Chín giờ sáng thứ tư, Hàn Đông đúng giờ đến phòng họp ở lầu sáu văn
phòng Tỉnh uỷ. Đến đúng giờ cũng là thói quen từ trước đến nay của Hàn
Đông, cũng không quan tâm người khác đến lúc nào.
Trong phòng họp đã có sáu bảy người ngồi ở đó rồi, mọi người đang nói chuyện phiếm
với nhau. Thấy Hàn Đông đến, mọi người đều chào hỏi hắn.
Hàn
Đông mời tất cả mọi người hút thuốc, sau đó đi tới chỗ của mình ngồi
xuống. Mỗi lần họp Hội nghị thường vụ, mọi người đều ngồi theo chỗ đã
được định sẵn. Chỗ ngồi này cũng không được quy định có văn bản gì,
nhưng còn có ích hơn cả những quy định bằng giấy tờ. Mọi người đều tự
ngầm hiểu lẫn nhau, được sắp xếp từ trái sang phải theo thứ tự trong Uỷ
viên thường vụ rồi, tuyệt đối không có tình trạng có người ngồi sai chỗ
của mình.
Nói chuyện phiếm vài câu, mọi người đã lục tục đến
đông đủ, Phạm Đồng Huy đương nhiên là người đến sau cùng. Y chắp hai tay sau lưng, đi từng bước lớn, có vẻ như rất bận rộn.
Ngồi
xuống ở vị trí chủ trì, ánh mắt Phạm Đồng Huy như thường lệ lướt nhìn
hết một lượt những người trong hội trường, sau đó ho khan một tiếng,
nói:
- Mọi người đều đã đến đông đủ, bây giờ bắt đầu hội nghị. Đề tài của hội nghị hôm nay mọi người đều biết cả rồi, tôi cũng không cần
nói nhiều nữa. Bây giờ chúng ta cũng hội họp rất nhiều, mỗi lần hội
nghị, đều sẽ cố gắng hết sức để rút ngắn thời gian, cũng không cần họp
quá lâu. Công việc của chúng ta phải nâng cao hiệu quả, trước tiên phải
nâng cao hiệu quả trong cuộc họp. Cán bộ của chúng ta, thời gian bỏ ra
trong mỗi cuộc họp quá nhiều rồi, thời gian làm việc thực sự cũng ít đi
một chút. Cho nên tôi kiến nghị, sau này hội họp, đều phải khống chế
thời gian một chút. Nếu họp vào buổi sáng, lấy thời gian ăn cơm trưa làm giới hạn, nếu họp vào buổi chiều, lấy thời gian ăn cơm chiều làm giới
hạn. Đương nhiên, nếu quả thật có việc gì quan trọng cần thảo luận, có
thể căn cứ vào tình hình thực tế mà điều chỉnh một chút.
Sau
khi nói một loạt về việc phải nâng cao hiệu quả trong hội họp, Phạm Đồng Huy tỏ vẻ tiến hành thảo luận đề tài thứ nhất, liền lắng nghe báo cáo
về hạng mục đường tàu điện ngầm của Thục Đô.
Chủ tịch thành
phố Thục Đô Xa Tiền Diện đã sớm làm tốt những chuẩn bị tương ứng, từ khi phía trên có lời, Xa Tiền Diện liền cảm giác được hạng mục đường tàu
điện ngầm của Thục Đô có lẽ đã không còn vấn đề gì nữa rồi. Mặc dù hạng
mục này nhờ có Hàn Đông, mới xuất hiện sự biến chuyển. Nhưng nếu nó có
thể thực thi được, đối với một Chủ tịch thành phố Thục Đô như Xa Tiền
Diện mà nói, cũng là một thành tích khó có được. Đối với người dân Thục
Đô mà nói, cũng là một công trình có tính thực dụng. Đồng thời, tu sửa
đường tàu điện ngầm, cũng khiến cho diện mạo thành phố Thục Đô được nâng cao hơn nhiều. Là một thành phố hiện đại, nếu ngay cả đường tàu điện
ngầm cũng không có, thì quả thật rất mất mặt rồi. truyện cập nhật
nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
Thời gian này, công việc
của Xa Tiền Diện lại quay về với hạng mục đường tàu điện ngầm, hàng ngày đều thảo luận với chuyên gia, đi khảo sát hiện trường, y đã có sự hiểu
biết và nắm vững toàn diện về những các phương diện công việc. Khi báo
cáo, y nói khá lưu loát và khá nhiều. Đồng thời đối với những vấn đề mà
các lãnh đạo đưa ra, cũng có thể đưa ra được những đáp áp hợp lý, rõ
ràng.
Những vị Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ đang ngồi đây đều
khá hứng thú với hạng mục này. Hạng mục này vừa là thành tích, lại vừa
là công trình lợi dân, có thể nâng cao địa vị thành phố Thục Đô trong cả nước một cách hiệu quả, làm sáng hơn gương mặt của các lãnh đạo Tỉnh uỷ và Uỷ ban nhân dân tỉnh.
- Công trình đường tàu điện ngầm,
chúng ta đã làm từ lâu rồi, bây giờ cuối cùng cũng có hy vọng. Nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị, nghênh đón tốt tất cả các cuộc kiểm
tra, đảm bảo tất cả các hạng mục kiểm tra đều đạt tiêu chuẩn, tuyệt đối
không được có một chút sơ sót nào.
Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ, Chủ nhiệm Mặt trận Tổ quốc tỉnh Ngô Kỳ Bắc cười nói:
- Việc này chúng ta phải cảm ơn Chủ tịch tỉnh Hàn, nếu không phải Chủ
tịch tỉnh Hàn, hạng mục đường tàu điện ngầm này cũng không thể có chuyển biến nhanh như vậy được.
Hàn Đông khoát tay nói:
- Tôi cũng chỉ làm một việc nằm trong khả năng của mình mà thôi, không có gì đáng nhắc đến.
Phạm Đồng Huy nghiêm mặt nói:
- Đồng chí Hàn Đông cũng không cần phải khiêm tốn, công trình đường tàu điện ngầm Thục Đô bỏ dở lâu như vậy, lần này có thể có được biến
chuyển, đồng chí Hàn Đông cũng có công lao. Điều này, chúng ta đều phải ghi nhớ trong lòng… Cơ hội lần này cũng không phải có được dễ dàng,
chúng ta phải nắm chắc, chuẩn bị thật tốt. Từ những tình hình vừa rồi
đồng chí Xa Tiền Diện báo cáo, thành phố Thục Đô cũng đã làm được một
lượng công việc lớn và rất có hiệu quả, chuẩn bị khá toàn diện từ các
phương diện. Nhưng chúng ta cũng không thể xem nhẹ, nhất định phải tự
kiểm tra toàn diện lại một lần nữa để phát hiện, giải quyết vấn đề trước khi tổ kiểm tra đến. Việc tự kiểm tra này, tôi thấy sẽ do Uỷ ban nhân
dân tỉnh chủ trì, tổ chức cho những chuyên gia các lĩnh vực có liên quan tham gia, đảm bảo công tác chuẩn bị không hề có sai sót hay nhầm lẫn.
Chủ tịch tỉnh Hàn Đông, anh thấy thế nào?
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Không thành vấn đề, tôi sẽ sắp xếp.
Phạm Đồng Huy lại quay đầu nói với Trịnh Như Dân:
- Đồng chí Như Dân, chuyện này, anh phải phối hợp thật tốt với Chủ tịch tỉnh Hàn. Nhất định phải lấy tiêu chuẩn nghiêm khắc nhất để tiến hành
kiểm tra đối với các hạng mục, chỉ có làm như vậy mới thật sự phát hiện
được vấn đề, mới có thể tiến thêm một bước trong việc hoàn thiện công
tác chuẩn bị của chúng ta.
Trịnh Như Dân mặt không cảm xúc nói:
- Tôi thì không thành vấn đề, đây vốn dĩ cũng là chức trách của tôi mà.
Nhưng trong lòng y vẫn rất khó chịu, Phạm Đồng Huy bảo y giúp đỡ Hàn
Đông, đây chẳng phải cố ý khiến y cảm thấy ngột ngạt hơn sao?
“Phạm Đồng Huy vẫn không quên khiến cho mình và Trịnh Như Dân phải xung đột lẫn nhau sao?”
Hàn Đông bất đắc dĩ nghĩ. Vốn dĩ quan hệ giữa hắn và Trịnh Như Dân đã
khá căng thẳng, Phạm Đồng Huy lại cố tình khiến cho giữa hai người có
mối liên quan công việc với nhau, chính là nguyên nhân cơ bản dẫn đến
xung đột lẫn nhau.
Sau đó Phạm Đồng Huy lại nói tiếp ba ý
kiến về công tác chuẩn bị của hạng mục đường tàu điện ngầm thành phố
Thục Đô, sau đó liền tiến hành thảo luận đề tài thứ hai.
Đề
tài này chính là quyết định đẩy mạnh hơn trong việc giám sát cán bộ, bởi vì trước đó Hội nghị họp bàn công việc Bí thư đã từng thảo luận vài
lần, lại thông qua vài lần sửa đổi của Uỷ ban Kỷ luật, cho nên lần thảo
luận này, chủ yếu là tiến hành sửa đổi một số phương diện chi tiết, cũng rất nhanh được thông qua.
Vốn dĩ lúc bắt đầu phương án này
do Hàn Đông đưa ra, nhưng qua vài lần thảo luận, liền giao cho Uỷ ban Kỷ luật dẫn dắt. Điều này Hàn Đông cầu còn không được, các cơ quan có
trách nhiệm với nhau mới có thể triển khai tốt công việc, việc giám sát
cán bộ vốn dĩ là nhiệm vụ của Uỷ ban Kỷ luật rồi.
- Tiếp
theo, chúng ta tiến hành thảo luận vấn đề thứ ba của Hội nghị. Trước
tiên mời Ban Tổ chức cán bộ giới thiệu phương án điều chỉnh cán bộ của
sở Tài chính và các bộ phận khác nữa.
Lúc này sắc mặt Phạm Đồng
Huy trở nên nghiêm trọng hơn nhiều. Vấn đề nhân sự lần này khá phức tạp, trước đó Hội nghị họp bàn công việc Bí thư chưa đạt được phương án
khiến y hài lòng, lần này trong Hội nghị thường vụ chắc chắn sẽ là một
cuộc tranh đấu lớn. Người mà hiện tại y phòng bị nhiều nhất chính là Hàn Đông, Hàn Đông càng ngày càng mang lại cho y áp lực lớn hơn, cứ thế này mãi, vị trí chủ lực của y ở tỉnh Tây Xuyên cũng sắp bị mất rồi.
Căn cứ vào phương án của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ, tiến hành điều
chỉnh nhân sự ở sở Tài chính tỉnh, Uỷ ban cải cách và Phát triển tỉnh,
còn có sở Giáo dục, sở Văn hoá cùng với Viện khoa học Thục Đô. Phía sở
Tài chính so Lưu Bị Tuyên đảm nhận vị trí Phó giám đốc sở, ngoài ra còn
điều chỉnh thêm ba vị Phó giám đốc sở, biên độ điều chỉnh này cũng khá
lớn. Trong đó ngoài Lưu Bị Tuyên là người của Hàn Đông ra, chỉ có một
người của Lý Trạch Phong, hai người còn lại đều của Phạm Đồng Huy.
Đối với phương án này, hiển nhiên Phạm Đồng Huy muốn mượn cơ hội để ra
tay với sở Tài chính. Sở dĩ đồng ý với Lưu Bị Tuyên mà Hàn Đông đưa ra,
là vì để lấp miệng Hàn Đông, để Hàn Đông không phản đối hai người còn
lại nữa. Nhân tiện cũng xử lý Tiêu Hồng Tân, khống chế nguy cơ y cùng
Hàn Đông liên thủ với nhau.
“Hàn Đông muốn đẩy Lưu Bị Tuyên
lên, phải phối hợp với mình, nếu không, mình sẽ gác lại phương án điều
chỉnh nhân sự của sở Tài chính. Còn nếu Hàn Đông phối hợp với mình, thì
chắc chắn trong lòng Tiêu Hồng Tân sẽ không vui. Vốn dĩ y là người do
nhà họ Tô đưa lên, lần này không dễ dàng gì mới đạt được sự thống nhất
trong việc đề bạt người ở sở Tài chính. Nếu kết quả không phải như y
tưởng tượng, thì quan hệ của hai người họ chắc chắn sẽ chuyển biến theo
chiều hướng xấu đi.”
Phạm Đồng Huy thầm cân nhắc trong lòng, tâm
tình cũng tốt hơn một chút. Trong hội nghị họp bàn công việc Bí thư, ba
người được đề bạt còn lại của sở Tài chính, đều là của Tiêu Hồng Tân đưa ra, hơn nữa còn thông qua Hàn Đông để biểu đạt trong Hội nghị họp bàn
công việc Bí thư, điều này khiến Phạm Đồng Huy rất lo lắng, cho nên mới
suy nghĩ ra phương án một mũi tên trúng hai đích này.
Ngẩng đầu lên, Phạm Đồng Huy nhìn thấy vẻ mặt có chút khó chịu của Tiêu Hồng Tân, trong lòng liền dần cảm thấy vui vẻ.