Giờ đây không chỉ những người trong chốn quan trường ở tỉnh Giang
Việt đang chú ý đến Lam Nghiệp, ngay cả người dân thường cũng đều có lời dị nghị đối với hành vi của anh, khen có chê có. Nhưng dù thế nào chăng nữa, tên tuổi của Lam Nghiệp lại được nổi lên nhanh chóng, bao nhiêu
người vốn dĩ không hề biết đến nhân vật số một, lại biết đến tên Lam
Nghiệp, thậm chí họ còn biết rõ tình hình công việc và cuộc sống của anh ta.
Những người nhàn rỗi trên mạng rất nhiều, lại có một số
người rất hiển nhiên biết rõ tình hình của Lam Nghiệp, mỗi người tiết lộ một ít, thế là những gì liên quan đến Lam Nghiệp dần dần không còn là
bí mật nữa.
Hơn nữa xoay quanh việc bàn tán chuyện của Lam
Nghiệp, mọi người dần dần chuyển hướng qua bàn tán những chuyện ở phạm
vi lớn hơn, từ chuyện sử dụng xe công của cán bộ công chức đến chuyện
của một số viên chức nhà nước, phê bình có, tán dương cũng có, cười đùa
có, nguyền rủa chửi bới cũng có, không thiếu trường hợp nào cả.
Bởi vì sự kiện đập phá xe của Lam Nghiệp dẫn đến dư luận lan ra nhanh
chóng, gần như dẫn đến các cuộc thảo luận lớn về công tác chính phủ và
cán bộ nhà nước trên mạng.
Những người tham gia thảo luận chủ yếu là một số dân thường, chỉ bọn họ mới có nhiều thời gian rỗi và hứng thú như vậy, vả lại phần đông là người trẻ tuổi, dù sao các bác lớn
tuổi cũng không biết cách lên mạng. Đương nhiên, trong số người tham gia thảo luận đó thể nào cũng có phần của một bộ phận không nhỏ viên chức
chính phủ, chẳng qua là bọn họ chắc chắn đều dùng tên giả, hơn nữa đều
là giấu đầu giấu mặt đấy.
Ngược lại, trong nội bộ chính phủ lại ít bàn tán đến vấn đề này, chí ít thì vẫn chưa có ai công khai nói đến chuyện này cả.
Còn về nhân vật chính của cuộc bàn tán này - Lam Nghiệp, tâm trạng cực
kỳ buồn bực, y không ngờ rằng một ngày nào đó chính bản thân y lại gây
ra chuyện lớn như vậy. Trước giờ y đều thể hiện hình tượng khiêm tốn,
chững chạc trước mặt mọi người đấy thôi, còn hành động đập phá xe lần
này không giống hình tượng trước giờ của y chút nào. Điều quan trọng là
sự việc lần này đã gây ra phản ứng rất mạnh, nhất định không phải là
chuyện tốt lành gì rồi.
Leo lên được tới cấp bậc phó tỉnh,
nếu vì chuyện này mà nổi tiếng, nhất định sẽ làm người ta có cách nhìn
không tốt đối với y.
Sắc mặt Lam Nghiệp tối sầm hẳn, bị gọi
với biệt danh Bí thư đập xe, một biệt danh không hay ho chút nào. Nếu
biệt danh này là của một cán bộ cấp sở, hoặc của một Bí thư huyện ủy thì lại không hề gì, có lẽ còn có thể làm lãnh đạo cấp cao cảm thấy người
này có tính quyết đoán, nói không chừng còn có thể được đề bạt. Vấn đề
là Lam Nghiệp không phải cán bộ cấp sở, y đường đường là Ủy viên thường
vụ tỉnh ủy, Bí thư thành ủy thành phố Ninh Hải, cấp phó tỉnh.
Đột nhiên, Lam Nghiệp chau mày dữ dội, vì y thấy được không ít lời phê
bình chính mình, thậm chí còn có người sửa biệt danh của hắn thành "Bí
thư búa", rõ ràng có ý làm nhục y rồi.
Sự phẫn nộ vụt lóe qua đầu Lam Nghiệp, y cảm thấy căm hận kẻ đã chụp và đăng tải hình của y
lên mạng. Mặc dù trong bài viết gốc, kẻ chụp ảnh có ý ủng hộ y, nhưng
hậu quả là không mang đến điều gì tốt đẹp cho Lam Nghiệp, thậm chí còn
mang đến bất lợi cho y, vì thế Lam Nghiệp hận kẻ đó vô cùng.
Điều đáng tiếc là Lam Nghiệp vốn không thể biết được rốt cuộc kẻ nào đã
chụp ảnh và tung lên mạng, cho nên dù trong lòng có hận đi chăng nữa
cũng chỉ bất lực mà thôi.
- Bí thư Lam, là do tôi không làm tốt công việc, mới đưa đến sự tình như vậy.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên truyền Thành ủy Vương Đại
Vĩ lo sợ ngồi trước mặt Lam Nghiệp, vẻ mặt hổ thẹn nói:
- Tôi đã
liên lạc với ban Tuyên truyền tỉnh ủy, Trưởng ban Giang cũng đã cho
người phối hợp với các trang web lớn, mau chóng xóa hết tất cả tin bài
đã đăng.
Lam nghiệp vừa nghe thế, chân mày liền nhíu lại
trong giây lát, há mồm vừa muốn răn dạy, tuy nhiên nhìn thấy bộ dạng giữ kẻ của Vương Đại Vĩ, y tự kiềm nén lại, thở dài nói:
- Đồng chí
Đại Vĩ, thân làm Trưởng ban Tuyên truyền, đồng chí nhất định phải có tư
tưởng giác ngộ chính trị cao, phải có một sự nhạy bén cao đối với dư
luận, nếu chuyện này được quan tâm đến sớm hơn, được theo dõi sớm hơn
thì sự tình có diễn tiến đến mức này hay không, sự việc này làm cho
chúng ta trở nên bị động quá
Trước đó, Lam Nghiệp đã gọi điện thoại tức giận khiển trách Vương Đại Vĩ một trận, phải biết rằng, liên
quan đến bài viết Lam Nghiệp đập phá xe, thật ra lúc đầu được đăng tải
trên bản tin Ninh Hải tại trang web Giang Việt, nếu ban Tuyên truyền
Thành ủy có thể kịp thời liên hệ với phía quản lý trang web online Giang Việt xóa bỏ bản tin đó ngay từ đầu, thì sự việc không đến nỗi như vậy.
Bây giờ bản tin này ngày càng lan rộng ra ngoài qua vô số lần đăng lại,
nếu muốn xóa bỏ sạch sẽ là điều không dễ dàng gì.
Lam Nghiệp
cũng đã từng gọi điện cho cán bộ Ban Tuyên truyền tỉnh ủy, họ đương
nhiên tỏ vẻ ra sức phối hợp, tuy chức vụ Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy của
Lam Nghiệp được phân công quản lý thành phố Ninh Hải, nhưng là một trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, y có quyền bỏ phiếu cho những việc trọng đại trong toàn tỉnh, cho nên thông thường thì quan chức tỉnh Giang Việt
cũng phải nể mặt.
Tuy nhiên, được cán bộ Tỉnh ủy ra mặt, chủ
yếu cũng chỉ có sức ảnh hưởng đối với truyền thông tỉnh nhà, còn đối với các trang mạng lớn khác thì muốn họ xóa bỏ bản tin này không dễ dàng
gì.
Mặt khác, cho dù hiện tại ra sức xóa sạch bản tin này rồi, nhưng ảnh hưởng mà nó gây ra lại không thể nào xóa đi được.
Điều này cũng chính là điều làm Lam Nghiệp buồn bực nhất.
Vốn dĩ trong khoảng thời gian này, tâm trạng Lam Nghiệp đã không vui vì những việc trong Ủy ban nhân dân thành phố, giờ lại xảy ra chuyện như
vậy, khiến y cảm thấy đúng là họa vô đơn chí.
Thậm chí y còn
nghe nói sở dĩ y có hành động đập phá xe là bởi vì sự việc của cục Công
an thành phố khiến y mất đi chừng mực. Y ở nhà cũng từng vài lần tìm xem trên mạng, nhiều người phê bình vô cùng nghiêm khắc.
Vương
Đại Vĩ mấy ngày nay cũng sứt đầu mẻ trán, y cũng không ngờ Lam Nghiệp
bỗng nhiên lại có hành động đập xe, hơn nữa lại đúng lúc bị chụp ảnh
tung lên mạng, gây ra chuyện lớn. Chuyện này không chỉ là việc Lam
Nghiệp phê bình y, mắng chửi y, mà còn cho thấy rõ rằng Trưởng ban Tuyên truyền Thành ủy là y làm việc không hiệu quả.
Đối mặt với
Lam Nghiệp, trong lòng Vương Đại Vĩ đột nhiên cảm giác rằng bỗng nhiên y có hành động như vậy lẽ nào là do áp lực mà Hàn Đông mang lại sao.
"Trước kia bí thư Lam cho dù gặp phải sự tình gì, cũng sẽ không giống như bây giờ".
Vương Đại Vĩ nghĩ thầm. Y lại cảm thấy Lam Nghiệp cũng không đến nỗi
trở nên thiếu kiên nhẫn như vậy, huống chi trước đó Lam Nghiệp vẫn luôn
giữ vững vẻ mặt điềm tĩnh trước mọi người ,đó thôi.
Mà này, cho dù Vương Đại Vĩ đã đi theo Lam Nghiệp một thời gian, nhưng y hoàn toàn không hiểu nổi biểu hiện của Lam Nghiệp.
Có điều, cho dù vô cùng khó hiểu nhưng Vương Đại Vĩ chả bao giờ thể hiện ra ngoài, lại càng không bao giờ gặng hỏi.
... ... ... ... ... ... ...
- Ha ha, Chủ tịch thành phố, lần này Bí thư Lam gây ra chuyện thật đúng là long trời lở đất
Lâm Dũng ngồi trong văn phòng của Hàn Đông, vẻ mặt tươi cười đầy thích thú
- Không thể tin được chuyện hắn đập phá mấy chiếc xe lại nổi tiếng như
vậy. Không chừng giờ đây không chỉ nhiều người dân tỉnh Giang Việt biết
đến hắn ta, kể cả người dân cả nước cũng có rất nhiều người biết đến
danh hiệu “Bí thư đập xe” của hắn rồi.
Lâm Dũng đắc ý là có
hai lý do, một mặt anh ta đứng về phía Hàn Đông, vì vậy khi Lam Nghiệp
vì chuyện đập xe gặp phải phiền toái, đương nhiên anh ta vui sướng vô
cùng. Mặt khác chuyện lần này sở dĩ truyền bá được nhanh như vậy, thật
ra anh ta cũng có phần tác động vào. Anh ta cho người cố ý chuyển tải
không ít bản tin, góp phần làm lớn thêm chuyện .
Hàn Đông cười nhạt nói:
- Chuyện lần này e là Bí thư Lam cũng không thể nào lường trước được.
Lâm Dũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, không ai ngờ rằng một chuyện như vậy trong tích tắc lại lan truyền ra ngoài nhanh vậy, sức mạnh của Inte thật là đáng sợ.
Hàn Đông tự biết rằng khi Inte càng phát triển thì ảnh hưởng mà nó mang đến ngày càng lớn. Đương nhiên trong đó sẽ kéo theo không ít hiện tượng xấu, việc lợi dụng mạng Inte lăng xê, lừa gạt cũng không ít. Đã vậy
trên mạng còn xuất hiện công cụ tìm kiếm thông tin chính là con dao 2
lưỡi.
Inte là một công cụ rất thực dụng và toàn diện, nhưng
chính bởi vì sức ảnh hưởng của Inte rất lớn, đồng thời các tin tức trên
mạng chưa chắc đã chính xác, nhất là ảnh hưởng từ các dư luận mang lại
rất xấu nên Hàn Đông cảm thấy cần phải quản lý Inte chặt chẽ hơn nữa,
phải xây dựng một môi trường mạng tốt đẹp.
- Inte là một con
dao 2 lưỡi, biết cách dùng thì có thể mang lại tiện ích rất lớn cho cuộc sống và công việc của chúng ta. Còn nếu không biết cách hoặc giả không
được hướng dẫn sử dụng thì ảnh hưởng mà nó mang lại rất bất lợi cho ta.
Hàn Đông quyết định nhắc lại vấn đề quản lý chặt chẽ Inte. Mặc dù trong mục 12 điều 6 của “Luật Công an nhân dân nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung
Hoa” đã được thông qua tại kỳ họp thứ 13 của Đại hội Đại biểu Nhân dân
toàn quốc lần thứ VIII vào năm 1995 có quy định, công an nhân dân có
trách nhiệm “quản lý chặt chẽ, đảm bảo an toàn hệ thống thông tin trên
máy tính”. Hơn nữa, tại điều thứ 16 trong “Điều lệ bảo đảm an toàn hệ
thống thông tin máy tính” do Hội đồng nhà nước ban hành quy định Bộ Công an có trách nhiệm bảo dảm an toàn hệ thống thông tin máy tính Trung
Quốc, các cơ quan công an tại các khu vực khác là đơn vị thi hành công
tác đảm bảo an toàn hệ thống thông tin máy tính. Nhưng trên thực tế,
phần lớn công an địa phương vẫn còn xem nhẹ việc quản lý thông tin trên
mạng, dù rằng đã từng xảy ra một số vụ án trên mạng nhưng vẫn chưa đủ để họ coi trọng việc này.
Theo sự hiểu biết của Hàn Đông, cục
Công anthành phố Ninh Hải không có chuyên viên quản lý Inte, thực tế tất cả những nhân viên có liên quan đều là nhân viên kiêm nhiệm, điều này
rất bất lợi cho công tác đảm bảo an ninh mạng.
- Trước đây tôi cũng hiếm khi gặp phải chuyện này, bây giờ nghĩ lại, đúng là đã xem thường sức ảnh hưởng của nó rồi.
Lâm Dũng thở dài nói.
Hàn Đông nghiêm mặt nói:
- Nhất định phải coi trọng công tác đảm bảo an ninh mạng, chuyện lần
này đối với chúng ta mà nói là một lời cảnh tỉnh. Tuy rằng chuyện lần
này gây ra một số dư luận và ảnh hưởng không tốt, nhưng cũng không gây
ra tổn thất quá lớn về kinh tế. Dù vậy, sau này nếu xảy ra chuyện tương
tự sẽ rất khó nói trước. Bởi vậy, cục công an thành phố phải nhanh chóng hành động, không nên đợi đến lúc xảy ra chuyện lớn rồi mất bò mới lo
làm chuồng. Inte là một xu thế phát triển cao, nhất định sẽ không ngừng
xuất hiện đủ loại vấn đề, bởi vậy cục công an thành phố phải theo góc độ quy hoạch lâu dài, nhìn xa trông rộng, làm tốt việc phân công nhân
viên, ban ngành.
- Không nên để tất cả nhân viên đều là nhân
viên kiêm nhiệm, nhất định phải có chuyên viên kỹ thuật cao đảm nhiệm
chuyên môn công an mạng máy tính, nghiên cứu đặc thù, dấu vết của tội
phạm Inte, làm tốt công tác dự phòng, điều tra.
Chương 817-2: Hợp tác tạm thời
Nhóm dịch: BachKhiet.
Nguồn: Mê truyện.
Lâm Dũng lắng nghe chỉ thị của Hàn Đông, thậm chí còn lấy sổ tay ra nghiêm
túc ghi chép lại, đây cũng là lần đầu tiên Hàn Đông có chỉ thị chi tiết
đối với công việc của cục Công an như vậy. Bởi vậy có thể thấy Hàn Đông
vô cùng xem trọng vấn đề quản lý an ninh mạng, cho nên Lâm Dũng cũng
không dám khinh suất.
Phải biết rằng, theo nghiên cứu của Lâm
Dũng, từ lúc Hàn Đông theo chính trị tới nay, mỗi lần hắn đưa ra quyết
sách trọng đại, đều có tính dự đoán trước được. Nhất là trong thời buổi
hiện nay, có thể nói tuyệt đại đa số mọi người đều không xem trọng vấn
đề quản lý an ninh mạng. Suy cho cùng thì công việc ở cục Công an cũng
rất nhiều, mà việc quản lý an ninh mạng lại có vẻ có chút hư ảo, nhìn
không thấy, sờ không được, giống như không biết đường đâu mà nhúng tay
vào vậy, Vì thế càng ít có người lãng phí người và của vào lĩnh vực này.
Thế mà bây giờ Hàn Đông lại nghiêm túc đề xuất vấn đề quản lý an ninh mạng, điều này nói rõ trong mắt Hàn Đông quản lý an ninh mạng là một đại sự.
"Hơn nữa, chuyên viên an ninh mạng trên cả nước cũng không phải là nhiều,
nếu như thành phố Ninh Hải làm được thì đó cũng là một điểm sáng đây."
Lâm Dũng thầm nghĩ.
Lúc này Hàn Đông lại nói:
- Về việc công an an ninh mạng, nhất định phải thực hiện như một việc
lớn, Ủy ban nhân dân thành phố sẽ tận lực đáp ứng về người và của. Về
mặt nhân tài, nhất định phải tìm cho ra những người có kỹ thuật chuyên
môn mới được, hy vọng cậu sẽ đào tạo công an an ninh mạng của thành phố
Ninh Hải thành một đội ngũ tinh anh.
Lâm Dũng kiên định nói:
- Có sự ủng hộ của Chủ tịch thành phố, tôi có niềm tin 100% với việc này
Không ngoa chút nào, nếu như được sự ủng hộ hết mình về người và của của Ủy
ban nhân dân thành phố, mà Lâm Dũng vẫn không thể tạo ra một đội ngũ
Công an mạng tinh anh thì anh ta cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục làm cái chức cục trưởng này nữa.
Hàn Đông gật gật đầu, không nói thêm về chuyện này nữa, mà chuyển đề tài qua chuyện đập xe của Lam Nghiệp, nói:
- Đối với sự việc dư luận trên mạng lần này, cục công an thành phố cũng
phải theo dõi, đặc biệt chú ý những người có ý tốt đưa ra những phát
biểu có lợi, lần này xem như là một lần rèn luyện, phải đứng ở góc độ
của Cục, coi trọng chuyện này.
Lâm Dũng đã hiểu ra, trong chuyện
này, Hàn Đông không hề có ý thừa cơ hội ném đá thẳng tay đối với Lam
Nghiệp, tuy rằng trong lòng có chút mơ hồ, nhưng Lâm Dũng vẫn phải làm
theo chỉ thị của Hàn Đông. Anh ta thừa biết Hàn Đông tuy tuổi còn trẻ,
nhưng kiến thức chính trị thì bản thân không thể nào sánh bằng hắn được. Huống chi Hàn Đông ở một vị trí khác, đối với cùng một sự việc, bản
thân cũng không cách nào đoán được hết hắn đang nghĩ gì.
Sau khi
tiễn Lâm Dũng, Hàn Đông ngẫm nghĩ một lát, đứng lên, hai tay chắp sau
lưng, từ tốn đi xuống lầu, sau đó đi về hướng tòa nhà Thành Ủy ban
Tuy rằng văn phòng làm việc của Lam Nghiệp ở lầu chín của một dãy lầu khác, Hàn Đông cũng không đi thang máy, mà đi thang bộ từ lầu dưới lên trên.
Hàng ngày, thời gian ngồi ở văn phòng làm việc rất nhiều, ít có cơ hội
tập thể dục, vì thế Hàn Đông nắm lấy bất kỳ cơ hội nào để rèn luyện thân thể.
- Chủ tịch Hàn
- Xin chào Chủ tịch thành phố.
- Xin chào Chủ tịch Hàn
Dọc đường đi, những người gặp Hàn Đông đều tỏ ra cung kính chào hỏi hắn,
trên mặt của họ đều tràn đầy vẻ cung kính, thậm chí có vài cô gái trẻ
tuổi với ánh nhìn vô cùng thân thiết.
Tuy Hàn Đông đã ở tuổi ba
mươi, nhưng có vẻ ngoài anh tuấn, đẹp trai, phong độ, nếu nói hắn mới
ngoài hai mươi tuổi cũng còn được, chỉ với vẻ ngoài thôi cũng đủ để thu
hút trái tim biết bao cô gái, vả lại hắn còn là Chủ tịch thành phố Ninh
Hải, cấp Thứ trưởng, chỉ một câu là có thể thay đổi số phận của các cô,
vì vậy sức hấp dẫn của hắn đối với các cô gái trẻ đang làm việc tại
thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố tăng lên gấp nhiều lần.
Đương
nhiên, với địa vị hiện giờ của Hàn Đông, sau khi biết thân phận của hắn
thì không cô gái nào có can đảm đụng đến, nếu ai lỡ làm hắn không vui
thì xem như trời sụp xuống trước mặt họ.
Vì thế, dù trong lòng có chút mơ tưởng, nhưng vẫn chưa có ai thể hiện thái quá đối với vị chủ
tịch thành phố trẻ tuổi đẹp trai này.
Sau một loạt chào hỏi cung kính, Hàn Đông đã đến lầu 9 ngay trước văn phòng làm việc của Lam Nghiệp.
Phòng làm việc của Lam Nghiệp khác với phòng làm việc của Hàn Đông. Điểm khác biệt lớn nhất ở chỗ phòng làm việc của thư ký của y đối diện hành lang
và đối diện với cửa phòng của y.
- Chào... xin chào Chủ tịch Hàn
Thư ký của Lam Nghiệp vừa nhìn thấy Hàn Đông, thiếu chút nữa không kịp phản ứng, suy cho cùng thì nhìn Hàn Đông còn trẻ như vậy, làm cho người ta
khó lòng lập tức liên hệ hắn với chức vụ Chủ tịch thành phố.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Bí thư Lam có ở đây không
Thư ký của Lam Nghiệp cung kính nói:
- Bí thư Lam trong phòng làm việc, Chủ tịch Hàn mời vào.
Nếu người bình thường đến, cậu ta nhất định sẽ nói tôi vào báo cáo cùng bí
thư Lam một tí, nhưng Hàn Đông là Chủ tịch thành phố, nói như vậy có vẻ
đưa Lam Nghiệp lên hơi cao, nói không chừng sẽ khiến cho Hàn Đông càng
thêm phản cảm, làm cho quan hệ giữa hai người càng trở nên căng thẳng.
Trong chốn quan trường, càng đấu đá với nhau, ngoài mặt càng phải tỏ ra nhiệt tình, khách khí. Trừ phi là những người công khai mâu thuẫn, còn không
thì mọi người đều tỏ ra hòa hợp với nhau.
Lam Nghiệp ở bên trong
cũng nghe được tiếng Hàn Đông đến, thư ký của y mỗi khi gặp phải nhân
vật quan trọng đến thăm, nói chuyện cũng lớn hơn bình thường, nhằm để
Lam Nghiệp nghe thấy, để có sự chuẩn bị tương ứng.
"Hắn đến đây lúc này để làm gì nhỉ?"
Trong lòng Lam Nghiệp chùn xuống, cảm giác đầu tiên là Hàn Đông đến đây với ý đồ không tốt, y thở một hơi dài, chỉnh đốn lại tinh thần, sau đó đứng
lên ra đón.
Lam Nghiệp trước giờ đều khá trầm tĩnh, ngay cả lúc
này y vẫn không muốn để Hàn Đông xem thường. Về phần hội nghị thường vụ
lần trước y phủi tay áo bỏ đi, kỳ thật chủ yếu là nhằm vào Phó bí thư
Vương Vĩnh Ninh, dù sao Vương vĩnh Ninh cũng đang hợp tác với y, trong
cuộc họp chính thức, Vương vĩnh Ninh lâm trận phản bội, khiến Lam Nghiệp vô cùng khó chịu. Điềm tĩnh thì điềm tĩnh, nhưng cũng không thể nói một chút bực dọc cũng không có.
- Chủ tịch Hàn đến rồi à.
Lam Nghiệp bình tĩnh nói.
Hàn đông cười nhẹ, nói:
- Bí thư Lam, tôi có chút việc muốn bàn với anh.
- Được, chúng ta qua bên kia nói chuyện đi.
Lam Nghiệp nghi hoặc trong lòng, mời Hàn Đông đến ngồi tại khu vực tiếp khách, đồng thời căn dặn thư ký pha trà cho Hàn Đông.
Đợi thư ký của Lam Nghiệp rót trà xong nhẹ nhàng lui ra ngoài, Hàn Đông liền đi thẳng vào vấn đề:
- Bí thư Lam, chuyện trên mạng lần này là một hồi chuông cảnh báo cho chúng ta.
Lam Nghiệp khẽ rùng mình, xem ra Hàn Đông muốn mượn chuyện đập xe lần này làm khó mình đây.
- Muốn làm chuyện thực tiễn, bị người nghị luận đó cũng là điều rất bình thường.
Lam nghiệp thản nhiên nói, bất kể như thế nào, y cũng tuyệt đối không để Hàn Đông thực hiện được ý đồ của mình.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, đặc biệt trong thời buổi thông tin hiện nay, khi tư tưởng
thông thoáng của mọi người không ngừng nâng cao, là nhân viên công vụ có rất nhiều chuyện đều sẽ gây ra đủ loại dư luận, nếu vì vậy mà dừng bước thoái lui là không phù hợp rồi. Nhưng từ chuyện lần này, có thể thấy
cần phải tăng cường quản lý an ninh mạng. Vừa rồi tôi có bàn với cục
công an thành phố, tôi cho rằng cần phải đẩy mạnh đầu tư vào phương diện này, thành lập bộ phận công an chuyên về an ninh mạng, chuyên phụ trách quản lý an ninh mạng chứ không phải do công an kiêm nhiệm hiện hữu quản lý. Tôi cho rằng công việc này có thể kết hợp dư luận của ban tuyên
truyền thành phố, điều này có thể đảm bảo một cách có hiệu quả khi chúng ta xử lý các sự việc tương ứng trên mạng.
Lam Nghiệp trong lòng
có chút nghi hoặc, nghe ra Hàn Đông dường như đến để bàn việc công, chứ
không hề có ý châm chích đối với chính mình mà đến.
"Tên này rốt cuộc đang nghĩ gì đây?"
Lam Nghiệp nghĩ thầm, y cảm thấy có chút không hiểu nổi con người của Hàn
Đông, chẳng lẽ tên này tất cả đều vì công việc hết hay sao?
Hàn Đông lúc này lại nói:
- Đối với chuyện lần này, tôi có một đề nghị, ngoài việc ban Tuyên giáo
kết hợp với giới truyền thông liên quan, cố gắng xóa bỏ tin tức có liên
quan trên mạng, ban Tuyên giáo Thành ủy còn phải làm tốt công tác hướng
dẫn dư luận tương ứng. Nếu sự tình đã gây sự chú ý đến khá nhiều người,
vậy chúng ta phải vừa chặn vừa tránh, đem chân tướng sự việc lần này nói rõ cho mọi người biết. Tuyên truyền biện pháp và quyết tâm quản lý đội
ngũ cán bộ và quy phạm việc dùng xe công của Ủy ban nhân dân thành phố
ra xã hội. Hướng dẫn theo mặt tích cực, chuyển bị động thành chủ động.
Đồng thời nhân cơ hội này, đẩy mạnh lực công tác tương quan
Nghe
xong những lời này của Hàn Đông, Lam Nghiệp dần dần nghĩ thông suốt, xem ra Hàn Đông lần này tới, là để giải quyết vấn đề, chứ không phải đổ
thêm dầu vào lửa hay thừa cơ hội ném đá thẳng tay.
Sau khi nghĩ thông suốt, trong lòng Lam Nghiệp cảm khái vô cùng, người thanh niên này thật không đơn giản đây.
Nếu như đổi lại là người khác đảm nhận chức Chủ tịch thành phố, e là rất ít người có lựa chọn giống Hàn Đông như vậy.
- Ừm, đề nghị của Chủ tịch Hàn rất hay, Thành Ủy không thể bị động, phải
nắm bắt sự chủ động, phải chủ động xuất kích, phải tranh thủ chuyển nguy hiểm thành cơ hội
Lam Nghiệp cũng không phải kẻ ngốc, nếu là thằng
ngốc thì sẽ không leo đến vị trí hiện tại được. Được sự nhắc nhở của Hàn Đông, trong đầu y lập tức nghĩ ngay đến một loạt biện pháp, chỉ cần
thực thi là được. Hóa giải dư luận lần này cũng không còn khó khăn nữa.
Đối với thái độ của Hàn Đông, trong lòng Lam Nghiệp vô cùng cảm khái, lại bắt đầu có những đánh giá mới về đối thủ trẻ tuổi này.
"Người thanh niên này, làm việc quả nhiên có phong thái của đại tướng, khó
trách có thể làm đến vị trí này, xem ra sau này cùng làm chung một đội
với hắn không tránh khỏi áp lực đây."
Tuy rằng do Hàn Đông chủ
động thể hiện thiện ý giúp đỡ, hai người trong chuyện đập xe lần này
không tránh khỏi việc phải hợp tác với nhau, nhưng Lam Nghiệp hiểu rằng
giữa y và Hàn Đông vẫn là đối thủ của nhau, vì vậy Hàn Đông càng biểu
hiện xuất sắc, trong lòng y càng nặng nề.