Làm Bí thư Tỉnh ủy, Phạm Đồng Huy khi đối diện với sự cao ngạo lên mặt
của Hàn Đông, trong lòng cực kỳ buồn bực, dù thời gian trước Phạm Đồng
Huy đã tỏ thái độ nhường nhịn, lùi bước, nhưng ông ta cũng không muốn
thấy Hàn Đông khua chiêng gõ trống mà làm việc như vậy, cứ như vậy thì
chẳng bao lâu nữa, chỉ e mọi người sẽ chỉ biết tới Hàn Đông chứ chẳng ai biết tới Bí thư Phạm Đồng Huy như mình nữa.
“Anh chàng này
hoàn toàn không coi mình ra gì.” Trong lòng Phạm Đồng Huy rất căm giận,
thời gian gần đây mình đã rất lặng lẽ, nhưng Hàn Đông lại làm cho khí
thế ngút trời như vậy, há chẳng phải là đập vào mặt Phạm Đồng Huy sao?
Phạm Đồng Huy cảm giác Hàn Đông như vậy là được đằng chân lân đằng đầu, thấy mình chuẩn bị khiêm tốn một thời gian, hắn liền nhân cơ hội mà lên mặt, nếu không, sao trước đây hắn lại không giống bây giờ. Xem ra bản
thân mình không dùng chút thủ đoạn không được, nếu không Hàn Đông chẳng
phải sẽ cưỡi lên đầu mình sao?
Đắn đo suy nghĩ một hồi, Phạm
Đồng Huy liền gọi Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy là Hoàng Đào tới phòng làm
việc của mình, thảo luận với ông ta một hồi thì tìm ra được một giải
pháp, quyết định tổ chức hoạt động “Xuống cơ sở, sửa đổi tác phong, xúc
tiến phát triển”, chủ yếu là chọn ra các nhân tài ưu tú từ các ban ngành trực thuộc tỉnh để điều động xuống giữ chức ở các cơ sở đơn vị xa xôi,
lạc hậu, đưa nhân tài vật lực, kỹ thuật tới những nơi này, thứ nhất có
thể tiến thêm một bước rèn luyện năng lực làm việc cho cán bộ cơ quan
trực thuộc tỉnh, nâng cao tác phong làm việc cụ thể, thứ nhì có thể xúc
tiến sự phát triển của cơ sở, đây là chuyện một công đôi việc.
Dựa vào kết quả thương lượng giữa Phạm Đồng Huy và Hoàng Đào, Hoàng Đào sẽ tổ chức phòng Nghiên cứu chính sách và các ban ngành mau chóng đưa
ra phương án thực thi, đến lúc đó Phạm Đồng Huy sẽ họp riêng với mấy vị
Phó bí thư, sau đó sẽ đưa ra thảo luận bố trí công tác trong Hội nghị
thường vụ Tỉnh ủy.
“Xem ra Phạm Đồng Huy cũng ngồi không yên
rồi.” Trong lòng Hoàng Đào thầm nghĩ, tuy Phạm Đồng Huy không nói rõ,
nhưng Hoàng Đào cũng hiểu được sở dĩ Phạm Đồng Huy đột nhiên đưa ra hoạt động như vậy, chủ yếu là nhằm vào Hàn Đông, vì giai đoạn này Hàn Đông
luôn điều tra nghiên cứu, phát biểu một loạt ngôn luận ở cơ sở, và nhằm
vào một số công tác ở nông thôn mà ra chỉ thị, thu hút sự thảo luận
nhiệt tình từ trên xuống dưới ở tỉnh Tây Xuyên, trên một mức độ lớn sẽ
ảnh hưởng tới uy tín trong tỉnh của Phạm Đồng Huy. Cho nên ông ta liền
phải phản kích.
Đương nhiên, Hoàng Đào cũng cảm thấy Phạm
Đồng Huy có chuyển biến rất lớn trong nghệ thuật đấu tranh. Trước đây
ông ta nghĩ cách cản trở chuyện của Hàn Đông. Còn hiện nay thì lại nhằm
vào việc của Hàn Đông mà đưa ra các động tác khác, làm một loạt những
hành động khác. Giống như hai người đấu trên võ đài, anh hát bên này thì tôi sẽ múa bên kia, xem xem ảnh hưởng của ai lớn hơn, ai làm giỏi hơn.
“Haizz, bối cảnh của Hàn Đông quá lớn, bất luận là ai đều thấy áp lực.
Có một trợ thủ như vậy, đúng là làm khó Phạm Đồng Huy.” Hoàng Đào thầm
cảm thán trong lòng, kỳ thực ông ta trước đây cũng có qua lại với Hàn
Đông, chỉ là sau đó Hàn Đông không có nhậm chức ở tỉnh Tây Xuyên, cho
nên sự kết giao cũng dần nhạt đi, còn ông ta trong quá trình tranh đấu ở tỉnh Tây Xuyên, cũng dần dần dựa về phía Phạm Đồng Huy, đợi tới khi Hàn Đông tới tỉnh Tây Xuyên, thì ông ta đã trở thành một phần tử bên phe
Phạm Đồng Huy, lúc này ông ta có ý muốn theo Hàn Đông, nhưng cũng chẳng
còn cơ hội chọn lại nữa rồi.
Cho nên nói, nhiều lúc, điều mà
một người bị thiếu luôn luôn là cơ hội, thời cơ qua rồi thì sẽ chẳng có
khả năng lặp lại. Đi theo Hàn Đông, đương nhiên sẽ có tiền đồ hơn so với đi theo Phạm Đồng Huy, chỉ cần không phải kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra
điểm này, nhưng nhìn thấy điểm này cũng chẳng có tác dụng gì, mấu chốt
là ở chỗ, chọn lựa phe cánh chẳng phải là chuyện đơn giản, không phải
anh muốn lựa chọn là có thể lựa chọn.
Hoàng Đào suy nghĩ một
hồi, liền chỉnh đốn lại tinh thần, gọi điện thông báo cho Chủ nhiệm
phòng Nghiên cứu Chính sách tới phòng làm việc của mình để thương lượng
công việc.
Ngày mười sáu, Hàn Đông tới huyện Phú Nghĩa thành
phố Vinh Châu, đi thăm các thị trấn Triệu Hoa và Tự Đại, đi thăm viếng
người dân ở nông thôn và tiến hành nói chuyện với họ, tìm hiểu xem hiện
nay họ phải nộp những loại thuế nào, tình hình kinh doanh sản xuất thế
nào? Đối với công tác của chính quyền có ý kiến và kiến nghị gì.
Là đại bản doanh của Hàn Đông, có thể nói các phương diện công tác của
thành phố Vinh Châu cũng không đến nỗi nào, hơn nữa sự phát triển của
nông thôn còn tốt hơn một chút so với các thành phố cấp 3 khác. Lấy
huyện Phú Nghĩa làm ví dụ, trước đây thực hiện phương án cổ vũ người dân đến nơi khác tìm công việc, đã đem tới món tiền làm giàu đầu tiên cho
đại đa số người dân nông thôn huyện Phú Nghĩa, sau đó trong thời kỳ Hàn
Đông làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách và Phát triển đã ủng hộ công
trình người dân huyện Phú Nghĩa quay về quê hương xây dựng sự nghiệp,
cũng kéo theo một số người tích lũy vốn hoặc ra bên ngoài học tập khoa
học kỹ thuật trở về huyện gây dựng sự nghiệp, các lực lượng mới là các
xí nghiệp lớn nhỏ trong xã, thị trấn cũng xuất hiện, hiện lên cảnh tượng vui vẻ hướng tới vinh quang. Trong khi Hàn Đông điều tra nghiên cứu, có đặc biệt tới thăm một số doanh nghiệp ở xã, thị trấn, tìm hiểu tình
hình sản xuất kinh doanh của họ, hắn cũng rất kỳ vọng vào sự phát triển
của các doanh nghiệp này, cổ vũ bọn họ dũng cảm đổi mới, không ngừng
nâng cao chất lượng sản phẩm, kịp thời mở rộng quy mô, đồng thời yêu cầu các cấp các ngành tăng cường ủng hộ các doanh nghiệp ở xã, thị trấn về
lực lượng, tài chính, kỹ thuật, phục vụ phải đúng lúc đúng chỗ, xúc tiến để cho sự phát triển của doanh nghiệp xã, thị trấn phát triển càng
nhanh, càng tốt hơn. Đồng thời Hàn Đông cũng tìm hiểu các doanh nghiệp
của huyện Phú Nghĩa này sau khi phát triển vài năm, hiện tại phổ biến
đều gặp phải khó khăn trong việc chuyển đổi, thứ nhất là tài chính không đủ, thứ hai là kỹ thuật không đủ. Những chuyện này nếu chỉ dựa vào
người chủ xí nghiệp đi thực hiện thì sẽ rất khó khăn, mà hiệu suất lại
không cao.
“Chính phủ phải quan tâm hơn nữa tới doanh nghiệp
địa phương, phải tích cực thu hút các nguồn đầu tư về các doanh nghiệp
này, tăng cường ủng hộ về tài chính, kỹ thuật và nhân tài, để các doanh
nghiệp địa phương mau chóng thực hiện chuyển đổi hình thức, từng bước
lớn mạnh, thực sự trở thành lực lượng trung kiên của phát triển kinh tế
khu vực huyện.” Hàn Đông chỉ ra trong quá trình nói chuyện, “Giai đoạn
hiện nay, phát triển kinh tế đang theo xu thế đa nguyên hóa, các nơi
phải nhìn nhận rõ hiện thực, thấy rõ tình thế, mà không thể như bầy ong
vỡ tổ muốn gây dựng xí nghiệp quy mô lớn, khu công nghiệp lớn, đặc biệt
là các khu vực cấp 1 của huyện, không nên tham vọng viển vông, phải kết
hợp tình hình thực tế của địa phương và bố cục sản xuất của doanh
nghiệp, nắm chắc sự phát triển của doanh nghiệp địa phương, doanh nghiệp địa phương mới là tiềm lực lớn nhất cho sự phát triển kinh tế của khu
vực huyện, doanh nghiệp địa phương có vai trò rất lớn trong sáng tạo
kinh tế địa phương, cho nên nắm chắc phát triển kinh tế địa phương là
một chuyện cực tốt, nhất định phải thật coi trọng…”
Cùng đi
thị sát với Hàn Đông là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, Lam Nguyên
Ninh, anh ta lúc này tỏ vẻ thành phố Vinh Châu nhất định dựa theo các
yêu cầu của Chủ tịch tỉnh Hàn, nghiêm túc bố cục sự phát triển của các
doanh nghiệp địa phương, nỗ lực thúc đẩy tất cả các doanh nghiệp ở đây
thực hiện chuyển đổi hình thức, thực hiện phát triển đột phá, tích cực
phối hợp với các cơ quan tài chính, tổ chức ủng hộ tài chính cho các
doanh nghiệp xã, thị trấn, cam kết mời chuyên gia tiến hành ủng hộ về
trí lực cho các doanh nghiệp này.
Hàn Đông nói:
- Ủy ban nhân dân tỉnh đang nghiên cứu bố trí hoạt động công việc
“Xuống cơ sở, sửa tác phong, xúc tiến phát triển”, thành phố Vinh Châu
phải nắm lấy cơ hội này, lĩnh hội sâu sắc tinh thần của Tỉnh ủy và Ủy
ban nhân dân tỉnh, kết hợp hoạt động này với việc xúc tiến cơ sở phát
triển hữu cơ, thực sự làm ra thành tích, vì nhân dân làm chuyện thực
tiễn, chứ không phải là chủ nghĩa hình thức, dàn hoa trang trí, nếu
không Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh bố trí hoạt động này có ý nghĩa gì nữa chứ? Phải thực sự vì người dân cơ sở giảm gánh nặng, tăng thu nhập, tăng cường đầu tư cho giáo dục, xây dựng trạm y tế ở các vùng nông thôn có điều kiện, giải quyết vấn đề người dân gặp khó khăn khi khám chữa
bệnh, phải khám phá đổi mới phương thức chăm sóc sức khỏe ở nông thôn,
khiến cho tầng cơ sở thực sự cảm nhận được sự quan tâm của Đảng và Chính phủ, hưởng thụ lợi ích thực tế, đây mới chính là xuất phát điểm mà Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh an bài bố trí “Xuống cơ sở, sửa tác phong,
xúc tiến phát triển…”
Tinh thần nói chuyện của Hàn Đông được
Đài truyền hình Tây Xuyên tiến hành đưa tin một cách tỉ mỉ vào lúc phát
sóng buổi tối.
Phạm Đồng Huy vừa ăn cơm vừa xem thời sự, hai đầu lông mày liền nhíu lại.
“Hàn Đông này quả không phải là kẻ tầm thường.” Trong lòng Phạm Đồng
Huy bất đắc dĩ thở dài, thời gian trước, Phạm Đồng Huy kêu Hoàng Đào tổ
chức phương án hoạt động “ Xuống cơ sở, sửa tác phong, xúc tiến phát
triển”, mục đích là tiến hành nhắm vào, phủ đầu sự uy phong của Hàn
Đông, vốn dĩ còn cho rằng Hàn Đông sẽ chẳng để tâm vào chuyện này. Ai mà ngờ trong cuộc họp hội ý Bí thư, Hàn Đông đồng ý với mọi người, khi
chính thức bố trí thảo luận ở Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, Hàn Đông còn
đưa ra một vài kiến nghị bổ sung, mà những kiến nghị này, là sự kết hợp
giữa hoạt động này và công tác Hàn Đông đang nắm giữ, nghiễm nhiên là vì chuyện của Hàn Đông mà phất cờ hò reo.
Còn tính toán ban đầu của Phạm Đồng Huy lại chẳng được thực hiện, Hàn Đông chẳng ngại ngần gì mà mượn luôn hoạt động này, tiến thêm một bước thi hành 3 hạng mục công trình dân sinh ở nông thôn của hắn, thanh thế vì vậy mà càng cao càng
lớn. Từ trên xuống dưới tỉnh, không ít địa phương tiến hành chuẩn bị,
thậm chí là thực hiện công tác ba hạng mục mà Hàn Đông đề ra.
Phạm Đồng Huy cảm thấy, tất cả những gì mình đã làm chẳng khác gì làm lợi riêng cho Hàn Đông.
“Hàn Đông dạo gần đây càng ngày càng làm tới rồi.” Phu nhân của Phạm
Đồng Huy chau mày nói, dạo gần đây tâm trạng của Phạm Đồng Huy không
được tốt, người bạn đời như bà ta cũng có thể cảm nhận được sâu sắc điều này, cho nên càng có chút bất mãn về Hàn Đông, trên thực tế trước đây
bà ta cũng rất quý mến Hàn Đông, nhưng bây giờ tình hình khác trước rồi, Hàn Đông đã trở thành đối thủ lớn nhất của Phạm Đồng Huy, đem tới cho
Phạm Đồng Huy áp lực cực kỳ lớn, khiến Phạm Đồng Huy có cảm giác ăn
không ngon ngủ không yên, nên bà ta cảm thấy tên tiểu tử Hàn Đông này
quá đáng ghét.
Phạm Đồng Huy chau chau mày, húp một hơi hết sạch bát canh rồi liền buông bát đi vào thư phòng.
Khi tâm trạng không tốt, Phạm Đồng Huy thường muốn ở một mình trong thư phòng, buồn phiền ngồi trong đó hút thuốc không ngừng, dường như như
vậy mới có thể giải tỏa buồn bực trong lòng ông ta.
Tuy nói
thành tích Hàn Đông lập được cũng có một phần của nhân vật số một Tỉnh
ủy như ông ta, nhưng trong lòng Phạm Đồng Huy vẫn là không vui vẻ, cũng
có vài phần lo lắng, không vui vì uy thế của Hàn Đông quá thịnh, sức ảnh hưởng của hắn ở trong tỉnh đã bắt đầu vượt qua mình, nếu đổi lại là ai
thì cũng sẽ không vui, lo lắng là vì Hàn Đông làm một cách nhiệt liệt
ngút trời như vậy, nhất định sẽ gây được sự chú ý của Trung ương, một số đồng chí lãnh đạo sẽ khẳng định cách làm của hắn, thêm vào đó Hàn hệ
tăng cường lực lượng thúc đẩy, nói không chừng một ngày nào đó sẽ có
người yêu cầu mình nhường đường cho Hàn Đông.
Dù Phạm Đồng
Huy không hi vọng tiếp tục đi lên, nhưng ông ta vẫn hi vọng sẽ tiếp tục
làm cái chức Bí thư Tỉnh ủy này cho tới cùng rồi mới đi dưỡng lão ở Hội
đồng nhân dân hoặc là Mặt trận Tổ quốc.
“Haizz…” Phạm Đồng
Huy tức giận thở dài một cái, đưa tay xoa bóp huyệt Thái Dương, “không
thể để Hàn Đông không kiêng nể mà làm tới như vậy, phải nghĩ ra một biện pháp gì mới được.”