Ads
Bốn người này lần lượt là Nghiêm
Bân, Thường Á Ninh, Chu Tiên, Hoàng Hạo, hai người trước là cán bộ cấp Cục
trưởng, hai người sau là cán bộ cấp Phó cục trưởng, sau lưng bọn họ ít nhiều có
chút quan hệ, hơn nữa đều đã nói trước với Trưởng ban thư ký Trương Minh Cao,
đưa bọn họ vào làm ứng cử viên tiến cử với Hàn Đông
Trong chốn quan trường ở Trung Hoa, bên trên có người, là con đường tắt thăng
quan hiệu quả nhất, mà làm thư ký cho lãnh đạo, trở thành tâm phúc của lãnh
đạo, thì là một trong những con đường tắt rất quan trọng.
Hàn Đông thân làm ủy viên thường vụ Cục Chính trị, Bí thư Thành ủy thành phố
Minh Châu, vẫn chưa đến 50 tuổi, con đường phát triển như vậy, mọi người đều rõ
như ban ngày, rất hiển nhiên là Hàn Đông tương lai có thể trèo lên đỉnh cao,
nếu như bây giờ làm cùng Hàn Đông, và có thể trở thành tâm phúc của Hàn Đông,
vậy thì con đường phát triển tương lai trước mắt, có thể nói là rất rộng lớn.
Đối với những cán bộ cấp cục này mà nói, con đường quan trường của bọn họ kỳ
thức mới bắt đầu, nếu như có thể lúc này giữ được bước chân của Hàn Đông, vậy
thì tiền đồ tương lai quả thực là sáng lạng vô cùng, hơn nữa những người này
cùng các cán bộ khác thậm chí là cán bộ cấp sở mà so sánh, có chút ưu thế lớn
hơn, bởi vì quan hệ của bọn họ ở chốn quan trường này vẫn không đủ thâm sâu,
bình thường màu sắc các phái không dày đặc như vậy, càng dễ dàng bị Hàn Đông
tiếp nhận.
Đây cũng là nguyên nhân mà những người này cố gắng hết mức muốn cạnh tranh trở
thành thư ký của Hàn Đông.
Đương nhiên, bọn họ có ý nghĩ này, ngoài việc làm thư ký của Hàn Đông quả thực
đối với con đường làm quan của họ có trợ giúp ra, năng lực của chính bọn họ
cũng không tồi, nếu không như vậy, cũng không được Hàn Đông xem trọng, điểm tự
biết rõ này bọn họ là phải có.
Bọn họ trước đó từ trong việc cạnh tranh trổ hết tài năng, cũng làm tốt công
việc chuẩn bị có liên quan, đầu tiên là quen thuộc các loại tình hình của
thành phố Minh Châu, tiếp theo là tìm kiếm những tư liệu ghi chép về
phát biểu tinh thần về phương diện tư tưởng quan niệm phàm là những thứ có
ghi lại trong sổ sách trước đó của Hàn Đông, sau đó tiến hành nghiên cứu sâu
hơn, vì đó chính là cách nghĩ của Hàn Đông và công tác của thành phố Minh Châu
kết hợp lại. Như vậy lúc Hàn Đông khảo nghiệm, thì có thể biểu hiện xuất sắc
Nhưng, hiện tại Hàn Đông bỗng nhiên gọi bọn họ đến phỏng vấn, tình hình này bọn
họ trước đó không nghĩ đến, bởi vậy có chút bị động. Dù sao đơn độc đối diện
với Hàn Đông, cùng mấy người cùng nhau biểu hiện trước mặt Hàn Đông, kiểu cạnh
tranh gay cấn này ở mức độ nào đó tương đối thấp, nhưng đây là ý của lãnh đạo,
mấy người bọn họ chỉ có cách làm theo.
Dưới sự tiếp đón của Trương Minh Cao, mấy người bọn họ tiến vào văn phòng của
Hàn Đông. Cùng cung kính chào hỏi Hàn Đông.
- Tới rồi à, ngồi thoải mái đi.
Sắc mặt của Hàn Đông không có biểu hiện gì, ngồi sau bàn làm việc mặt không có
động tĩnh gì.
Trương Minh Cao biết Hàn Đông muốn kiểm tra mấy người này, cho nên anh ta cũng
không nói nhiều, sau khi đưa mấy người này đến văn phòng Hàn Đông xong, liền
lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Mà Lý Minh Bác thư ký tạm thời của Hàn Đông cũng hiểu rõ là chuyện gì, cho nên
anh ta cũng không đứng dậy pha trà cho mấy người này, chỉ là ngồi ở chỗ đó cúi
đầu viết vài thứ.
- Cảm ơn Bí thư Hàn.
Bốn người cùng lên tiếng cảm ơn, nhìn thấy phía trước bàn làm việc của Hàn Đông
chỉ có một cái ghế ngồi, liền tranh nhau chạy qua bê ghế. Hoàng Hạo động tác
hơi chậm một chút, nhìn thấy 3 người đều đã cầm ghế bê đến trước bàn làm việc
của Hàn Đông, anh không thể cũng qua đó bê thêm được, nhìn thấy cốc trà của Hàn
Đông trên bàn, trong lòng tỉnh ra, liên lấy cốc trà của Hàn Đông rót thêm nước.
Nhìn mấy người trẻ ở phía trước bận rộn, sắc mặt Hàn Đông không có biểu hiện
gì, nhưng trong lòng lại thầm mỉm cười, phương thức gặp mặt như vậy, Hàn Đông
cũng tự dưng nghĩ ra, vì xem tính cách, thái độ của bốn người này, ngoài ra
việc đưa mấy người này ở cùng nhau, ngược lại dễ dàng so cao thấp.
Mấy người này người trẻ nhất cũng mới 30 tuổi, ngưới lớn nhất cũng chỉ 37 tuổi,
so với Hàn Đông nhỏ hơn mười mấy tuổi, hơn nữa cấp bậc cách biệt với Hàn Đông,
có cự ly rất lớn, cho nên trong mắt Hàn Đông những người này đều rất trẻ.
Đối với tâm trạng của mấy người này, Hàn Đông hiểu rất rõ, cũng lý giải được
nguyên nhân bọn họ nhiệt tình đến vậy. Có điều đây không phải là điểm chủ yếu
mà Hàn Đông muốn kiểm tra, dù sao Hàn Đông cũng không phải tìm nhân viên phục
vụ rót trà bưng nước, chủ yếu là muốn tìm trợ thủ có ý tưởng, có đầu óc, cho dù
người trợ thủ này khả năng còn non nớt, nhưng cũng là người có tiềm năng có
tiền đồ bồi dưỡng.
Rất nhanh mấy người này liền ngồi xuống, mỗi người chỉ ngồi ở một nửa mông trên
ghế, lưng thẳng tắp, ánh mắt hơi hướng về phá trước, có ý hơi ngượng một chút.
Chỗ ngồi bọn họ cũng có nghiên cứu, ngồi phía bên trái nhất là cán bộ cấp Cục
trưởng Hoàng Hạo người lớn tuổi nhất, sau đó hướng sang phải theo thứ tự là
Nghiêm Bân, Thường Á Ninh, Chu Tiên.
Hoàng Hạo đã 37 tuổi rồi, thời gian đề bạt làm cán bộ cấp Cục trưởng đã 3 năm
rồi, trước đó anh đã đã từng đảm nhiệm hai năm Chủ tịch trấn, có thể nói kinh
nghiệm công tác cơ sở phong phú.
Nghiêm Bân vốn dĩ là cán bộ của Ban tổ chức Thành ủy, sau đấy thông qua lựa
chọn và điều động tạm giữ chức, ở cơ sở rèn luyện đã qua 3 năm, năm ngoái bị
điều đến văn phòng Thành ủy, trong đầu năm nay được đề bạt là Cục phó.
Thường Á Ninh vốn dĩ là Phó chủ tịch thị trấn ở cơ sở, bởi vì công tác xuất sắc
nên điều đến phòng Nghiên cứu Chính sách, năm nay Ban tổ chức mới chuyển đến
Thành ủy.
Chu Tiên tuổi nhỏ nhất, nhưng cũng được đề bạt làm cán bộ cấp Cục phó hai năm
rồi, anh ta năm nay chỉ có 30 tuổi, mang theo mắt kính màu đen, có vẻ rất chắc
chắn, điềm đạm.
Trương Minh Cao đã đưa lý lịch của 4 người giao cho Hàn Đông, ngoài kinh nghiệm
mấy người viết trong lý lịch ra, còn có bình luận của Ban tổ chức các cấp, là
tự liệu tương đối tỉ mỉ, để Hàn Đông hiểu thêm mấy người này hơn, đây cũng thể
hiện công việc của Trương Minh Cao làm rất chu đáo, anh ta thông qua cách này
cho Hàn Đông thấy phương thức, năng lực công tác của mình. Cho dù anh ta là
người của phía Cừu Tường Trác, nhưng rất hiển nhiên không thể nhanh như vậy bị
Hàn Đông dẫn đi, hoặc nói cũng muốn thông qua phương thức này, để truyền đạt ý
của mình.
- Tốt rồi, các anh đều là người nổi bật của văn phòng Thành ủy, xem bài báo
này, sau đó nói xem cách nghĩ của chính mình đi.
Hàn Đông trực tiếp đưa ra đề thi của chính mình, đưa tờ báo trong tay cho Chu
Tiên người ngồi phía bên tay phải nhất.
Chu Tiên hai tay cầm lấy tờ báo, đây là nhật báo Minh Châu hôm nay, trên báo
đăng liên quan đến vấn đề con cái của công nhiên viên đến từ tỉnh ngoài khó
đến trường, nhằm vào vấn đề này, Ủy ban nhân dân thành phố cũng công khai
chính sách và các biện pháp rất nhiều, nhưng do ngân quỹ có hạn, mà con cái
của công nhân viên tỉnh ngoài lại rất nhiều, bởi vậy vẫn tồn tại không ít vấn
đề.
Đây là bài báo rất bình thường, Hàn Đông lại cho mấy người này phát biểu cảm
nghĩ, nếu như căn cứ theo cách làm bình thường, quả thật cũng không có gì, dù
sao chính là quan hệ đến công nhân viên đến từ tỉnh ngoài, khiến bọn họ có thể
yên tâm công tác ở thành phố Minh Châu, những lời nói suông này quả là dễ dàng
tìm thấy.
Có điều Hoàng Hạo mấy người này mục đích hôm nay đến không phải để nói suông,
bọn họ biết muốn được Hàn Đông để ý đến, ắt cần phải có cách làm của chính mình
mới được.
Chu Tiên xem xong bài báo, cũng không vội vàng trả lời, mà đưa tờ báo giao cho
Thường Á Ninh, hơn nữa anh ta thừa lúc thời gian mọi người xem báo nghiêm túc
suy xét trả lời thế nào.
Đợi mọi người xem xong bài báo, Chu Tiên liền lên tiếng trước, Hàn Đông nếu đã
đem bài báo này đưa anh ta trước, vậy thì là muốn nghe ý của anh ta nói trước,
cho nên anh ta phát biểu đầu tiên.
Anh ta chủ yếu vây quanh cải thiện hoàn cảnh của những công nhân viên đến từ
tỉnh ngoài như thế nào, và cần phải đi từ các phương diện hộ tịch… tiến hành
từng bước cải cách để tiến hành, quả thật là không tồi.
Đợi mọi người phát biểu xong, Hàn Đông cũng không hỏi gì, liền nói:
- Vây quanh nâng cao lòng trung thành của nhân viên đến từ tỉnh ngoài, có ý
kiến gì hay, các anh có thể thoải mái nói lên.
Đây là Hàn Đông dẫn mọi người đi sâu vào vấn đề, cũng là có ý tiến từng bước
khảo xét.
Mấy người này đều là người nổi bật của văn phòng Thành ủy, có thể được đề cử
đến trước Hàn Đông, đều có chút lợi hại.
Hàn Đông hôm nay thử thách so với lần trước không giống nhau, có chút giống
doanh nghiệp phỏng vấn tuyển dụng, nếu lúc đầu có chút đột ngột, nhưng rất
nhanh đã thích ứng được rồi
Mấy người này lần lượt phát biểu, mỗi người lại tự bổ sung một ít, Hàn Đông
nói:
- Ừm, không tồi, đến đây thôi.
Mấy người lại cùng nhau đứng dậy, cúi chào Hàn Đông, sau đó từ từ nối đuôi nhau
ra ngoài.
Trương Minh Cao đợi ở bên ngoài, thấy mấy người đi ra rồi, cũng không hỏi tình
hình của bọn họ, gõ cửa đi vào, thấy Hàn Đông đang cân nhắc mấy cái sơ yếu lí
lịch nói:
- Bí thư Hàn, anh có chỉ thị gì không?
Hàn Đông đặt mấy cái sơ yếu lí lịch xuống nói:
- Tạm thời suy xét Chu Tiên trước đi.
Thông qua thảo luận của mấy người, kết hợp với sơ yếu lý lịch của họ, Hàn Đông
cảm thấy Chu Tiên tiềm lực tốt nhất, đương nhiên, những người khác cũng không
tồi, có điều hắn ta đợt này chỉ chon có một thư ký, những người khác liền không
có cơ hội. Đương nhiên, chí ít lần này Hàn Đông có ấn tượng nhất định với bọn
họ, tương lai nói không chừng có cơ duyên cũng không biết chừng, có điều cái
này cũng phải do chính bọn họ nắm chặt cơ hội trong tay.
- Dạ, thưa Bí thư Hàn.
Trương Minh Cao gật đầu nói, trong lòng thầm nghĩ Chu Tiên quả thật là vận may
không tồi, được Hàn Đông xem trọng rồi, chỉ cần nghiêm túc thể hiện, đứng vững,
ở bên Hàn Đông, cơ hội tương lai thì rất lớn. Vốn dĩ lần này chọn Chu Tiên, anh
ta cũng là trả cho ông của Chu Tiên một ân tình, năm đó anh ta nhận ơn của
ông Chu Tiên, lần này ông cụ tóc bạc trắng ngỏ ý với anh ta, anh ta liền nhận
lời, ai biết Chu Tiên đã được Hàn Đông nhìn trúng.
Chu Tiên nhận được tin tức, đương nhiên là quá vui mừng, có điều cũng rất nhanh
liền ổn định lại tinh thần, cùng Trương Minh Cao đến văn phòng của Hàn Đông,
cung kính nói:
- Cảm ơn Bí thư Hàn.
Hàn Đông trên mặt lộ ra một tia cười nói:
- Ừm, anh cùng Minh Bác bàn giao một chút, nhanh chóng thích ứng với công
việc.
Nếu đã ngay lúc đâu quyết định chọn Chu Tiên, Hàn Đông đương nhiên phải hiền
hòa một chút, nếu không như vậy thanh niên trẻ tuổi đi theo bên cạnh quá câu
nệ, cũng không có ý nghĩa gì.
Lúc này điện thoại của Hàn Đông đổ chuông, lấy điện thoại nhìn thì thấy Chu
Chính gọi đến.
- Lãnh đạo, anh xem mạng tin tức Minh Châu chưa, trong đó có một mẩu tin tức
rất nóng, nói Chủ tịch thành phố Minh Châu có khả năng bị điều đi.
Chu Chính lại mật báo cho Hàn Đông, anh ta là thân tín của Hàn Đông, đối với
việc Hàn Đông đi thành phố Minh Châu rất quan tâm, rỗi rãi lại lên lướt qua
diễn đàn mạng thông tin Minh Châu, vô tình nhìn thấy một mẩu tin mấy ngày trước
rất nhiều người xem, liền vội vàng gọi điện cho Hàn Đông. Phân tích thế mạnh
kinh nghiệm trước đây của Hàn Đông, sau cùng kết luận là Hàn Đông đến thành phố
Minh Châu, chắc chắn sẽ làm đảo lộn triều thần thiên tử, bộ máy của thành phố
Minh Châu chắc chắn sẽ nhanh chóng bị điều chỉnh, Trương Cát Học là Chủ tịch
thành phố là một trong những người đầu tiên bị Hàn Đông xử lý.