- Lớp bồi dưỡng cán bộ cao cấp…
Hề Hiểu Kiến có đôi chút kinh ngạc, tiếp nói:
- Chúc mừng anh, đợi có thông báo chính thức, Thành ủy nhất định sẽ tổ chức chúc mừng bí thư Hàn thật long trọng.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Chúc mừng thì không cần thiết đâu ạ, bí thư Hề à, lớp bồi dưỡng này sẽ
bắt đầu sớm thôi, về sau công việc của Thành ủy chắc tôi khó mà đảm
nhiệm được.
Hề Hiểu Kiến nói:
- Điều này thì Bí thư Hàn
khỏi lo, bây giờ công nghệ thông tin phát triển, có việc gì quan trọng
là liên hệ được ngay mà, anh cứ yên tâm mà đi học.
Hề Hiểu Kiến
không hiểu ý Hàn Đông nhưng anh ta cũng không ngốc đến nỗi nói Hàn Đông
cứ yên tâm đi học mọi việc đã có anh ta lo rồi, Hàn Đông tuy được cử đi
học nhưng vẫn là phó bí thư thành phố Tân Châu, có biết bao nhiêu Ủy
viên thường vụ vây theo hắn, vậy nên Hề Hiểu Kiến phải hết sức cẩn thận
tránh để Hàn Đông hiểu nhầm mình nhân lúc hắn đi học mà chiếm đoạt
quyền, như thế không có lợi chút nào. Bây giờ Hề Hiểu Kiến đã hoàn toàn
đã thông tư tưởng, chỉ cần hợp tác tốt với Hàn Đông là được, còn việc
sắp xếp của Tỉnh thì anh ta muốn quản cũng quản không nổi.
Phản
ứng của Hề Hiểu Kiến khiến Hàn Đông rất vừa ý, ít nhất thì hiện tại
người này vẫn thực sự thật lòng, như vậy về sau hai người vẫn có thể hợp tác tốt với nhau.
Hai người nói chuyện được một lúc thì Hàn Đông xin phép về trước.
Hề Hiểu Kiến tiễn Hàn Đông ra cửa, thầm nghĩ:
- Hắn mới là cán bộ cấp phó giám đốc sở mà sao đã được đi học lớp bồi
dưỡng cán bộ cao cấp của trường Trung ương Đảng nhỉ, chẳng lẽ trên tỉnh
thật sự muốn đề bạt hắn sao?
Khoảng thời gian này, Hề Hiểu Kiến
có nghe phong phanh rằng Bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện có ý muốn đề
bạt Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy Tân Châu, lần trước anh ta đến thị sát
thành phố là một minh chứng. Ban đầu thì Hề Hiểu Kiến có chút lo lắng
nhưng suy nghĩ kỹ thì thấy khả năng này là rât thấp, Hàn Đông mới làm
cấp giám đốc sở ở Thành phố chưa đến hai năm, không thể nhảy lên chức bí thư Thành ủy nhanh như thế được, dù có ô to dù lớn thế nào thì chắc
cũng không dám làm lộ liễu như vậy đâu.
Theo suy đoán của Hề Hiểu Kiến thì nếu trên Tỉnh muốn đề bạt Hàn Đông thì khả năng lớn nhất chắc
cũng chỉ để cho hắn ta làm chủ tịch Ủy ban nhân dân Thành phố, sau đó
mới từ từ đề bạt tiếp lên tới chức bí thư Thành Ủy. Đương nhiên đây chỉ
là suy luận riêng của anh ta, còn thì Tỉnh ủy thiếu gì chức để xếp cho
Hàn Đông, toàn tỉnh có những hơn hai mươi thành phố, ngoài ra còn cơ
quan trực thuộc tỉnh, muốn sắp đặt một chức cán bộ cấp Giám đốc sở tại
thành phố thì dễ như trở bàn tay. Dù sắp đặt thế nào thì hiện tại tạm
thời không ảnh hưởng đến bản thân Hề Hiểu Kiến nên anh ta nghĩ chỉ cần
Hàn Đông không tỏ ra quá đáng thì về sau vẫn có thể hợp tác tốt.
Sáng hôm sau, Hàn Đông bèn đi thành phố Thục Đô, nhìn Tả Nhất Sơn ngồi phía
bên ghế phụ, Hàn Đông nghĩ đến vấn đề nên sắp xếp thế nào cho Tả Nhất
Sơn khi mình đi học ở trường Trung ương Đảng.
Tả Nhất Sơn lớn hơn Hàn Đông một tuổi, đi theo Hàn Đông từ huyện Phú Nghĩa đến huyện Vinh
Quang thành phố Vinh Châu, sau đó lại theo đến Tân Châu, cung cách làm
việc của anh ta cũng làm Hàn Đông rất hài lòng, có Tả Nhất Sơn thời gian xử lý giấy tờ hàng ngày của Hàn Đông cũng rút ngắn đi nhiều, hơn nữa Tả Nhất Sơn cũng là người có đầu óc, nếu được bồi dưỡng tốt thì sau này sẽ tương đối có tiềm năng.
“Lần này mìnhđi học bên trường Trung
ương Đảng ít nhất phải mất ba tháng, tiếp sau không biết trên tỉnh sẽ
sắp xếp thế nào nữa, nếu muốn sắp xếp công việc cho Tả Nhất Sơn thì phải cố gắng sắp xếp trước khi đi, như vậy anh ta mới có thời gian làm quen
sau này còn có cơ hội phát triển.”
Ngồi trong xe Hàn Đông không
ngừng nghĩ đến vấn đề của Tả Nhất Sơn, bây giờ Tả Nhất Sơn mới làm cán
bộ cấp phó chưa đến hai năm, nếu ngay lập tức đưa lên làm cán bộ cấp
trưởng thì có đôi chút không hợp lý, vấn đề này làm Hàn Đông phải suy
nghĩ. Tả Nhất Sơn đi theo mình lâu như vậy cũng đã được tôi luyện rất
nhiều, nghe nhiều thấy nhiều, nếu muốn đào tạo tốt anh ta thì tốt nhất
phải chọn con đường phù hợp cho anh ta.
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn
không nghĩ ra vị trí phù hợp cho Tả Nhất Sơn, Hàn Đông bỗng tự cười thầm trách bản thân mình nghĩ quá nhiều, Tả Nhất Sơn phát triển được đến vị
trí hiện tại là đã quá tốt rồi, nếu để so sánh với những người khác thì
anh ta may mắn hơn nhiều, vậy nên bản thân Hàn Đông cũng không cần phải
suy xét nhiều quá đến vấn đề của anh ta, để anh ta đối đầu với sóng gió
một chút cũng tốt.
- Tả Nhất Sơn, anh theo tôi cũng một thời gian khá dài rồi nhỉ, bước tiếp theo đã có dự định gì chưa vậy?
Tả Nhất Sơn nghe vậy trong lòng hơi lay động một chút, quay đầu lại đáp:
- Bí thư Hàn à, hiện tại tôi chỉ nghĩ làm sao để làm tốt công việc hiện tại, đồng thời nâng cao tố chất bản thân thôi.
Hàn Đông nói:
- Tôi chuẩn bị đi học trường Trung ương Đảng một thời gian, trước khi đi
tôi muốn sắp xếp anh làm việc một thời gian tại đơn vị cơ sở, anh có yêu cầu hay ý kiến cụ thể gì không?
Tả Nhất Sơn trả lời:
-
Tôi nguyện theo sắp xếp của bí thư Hàn, dù có làm việc ở đâu chăng nữa
thì tôi vẫn sẽ làm tốt nhất có thể, sẽ không để anh phải mất mặt đâu.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Vậy thì để khi về đến Tân Châu rồi tính tiếp vậy, anh cứ chuẩn bị tâm lý đi nhé.
Nói thật ra thì lần này xếp Tả Nhất Sơn đi cơ sở làm việc thì sau này Hàn
Đông sẽ không còn cơ hội để anh ta làm thư ký cho mình, thế nên con
đường phát triển của anh ta sẽ không theo hướng làm thư ký được, anh ta
bắt buộc phải học tâp và phấn đấu từ các đơn vị thực tế, như vậy mới
trưởng thành nhanh được, sau này cũng có cơ hội trở thành nhân vật tầm
cỡ.
Tả Nhất Sơn trong lòng cũng nghĩ, kể từ khi gặp được Hàn
Đông, cuộc đời của anh ta đúng là có rất nhiều biến động lớn, từ một cán bộ tiểu tốt của huyện Phú Nghĩa, mới vài năm đã làm lên đến cán bộ
tương đương cấp phòng – điều mà trước đây anh ta đến nghĩ cũng chẳng dám nghĩ tới, bây giờ bản thân anh ta mới chưa đến 30 tuổi, nếu phát triển
tốt thì lên tới chức cán bộ cấp sở là điều không đến nỗi khó. Tất cả
những điều này đều là nhờ công Hàn Đông đề bạt và giúp đỡ, về sau nếu
còn muốn phát triển tốt hơn thì anh ta ắt vẫn phải theo bước Hàn Đông
rồi.
Mười hai giờ trưa, Hàn Đông đã đến Thục Đô, ăn xong nghỉ
khoảng một tiếng đồng hồ, khoảng tầm một giờ mười hắn đến Ủy ban tổ chức cán bộ Tỉnh.
Ủy viên thường trực tỉnh ủy, trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy – Tiêu Vọng Nhạc nhìn thấy Hàn Đông thì tỏ ra rất nhiệt
tình, đợi Hàn Đông ngồi xuống, anh ta bèn lấy thông báo nhập học của
trường Trung ương Đảng ra và nói:
- Hàn Đông à, lớp bồi dưỡng cán bộ cao cấp lần này thì anh là đại biểu duy nhất của tỉnh Tây Xuyên đấy, hy vọng anh sẽ thay tỉnh gặt hái được nhiều thành tích ưu tú trong quá
trình bồi dưỡng nhé.
Hàn Đông mỉm cười đáp:
- Cảm ơn trưởng ban Tiêu, tôi sẽ cố gắng hết sức ạ.
Tiếp sau đó, Tiêu Vọng Nhạc nói chuyện với Hàn Đông về vấn đề cơ chế đào
thải cán bộ xếp hạng thấp của Tân Châu, đồng thời cũng chú thích thêm về công việc trong thời gian Hàn Đông tham gia đào tạo bồi dưỡng tại
trường Trung ương Đảng. Theo sắp xếp của tỉnh ủy thì trong thời gian Hàn Đông tham gia học tập thì chức vụ tại Tân Châu vẫn không thay đổi,
nhưng xét thấy nhiệm vụ quan trọng của Hàn Đông là học tập cho nên miễn
cho hắn tham gia các cuộc họp, công tác hay những công việc thường ngày
tại Thành ủy.
Tiêu Vọng Nhạc cũng nói thêm:
- Hàn Đông à,
tuy trường hợp của anh được coi là thoát ly học tập nhưng anh không thể
hoàn toàn không quản các việc của Thành ủy Tân Châu, anh phải nói chuyện với bên Thành ủy, thương lượng làm sao cho phù hợp giữa công việc và
học tập nhé.
Những điều này Hàn Đông đều đã nghĩ qua hết
rồi, dù sao thì hắn cũng có vài vị ủy viên thường vụ thân tín ở Tân
Châu, nếu có việc gì xảy ra thì vẫn có thể kịp thời xử lý theo ý của
mình. Vậy nên dù bề ngoài có bắt buộc hoàn toàn buông tay khỏi các công
việc Thành ủy thì với hắn cũng không có vấn đề gì lớn lắm.
Theo
thông báo nhập học thì đúng vào ngày 26 tháng 7 Hàn Đông phải đến làm
thủ tục nhập học, ngày 1 tháng 8 chính thức khai giảng.
Bây giờ
cho tới lúc ấy vẫn còn khoảng 10 ngày, còn đủ để Hàn Đông sắp xếp ổn
thỏa công việc tại Tân Châu, sau đó sẽ yên tâm đi học.
Thông tin
Hàn Đông đi đào tạo tại trường Trung ương Đảng ngay lập tức truyền đi
khắp Tân Châu, dư luận có người vui mừng, có người hâm mộ, khó chịu,… đủ mọi kiểu đều có.
Những người vui mừng hiển nhiên là những người
có quan hệ tốt với Hàn Đông, thông thường được cử đi học ở trường Đảng
đều là tiền đề của việc đề bạt lên chức, thế nên những ai qua lại với
Hàn Đông đều từ đó mà hưởng lợi lây.
Những kẻ khó chịu ắt là
không ưa gì Hàn Đông, nếu Hàn Đông lần này được đề bạt thì chắc chắn
những người này càng khó mà đối phó lại được.
- Xem ra tên tiểu tử này đích thị là chuẩn bị được đề bạt rồi.
Hạ Kim Cường trong lòng khó chịu nghĩ.
- Chẳng trách lần trước hắn với Hề Hiểu Kiến tiến hành điều chỉnh nhân
sự, chắc lúc đó đã có thông tin đề bạt rồi, tên này đúng là không nể
tình chút nào cả.
- Nhưng hắn được cử đi học cũng là một cơ hội
tốt cho mình, nói không chừng Hề Hiểu Kiến lại có xích mích với bè đảng
của Hàn Đông, lúc ấy thì mình cũng dễ sống hơn đó.
Cuối tuần, Hàn Đông cùng Trương Vân Bằng và một số người nữa ăn cơm ở Thanh Vân sơn
trang, mọi người tuy không ai nhắc đến vấn đề công việc nhưng tất cả đều tự hiểu rằng Hàn Đông không ở Tân Châu nhưng ai ai cũng vẫn phải đoàn
kết với nhau, cùng bảo vệ tốt quyền lợi của tập thể.
Ngày 22, Tân Châu tổ chức hội nghị thường vụ, nội dung chủ yếu xoay quanh hai vấn
đề, một là do Hàn Đông phải đi bồi dưỡng tại trường Đảng nên cần phải
bàn giao công việc với các ủy viên thường vụ, hai là vấn đề nhân sự.
Dựa theo đề nghị của ban tổ chức cán bộ thành ủy, thông qua thảo luận của
hội nghị, quyết định đồng chí Tả Nhất Sơn đảm nhận ủy viên huyện ủy
huyện Vũ An, phó bí thư, đồng thời làm phó chủ tịch thường vụ.
Quyết định này là do Hàn Đông suy nghĩ rất lâu mới đưa ra, thân thế của Tả
Nhất Sơn còn yếu, bây giờ đề bạt anh ta lên cấp phòng có vẻ hơi bất hợp
lý nhưng đây cũng là cho anh ta thêm một cơ hội rèn luyện bản thân, mục
đích chủ yếu của sự sắp đặt này là đưa anh ta tiến dần đến chức chủ tịch huyện Vũ An, hiện tại chủ tịch huyện này là Phàn Lập Sơn - người của Hạ Kim Cường, lần điều động nhân sự trước chưa động đến người này là do
nhân sự của huyện Vũ An lúc ấy vừa mới ổn định xong. Lần này Hàn Đông
muốn cho Tả Nhất Sơn xuống huyện rèn luyện trước, đợi mấy tháng sau là
có thể danh chính ngôn thuật nhận chức chủ tịch thay cho Phàn Lập Sơn.