Người Cầm Quyền

Chương 424: Chương 424: Nhậm chức




Trong tiếng vỗ tay vang dội, Lưu Hàm Thần đến trước sân khấu, sau đó, Kiến Hòa và Hạ Kim Cường ngồi ở hai bên trái phải y. Còn Hàn Đông thì ngồi vào chỗ ngồi một bên có đặt tên hắn trên bàn.

Hề Hiểu Kiến trước tiên là đại diện cho Thành ủy Tân Châu phát biểu lời mở màn, sau đó nói:

- Các đồng chí, chúng ta cùng nhiệt liệt hoan nghênh Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Thẩm đến tuyên bố nhậm chức!

- Căn cứ theo thảo luận thông qua của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Hàn Đông làm Ủy viên Thành ủy Tân Châu, Ủy viên thường vụ, đồng thời cũng được đề bạt làm Phó chủ tịch thành phố Tân Châu.

Thẩm Hàm Thần trước tiên là đọc thông báo liên quan đến việc bổ nhiệm Hàn Đông, đợi sau khi mọi người vỗ tay xong, rồi mới đọc tiếp,

- Đồng chí Hàn Đông có kinh nghiệm làm việc ở cơ sở rất phong phú, đã từng có được những thành tích không tồi.

Thẩm Hàm Thần khen ngợi Hàn Đông một lúc. Thông thường, một cán bộ mới được lên chức, lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ đưa người cán bộ đó đến nơi nhậm chức, đương nhiên phải thổi phồng một chút. Trừ phi người lãnh đạo đó không thích thú gì với người này, nếu không với tình hình thông thường thì cũng rất vui vẻ mà tán dương.

Những cán bộ ngồi ở dưới, ngồi phía trước nhất chính là nhóm Phó giám đốc sở thành phố Tân Châu. Mặc dù họ chỉ là cấp Phó giám đốc sở, nhưng không phải Ủy viên thường vụ, nên cũng không có tư cách ngồi trên đài chủ tịch. Phía sau là nhóm cán bộ cấp Cục trưởng.

Khi mọi người nghe Thẩm Hàm Thần giới thiệu về Hàn Đông, ánh mắt đều không tự chủ mà nhìn về phía Hàn Đông đang mỉm cười tươi ngồi trên đài chủ tịch. Trong lòng họ, tất cả đều tràn đầy sự nghi hoặc. Hàn Đông này cũng quá trẻ tuổi rồi đó chứ? Nhìn qua cũng mới chỉ tầm ba mươi tuổi, không ngờ lại trở thành Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố. So với bọn họ, phía dưới có rất nhiều cán bộ cấp Cục trưởng, đều cực cực khỏ khổ mấy chục năm, thật không dễ dàng gì mới lên được cấp Cục trưởng. Nhưng người ta không những chỉ là cấp Phó giám đốc sở, mà còn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, là một trong những người có quyền lực trong toàn Thành phố.

Trước đó khi Thẩm Hàm Thần giới thiệu Hàn Đông, đã cố ý bỏ qua vấn đề tuổi tác của Hàn Đông. Chỉ nói thật rõ ràng về những công lao của Hàn Đông khi còn ở huyện Phú Nghĩa, huyện Vinh Quang của thành phố Vinh Châu, cùng với những công lao của hắn khi ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Đương nhiên, cho dù y không nói, mọi người cũng có thể nhìn ra được, Hàn Đông chắc chắn chưa đến ba mươi tuổi. Một Ủy viên thường vụ Thành ủy chưa đến ba mươi tuổi, quả thật khiến người ta khó có thể chấp nhận được.

Một số cán bộ cấp Phó giám sở ngồi phía dưới, trong đó có mấy người vốn đã tràn đầy hy vọng đối với vị trí của Hàn Đông, đồng thời còn thông qua mọi con đường mà tiến hành các hành động. Nhưng lại không ngờ được rằng Hàn Đông từ trên trời rơi xuống, chiếm mất vị trí Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố này đi, khiến những người này trong lòng vô cùng thất vọng. Hai ngày trước bọn họ đã biết Hàn Đông sẽ đến, chỉ là có nhiều người tuy rằng khá thân thuộc với cái tên Hàn Đông này, nhưng lại không hề có ấn tượng cụ thể với con người hắn. Mặc dù trước đây Hàn Đông cũng đã từng dẫn đoàn đến khảo sát bộ máy thành phố Vinh Châu, nhưng những người từng gặp mặt Hàn Đông chủ yếu là Ủy viên thường vụ Thành ủy, hay là những Phó chủ tịch thành phố khác, đều là những Phó cục trưởng dẫn người đi khảo sát. Cho nên bây giờ nhìn thấy tận mắt Hàn Đông, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, con người này quả thật quá trẻ rồi.

Thẩm Hàm Thần phát biểu xong, Hề Hiểu Kiến thay mặt Thành ủy Tân Châu phát biểu, biểu thị sự ủng hộ đối với việc bổ nhiệm của Tỉnh ủy, y nói:

- Đồng chí Hàn Đông có kinh nghiệm làm việc phong phú, năng lực làm việc cũng rất xuất sắc. Tỉnh ủy sắp xếp đồng chí đến làm việc ở thành phố Tân Châu, là sự ủng hộ và tín nhiệm lớn nhất đối với thành phố Tân Châu. Tôi thay mặt cho Thành ủy Tân Châu, biểu thị sự hoan nghênh đối với đồng chí Hàn Đông!

Tiếp theo, Chủ tịch thành phố Tân Châu Hạ Kim Cường cũng phát biểu những lời rất nhiệt liệt, đương nhiên cũng là lời phát biểu dài lê thê. Nhưng khi ông ta đang khen ngợi Hàn Đông, lại còn cố ý kể lại tỉ mỉ một lượt những việc Hàn Đông đã từng làm trước đó, so với Thẩm Hàn Thần, còn tỉ mỉ hơn nhiều.

Chờ sau khi hai người họ nói xong, Hàn Đông cũng phát biểu một bản nhậm chức ngắn gọn. Lời phát biểu của hắn rất đơn giản, chủ yếu mang ba lớp ý nghĩa. Thứ nhất là cảm ơn sự tín nhiệm của Tỉnh ủy, thứ hai là cảm thấy rất vinh hạnh khi đươc nhậm chức ở Tân Châu, thứ ba là thể hiện trong công tác sau này nhất định sẽ cùng gắng sức với Thành ủy, lấy mục tiêu công việc của Thành ủy, toàn lực ứng phó, cẩn trọng, không phụ lòng mong đợi của mọi người.

Bài phát biểu của Hàn Đông, cũng khá quy củ, đồng thời trong lời nói cũng đã nhắc đến Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đồng thời cũng không tỏ vẻ nghiêng về phía nào. Thực tế, Hàn Đông thân là Ủy viên thường vụ Thành ủy Tân Châu, Phó chủ tịch thành phố, hắn nói như vậy cũng không có gì sai chứ?

Sau hội nghị, Thẩm Hàn Thần, Hạ Kim Cường, Hàn Đông cùng với Trưởng phòng cán bộ phòng hai Nghiêm Húc cùng đến văn phòng Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến.

Mọi người cùng ngồi nói chuyện tầm một tiếng đồng hồ, Thẩm Hàn Thần và Nghiêm Húc lúc này mới cáo từ, lên xe trở về thành phố Tân Châu.

Tiễn đám người Thẩm Hàn Thần về, Hề Hiểu Kiến mỉm cười nói với Hàn Đông:

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, hôm nay cậu vừa mới đến, trước tiên đi sắp xếp một chút, tối nay bộ máy Thành ủy sẽ tổ chức đón tiếp cậu.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Được, Bí thư Hề.

Dựa theo sự sắp xếp văn phòng làm việc của tòa nhà Thành ủy và Ủy ban nhân dân, tòa nhà làm việc của Thành ủy nằm ở bên trái, còn tòa nhà làm việc của Ủy ban nhân dân thành phố lại nằm bên phải. Mặc dù Hàn Đông thân là Ủy viên thường vụ Thành ủy, cũng là lãnh đạo Thành ủy, nhưng hắn là Phó chủ tịch thành phố, cho nên có văn phòng làm việc ở lầu ba tòa nhà làm việc phía bên phải.

Sau đó Hề Hiểu Kiến gọi điện thoại kêu Phó trưởng ban thư ký, Chủ nhiệm văn phòng Trương Nhân Thái đến, bảo y sắp xếp cho Hàn Đông một chút.

Trương Nhân Thái là một người cao gầy, tóc để khá dài, khiến cho mắt hơi bị che lấp, thỉnh thoảng lại nháy nháy mắt, nói với Hàn Đông với vẻ lúc nào cũng cân nhắc thật kỹ càng:

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, về việc chỗ ở của anh, tòa nhà Thành ủy có một phòng ở, ngoài ra anh cũng có thể chọn ở ở nhà khách Thành ủy. Anh xem ở nơi nào thì hợp hơn?

Hàn Đông cười nói:

- Vậy tôi ở nhà khách đi, tôi cần một nơi yên tĩnh một chút.

Ở nhà khách cũng muốn yên tĩnh một chút, Hàn Đông cũng không muốn mỗi ngày đi làm hay không đi làm đều nhìn thấy Hề Hiểu Kiến hay Hạ Kim Cường. Dù sao Hàn Đông cũng quyết định rồi, hắn ở Tân Châu, tạm thời không nghiêng về bên nào cả. Trước tiên cứ quan sát, tất cả mọi việc đều lấy điều kiện tiên quyết là thuận lợi cho việc triển khai công tác của hắn. Cho nên Hàn Đông cảm thấy hắn ở nhà khách, thứ nhất là được yên tĩnh, thứ hai cũng được thoải mái một chút.

Trương Thái Nhân gật gật đầu, nói:

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, đồ đạc của anh để ở đâu, tôi giúp anh chuyển qua?

Hàn Đông cười nói:

- Không cần, đồ đạc của tôi ở trên xe, chúng ta cùng nhau đi qua đó.

Sau đó Hàn Đông lái xe đến, Trương Nhân Thái Ngồi trên xe, chỉ đường cho Hàn Đông. Rất nhanh liền tới rồi.

Nhà khách của Thành ủy, cách không xa tòa nhà Thành ủy, nằm thấp thoáng trong đám cây cối, giống như một trang viên vậy, cũng không tồi.

Dọc theo con đường Lâm Ấm, trên con đường nhựa bằng phẳng, Hàn Đông liền nhìn thấy ở đây có rất nhiều căn phòng. Hai tòa nhà phía trước cao hơn một chút, có lẽ là dùng cho việc buôn bán.

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, chỗ ở của anh được sắp xếp ở tòa nhà số 6, phía trong cùng. Ở đó khá yên tĩnh, cũng không có người quấy rầy.

Trương Nhân Thái cười giới thiệu.

Hàn Đông cười nói:

- Như vậy thì tốt.

Tòa nhà số 6 thực ra là một tiểu viện nhỏ, có bảo vệ riêng. Trương Thái Nhân hạ cửa xe nói chuyện với bảo vệ kia, bảo vệ mới cho đi qua.

Nơi ở của Hàn Đông được sắp xếp ở lầu ba, đây là một căn phòng lớn, phía bên phải có một ban công lớn, bên ngoài ban công là một cái cây lớn.

Hàn Đông nhìn xung quanh một chút, tòa nhà này, thực tế mỗi căn hộ, mỗi tầng chỉ có một nhà, cho nên căn phòng này cũng vô cùng rộng rãi, đồng thời trang trí cũng không tồi.

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, nếu anh có điều gì không thích về căn hộ này, bất kỳ lúc nào tôi cũng có thể điều chỉnh sắp xếp lại cho anh.

Trương Nhân Thái mỉm cười nói, Hàn Đông cười,

- Đã không tồi rồi, cứ ở đây đi.

Sau đó Hàn Đông sắp xếp đồ đạc gọn gàng, lấy thẻ phòng, sau đó lại cùng Trương Nhân Thái quay về Thành ủy.

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, văn phòng của anh, cùng với việc chọn thư ký, thì do Ủy ban nhân dân thành phố sắp xếp.

Trương Nhân Thái cười giải thích,

- Đây chủ yếu là để thuận tiện cho việc sắp xếp và giao tiếp trong công việc, tôi đi lên cùng anh nhé.

Hàn Đông cũng biết, giữa hai người Hề Hiểu Kiến và Hạ Kim Cường có lẽ cũng cạnh tranh khá gay gắt. Từ việc sắp xếp cho hắn, đã có thể nói rõ được vấn đề. Theo lý mà nói hắn là Phó chủ tịch thành phố, việc sắp xếp nơi ở hay những thứ khác, thật ra cũng chỉ cần văn phòng Ủy ban nhân dân sắp xếp là được rồi. Nhưng Hề Hiểu Kiến lại gọi Trương Nhân Thái đến cùng hắn đi sắp xếp việc ăn ở, điều này đối với Hạ Kim Cường mà nói, có lẽ là một cảm giác khó chịu cứng nhắc, trong lòng chắc chắn không vui chút nào.

- Trưởng ban thư ký Trương, anh cứ đi bận việc của anh đi, tôi tự mình đi được rồi.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Trương Nhân Thái ngẩn người một lát, cũng không miễn cưỡng nữa, nói:

- Vậy được rồi, Phó chủ tịch thành phố Hàn có việc gì, cứ việc chỉ bảo.

Hàn Đông gật gật đầu, sau đó không nhanh không chậm đi lên lầu ba, đến trước phòng làm việc của Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường.

Thư ký của Hạ Kim Cường Chu Kiệt Trác đang ngồi ở đó cúi đầu viết gì đó, khi ngẩng đầu thấy người thanh niên trẻ tuổi đó mỉm cười đứng đó, liền sững người một lát, sau đó phản ứng lại kịp. Người này chẳng phải là Phó chủ tịch thành phố mới đến hôm nay sao?

- Phó chủ tịch thành phố Hạ, chào anh.

Chu Kiệt Trác nhanh chóng đứng lên. Y là thư ký của Hạ Kim Cường, trước đó đã từng gặp Hàn Đông trong hội nghị. Đối với vị lãnh đạo Thành ủy nhìn qua còn trẻ hơn y này, trong lòng y vừa ngưỡng mộ, vừa có chút ghen tỵ, đồng thời còn có chút khâm phục.

- Xin chào, Chủ tịch thành phố Hạ có rảnh không?

Hàn Đông mỉm cười nói.

- Anh chờ một chút, tôi đi thông báo ngay.

Chu Kiệt Trác nói, quay người gõ cửa đi thông báo.

Trong lòng Hàn Đông có chút khó chịu. Đáng lẽ hắn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, vừa mới đến nhậm chức, đã đến gặp Hạ Kim Cường, như thế, Chu Kiệt Trác sao lại có thể để hắn đứng đây để vào trong báo cáo được?

Tuy nhiên, mặc dù trong lòng Hàn Đông không thoải mái, nhưng vẫn mỉm cười.

Lúc này Hạ Kim Cường nhanh chóng từ trong phòng bước ra đón, mặt nở nụ cười tươi, nói:

- Phó chủ tịch thành phố Hàn, mau vào đây.

Hàn Đông cười nói:

- Chủ tịch thành phố Hạ, tôi đến gặp mặt báo cáo với anh một chút.

Hạ Kim Cường cười ha hả, nói:

- Sau này chúng ta cùng phấn đấu trên cùng chiến tuyến.

Sau đó y xoay người nói với Chu Kiệt Trác:

- Tiểu Chu, đây là Phó chủ tịch thành phố Hàn, sau này Phó chủ tịch thành phố Hàn có thể đến văn phòng làm việc của tôi bất cứ lúc nào. Cậu nhớ cho kỹ đi, sao lại để Phó chủ tịch thành phố Hàn đứng đợi bên ngoài được chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.