Nghe Chương Mạn Thanh báo cáo, vẻ mặt Hàn Đông càng ngày càng trầm
trọng, tình hình ở thành phố Thiết Giang so với hắn tưởng tượng còn
nghiêm trọng hơn rất nhiều, hiện tại ít nhất có bốn cán bộ cấp Phó giám
đốc sở đã được chứng minh có vấn đề, trong đó còn có hai ủy viên thường
vụ Thành ủy, một người là Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân thành phố, một người là Trưởng ban thư ký Thành ủy, ngoài ra còn liên đới gần mười cán bộ cấp Cục trưởng, về phần cán bộ cấp Cục phó trở xuống thì
càng nhiều.
Đó là những người đã có chứng cớ xác thật, chỉ
cần giao chứng cứ cho viện Kiểm sát là có thể bắt giam, xử theo pháp
luật, ngoài ra còn có một số người chưa có chứng cớ xác thật nhưng có
dấu hiệu tương quan, hoặc là có một số lời đồn, còn chờ điều tra thêm,
những người này khả năng cũng có vấn đề, cho dù không có vấn đề lớn,
cũng đều có sự liên lụy hoặc nhiều hoặc ít.
- Đáng giận! Thật đáng giận!
Hàn Đông tức giận nói,
- Trong mắt bọn họ không có kỷ cương quốc pháp sao?
Bọn họ nhận tiền thì chắc chắn phải làm một số chuyện trái pháp luật,
mà chuyện vi phạm pháp luật bình thường đều sẽ tổn hại lợi ích của nhân
dân. Hàn Đông rất căm hận những hành vi như thế. Đây cũng là nguyên nhân mà Hàn Đông tăng mạnh đội ngũ cán bộ giám sát, cán bộ lãnh đạo có quyền lực trong tay, nếu không làm việc tốt, không sử dụng quyền lực vào
chính nghĩa, sẽ mang đến sự tiêu cực rất lớn, sẽ ảnh hưởng đến lợi ích
của rất nhiều người. Theo kinh tế xã hội phát triển, nhu cầu của nhân
dân cũng không ngừng tăng lên, không chỉ đòi hỏi trong cuộc sống sinh
hoạt, mà đòi hỏi đối với chính trị cũng không ngừng tăng lên, không
giống như trước kia, chính phủ nói gì cũng là đúng, lãnh đạo là thần
thánh không thể xâm phạm. Nhân dân bây giờ cũng có sự phán đoán của
mình, yêu cầu đối với chính phủ đối với lãnh đạo càng ngày càng nhiều.
Nếu chúng ta không thể cố gắng tạo ra hình tượng mới cho chính phủ và
cán bộ lãnh đạo, thì công tác của chúng ta sẽ lâm vào bế tắc, rất nhiều
chính sách cần được nhân dân hiểu và ủng hộ, sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Hơn nữa từ xưa đến nay, nguyên nhân các triều đại hưng suy chủ yếu là do tự nội bộ chính phủ xảy ra vấn đề.
Hàn Đông nhìn nhận vấn đề này từ góc độ một người cầm quyền, trong lòng đầy tức giận. Vấn đề quan liêu, tiêu cực, bất kể là cổ đại hay là hiện tại. Bất kể là Trung Hoa
hay là nước ngoài. Vấn đề này đều khiến những người cầm quyền vô cùng
đau đầu. Nhưng nhìn chung, văn minh lịch sử của một số quốc gia phương
Tây mặc dù không lâu đời như Trung Hoa, nhưng trong phương diện này bọn
họ đã có một chế độ rất tốt, khiến người nắm giữ quyền lực trong tay
phải chịu sự chế ước mạnh mẽ, mà hiện tại tuy Trung Hoa đã thành lập nên chế độ tốt nhất cực kỳ có tiềm lực phát triển, nhưng xét về tổng thể
còn rất nhiều phương diện phải hoàn thiện, vấn đề lớn nhất chính là
không đủ chế ước các cán bộ cấp lãnh đạo, rất nhiều phương diện, nhóm
người lãnh đạo vừa là vận động viên lại vừa là trọng tài cho nên có thể
muốn làm gì thì làm, không chấp hành pháp luật và kỷ luật.
“Xem ra nhất định phải nhanh chóng phát triển cơ chế giám sát này.”
Hàn Đông thầm quyết định, mặc dù trải qua cố gắng của hắn, tỉnh Tây
Xuyên đã thông qua phương án tăng cường giám sát cán bộ lãnh đạo, nhưng
trong quá trình thực thi cụ thể, vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, dù sao
rất nhiều người không ủng hộ chuyện này, thậm chí còn chống đối. Dù sao
mọi người đều là cán bộ lãnh đạo, bây giờ Hàn Đông đưa ra một phương án
giám sát chính mình, không phải là đeo gông vào cổ mình ư, cho nên rất
nhiều người đều vô cùng phản đối chuyện này.
Hàn Đông cũng
nghĩ đến một vấn đề, dù sao hắn chỉ là Chủ tịch tỉnh, mà không phải Bí
thư Tỉnh ủy, làm Chủ tịch tỉnh, chức trách lớn nhất của hắn là phát
triển kinh tế tỉnh Tây Xuyên, mà công tác đội ngũ cán bộ chủ yếu vẫn là
do Tỉnh ủy làm, nếu Hàn Đông quá vội vàng, quản lý quá nhiều việc, sẽ
sinh ra xung đột với Phạm Đồng Huy. Tuy Hàn Đông là ủy viên thường vụ
Tỉnh ủy, Phó bí thư, cũng là một trong những lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh
ủy, nhưng đồng thời cũng là nhân vật số một Ủy ban nhân dân tỉnh, có
chức trách của mình, cho dù Hàn Đông muốn tăng cường đội ngũ giám sát
cán bộ là vì đại cục, vì muốn đề cao năng lực làm việc và thái độ công
tác của đội ngũ cán bộ tỉnh Tây Xuyên, xây dựng hình tượng trong lòng
công chúng, là một lòng vì công, nhưng đối với các ủy viên thường vụ
Tỉnh ủy khác, Hàn Đông làm như vậy là có hiềm nghi chen chân vào địa bàn người khác rồi, đối với địa bàn của mình, có ai không nhìn chằm chằm
chứ, không cho phép người khác quấy nhiễu.
Bởi vậy Hàn Đông
có thể đoán trước được nếu như mình lại nghĩ biện pháp tăng cường phương án giám sát cán bộ, nhất định sẽ gặp lực cản càng lúc càng lớn.
"Nhưng cho dù lực cản lớn hơn nữa, mình cũng phải làm, nếu đã ngồi trên vị trí này, mình sẽ nhất định cố gắng hết sức làm tốt việc này, đây
cũng là trách nhiệm của mình."
Hàn Đông hạ quyết tâm trong
lòng, hắn không phải chính khách thuần túy, tất cả cố gắng, tất cả phấn
đấu của hắn một mặt là vì sự phát triển của gia tộc mình, một mặt khác
là muốn cống hiến cho quốc gia, cho nhân dân, đưa quốc gia phát triển
lớn mạnh hơn, giúp cuộc sống của nhân dân càng ngày càng tốt. Khi vị trí của hắn càng ngày càng cao, mục tiêu trong lòng hắn đã có sự thay đổi
vô hình, vì gia tộc có thể nói là vì tập thể nhỏ, mà vì quốc gia vì nhân dân thì là vì tập thể lớn, hiện tại trong lòng Hàn Đông lúc nào cũng
nghĩ đến tập thể lớn quốc gia này, toàn tâm toàn ý cố gắng vì quốc gia - tập thể lớn này.
Nếu như mình có thể cống hiến càng nhiều
sức lực, giúp tập thể lớn này phát triển càng ngày càng tốt, chẳng phải
là nhà họ Hàn cũng phát triển lớn hơn theo cùng tập thể lớn sao?
Có nước mới có nhà.
Tư tưởng của Hàn Đông có thể nói đã vượt qua rất nhiều người, thậm chí
nếu như Hàn Đông nói ra, chỉ sợ rất nhiều người sẽ xì mũi, coi lời nói
của Hàn Đông là nói suông mạnh miệng. Trong lòng những người này chỉ có
cái tôi mà không có tập thể, tự nhiên không thể giải thích tư tưởng của
Hàn Đông.
- Ừ, nếu thành phố Thiết Giang đã như vậy, thì Sở
Giám sát phải tiếp tục điều tra cùng với Ủy ban Kỷ luật, phải điều tra
rõ vấn đề của thành phố Thiết Giang, đưa tất cả những kẻ phạm pháp, loạn kỷ cương ra công lý.
Hàn Đông nói với Chương Mạn Thanh bằng giọng trầm trọng.
Lúc này Chương Mạn Thanh cảm thấy được trong lòng Hàn Đông đang rất tức giận, như một ngọn núi lửa sắp sửa phun trào, xem ra Hàn Đông vô cùng
căm hận mấy phần tử tham ô này. Như vậy cô ta là một Giám đốc sở Giám
sát sẽ càng được coi trọng, là chuyện tốt.
Sau khi Chương Mạn Thanh đi ra ngoài, Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc suy tư một hồi, rồi gọi thư ký Hứa Song vào.
Nhìn thấy sắc mặt Hàn Đông không tốt, Hứa Song đại khái cũng hiểu được
có chuyện gì, anh ta đi theo Hàn Đông đã lâu, tự nhiên biết Hàn Đông coi trọng chuyện gì, thành phố Thiết Giang đã xảy ra chuyện lớn như vậy,
nhất định Hàn Đông vô cùng tức giận.
- Hứa Song, anh chuẩn bị đi, chuẩn bị tới thành phố Thiết Giang.
Hàn Đông trầm giọng.
Hứa Song sửng sốt, lập tức hỏi:
- Xin Chủ tịch tỉnh chỉ thị.
Anh còn chưa kịp phản ứng, nghĩ rằng Hàn Đông bảo anh ta tới thành phố Thiết Giang làm chuyện gì.
Hàn Đông nói:
- Anh làm việc cùng tôi lâu rồi, năng lực làm việc của anh, tôi rất hài lòng, nhưng làm một cán bộ, nếu muốn phát triển tốt hơn, kinh nghiệm
công tác cơ sở là vô cùng quan trọng, trước kia anh luôn công tác ở các
bộ và uỷ ban trung ương, sau đó cũng ở cơ quan chính phủ tỉnh, kinh
nghiệm công tác ở cơ sở hơi khiếm khuyết. Lần này bộ máy thành phố Thiết Giang xuất hiện vấn đề, tôi định sắp xếp cho anh xuống đó công tác, làm một số việc cụ thể, nắm vững công việc ở thành phố Thiết Giang.
Hứa Song hơi ngơ ngác, tuy trước đây Hàn Đông cũng tỏ vẻ sẽ cho anh ta
về cơ sở công tác một thời gian ngắn, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy. Chỉ có điều anh ta cũng hiểu quả thật mình khuyết thiếu kinh nghiệm ở
cơ sở, cho nên nhất định phải đi, hiện tại ở tỉnh Tây Xuyên Hàn Đông
đang không ngừng thăng tiến, mình đi sớm, rèn luyện sớm là có lợi nhất.
- Tôi xin nghe theo Chủ tịch.
Vẻ mặt Hứa Song kiên nghị,
- Tôi nhất định sẽ không để ngài thất vọng.
Hàn Đông hài lòng gật gật đầu:
- Tình hình thành phố Thiết Giang rất phức tạp, lần này không ít người
có vấn đề, nói không chừng còn một số người chưa bị phát hiện, tôi chuẩn bị sắp xếp anh đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy kiêm Phó Chủ tịch thường
trực Ủy ban nhân dân thành phố Thiết Giang, nhất định phải nắm vững công việc, làm nhiều chuyện có ích cho người dân.
Hiện tại Hứa
Song là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, hơn nữa còn chưa được hai năm, nên
Hàn Đông không thể lập tức sắp xếp anh ta đảm nhiệm Chủ tịch thành phố
Thiết Giang, vị trí tốt nhất tất nhiên là ủy viên thường vụ Thành ủy,
Phó Chủ tịch thường trực thành phố, nhưng để anh ta dễ dàng triển khai
công việc, Hàn Đông quyết định cho anh ta thêm một danh hiệu Phó bí thư
Thành ủy, như vậy xếp hạng của anh ta trong số các ủy viên thường vụ
Thành ủy cao hơn nhiều, công tác sẽ ít áp lực hơn.
- Cảm ơn Chủ tịch tỉnh, tôi nhất định sẽ cố gắng làm tốt!
Hứa Song cũng hiểu điểm này, trong lòng vô cùng cảm kích, Hàn Đông sắp
xếp như vậy, không chỉ giúp anh ta tới thành phố Thiết Giang có thể dễ
dàng triển khai công việc hơn, hơn nữa cũng cực kỳ có lợi với tương lai
của anh ta. Dù sao trên thực tế anh ta chính là lãnh đạo hai bên Thành
ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, có thể nói là rất hiếm. Hiện đang trong hoàn cảnh không ngừng yêu cầu tinh giản các cấp Phó bí thư Đảng ủy lớn, Hàn Đông sắp xếp như vậy là đã tốt lắm rồi.
Hàn Đông nói:
- Đương nhiên, hiện tại thành phố Thiết Giang còn đang trong quá trình
điều tra, bây giờ anh biết trước rồi, có thể làm một số công tác chuẩn
bị, đến lúc xuống đó là có thể triển khai. Hy vọng sau khi anh đi xuống, làm tốt mấy công tác này: đầu tiên là phải tăng cường rèn luyện nâng
cao năng lực làm việc...
Hứa Song lấy bút và quyển vở nhỏ,
nghiêm túc ghi chép vấn đề Hàn Đông nhắn nhủ, những việc này đều là việc mà sau khi anh ta tới thành phố Thiết Giang nhất định phải toàn lực làm tốt, không thể qua loa.
Nói chuyện với Hứa Song xong, Hàn Đông lại lấy điện thoại ra, gọi cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật – Chu Lộ Tương.