Người Cầm Quyền

Chương 642: Chương 642: Người quen cũ




Tào Tư Hào đi từ văn phòng của Hàn Đông ra, trong mắt hiện lên một tia sáng.

Sau khi biết Hàn Đông sắp tới thành phố Vinh Châu đảm nhận Bí thư Thành ủy, Tào Tư Hào liền suy nghĩ sau này làm thế nào chung sống cùng chỗ với Hàn Đông.

Ông ta cũng biết, mình thân là Trưởng ban thư ký Thành ủy, vị trí so với Ủy viên thường vụ khác có chút đặc thù, nếu ngay từ đầu đã để lại cho Hàn Đông ấn tượng xấu, công việc sau này sẽ không dễ dàng gì.

Bởi vậy, ông ta đã cố ý dò hỏi tất cả về Hàn Đông, thông qua phân tích, Tào Tư Hào cảm thấy mình muốn phát triển công việc, cần thiết nhất chính là một chữ “Chính trực”.

Cái ông ta gọi là chữ “Chính trực”, đó chính là bản thân mình ngay thẳng, làm việc ngay thẳng, chỉ cần xuất phát từ nguyên tắc này, ít nhất có thể đảm bảo mình không để cho Hàn Đông nảy sinh ý muốn diệt trừ, về sau này có thể duy trì mối quan hệ với Hàn Đông như thế nào, còn phải xem hợp tác trong công việc của hai người ra sao.

Có thể nói Tào Tư Hào là một người vô cùng cẩn thận và khôn khéo, và vô cùng giỏi ứng biến, đồng thời cũng có một số yêu cầu cơ bản đối với bản thân mình. Chính vì vậy, khi Đàm Ngưng Hào nắm quyền ở thành phố Vinh Châu, cùng lúc ông ta được Đàm Ngưng Hào tín nhiệm, lại có đủ khả năng giữ mình trong sạch, khiến cho ông ta không bị liên lụy vào chấn động lần này.

“Từ tiếp xúc sơ bộ cho thấy, lựa chọn của mình là chính xác. Bây giờ thế cục của Thành ủy phức tạp như thế, mình cũng không cần phải dính vào sớm như vậy, quan sát trước rồi nói sau.”

Quyết định như vậy, Tào Tư Hào bèn cầm điện thoại lên, bấm một số máy, sau khi nối máy, ngữ khí nghiêm trọng, nói:

- - Tiểu Bì à, cậu lập tức đến chỗ tôi.

Bì Trí Ba nhận được điện thoại, lo lắng hỏi:

- - Trưởng ban thư ký, có chuyện gì không?

Tào Tư Hào nói:

- - Cậu cứ qua đây là biết.

Ông ta bèn gác điện thoại, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ, Bì Trí Ba là Phó chánh văn phòng Thành ủy, con người khá kiên định, ở trong văn phòng Thành ủy, y thuộc loại thật thà làm việc siêng năng.

Bởi vì thư ký của Hàn Đông không thể qua nhanh như vậy, mà Tào Tư Hào là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Thành ủy, đương nhiên không thể tự mình kiêm thư ký hai ngày cho Hàn Đông, cho nên ông ta nghĩ tới nghĩ lui, liền gọi Phó chánh văn phòng Bì Trí Ba tới, như vậy Hàn Đông cần gì cũng thuận tiện hơn.

Bì Trí Ba nhận được điện thoại của Tào Tư Hào, bèn nhanh chóng đi ra ngoài, đi xe máy đến Thành ủy, bước nhanh lên lầu, đến trước cửa phòng của Tào Tư Hào, anh ta dừng lại một lát mới gõ cửa.

Nói thật, anh ta thấy Tào Tư Hào vội vã gọi mình tới, trong lòng cũng vô cùng hoài nghi và lo lắng. Hôm nay là ngày Bí thư Thành ủy đến nhận chức, chẳng lẽ có chuyện gì hay sao?

Trước đây anh ta gọi điện thoại cho Hàn Đông, thật ra là bị bắt buộc, là Phó trưởng ban thư ký Thành ủy, kiêm Chánh văn phòng Thành ủy Thái Thành Húc phân công anh ta liên hệ với Hàn Đông, nếu không một Phó chánh văn phòng xếp hạng bét như anh ta, làm sao có thể chủ động gọi điện cho Hàn Đông khi còn chưa nhậm chức.

- Vào đi.

Giọng Tào Tư Hào nghiêm túc vọng ra.

Bì Trí Ba đi vào, hơi khom người, vẻ mặt cung kính, nói:

- - Trưởng ban thư ký, anh tìm tôi?

Tào Tư Hào gật đầu, trên mặt nở một nụ cười thản nhiên, nói:

- - Tiểu Bì đến rồi, ngồi đi.

- - Cám ơn Trưởng ban thư ký.

Bì Trí Ba cung kính đáp, ngồi nửa mông xuống cái ghế trước mặt Tào Tư Hào, ánh mắt ngước lên nhìn Tào Tư Hào.

Tào Tư Hào vô cùng hài lòng với biểu hiện của Bì Trí Ba, ông ta ho khan một tiếng, nói:

- - Là như thế này, thư ký của Bí thư Hàn tạm thời chưa đến, bởi vậy tôi quyết định để cậu tạm thời phục vụ Bí thư Hàn, có vấn đề gì không ?

Bì Trí Ba vừa nghe, trong lòng bỗng cảm thấy kích động, mặt mũi đỏ lên.

Điều này đối với anh ta mà nói, là một cơ hội tốt. Cho dù chỉ là tạm thời phục vụ cho Hàn Đông mấy ngày, nhưng có thể tiếp xúc gần gũi với Bí thư Thành ủy, ít ra cũng là một cơ hội thể hiện bản thân. Nói không chừng biểu hiện của mình tốt, nếu Hàn Đông hài lòng, con đường làm quan của mình không phải là nghênh đón một bước ngoặt lớn sao.

Phải biết rằng, Bì Trí Ba làm ở vị trí cấp Cục phó cũng khá lâu rồi, trước đây anh ta từng làm Phó chủ tịch quận Nam Quang, sau đó bị điều đến Thành ủy, kết quả vẫn dừng lại tại vị trí Phó chánh văn phòng Thành ủy, không có thay đổi gì.

Chánh văn phòng Thành ủy thay đến hai ba lần rồi, Bì Trí Ba vẫn không thay đổi gì, làm được nhiều việc, nhưng quyền lực trong tay cũng không lớn.

Phải biết rằng, văn phòng Thành ủy có đến tám Phó trưởng ban thư ký, ngoài ra Phó chánh văn phòng đứng trước anh ta có đến ba người, bởi vậy anh ta trong văn phòng Thành ủy chỉ có thể sắm vai người thật thà siêng năng, âm thầm làm việc, những việc tốt khác cơ bản cũng không đến lân anh ta.

Bây giờ Tào Tư Hào bỗng nhiên cho anh ta cơ hội tốt như vậy, anh ta cảm thấy rất vui mừng.

Nhưng tâm trạng của anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại, chìm nổi trong Thành ủy bao nhiêu năm, anh ta hiểu rằng, chuyện tốt không tự dưng rơi xuống đầu mình, rất nhiều việc cũng không được vui mừng quá sớm.

- - Tôi không có vấn đề gì, cám ơn Trưởng ban thư ký.

Bì Trí Ba vẻ mặt vui mừng nói.

Tào Tư Hào gật đầu, vẻ mặt thận trọng, nói:

- - Tôi thấy cậu bình thường làm việc chắc chắn, cho nên để cậu làm vài ngày, cậu phải nắm bắt tốt. Mặt khác, cho dù chỉ là tạm thời phục vụ vài ngày, nhưng cậu cũng không được buông lỏng yêu cầu đối với bản thân mình, nói năng, làm việc đều phải có chừng mực.

Ông ta lải nhải nói một hồi, ý nghĩa chủ yếu có hai tầng, một là để cho Bì Trí Ba hiểu rõ, để cho anh ta thế chỗ, đây là quyết định của ông ta, phải nhớ ân tình của ông ta; thứ hai là để cho Bì Trí Ba nắm bắt cơ hội lần này, biểu hiện tốt, để lại ấn tượng tốt cho Hàn Đông.

Sở dĩ làm như vậy, cũng là một trong những sách lược của Tào Tư Hào, ông ta biết rằng Hàn Đông vừa mới đến, chắc chắn sẽ phải nâng đỡ một số người có thể dùng được. Trong các lãnh đạo lớn nhỏ ở văn phòng Thành ủy bây giờ, chỉ có Bì Trí Ba thuộc loại đứng ngoài rìa, rất có thể sẽ được Hàn Đông trọng dụng, bởi vậy bây giờ mượn cơ hội này, đưa Bì Trí Ba đến trước mặt Hàn Đông, vừa để Hàn Đông hiểu rằng, việc làm của mình đều là vì công việc, dù sao chỉ cần chịu khó quan sát, cân nhắc liền biết tình hình và con người của Bì Trí Ba; Mặt khác đây cũng là một ân tình cho Bì Trí Ba, nếu Bì Trí Ba có thể thuận lợi có được thiện cảm của Hàn Đông, vậy cũng coi như bố trí một quân cờ hữu dụng, ít ra cũng là một duyên tốt.

Bì Trí Ba mặc dù làm ở Văn phòng Thành ủy siêng năng, thật thà, nhưng cũng không phải là một kẻ ngốc, đương nhiên từ lời nói của Tào Tư Hào cũng hiểu được ý tứ của ông ta, luôn miệng nói cảm ơn.

- Ừ, cậu đi theo tôi.

Tào Tư Hào đứng lên, nói.

- - Vâng.

Bì Trí Ba hơi khom người đi theo phía sau Tào Tư Hào.

Đến văn phòng của Hàn Đông, Tào Tư Hào gõ cửa đi vào, nói:

- - Bí thư Hàn, do đồng chí Khổng Phàm Chi chưa đến, bởi vậy tôi bố trí Phó chánh văn phòng Thành ủy Bì Trí Ba tạm thời phục vụ anh, anh xem có được không?

Hàn Đông ngẩn người, lúc này Bì Trí Ba đúng mực chào hỏi:

- - Chào Bí thư Hàn.

Nhìn thấy khuôn mặt thư sinh của Bì Trí Ba, Hàn Đông nhớ đến trước kia anh ta có gọi điện thoại liên hệ với mình, vậy coi như nửa quen biết đi, bởi vậy gật đầu, nói:

- - Ừ, vậy vất vả cho Phó chánh văn phòng Bì rồi.

Bì Trí Ba khoảng hơn ba mươi dưới bốn mươi tuổi, Hàn Đông tuy là Bí thư Thành ủy, nhưng cũng không nên gọi anh ta là Tiểu Bì, bởi vậy bèn xưng hô bằng tên chức vụ.

- - Bí thư Hàn khách khí rồi, đây là việc nên làm.

Bì Trí Ba lúc này trong lòng bất chợt cảm thấy rất bình tĩnh.

Trước đây khi chưa gặp Hàn Đông, trên đường anh ta đi cùng với Tào Tư Hào đến, trong lòng còn lo lắng không yên, nhưng khi thật sự nhìn thấy Hàn Đông ngồi đó bất động như núi, sự kích động trong lòng anh ta cũng đã biến mất rồi.

“Cơ hội giành cho người biết nắm bắt, mình mấy năm nay không phải là uổng phí, bây giờ cơ hội này dễ bị tuột mất, mình phải nhanh chóng nắm bắt lấy mới được.” Bì Trí Ba trong lòng thầm nghĩ.

- - Bí thư Hàn, nếu không có chuyện gì, tôi đi xuống trước đây.

Tào Tư Hào khách sáo và cung kính nói.

Hàn Đông gật gật đầu, nói:

- - Được, vất vả anh rồi.

Đây cũng được coi là khen ngợi về sự cẩn thận của Tào Tư Hào.

Tào Tư Hào sau khi đi xuống lầu, Bì Trí Ba quay đầu nhìn một chút, bèn nói:

- - Bí thư Hàn, tôi đi lấy siêu đun nước.

Hàn Đông mỉm cười, nói:

- - Không cần vội, ngồi xuống nói chuyện đã.

Bì Trí Ba ngẩn ra, lập tức ngồi xuống trước mặt Hàn Đông, vẻ mặt nghiêm túc.

Hôm đó gọi điện thoại cho Hàn Đông bị từ chối, và cảm thấy ngữ khí của Hàn Đông rất khó chịu, Bì Trí Ba thực ra cũng lo lắng một hồi, nhưng sau đó anh ta đã dò hỏi bạn bè về tình hình cụ thể của Hàn Đông, trong lòng mới có chút yên tâm.

Mối quan hệ của anh ta với Nguyên Cục trưởng Cục Tài chính thành phố, giờ là Cục trưởng Khoa học Kỹ thuật thành phố Kỷ Quốc Hùng cũng khá tốt, thông qua Kỷ Quốc Hùng, anh ta được biết Hàn Đông không phải là người lòng dạ hẹp hòi, tuy rằng trẻ tuổi nhưng rất có tư tưởng và đầu óc, hơn nữa hết lòng vì công việc.

“Chỉ cần anh làm tốt công việc, thể hiện ra năng lực công tác của anh, Bí thư Hàn nhất định sẽ để ý, nếu có cơ hội nhất định sẽ dùng đến anh.” Lúc đó Kỷ Quốc Hùng nói trong điện thoại như vậy.

Mà Bì Trí Ba với lời nói khẳng định như vậy của Kỷ Quốc Hùng, cũng vô cùng nghi hoặc, nói:

- - Anh Kỷ, anh có phải có cửa nào không, thì phải kéo tôi một tay đấy.

Kỷ Quốc Hùng cười, nói:

- - Tôi thì có cửa gì chứ, nhưng trước kia khi Bí thư Hàn ở huyện Phú Nghĩa và huyện Vinh Quang, tôi đã từng gặp hắn, cũng ăn cơm mấy lần thôi.

- - Đúng rồi, cháu ngoại của anh ở thành phố Tân Châu, lần trước anh nói cậu ta vừa lên chức Phó cục trưởng Cục Công an thành phố phải không ?

Bì Trí Ba nhớ ra, liền nghĩ đến một khả năng.

Kỷ Quốc Hùng lúc này cả cười, nói:

- - Đúng vậy, cho nên mới nói anh cứ yên tâm làm tốt công việc của mình, cố gắng thể hiện tài năng của anh là được.

Những câu này của anh ta có chút không đầu không cuối, nhưng lại làm cho Bì Trí Ba xác định được suy đoán trong lòng, cháu trai của Kỷ Quốc Hùng hình như cũng chưa đến ba mươi tuổi, đã trở thành Phó cục trưởng Cục Công an thành phố Tân Châu rồi, chắc chắn là có được sự ủng hộ mạnh mẽ của Hàn Đông khi ấy đang nắm trong tay đại cục của thành phố Tân Châu, bởi vậy Bì Trí Ba cảm thấy có mối quan hệ này của Kỷ Quốc Hùng rồi, chỉ cần mình biểu hiện tốt, chắc là ngày tháng làm tại Thành ủy cũng sẽ không khó sống nữa.

Người Cầm Quyền

Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

Chương 642-2: Người quen cũ

Nhóm dịch: BachKhiet

Sưu tầm by Nhất Tiếu Nại Hà

Nguồn: Mê Truyện

Chính bởi vì biết Hàn Đông coi trọng tài năng, cho nên trong lòng Bì Trí Ba mới có động lực, cũng không đến nỗi phải biểu hiện khúm núm.

- - Nói trước một chút về công việc của anh đi.

Hàn Đông châm điếu thuốc, nói.

- - Vâng, Bí thư Hàn.

Bì Trí Ba gật đầu, lập tức nói qua tình hình công việc của mình, sau đó nhắc tới việc lần trước liên hệ với Hàn Đông, giải thích qua một hồi.

Hàn Đông bây giờ mới hiểu được Bì Trí Ba tại sao lại chủ động liên hệ với mình, quả nhiên là bị ép buộc.

Đồng thời Hàn Đông cũng cảm thấy Phó trưởng ban thư ký Thái Thành Húc là người rất giảo hoạt, trong lòng không vui.

Tiếp đến Hàn Đông hỏi thăm một chút tình hình công việc của Thành ủy, Bì Trí Ba đều trả lời tường tận từng cái.

Tuy chỉ là nói chuyện mấy phút đồng hồ, nhưng Hàn Đông cũng nhận thức được người trung niên trước mắt, là một người năng lực làm việc rất tốt, nhưng ở Văn phòng Thành ủy chỉ là người đứng ngoài rìa, bởi vậy có ý dùng anh ta.

Đương nhiên, bây giờ Hàn Đông chỉ là có ý đồ như vậy, nếu thật sự muốn dùng anh ta, có thể phải quan sát thêm một bước mới được.

Thấy Hàn Đông cúi đầu xem tài liệu, Bì Trí Ba nhẹ nhàng lui ra ngoài.

Đến văn phòng ở gian ngoài, Bì Trí Ba thở phào một hơi, lúc này chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt, quần áo đều ướt đẫm mồ hôi.

Nhưng anh ta hồi tưởng lại, cũng rất hài lòng về biểu hiện của mình ở trước mặt Hàn Đông.

Hai giờ mười phút, Tào Tư Hào lại đi lên, ông ta nói với Hàn Đông:

- - Bí thư Hàn, về việc chọn người lái xe cho anh, tôi chọn ra hai người…

Ông ta giới thiệu tình hình cơ bản của hai người đó, một người tên là Vương Song, là bộ đội phục viên từ năm ngoái, trước kia làm ở đội xe của bộ đội, kỹ thuật lái xe rất tốt, là người kiên định; Còn một người nữa là tài xế của đội xe con lái xe đưa đón, rất thông thuộc tình hình giao thông của thành phố Vinh Châu.

Ông ta chọn ra hai người này, một người là không có thân phận mối quan hệ gì, tương đối đơn thuần; Người kia mặc dù làm việc trong đội xe con của Văn phòng Thành ủy một thời gian dài, nhưng từ việc anh ta lái xe đưa đón liền biết anh ta sống lăn lộn cũng không tốt lắm, đồng thời cũng tương đối quen thuộc tình hình của thành phố Vinh Châu.

Hàn Đông nghĩ một chút, bèn nói:

- - Cho Vương Song đến trước.

Tào Tư Hào gật đầu, lập tức đi xuống lầu, không bao lâu sau liền dẫn theo một người đến, đây là một người thanh niên vóc dáng trung bình, mày rậm mắt to, có vẻ rất có tinh thần, đứng ở đó giống như một cây tùng thẳng đứng vậy.

- - Bí thư Hàn, đây là Vương Song của đội xe con.

Tào Tư Hào giới thiệu.

- - Chào thủ trưởng.

Có lẽ bởi vì có chút kích động, Vương Song lại quên đây không phải ở trong bộ đội, vừa xưng hô xong, mặt của anh ta liền đỏ lên, lập tức ưỡn ngực nói:

- - Chào Bí thư Hàn.

Hàn Đông trong lòng cười thầm, rồi nhớ đến Vu Đại Lực, lập tức cảm thấy anh chàng này rất thân thiết, vì thế liền mỉm cười, nói:

- - Tiểu Vương đi lính mấy năm?

- - Bí thư Hàn, tôi ở trong quân ngũ bảy năm rồi, đã lái xe sáu năm.

Vương Song nói ngắn gọn, nhưng lại báo cáo luôn tuổi nghề lái xe của anh ta, đây là một cái tối quan trọng của lính lái xe.

- - Ồ, nói như vậy kỹ thuật lái xe của cậu rất tốt?

Hàn Đông cười thầm, nói.

Vương Song ưỡn ngực, vô cùng tự tin, nói:

- - Bí thư Hàn, tôi là lính lái xe tiên tiến trong quân khu, sáu năm liền không có sự cố.

Tuy không trả lời thẳng câu hỏi của Hàn Đông, nhưng câu trả lời của anh ta lại có sức hút nhất đối với câu hỏi của Hàn Đông.

Trên mặt anh ta đã dần dần bình tĩnh, vẻ mặt đầy tự tin và kiến nghị, Hàn Đông càng cảm thấy anh chàng này không tồi, bèn gật đầu, nói:

- - Được, rất tốt, anh mời Trưởng ban thư ký vào đi.

- - Vâng, Bí thư Hàn.

Vương Song đáp, tay động đậy, rồi lại lặng yên để xuống.

Xem ra tuy rằng anh ta đã phục viên một thời gian, nhưng sự rèn luyện và hun đúc trong bộ đội đã ảnh hưởng đến lời nói và hành động của anh ta.

Vừa rồi lúc anh ta trả lời câu hỏi của Hàn Đông, đều gọi “Bí thư Hàn” trước, sau đó mới nói chuyện, đây cũng giống như trong bộ đội khi trả lời câu hỏi của thủ trưởng phải nói “báo cáo thủ trưởng” trước.

Hàn Đông cũng nhìn ra Vương Song vẫn còn giữ lại được bản sắc của quân nhân, bởi vậy trong lòng liền quyết định tạm dùng anh ta làm lái xe cho mình ở Vinh Châu, chỉ cần sau này không có vấn đề gì, cũng không cần đổi người.

Rất nhanh Tào Tư Hào đi vào, nói:

- - Bí thư Hàn, anh có chỉ bảo gì?

Hàn Đông nói:

- - Anh sắp xếp cho Vương Song đi.

- - Vâng, Bí thư Hàn.

Tào Tư Hòa gật đầu rồi nói:

- - Bí thư Hàn, về phòng ở của anh, bây giờ Thành ủy còn hai gian phòng trống, là phòng số 1 và số 6, lúc nào anh đi xem một chút?

Hàn Đông vốn định ở trong Nhà khách như hồi ở thành phố Tân Châu trước kia, nhưng lại nghĩ, bây giờ mình đang là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, lại thêm việc thành phố Vinh Châu vừa xảy ra biến động lớn, nếu mình không ở trong tiểu khu Thành ủy, e là sẽ có nhiều người dị nghị, bởi vậy bèn nói:

- - Vậy phòng số 6 đi, lúc tan sở để Vương Song đưa tôi đi là được rồi.

Bất luận là phòng số 1 hay là số 6, nếu Tào Tư Hào đã chọn cho mình, chắc chắn cũng không tệ.

- - Được, Bí thư Hàn.

Tào Tư Hào cũng không nói nhiều, rồi cáo từ đi ra ngoài, ra đến ngoài cửa, nói với Vương Song đang đứng đợi ở đó:

- - Tiểu Vương, cậu đi theo tôi.

Vương Song không nhìn thấy gì trên nét mặt của Tào Tư Hào, đành phải cung kính đi theo Tào Tư Hào, trong lòng có chút lo lắng, cũng không biết Bí thư Hàn có vừa ý mình không. Anh ta nhớ tới ban đầu mình thốt ra “Chào thủ trưởng”, cũng không biết có để lại ấn tượng gì không tốt cho Hàn Đông không, trong lòng thầm trách mình lo lắng quá rồi, sao có thể vô dụng như vậy.

Nhưng anh ta lại không biết rằng, chính vì anh ta nói câu “Chào thủ trưởng”, làm cho Hàn Đông lập tức có ấn tượng tốt về anh ta, lại thêm sau đó anh ta nói năng khéo léo, cùng với bản sắc của quân nhân, làm cho Hàn Đông nhanh chóng quyết định chọn anh ta đảm nhiệm công việc lái xe riêng.

Thời gian Vương Song phục viên không đến một năm, vừa mới đi làm không tránh khỏi mang theo một chút tác phong của bộ đội, kết quả là đắc tội một vị Phó trưởng ban thư ký, bởi vậy trong đội xe con vẫn luôn buồn bực vì thất bại, cho dù kỹ thuật lái xe của anh ta được chấp nhận, nhưng cơ bản không được ai đề cử, cho nên anh ta không có cơ hội lái xe cho vị lãnh đạo nào cả.

Ở đội xe con, vị trí của mọi người có liên quan trực tiếp đến lãnh đạo mà bọn họ phục vụ.

Lần này Hàn Đông mới đến, các lái xe của đội xe con đều rất kích động, không ít người bắt đầu âm thầm nghĩ cách, đều mong đợi có thể trở thành tài xế lái xe số một cho Thành ủy.

Vương Song vốn cảm thấy mình lại giống như trước đây, không có một chút cơ hội, không ngờ Trưởng ban thư ký Thành ủy gọi điện thoại đến đội xe con, bảo anh ta đi lên lầu, làm cho trong lòng anh ta tràn đầy hy vọng.

Trong đầu các loại ý niệm dao động, rất nhanh hai người đã đi đến văn phòng của Tào Tư Hào.

Tào Tư Hào cười thân thiết, nói:

- - Tiểu Vương, lần này tôi đề cử cậu làm lái xe của Bí thư Hàn, chủ yếu là nghĩ đến tay lái cứng của cậu, làm người lại ngay thẳng, cậu sau này không được để tôi thất vọng đấy.

Ông ta nói như vậy, dường như đã lập tức buộc Vương Song vào ông ấy.

Vương Song sửng sốt, nói:

- - Trưởng ban thư ký, tôi...

Anh ta nhất thời còn không kịp phản ứng.

Tào Tư Hào lấy từ trong ngăn kéo một xâu chìa khóa, mỉm cười nói:

- - Đây là chìa khóa của xe số 1, cậu phải cầm chắc lấy.

Vương Song lúc này đương nhiên hiểu được là chuyện gì, ánh mắt kích động sáng lên, nói:

- - Cám ơn Trưởng ban thư ký Tào.

Tào Tư Hào gật đầu, nói:

- - Ừ, đợt lát nữa tôi cho Phó trưởng ban thư ký Hứa dẫn cậu đi xem phòng số 6 của Bí thư Hàn ở, TiểuVương cậu phải biểu hiện tốt đấy.

- - Cám ơn Trưởng ban thư ký Tào.

Vương Song lại lần nữa nói lời cảm ơn.

Sau đó anh ta cầm lấy chìa khóa, trong lòng vô cùng vui mừng đi xuống lầu.

Tào Tư Hào ngồi đó, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Vương Song là người thẳng thắn, nếu không thì cậu ta cũng sẽ không vừa đi làm đã chống đối lãnh đạo, lần này mình giúp cậu ta, tương lai không chừng sẽ có lợi.

“Hừ, tất cả của ta đều là quang minh chính đại, ân tình cũng đem cho rồi, Bí thư Hàn Đông kia cũng không có lời gì để nói.”

Nghĩ tới những điều này, Tào Tư Hào trong lòng âm thầm hài lòng.

Sau đó ông ta lại cầm chén trà lên, đi đến Ban Tổ chức cán bộ, ông ta muốn đích thân nói về chuyện điều động của Khổng Phàm Chi.

Lúc này, Hàn Đông ở trong văn phòng, yêu cầu Bì Trí Ba sắp xếp lại tài liệu gần đây rồi đưa cho mình xem.

Bì Trí Ba cũng quen việc rồi, nhanh chóng sắp xếp lại những tài liệu quan trọng đưa cho Hàn Đông, những loại khác thì sắp xếp phân loại.

Đối với việc này, Hàn Đông tương đối hài lòng, xem ra Phó chánh văn phòng Bì Trí Ba này cũng không phải làm không công.

Bì Trí Ba làm xong công việc mà Hàn Đông giao cho, sau đó trở về ngồi ở văn phòng gian ngoài.

Nói thật, mới đầu anh ta còn có chút chưa quen với vị trí này, dù nói thế nào, anh ta cũng là cán bộ cấp Cục phó, bỗng chốc quay ra làm thư ký, đương nhiên có chút không quen. Nhưng anh ta nhanh chóng nghĩ thông suốt, cơ hội này hiếm có, người khác muốn ngồi vào chỗ này cũng không được.

Đang nghĩ, trước cửa xuất hiện hình bóng của Phó bí thư Thành ủy Khâu Hiểu Mai.

- - Chào Bí thư Khâu.

Bì Trí Ba nhanh chóng đứng lên nói.

Khâu Hiểu Mai nhìn thấy Bì Trí Ba, trong mắt hiện lên một vẻ nghi hoặc, lập tức thản nhiên nói:

- - Là Tiểu Bì à, Bí thư Hàn đang bận sao?

Bì Trí Ba cung kính nói:

- - Bí thư Khâu chờ một chút.

Lập tức anh ta gõ cửa đi vào, nói:

- - Bí thư Hàn, Phó bí thư Khâu đến.

Hàn Đông đứng lên, nói:

- - Mời Phó bí thư Khâu vào.

Bì Trí Ba đi ra nói một tiếng, Khâu Hiểu Mai liền đẩy cửa đi vào, lúc này Hàn Đông đã bước lên nghênh đón.

Thấy thế Khâu Hiểu Mai bước nhanh đến, nói:

- - Chào Bí thư Hàn, không quấy rầy anh làm việc chứ?

Hàn Đông giơ tay bắt lấy tay của bà ta, rồi nói:

- - Không vấn đề gì, Phó bí thư Khâu mời ngồi.

Bàn tay Khâu Hiểu Mai mềm mại, có chút mát lạnh, trên mặt bà ta mang nụ cười thản nhiên, nếp nhăn nơi khoé mắt như ẩn như hiện.

Hai người ngồi ở phòng tiếp khách. Hàn Đông gọi Bì Trí Ba rót trà, cười hỏi:

- - Phó bí thư Khâu, chị là lãnh đạo cũ của tôi, bây giờ chúng ta làm cùng nhau, thật là duyên phận hiếm có.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.