việc, cho nên liền thử kéo y qua, như vậy sau này trong
tỉnh có điều chỉnh thế nào, bản thân cũng dễ ứng phó, cũng xem như là
phòng ngừa.
Trong lòng Bành Y Vinh chợt hiện lên một dấu chấm hỏi thật to, nghe lời của Hàn Đông, dường như đang đưa ra một nhánh ô liu vậy.
- Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Bành Y Vinh tự cân nhắc trong lòng,
- Hàn Đông không thể vô duyên vô cớ nói những điều này, hiện tại hắn có quyền uy, không ngờ lại muốn hợp tác với mình?
Hàn Đông từ trên vẻ mặt của Bành Y Vinh đoán được mục đích của mình, bèn cười nói:
- Bí thư Bành, nói thật, tôi ở thành phố Tân Châu, cũng muốn nghiêm túc
làm chút việc, tôi cảm thấy Bí thư Bành cũng là lãnh đạo có trách nhiệm, đối với nhân dân, cho nên tôi hy vọng trong công việc sau này, chúng ta cùng nhau nỗ lực, đưa phát triển của thành phố Tân Châu tốt hơn, nhanh
chóng thực hiện mục tiêu của Thành ủy Ủy ban nhân dân chúng ta.
- Ha ha ha, Chủ tịch Hàn nói như vậy, tôi thấy có chút hổ thẹn.
Bành Y Vinh cười phá lên, đồng thời trong lòng liền có kết luận, mặc dù thế
nào, mình cùng hợp tác với Hàn Đông, cái tốt ắt hẳn nhiều hơn cái xấu,
hơn nữa đến hiện tại thì y vẫn chưa có xấu mặt nào, tuy không biết mục
đích thực sự của Hàn Đông, nhưng hiện tại đồng ý với hắn cũng không sao,
- Chủ tịch Hàn đã nói quá rõ như vậy, tôi còn có thể nói gì nữa, tôi cũng đồng ý cùng chung với Chủ tịch Hàn, vì phát triển của thành phố Tân
Châu cống hiến một chút sức lực.
Hàn Đông mỉm cười, nâng ly và cụng với Bành Y Vinh, nói:
- Bí thư Bành, tôi kính anh một ly.
- Tôi mới nên kính Chủ tịch Hàn một ly.
Bành Y Vinh cười nói.
Tối hôm đó, Bành Y Vinh liền gọi điện đến Thục Đô, sau đó liền hiểu vì sao Hàn Đông lại làm như vậy.
- Thì ra Bí thư Nguyên sắp ra đi, hèn gì Hàn Đông phải nắm lấy tình hình này, còn muốn hợp tác với mình.
Bành Y Vinh đứng bên cửa sổ, trên mặt tràn đầy nụ cười,
- Tên nhóc này cũng rất nhanh trí, hơn nữa Bí thư Nguyên không ngờ trong
lúc này còn đứng ra giúp hắn, xem ra Bí thư Nguyên vẫn rất xem trọng
hắn. Chỉ là Bí thư Nguyên ra đi rồi, mình có nên hợp tác với Hàn Đông
không?
Nguyên Hằng Kiện ra đi, còn Hàn Đông đã bắt đầu bố trí cho mình trước, điều này thể hiện Hàn Đông cũng cảm thấy có áp lực.
- Chuyện này phải suy nghĩ rõ, tuy nhiên trong tình hình chưa làm sáng
tỏ, cùng hợp tác với Hàn Đông cũng có lợi. Dù sao cũng chỉ là hợp tác,
không phải hợp chung một nơi.
Sáng ngày thứ hai, thành phố Tân
Châu triệu tập cuộc họp thường vụ, trong cuộc họp, chủ yếu là sắp xếp
công việc tiếp đãi Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện.
Lúc này mọi người mới biết được là chuyện gì, ánh mắt nhìn Hàn Đông liền có chút thay đổi.
Lần này là lần thứ hai Nguyên Hằng Kiện đến khảo sát công việc tại thành
phố Tân Châu, hai lần đều đến vì Hàn Đông, có thể thấy được vị trí của
Hàn Đông trong lòng của Nguyên Hằng Kiện là quan trọng bao nhiêu.
Lần trước khi Nguyên Hằng Kiện đến, đã hung hăng làm mất mặt Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến, giúp Hàn Đông ra mặt.
Lần đến này, Nguyên Hằng Kiện có chống đối Hạ Kim Cường không?
Đương nhiên, mọi người cũng không thể không thừa nhận, gần đây Hàn Đông quả
thực đã làm ra nhiều động tĩnh không nhỏ tại thành phố Tân Châu, thành
tích đều rất thực, cho nên Nguyên Hằng Kiện ra sức ủng hộ hắn cũng là
điều nên làm.
Về phía người của Hạ Kim Cường, trong lòng có chút không thoải mái, nhưng cũng không có cách nào.
Sau cuộc họp, mọi người liền bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
Công việc của Cục công an mới bận rộn, Bí thư Tỉnh ủy sẽ đến, công việc an
toàn bảo vệ cũng không được sơ xài, không thể xảy ra vấn đề.
Mã
Vũ Kim sau khi họp xong liền đến văn phòng Hàn Đông báo cáo công việc,
sau đó quay về cục công an mở cuộc họp, sau khi nghiêm túc bố trí, trước tiên nên sắp xếp công việc trị an tại thành phố Tân Châu.
Về
phía thành phố Tân Châu, Hàn Đông cũng nói với Tần Bạch Thần một số
chuyện, để y chuẩn bị tốt, đến lúc đó để Nguyên Hằng Kiện nhìn thấy được nhóm khảo sát của tập đoàn Hoa Điện.
Một mặt khác, Hàn Đông để Chu Tử Phong giúp nhóm người chuẩn bị công việc đặt nền móng để chuẩn bị công việc khởi công.
Mà trong thời gian này, Hàn Đông cũng nhiều lần chạy đến huyện Vũ An khảo
sát, dù sao lúc này nghi thức tiến hành đặt móng chủ yếu tiến hành tại
huyện Vũ An, nơi đó là chính, nên các công việc chuẩn bị đều phải làm
tốt.
Cũng trong khoảng thời gian này, về thông tin Nguyên Hằng Kiện sắp rời khỏi tỉnh Tây Xuyên bắt đầu lan truyền ra ngoài.
Trong thể chế của Trung Hoa, vấn đề biến động nhân sự, có thể nói là rất khó có bí mật đáng nói.
Đừng nói đến cán bộ cấp tỉnh, dù là lãnh đạo có cấp bậc cao hơn, trước khi điều động, đều truyền ra không ít thông tin.
Đương nhiên, về tin Nguyên Hằng Kiện sắp rời khỏi, chủ yếu là lưu động giữa các quan viên cấp bậc khá cao.
Đồng thời, đi theo thông tin này, Chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao hiện tại sắp
tiếp nhận công việc Nguyên Hằng Kiện đảm nhận Bí thư Tỉnh ủy, còn chức
vụ Chủ tịch tỉnh, trước mắt vẫn còn đang tranh luận.
Đối với
thông tin này, có người vui có người buồn, người vui đương nhiên là nhóm người của Yến Sơn Cao, hoặc ít ra cùng đi chung với Yến Sơn Cao.
Buồn chính là người mà Yến Sơn Cao không qua lại, hoặc là thân tín của Nguyên Hằng Kiện.
Cái gọi là một đời thiên tử một đời thần, Nguyên Hằng Kiện ra đi, Yến Sơn
Cao ngồi vào vị trí Bí thư Tỉnh ủy, như vậy chính đàn trong tỉnh Tây
Xuyên, chắc chắn sẽ được dựng lại, có người lên, có người xuống, có
người vui cũng có người sầu.
Có vài người muốn nghe ngóng tin xác thực từ phía Hàn Đông, nhưng đều khiến Hàn Đông cảm thấy bất đắc dĩ,
đấy là chuyện của Trung Hoa, trước khi chuyện gì đó chưa được bắt đầu,
liền có những tin đồn bắt đầu lan truyền.
Đối với người nghe
ngóng, bất kể thân sơ, Hàn Đông đều trả lời không biết, đồng thời nói
với đối phương nên làm tốt công việc của mình.
Tuy nhiên, trong
thể chế của thành phố Tân Châu, nhanh chóng lại có tin đồn mới, nói Hàn
Đông trong việc đầu tư của tập đoàn Thủ Cương, đắc tội với Yến Sơn Cao,
hiện giờ Nguyên Hằng Kiện đã đi, ngày tháng tốt đẹp của Hàn Đông đã hết, còn Hạ Kim Cường nhanh chóng sẽ nắm quyền tại thành phố Tân Châu
Lúc này, một gợn sóng, dường như đã bắt đầu được lan vào thành phố Tân Châu.