Những ngày tiếp theo, Hàn Đông vẫn ở trong trường học tập, có điều hắn
nói qua tình hình cho giáo viên chủ nhiệm Chu, bởi vậy buổi tối hắn vốn
không ở kí túc xá mà ở Hương Sơn với Lữ Nhạc như cặp vợ chồng mới cưới.
Vốn dĩ nên ra ngoài cho khuây khỏa mới là tốt nhất. Có điều Hàn Đông vừa vặn ở trường học tập lại không xin phép, hắn chuẩn bị chờ đến khi tốt
nghiệp, tạm thời không vội đi làm, sau đó cùng với Lữ nhạc đi nghỉ mát.
Đến thời điểm hiện tại, chương trình của lớp đào tạo cao cấp cũng sắp kết
thúc, sự nghiệp bồi dưỡng của Hàn Đông cũng sắp chấm dứt.
Hai ba
tháng nay hắn thiết lập được quan hệ tốt với không ít người, đương nhiên người thân thiết cũng chỉ có vài người, một trong số đó là Đường Thụy.
- Hàn Đông, công tác giữ bí mật của cậu làm rất tốt
Đường Thụy vừa cười vừa nói.
Hàn đông ngẩn ra, nói:
- Cái gì công tác giữ bí mật à?
Đường Thụy nói:
- Cậu đã kết hôn được một, hai tuần rồi, mà chúng tôi vẫn không biết, thế nào, tối nay chúc mừng một chút, để chúng tôi được gặp em dâu chứ
Trên thưc tế anh ta cũng biết thân phận thật của Hàn Đông, và cũng biết kết
hôn cùng hắn là con gái của tổng tham mưu Lữ Quốc Trung. Đương nhiên anh cũng biết cho dù Hàn Đông có nói trước cho anh ta thì anh ta cũng không tiện tới tham dự hôn lễ bởi vì những người tham dự đều là nhân vật tầm
cỡ.
Tuy rằng đằng sau Đường Thụy có bối cảnh nhất định, anh ấy
được lãnh đạo quốc vụ viện xem trọng, sẽ nhanh chóng thăng tiến trên con đường làm quan, hiển nhiên không thể thay đổi dựa vào Hàn Đông, cho dù
thế lực của Hàn hệ không mạnh lắm. Tuy nhiên có quan hệ tốt với Hàn Đông cũng không vấn đề gì, thậm chí là vấn đề tất yếu.
- Vậy được, tối nay tôi mời anh Đường họp mặt.
Hàn Đông gật đầu nói. Vốn dĩ hắn không định khoa trương, có điều Đường Thụy đã biết, hơn nữa còn chủ động đề nghị, dĩ nhiên là không có gì phải dấu diếm rồi.
Ngay sau đó Hàn Đông gọi điện cho Lữ Nhạc, nói với cô ấy buổi tối cùng bạn học ăn cơm.
- Vậy em đi đặt phòng
Lữ nhạc dịu dàng nói. Cô biết nếu Hàn Đông mời người đó ăn cơm thì nhất
định quan hệ với người đó không tệ, cho nên cô vui vẻ đồng ý, hơn nữa
còn xung phong nhận đi đặt phòng. Lữ Nhạc ở Ban 2 Bộ tổng tham mưu công
tác, chủ yếu là phụ trách công việc tình báo, nói nhiều việc cũng không
quá nhiều việc. Đương nhiên lúc có việc không chừng làm một ngày đến đêm vẫn không hết, mà trong khoảng thời gian này là tân hôn của cô ấy, cho
dù có chuyện cũng không cần cô xử lý.
Có thể giúp Hàn Đông làm
chút việc, Lữ Nhạc cảm thấy trong lòng vô cùng vui. Ngoài ra, tối nay cô gặp bạn của hắn với thân phận là người vợ.
- Được rồi, em sắp xếp xong thì báo cho anh, bọn anh tan học về thì đi luôn
Hàn Đông cười nói
Sau đó Hàn Đông lại mời thêm ba người nữa. Đó là Hứa Thành Vũ, Phong Trạch
Thi, Chương Lập Quốc. Hứa Thành Vũ là phó chủ tịch thành phố Ninh Giang
tỉnh Giang Việt, vì thành phố Ninh Giang là một trong những thành phố
cấp phó tỉnh trong toàn quốc, cho nên phó chủ tịch thành phố Hứa Vũ
Thành này tự nhiên thành cán bộ cấp Giám đốc sở, mà Phong Trạch Thi và
Chương Lập Quốc hai người đều là chủ tịch thành phố cấp 3. Ba người trẻ
tuổi chưa tới bốn mươi tuổi có thể nói là phong nhã hào hoa đang bay
trên con đường làm quan.
Mấy người này quan hệ với Hàn Đông tốt
nhất, và Hàn Đông hiểu được tình hình công tác trước kia của họ, cũng
hiểu được bọn họ không tệ, nên chân thành kết bạn với họ.
- Hàn Đông, anh mời cơm có phải có chuyện vui gì không?
Hứa Thành Vũ cười hỏi. Thân hình anh hơi béo, nhưng sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn là biết kiểu người cả ngày làm trong văn phòng.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Có chuyện tốt, đến lúc đó sẽ biết.
Phong Trạch Thi nói:
- Chuyện gì tốt vậy, bây giờ nói luôn cho chúng tôi, đừng làm chúng tôi mất hứng.
Chương Lập Quốc nói với Đường Thụy:
- Chủ nhiệm Đường khẳng đinh biết chuyện gì.
Đường Thụy nói:
- Mấy người đừng hỏi nữa, chuẩn bị uống rượu là được rồi.
Nhìn thấy Hàn Đông và mọi người ở đó vui vẻ nói chuyện, trong lòng Tô Xán
thở dài, lớp bồi dưỡng lần này y không đạt được chút kết quả nào. Vốn dĩ nghĩ sẽ được một phen oai phong, thuận tiện lôi kéo vài người, mở rộng
tầm ảnh hưởng của bản thân, nhưng vì sự tồn tại của Hàn Đông nên y lập
tức tiêu tan, sự chú ý của mọi người, tất cả đều hướng về Hàn Đông. Thậm chí y mơ hồ cảm thấy có một số người so sánh y với Hàn Đông. Tuy không
biết kết quả so sánh ra sao nhưng y vẫn tự mình biết, trong lòng tự
nhiên vô cùng buồn bực.
Ngoài ra mùng 1 tháng 10 lúc Hàn Đông kết hôn, nghe nói đồng chí lãnh đạo chủ yếu trung ương đương nhiệm tặng lễ
vật và thư chúc mừng, đó là vinh hạnh khó có được. Hơn nữa Tô Xán còn
biết ông nội của Hàn Đông Hàn Chấn Lương có quan hệ mật thiết với Nam
Tuần Trưởng. Tuy nhiên ông nội của Tô Xán phát ngôn trong cuộc tranh
luận cải cách năm 92 biểu lộ ôn hòa, nên mối quan hệ với Nam Tuần Trưởng rất xa cách.
Tuy rằng hiện nay thân phận Nam Tuần Trưởng không
lớn được nhưng ông vẫn có sức ảnh hưởng ở nước Trung Hoa. Ông có thể đề
bạt một số nhân vật thế lực lớn. Những người này tuy không cùng phe phái nhưng họ có điểm chung đó là đều được Nam Tuần Trưởng trọng dụng.
Cho nên thông qua mối quan hệ này sự phát triển của Hàn hệ trong vài năm
không thể ngăn chặn được, rất nhanh bọn họ sẽ có một ủy viên thường vụ
cấp cao. So sánh với thế lực Tô gia thì giậm chân tại chỗ, thậm chí có
chút giảm sút.
"Xem ra mình nhất định cùng tiểu tử này sống mái một phen" Tô Xán nghĩ thầm "ông cho mày chết"
Tiết cuối cùng buổi chiều, Hàn Đông liền cùng Đường Thụy, Hứa Vũ Thành,
Phong Trạch Thi cùng Chương Lập Quốc cùng đi tới Lâm Hải Các, Lữ Nhạc đã đặt phòng tốt nhất chờ ở đó.
Hứa Thành Vũ đám người, trong lòng vô cùng hoài nghi, không biết Hàn Đông rốt cuộc có chuyện vui gì.
Rất nhanh đã tới Lâm Hải Các, mọi người nhìn thấy một cô gái trẻ đẹp ngồi trong phòng đều nao nao.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Xin giới thiệu với mọi người một chút, đây là vợ tôi, Lữ Nhạc.
Sau đó giới thiệu từng người với Lữ Nhạc.
- Hóa ra là em dâu
Hứa Thành Vũ ngộ ra, có điều trong lòng có chút nghi hoặc là Hàn Đông kết hôn khi nào, nghe nói hình như hắn chưa kết hôn.
Đường Thụy nói:
- Em dâu, chúc mừng em và Hàn Đông, tối nay chúng ta mượn hoa hiến phật, mời hai vợ chồng vài ly.
Chương Lập Quốc nói:
- Hàn Đông, tổ chức đám cưới khi nào thế, công tác giữ bí mật tốt quá.
Hàn Đông nói:
- Không dám kinh động mọi người, chúng tôi kết hôn một tháng mười.
Phong Trạch Thi nói:
- Mười tháng một tổ chức, không ngờ không thông báo cho chúng tôi một tiếng.
Đường Thụy nói:
- Thôi di, chúng ta cũng đừng nghiêm khắc quá, Hàn Đông muốn khiêm tốn chút, tối nay uống thêm vài ly là được rồi.
Trong mọi người, anh ta là hiểu rõ vấn đề nhất, đồng thời tuổi anh ta lớn
nhất, vừa bước qua tuổi bốn mươi. Ngoài ra vị trí của anh ta là trọng
yếu nhất, cho nên nghiễm nhiên có phong thái lão đại, đám người Hứa
Thành Vũ nghe lời của anh ta xong, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là
chúc mừng Hàn Đông.
Đúng lúc này, một bên cánh cửa mở ra truyền
tới một giọng nói kiêu ngạo: " Ai đó, dám chiếm căn phòng tốt nhất, để
bọn họ đổi một phòng khác. "
Sau đó cửa bị đẩy mạnh ra, một loạt người tiến vào.
- Rất xin lỗi, rất xin lỗi...
Một nhân viên phục vụ tỏ vẻ thất lễ đi vào.
Hàn đông ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhíu mày, người tiến vào lại là Mã
Bình Nguyên, tuy nhiên nhìn dáng vẻ của y, dường như cũng không phải
nhân vật chính.
Cùng Mã Bình Nguyên và hai người người nam khác
đứng cùng một chỗ, là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi vẻ mặt kiêu ngạo, y cúi đầu nhìn thấy Lữ Nhạc ngồi bên Hàn Đông, ánh mắt lập
tức sáng ngời.
Cùng đến còn có Tiết Bác, lúc y liếc nhìn Hàn Đông, khẽ biến sắc, ngượng ngùng nói:
- Hóa ra là anh Đông ở trong này à.
Hàn Đông thấy y ở cùng Mã Bình Nguyên liền thản nhiên nói:
- Xin lỗi, phòng này chúng tôi đặt trước rồi.
Kiêu ngạo hung hăng như Mã Bình Nguyên cũng không thể nói gì, trong mắt hiện lên sự nham hiểm, quay đầu nói với người đàn ông đứng giữa:
- Dương thiếu gia, thôi đi, chúng ta tìm một quán khác đi.
- Hả? Vị huynh đệ kia mặt lắm
Người đàn ông đứng giữa tên Lộ Lợi Dương, là chaú của chủ tịch hội đồng nhân
dân Trung Hoa đương nhiệm, có thể coi là Thái tử đảng thủ đô, cũng bởi
vì như vậy nên Mã Bình Nguyên mới nịnh bợ gã như vậy. Lúc này thấy Mã
Bình Nguyên sau khi gặp Hàn Đông liền sinh lòng thoái ý. Trong lòng Lộ
Lợi Dương có chút nghi hoặc, thằng này là ai ta, có điều thấy khí thế
của hắn cũng rất tốt.
Chương Lập Quốc lúc này cẩn thận đánh giá
Lộ Lợi Dương, khóe mắt giật hai lần, khóe miệng giật giật nhưng không
lên tiếng, quay đầu nhìn về phía Hàn Đông.
Tiết Bác khẩn trương nói:
- Dương thiếu gia, đây là Hàn Đông, hiện là bí thư Tân Châu tỉnh Tứ Xuyên ...
- Hàn Đông?
Lộ Lợi Dương kinh ngạc lập tức đưa ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Hàn Đông nói:
- Tôi biết cậu, không thể ngờ cậu trẻ hơn so với tưởng tượng của tôi, xin tự giới thiệu tôi là Lộ Lợi Dương
- Xin chào.
Hàn Đông thản nhiên nói, từ bộ dạng Mã Bình Nguyên đối với Lộ Lợi Dương, và còn họ Lộ liền đoán ra thân phận của gã, nhưng Hàn Đông không quan tâm, không để ý họ là gí của Lộ Bác Thạch, Hàn Đông đều không sợ gã, dù sao
Lộ Bác Thạch cũng sắp về hưu, hơn nữa không có người mới thay thế vị trí này, bởi vậy thế lực bọn chúng sẽ dần yếu đi.
Đương nhiên nếu
không phải Lộ Lợi Dương đi cùng Mã Bình Nguyên thì Hàn Đông cũng sẽ
khách sáo với gã, dù sao Lộ Bác Thạch cũng về hưu nhưng vẫn có chút ảnh
hưởng, hơn nữa bọn kia nhất định còn một hai ủy viên bộ chính trị, nếu
không cần thiết Hàn Đông cũng không muốn xảy ra xung đột với tên này.
- Vậy không quấy rầy mọi người, đây là danh thiếp của tôi, hôm nào rảnh uống vài ly
Lộ Lợi Dương thái độ thản nhiên nói với Hàn Đông, nói xong đưa ra một tấm danh thiếp.
Thấy vậy Chương Lập Quốc không khỏi tròn mắt vì kinh ngạc.